Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 189:--- Truyền tin ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:21:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nghĩ đến việc ba ngày ép biểu thí quân, về ngoài , cả thiên hạ đều sẽ sinh lòng hận thù nàng, Cố Đình Sâm cũng đành lòng tước đoạt khoảnh khắc cha hiền con hiếu cuối cùng của nàng và Quý Uyên.

 

“Được, liền sai Lưu Chương mời nhạc phụ đến.” Cố Đình Sâm đáp một tiếng, liền khỏi cửa.

 

Đợi , Hạnh Đào tươi bẩm báo: “Cô nương, các nữ tỳ, bà v.ú và ám vệ bên ngoài viện đều rút lui .”

 

Đối với điều , Diệp Uyển Xu cũng cảm thấy bất ngờ.

 

Cố Đình Sâm đây sai canh giữ Thúy Vi Đường, chẳng qua là lo lắng tin dì qua đời, giờ đây chuyện trong phủ, cũng cần thiết canh giữ quá chặt nữa.

 

bên ngoài phủ vẫn Tuần Phòng Doanh canh giữ, cũng lo lắng sẽ trốn khỏi Quốc Công phủ.

 

Yên tâm chờ trong Thúy Vi Đường hai canh giờ, nàng liền thấy đến bẩm báo, phụ mời phủ.

 

Diệp Uyển Xu dẫn theo các nha đầu theo đến ngoại viện, quả nhiên thấy phụ đang trong khách đường, ngẩng đầu sốt ruột ngóng trông.

 

“Cha.” Diệp Uyển Xu khẽ cúi chào, ngẩng mắt ông, chia xa cũng chỉ mới hơn một tháng, ông trông già nhiều, bên thái dương mọc ít tóc bạc, đầu tiên khiến nàng cảm thấy chút xót xa.

 

Nhìn thấy con gái gầy ít, Quý Uyên trong lòng chua xót, vội vàng dậy, nắm lấy lòng bàn tay nàng. Không để ý thấy vết đỏ cổ tay con gái, ông vô cùng tức giận trừng mắt Lưu Chương: “Các ngươi chính là chăm sóc Vương phi tương lai như thế ?”

 

Diệp Uyển Xu vội vàng lắc đầu với ông, phân phó Lưu Chương: “Các ngươi đều ngoài , cùng cha trò chuyện một lát.”

 

“Cái …” Lưu Chương tức thì cảm thấy khó xử.

 

“Sao , cả ngày giam cầm trong phủ, Bệ hạ cũng thiện vị, ngươi còn lo lắng hai cha con thể ở trong Quốc Công phủ gây sóng gió ngút trời ?” Diệp Uyển Xu lớn tiếng quát.

 

Lưu Chương cẩn thận suy nghĩ, Vĩnh Ninh Vương Bắc Cảnh, biểu cô nương dù chuyện cũng .

 

Còn về chuyện thí quân, ngoài và Đạo An Vương ai nữa, quả thực cần thiết quá lên, đề phòng biểu cô nương như .

 

nàng cũng là chủ mẫu của Vương phủ.

 

“Được.” Lưu Chương khuyên nhủ: “Sắp tới sẽ là một nhà , mạt tướng Thủ phụ đại nhân thành kiến với Điện hạ nhà , biểu cô nương nên khuyên nhủ Thủ phụ đại nhân thật , về hãy nghĩ cho Điện hạ nhà chúng nhiều hơn.”

 

Nói xong, liền yên tâm đóng cửa phòng, đợi ở bên ngoài.

 

“Uyển Uyển, con thật sự nghĩ kỹ gả cho tên khốn kiếp đó ?” Quý Uyên mắt rưng rưng lệ, cố ý nâng cao giọng, nhưng lộ dấu vết mà từ trong tay áo lấy một tờ giấy nhỏ cuộn tròn nhét tay Diệp Uyển Xu.

 

Diệp Uyển Xu mở nhanh chóng liếc , chỉ thấy đó một chữ "Thành", liền phụ xong việc.

 

“Hắn đại biểu ca, còn xin cha đừng thành kiến nữa.” Một câu ngắn gọn, Diệp Uyển Xu nhấn mạnh mấy chữ "đại biểu ca" và "đừng thành kiến nữa".

 

Quý Uyên suy nghĩ, hình như hiểu điều gì.

 

E rằng là con gái đang nhắc nhở thể liên lạc với Cố Đình Châu.

 

Có chút khó hiểu con gái, Diệp Uyển Xu liền gật đầu, Quý Uyên hiểu ý nở nụ , đó liền cầm tờ giấy nuốt bụng.

 

“Con vấp ngã một ở phủ , cha hy vọng con phạm sai lầm tương tự.” Quý Uyên lớn tiếng quát mắng.

 

Mèo con Kute

Liên tiếp hai câu đều là đang ngăn cản mối hôn sự , khiến Lưu Chương ngoài cửa vô cùng bất mãn.

 

Sốt ruột đẩy cửa phòng , Lưu Chương tiên với Diệp Uyển Xu: “Biểu cô nương, mạt tướng hiểu đạo lý, Thủ phụ đại nhân thật sự chút quá cổ hủ, Điện hạ nhà thể so sánh với đại công tử .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-189-truyen-tin.html.]

 

Không vui vẻ gì mà hiệu cho thị vệ đuổi , Lưu Chương vui : “Thủ phụ đại nhân xin hãy về , về cần gặp biểu cô nương nữa.”

