Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 160:--- --- Trang điểm
Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:24:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe thấy tiếng chuyện bên ngoài, Phó Minh Trì lập tức dậy, vội vàng tiến lên mở cửa phòng.
Nhìn thấy Diệp Uyển Xu trong bộ giá y tươi tắn, ánh mắt Phó Minh Trì sững .
“Thế nào, mặc bộ giá y ?” Diệp Uyển Xu khẽ mỉm với .
“Uyển Nhi mặc gì cũng .” Phó Minh Trì gật đầu đầy vẻ tán thưởng, nhưng bỗng nhiên kiếm mày nhíu : “Chỉ là, Uyển Nhi hôm nay mặc bộ giá y ngoài?”
Diệp Uyển Xu lén phụ một cái, tủm tỉm đáp: “Ta Điện hạ giúp xem xét kỹ càng, chỗ nào hợp ?”
Cũng sợ phát hiện điều gì, Diệp Uyển Xu kéo ngoài, : “A Ni vẫn luôn dẫn Điện hạ dạo Đào Ổ, mấy ngày nữa là đến Việt Châu , hôm nay cùng Điện hạ dạo chơi thật kỹ trong vườn.”
“Tính tình A Ni thích gây sự, chỉ nàng là khắp nơi chiều chuộng nàng .” Phó Minh Trì bất đắc dĩ khẽ.
“Không, là các ngươi vẫn luôn chiều chuộng .” Diệp Uyển Xu đột nhiên dừng bước, , mặt đầy chân thành : “Phó Minh Trì, ơn vì gặp , gặp Thái phi và A Ni, cảm thấy đời của thật may mắn.”
Nghĩ đến việc sắp rời , Phó Minh Trì mà trong lòng chút chua xót, lặng lẽ kéo nàng tiếp tục về phía .
Đi đến bên một dòng suối trong vắt, mới lên tiếng: “Uyển Nhi, nàng sẽ luôn tin tưởng bổn vương chứ?”
“Đương nhiên .” Diệp Uyển Xu mím môi: “Nếu tin , thể nguyện ý gả cho .”
Phó Minh Trì hài lòng gật đầu: “Vậy hứa với bổn vương, an tâm ở Việt Châu, sống cuộc sống nàng yêu thích, đừng để bất cứ chuyện gì phiền.”
Diệp Uyển Xu đôi mắt chớp của , đáy mắt thăm thẳm chút sắc thái khác lạ nào, bình tĩnh đến mức dường như từng chuyện gì xảy ngoài Việt Châu.
Nghĩ đến Ngụy Vãn mà Sở Nhân nhắc đến đêm qua, lòng Diệp Uyển Xu trở nên vô cùng thấp thỏm, nàng chậm rãi ghé sát tai , khẽ hỏi: “Phó Minh Trì, những ngày đến Đào Ổ, vẫn còn giận vì chuyện Kỷ Học chính ?”
Nghĩ đến tên thư sinh hết đến khác ám toán , Phó Minh Trì tự nhiên bực tức, nhưng lúc sắp chia ly vì tên thư sinh đó mà gây chuyện vui với Uyển Nhi.
Nghĩ đến đây, Phó Minh Trì vội vàng lắc đầu: “Không . Uyển Nhi giờ là của bổn vương , bổn vương hà tất giận dỗi vì một tên thư sinh.”
“Thật ?”
Diệp Uyển Xu níu lấy đến bên bệ đá xuống, nhẹ: “Vậy, vị Ngụy Vãn công tử là ?”
Ánh mắt Phó Minh Trì chợt lạnh, lặng lẽ nàng chằm chằm, giọng cũng theo đó mà trở nên lạnh lẽo: “Bổn vương chỉ Uyển Nhi , chuyện thể , bổn vương cũng ; chuyện , bổn vương vẫn thể .”
Nhìn đột nhiên vui, lòng Diệp Uyển Xu cũng nặng trĩu thêm vài phần.
