Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 174:--- Thanh Ngọc Thẳng Thắn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:21:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhìn Cố gia đều đầy tò mò về phía Chu Phúc Hải, Diệp Uyển Xu trong lòng đoán rằng A cha xử lý thỏa chuyện .

 

Quả nhiên nàng đ.á.n.h giá thấp năng lực của vị tiện nghi phụ , ngờ hôm nay ông về Lâm An trực tiếp thuyết phục Hoàng đế.

 

Chỉ là Thái hậu Cố mắc câu , mà sớm ngày xưng đế.

 

Nàng giả vờ về phía Chu Phúc Hải, thắc mắc : "Chu công công, tiểu nữ vô công với triều đình, Thái hậu vô cớ gia phong tiểu nữ công chúa, tiểu nữ trong lòng thật sự hoảng sợ, xin Chu công công thể thành thật rõ là vì duyên cớ gì?"

 

Cố Đình Sâm suy nghĩ một lát, cực kỳ đắc ý hừ lạnh một tiếng: "Uyển Xu, nàng còn đúng ? Biểu ca Thái hậu gia phong Đạo An Vương. Chắc chắn là cô bà lo lắng nàng thành hôn với sẽ chịu thiệt thòi, nên cố ý nâng cao phận nàng, sắc phong nàng công chúa."

 

Cố Đình Châu xong lòng chợt quặn .

 

Phụ vì cô bà tận tâm tận lực bao năm nay cũng từng phong dị tính vương, ngờ cô bà sắc phong Nhị vương. Xem cô bà đặt kỳ vọng lớn Nhị .

 

Lại còn vô cớ sắc phong biểu công chúa, thể nghĩ đến cũng chỉ là cô bà tác hợp hôn sự của hai .

 

Nhị ở Việt Châu đối xử tàn nhẫn với biểu như , còn suýt chút nữa bức nàng đến c.h.ế.t, tuyệt đối thể trơ mắt biểu gả cho Nhị .

 

"Đình Sâm, ngu ở đây xin chúc mừng gia phong." Cố Đình Châu thành tâm lời chúc mừng, ánh mắt liếc Diệp Uyển Xu, sắc mặt trở nên phức tạp: "Uyển Xu nàng thích ở Lâm An, xin hãy để nàng trở về Vũ Hoa trấn ."

 

"Đại ca hồ ngôn loạn ngữ gì thế."

 

Cố Đình Sâm trừng mắt : "Chuyện của và Uyển Xu đến lượt bận tâm. Nguyệt Linh giờ thai, nếu Lâm An thì cứ sống yên với nàng , nếu thích Lâm An, thì cút về Ngu Châu ."

 

Thấy Nhị công tử đối xử với Đại công tử như , Giang Nguyệt Linh trong lòng cũng vui.

 

Không thể trở thành Thế tử phu nhân Quốc Công phủ khiến nàng mất ít thể diện, giờ còn trơ mắt tiện nhân nhà họ Diệp trở thành Vương phi, cao hơn mấy bậc, nàng nào từng chịu đựng khí thế .

 

Nàng thầm đ.á.n.h giá Chu Phúc Hải, thấy vị hồng nhân bên cạnh Thái hậu dường như vẫn cố ý tránh ánh mắt của Cố gia, Giang Nguyệt Linh mơ hồ nhận điều .

 

"Biểu cô nương vốn là nữ nhi của Thủ phụ, phận bản tầm thường, gả cho Tiểu Công gia chỉ càng thêm tôn quý. Thái hậu dù yêu thương biểu cô nương đến mấy cũng đến mức mạo hiểm tông thất ghen ghét mà tự rước thêm phiền phức, trừ phi duyên cớ đặc biệt nào đó."

 

Giang Nguyệt Linh nghi ngờ hỏi Chu Phúc Hải: "Chu công công, việc chẳng lẽ ẩn tình gì ?"

 

Nghe xong lời , Cố Đình Sâm lập tức cũng cảm thấy gì đó kỳ lạ.