 

Cứ như , hai cha con gặp gỡ bao lâu, Quý Uyên liền mời khỏi phủ. Diệp Uyển Xu giả vờ bằng lòng đuổi theo, nhưng Lưu Chương ngăn .

 

“Biểu cô nương, Thủ phụ đại nhân ý , nàng hà tất vì ông gây bất hòa với Điện hạ?” Lưu Chương nhắc nhở: “Nàng dù cũng là Vương phi tương lai, cũng giam cầm ở Thúy Vi Đường nữa chứ, nếu chuyện truyền ngoài thật sự là mất thể diện đó.”

 

Diệp Uyển Xu ánh mắt âm lãnh khạc một bãi nước bọt về phía , liền dẫn theo Xuân Hồng, Hạnh Đào trở về Thúy Vi Đường.

 

Vừa trở về trong phòng, hai nha đầu liền bắt đầu ngừng than phiền sự ngang ngược của Lưu Chương, mặt Diệp Uyển Xu hề khó chịu, nàng hôm nay phụ cố ý diễn trò cho Lưu Chương xem.

 

Lại nghĩ đến Phó Minh Trì sắp tiến Lâm An, nội tâm vốn yên bình bấy lâu của nàng kìm dấy lên sóng gió.

 

Trước luôn nghĩ cố ý tránh né , nhưng giờ đây nàng hận thể mỗi lúc mỗi khắc đều thấy .

 

Nếu còn thể trùng phùng cùng , nàng thật cùng trút bầu tâm sự nỗi đau chia lìa những ngày qua, cho vẫn luôn thích , tuyệt đối đành lòng nảy sinh bất kỳ hiểu lầm nào với .

 

Ngoài thành Dịch Châu

 

Vừa mới thu, trời liền đổ cơn mưa xối xả, mưa như trút nước ngớt, khiến bộ đường núi càng thêm khó .

 

Trên sườn núi dốc vô cùng, một đám hán tử mặc thường phục giẫm lên vách đá trơn trượt khó khăn trèo về phía , thỉnh thoảng rơi xuống vách núi, lập tức biến mất dấu vết.

 

“Điện hạ, còn hai trăm dặm nữa là đến Lâm An , ngài liên tục đường bảy tám ngày , chi bằng ngài ở nghỉ ngơi một chút, đợi mưa giảm bớt tiếp tục lên đường . Mạt tướng sẽ dẫn đến Lâm An giải cứu Vương phi.” Nhìn Phó Minh Trì mệt mỏi rã rời, Chúc Văn Tài đau lòng khuyên nhủ.

 

“Thêm ba ngày nữa là đại điển đăng cơ của Cố Thái hậu , tất cả đến Lâm An đại điển.”

 

Phó Minh Trì nắm chặt vách đá, đầu vực sâu thấy đáy chân, phân phó: “Bảo cố gắng thêm chút nữa.”

 

Chúc Văn Tài liếc đôi mắt đen ngập đầy tơ m.á.u của Điện hạ, trong lòng vô cùng bất an: “ mà…”

 

“Không cần nhiều.” Phó Minh Trì ngắt lời : “Nguy cơ ở Bắc Cảnh rõ ràng Cố nhị lang thể đích xuất chinh an ủi lòng dân, vô ích hy sinh vô sinh mạng nữ tử vô tội, thể thấy lòng độc ác, vì đạt mục đích từ thủ đoạn, Uyển Nhi ở bên cạnh thêm một khắc liền thêm một phần nguy hiểm.”

 

Chúc Văn Tài trong lòng rõ sự gian nan của chuyến , ba đường quân mã nếu thể đúng ngày định hội hợp một chỗ bất ngờ đ.á.n.h úp Lâm An, một khi triều đình phát hiện, tất cả sắp xếp của Điện hạ đều sẽ thất bại trong gang tấc.

 

Đến lúc đó, đừng là cứu Vương phi, ngay cả Điện hạ và bộ Việt Châu quân cũng sẽ c.h.ế.t đất chôn.

 

“Điện hạ, ngài hãy cẩn thận chút.” Chúc Văn Tài an ủi: “Vương phi khoan hậu nhân nghĩa, trời cao nhất định sẽ phù hộ nàng.”

 

Nói xong, liền chuyên tâm phân phó các tướng sĩ tiếp tục đội mưa tiến lên.

 

Phó Minh Trì im lặng về phía sương mù bao phủ, chỉ hận thể một cái liền thấu thành Lâm An.

 

Nghĩ sự quyết tuyệt của đầu thành Huy Châu, càng hận bản thể kịp thời nhận tâm tư của Uyển Nhi.

 

Cố Đình Sâm vì giữ Uyển Nhi ở Lâm An mà tiếc mạng sống của bao nhiêu nữ tử vô tội, khiến Uyển Nhi mang tiếng . Nếu để chuyện mật chiếu, e rằng còn những chuyện càng thêm điên cuồng táng tận lương tâm.

 

Dẫu Hoàng đế và Cố gia sớm như nước với lửa, Cố Thái hậu chọn cách soán ngôi, nhất định thể dung thứ cho Hoàng đế.

 

Nếu bà cháu hai họ ý định hãm hại Hoàng đế, gán tội g.i.ế.c vua cho Uyển Nhi, chắc chắn sẽ đẩy Uyển Nhi chốn vạn kiếp bất phục.

 

Nghĩ đến đây, lòng Phó Minh Trì càng thêm cấp bách, bước chân như gió, giẫm con đường dốc trọc lóc như đất bằng, tốc độ leo trèo nhanh hơn ít.

 

“Uyển Nhi, nàng nhất định đợi bổn vương.”

 

 

Loading...