Dù rõ nên nhắc Kỷ Doãn Trạch, nhưng bản sắp rời , nàng tuyệt đối thể hai nổi lên tranh chấp.
Ở Lâm An thành, nàng quen với những cuộc đấu đá triều đình. Nàng , trong thế giới , những kẻ tự xưng là thanh lưu sách thánh hiền, khi trở nên thâm độc mới là đáng sợ nhất.
“Phó Minh Trì, những lời chắc tin, nhưng từ ngày quyết định gả cho , chỉ cùng sống những tháng ngày an .” Diệp Uyển Xu nghiêm giọng .
“Bổn vương cũng .” Phó Minh Trì mím môi, khẽ liếc nàng.
Uyển Nhi hôm nay đột nhiên ân cần lấy lòng như , chỉ cảm thấy cô nương là đang lo lắng sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t tên thư sinh .
“Tuy bổn vương ghét tên thư sinh đó, cũng hận thể thiên đao vạn quả , nhưng bổn vương là kẻ hiếu sát.”
Nhìn Diệp Uyển Xu, Phó Minh Trì thề thốt hứa hẹn: “Uyển Nhi yên tâm, chỉ cần còn gây khó dễ cho bổn vương, bổn vương sẽ động đến .”
Diệp Uyển Xu mà lòng ấm áp, nhưng nghĩ đến chuyện đang đối mặt hiện giờ đều là do Kỷ Doãn Trạch gây , lòng nàng bỗng trở nên ngổn ngang trăm mối.
Chắc hẳn trong lòng , vẫn nghĩ rằng để ý Kỷ Doãn Trạch, nên mới những lời lấy lòng như .
Như cũng , ít nhất thể khiến quá bận tâm đến .
“Phó Minh Trì, từng , chỉ cần gì, đều sẽ dốc hết sức tranh đoạt về cho , lời còn tính ?” Đôi mắt khóa chặt Phó Minh Trì, Diệp Uyển Xu nghiêm túc hỏi.
Mèo con Kute
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-160-trang-diem.html.]
Không hiểu vì nàng đột nhiên nhắc đến chuyện , Phó Minh Trì lặng lẽ đối mắt với nàng, chốc lát mới gật đầu, chỉ thầm niệm trong lòng: “Uyển Nhi, chuyến Lâm An , dù khó khăn đến mấy bổn vương cũng sẽ nghĩ cách để trở về.”
Nhìn vẻ bất an tận cùng trong mắt , Diệp Uyển Xu khỏi âm thầm .
Người vẫn như , chuyện gì cũng chỉ một gánh vác, cùng sẻ chia hoạn nạn, nhưng là thê tử của mà.
Nếu từ miệng Chúc Văn Tài sắp đặt của tên , e rằng nàng thật sự sẽ mãi che mắt.
“Phó Minh Trì, thiên hạ , danh chính ngôn thuận nhập chủ Lâm An, quân lâm thiên hạ, kết thúc cái thế đạo bất kham .”
Giọng điệu nàng chậm rãi, còn vẻ tươi tắn khi đùa giỡn với như ngày thường, khiến Phó Minh Trì mà sững sờ.
Hắn luôn cảm thấy Uyển Nhi của hôm nay trở nên lạ thường, khiến thể nào đoán .
Hắn thậm chí bắt đầu nghi ngờ, nghi ngờ cô nương sợ hãi , sợ hãi gả Vĩnh Ninh Vương phủ, sợ hãi đấu Cố gia.
“Uyển Nhi, nàng trở về Lâm An ?” Phó Minh Trì chần chừ hỏi.
Nhìn ánh mắt đầy nghi ngờ của , lòng Diệp Uyển Xu chợt thắt .
Hành vi cử chỉ của hôm nay, hẳn là trong mắt vô cùng kỳ lạ, lẽ cho rằng đang sợ hãi, sợ hãi dám cùng đối mặt với cảnh khó khăn hiện tại.