 

Ban đầu biểu Hoàng đế sắc phong quận chúa, Thái hậu muôn vàn . Giờ biểu gả cho sẽ là Vương phi, bà lão quả thật cần thêm trò nữa.

 

Cố Đình Sâm lườm Chu Phúc Hải, vui : "Chu công công, còn xin hãy thành thật rõ duyên cớ trong đó."

 

Thấy đứa cháu trai của Thái hậu đôi mắt ngập đầy vẻ tức giận, Chu Phúc Hải vội vàng nuốt ngược những lời định .

 

Cố Đình Sâm giận dữ : “Chu công công, nếu ngươi dám bất kỳ điều gì giấu giếm, ngại g.i.ế.c ngươi đến mặt Thái hậu tạ tội.”

 

Chu Phúc Hải sợ hãi đến hai chân mềm nhũn, vội vàng quỳ sụp xuống đất: “Là Quận chúa Tề Ninh ở Việt Châu dâng kế sách cho Thái hậu, để Tĩnh Hòa công chúa đến Bắc Cảnh hòa , để đạt cuộc đàm phán .”

 

“Cái gì, hòa ?”, Cố Đình Châu và Cố Đình Sâm đều lộ vẻ mặt kinh ngạc tột độ.

 

Những còn đều trợn tròn mắt.

 

Chu Phúc Hải vội vàng đáp: “Thái hậu và Bệ hạ đều đồng ý đề nghị của Quận chúa Tề Ninh, hôm nay đặc biệt để lão nô đến nghênh đón Tĩnh Hòa công chúa nhập cung.”

 

“Ta tuyệt đối đồng ý.”, Cố Đình Sâm tức giận đến đỏ bừng mặt: “Quận chúa Tề Ninh nàng tài giỏi như , để con gái bảo bối của nàng hòa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-174-thanh-ngoc-thang-than.html.]

 

Cố Thanh Miên, Cố Đình Tế chị em cũng sợ hãi nhẹ, vội vàng về phía Diệp Uyển Xu, : “Biểu tỷ, chúng tuyệt đối sẽ để biểu tỷ Bắc Cảnh , chúng lập tức cầu phụ nhập cung.”

 

Diệp Uyển Xu Quận chúa Tề Ninh còn chiêu hiểm , tuy chút đáng hận, nhưng cũng vô hình trung giúp nàng giải quyết đại phiền toái, tránh cho Cố Đình Sâm nghi ngờ đến và phụ .

 

Bất động thanh sắc kéo Cố Thanh Miên, Cố Đình Tế chị em, Diệp Uyển Xu nghiêm nghị : “Ta thâm chịu Bệ hạ và Thái hậu hậu ái, hiện tại Bắc Cảnh tình thế nguy cấp, nếu thể lấy sức của một đổi lấy Đại Nghiệp giang sơn vĩnh cố, nguyện ý đến Bắc Cảnh hòa .”

 

“Ngươi hết.”, Cố Đình Sâm lớn tiếng : “Từ hôm nay trở , ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong Thúy Vi Đường.”

 

“Cố Đình Sâm, ngươi kháng chỉ của Bệ hạ và Thái hậu ?”, Diệp Uyển Xu cố ý kích thích .

 

Mèo con Kute

Chu Phúc Hải nóng ruột , chỉ đành hết lời khuyên nhủ: “Đạo An Vương, Thái hậu đặt nhiều kỳ vọng , tuyệt đối thể hồ đồ !”

 

“Chuyện gì để bàn bạc.”, Cố Đình Sâm ánh mắt đỏ ngầu, trừng mắt Diệp Uyển Xu, trầm giọng : “Ngươi đến Bắc Cảnh hòa để thoát khỏi ư? Ta tuyệt đối đồng ý.”

 

Dứt lời, cưỡng ép kéo nàng định về phòng.

 

Biết tiện nhân nhà họ Diệp là do phái đến Bắc Cảnh hòa mới phong công chúa, Giang Nguyệt Linh trong lòng thầm vui sướng một hồi lâu.