Đại nạn lâm đầu ai nấy lo, thể nghĩ như cũng gì , để tránh việc nhận về Lâm An mà sức ngăn cản.
“Phó Minh Trì, kỳ thực hề hiểu , là lòng tham danh lợi cực mạnh, gả cho chẳng qua là vì coi trọng quyền lực của Vĩnh Ninh Vương phủ, một như còn nguyện ý cưới ?”
Đôi mắt Diệp Uyển Xu nheo , đáy mắt bỗng trở nên sâu thẳm khó dò, nhất thời khiến Phó Minh Trì càng khó nắm bắt suy nghĩ của nàng.
mặc kệ nàng thế nào, Phó Minh Trì từng đổi tấm lòng ban đầu.
“Cưới.”
Phó Minh Trì ôm nàng lên, về phía Phù Nhã Đường: “Bổn vương , nguyện ý trở thành lưỡi đao sắc bén nhất trong tay Uyển Nhi, sẽ vì Uyển Nhi trải đường, nàng chỉ cần đạp lên bổn vương mà đến vị trí nàng thể đạt tới, Vĩnh Ninh Vương phủ tùy nàng sai khiến.”
Diệp Uyển Xu mà lòng càng ấm áp, nàng ôm chặt lấy cổ , sự kiên định toát từ đôi mắt , nàng liền , vì mà sắp xếp thứ.
Được phu quân như , đời cũng chẳng còn gì hối tiếc.
“Phó Minh Trì, ngày hôm nay sẽ là phu quân của , sẽ bổn phận vương phi của , an tâm ở Việt Châu, nhưng hứa với , bất luận gặp chuyện gì, bất luận ở nơi nào, đều nghĩ đến , bình bình an an trở về bên .” Diệp Uyển Xu dịu giọng dặn dò.
Nghe lời , lòng Phó Minh Trì càng thêm kiên định: “Uyển Nhi yên tâm, bổn vương tuyệt đối sẽ bỏ nàng một .”
Vào đến tẩm phòng, Diệp Uyển Xu tình cảm hôn lên môi . Sau khi hai quấn quýt triền miên, Diệp Uyển Xu kéo đến bên bàn trang điểm, son phấn đầy bàn, cố ý chọn thỏi son Hạnh Đào chuẩn , đưa cho Phó Minh Trì.
“Chuyện mỗi nữ nhi nhà đều mong mỏi nhất, gì bằng mỗi ngày tỉnh giấc thể để phu quân của tự tay trang điểm. Uyển Nhi cũng Điện hạ hôm nay thể trang điểm cho , Điện hạ nguyện ý thỏa mãn tâm nguyện của Uyển Nhi ?” Diệp Uyển Xu đầy mong đợi .
“Uyển Nhi hôm nay quả đúng là ứng nghiệm câu phụ nữ đổi.” Phó Minh Trì bất đắc dĩ khẽ, nhận lấy son môi nhẹ nhàng thoa lên môi nàng.
Nhìn sắc đỏ hồng lấp đầy cánh môi nàng, Phó Minh Trì đang thích thú ngắm màu sắc tươi sáng , Diệp Uyển Xu bất động thanh sắc hôn lên khóe môi mê hoặc của .
Một mùi hương mê hoặc theo đó xông mũi, thật lâu , Diệp Uyển Xu từ từ buông cánh môi đang c.ắ.n , tinh nghịch hỏi : “Thơm ?”
Phó Minh Trì cố gắng hít hít mũi, dường như nhận mùi vị chút kỳ lạ.
Đang do dự định trả lời, đầu óc bỗng nhiên một trận choáng váng.
“Uyển Nhi, nàng...”
Phó Minh Trì loạng choạng lắc lắc đầu, Diệp Uyển Xu nhẹ nhàng đẩy ngã lên giường.
“Phó Minh Trì, nhất định nhớ kỹ những lời với hôm nay.”
Dứt lời, nàng nỡ Phó Minh Trì đang cố gắng dậy một cái, kiên quyết rời .