 

Thấy Tiểu công gia ngăn cản chuyện , Giang Nguyệt Linh liền vội vàng tiến lên khuyên nhủ: “Điện hạ, cứ theo Chu công công , đừng hồ đồ.”

 

“Cút.”, Cố Đình Sâm gầm lên với Giang Nguyệt Linh, tức giận trừng mắt Cố Đình Châu, nghiêm giọng : “Đem tiện nhân của ngươi cút khỏi Vinh Quốc Công phủ, nếu còn để thấy nàng , nhất định sẽ khiến nàng thủ dị xứ.”

 

Bỏ câu tàn nhẫn , Cố Đình Sâm trực tiếp kéo Diệp Uyển Xu về phòng.

 

Giang Nguyệt Linh mặt đầy vẻ ủy khuất về phía Cố Đình Châu, nghẹn ngào : “Đại công tử, đều là vì Điện hạ mà suy nghĩ, thể...”

 

“Đưa nàng ngoài.”

 

Cố Đình Châu lúc tâm thần đại loạn, còn tâm trí để bận tâm đến Giang Nguyệt Linh, lạnh giọng dặn dò Tiểu Điệp đang theo: “Đem Giang di nương tạm thời an trí đến Bắc Viện ở phía Bắc thành, sự cho phép của , cho phép nàng bước khỏi viện nửa bước.”

 

“Cố Đình Châu, ngươi cũng thể nhẫn tâm đối đãi với như ?”, Giang Nguyệt Linh mắt ngấn lệ sờ bụng : “Ta nhưng đang mang cốt nhục của Cố gia các ngươi đấy.”

 

Cố Đình Châu chằm chằm vị trí ngón tay nàng ấn bụng , luôn cảm thấy gì đó đúng.

 

Ở Ngu Châu, y từng thấy ít gia quyến con cái m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng, Giang Nguyệt Linh bây giờ m.a.n.g t.h.a.i nửa năm, lẽ bộ bụng đầy đặn căng tròn, nhưng khi nàng ấn bụng , bụng lõm sâu theo lực ấn của ngón tay nàng , đây giống với tình trạng khi mang thai.

 

Từng bước một tiến gần đến nàng , ánh mắt Cố Đình Châu dần trở nên âm trầm: “Giang di nương, ngươi quả thật mang cốt nhục của ?”

 

“Đại công tử đây là ý gì?”

 

Nhìn ánh mắt đầy nghi ngờ của , Giang Nguyệt Linh nhất thời cảm thấy chột , cố gắng giữ bình tĩnh : “Thiếp tuy xuất thanh lâu, nhưng từ đến nay đều giữ trong sạch, cả đời chỉ Đại công tử một nam nhân...”

 

Cố Đình Châu lười nàng ngụy biện, trực tiếp nữ tỳ bên cạnh nàng , quát mắng: “Ngươi xem, Giang di nương thật là m.a.n.g t.h.a.i ?”

 

Thanh Ngọc vốn dĩ thích Giang Nguyệt Linh, đây nguyện ý bao che cho nàng cũng chỉ vì nể mặt nàng là di nương của Đại công tử, bây giờ thấy nàng vẫn Đại công tử sủng ái, mất hết hứng thú diễn kịch cùng nàng .

 

“Khải bẩm Đại công tử, Giang di nương nàng hề mang thai.”, Thanh Ngọc thành thật .

 

“Ngươi bậy bạ gì đó?”, Giang Nguyệt Linh tức giận tát mạnh một cái mặt Thanh Ngọc.

 

Mép môi Thanh Ngọc xuất hiện một vệt m.á.u đỏ tươi, nàng đổi sắc mặt lau vết m.á.u ở khóe miệng, vẻ mặt lạnh lùng tiếp tục đáp lời: “Giang di nương những mang thai, mà ngay cả chuyện viên phòng với Đại công tử cũng là do nàng tự bịa đặt.”

 

“Ngươi”, Giang Nguyệt Linh tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đang định tay đ.á.n.h Thanh Ngọc trong cơn tức giận hổ, Cố Đình Châu nắm chặt lấy cổ tay.

 

 

Loading...