Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 15:---“Sao lại thế được.” ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:21:32
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Quý Ninh Khê định lộ vẻ vui mừng, Diệp Uyển Xu trịnh trọng giải thích: “Dù cũng nhiều năm gặp, lo Chu di nương và trong phủ vóc của , nên đặc biệt dặn nha đầu chuẩn quần áo giặt, để tránh về gây thêm phiền phức cho Chu di nương.”

 

Xuân Hồng, Hạnh Đào phối hợp nhấc nhấc gói đồ trong tay.

 

Thấy hai nha đầu động tác nào khác, Quý Ninh Khê vẻ mặt lúng túng : “Đại tỷ tỷ quả nhiên là chu đáo mẫu .”

 

Chữ “mẫu , khiến Diệp Uyển Xu mà thấy chói tai.

 

“Đó là đương nhiên, dù cũng tình nghĩa chủ tớ mà.”

 

6. Nhìn Quý Ninh Khê kiêu ngạo, nàng cố ý nhấn mạnh giọng: “Tiểu nương của ngươi việc vất vả như trâu ngựa và phụ , mẫu quản lý phủ , công lao cũng khổ lao, chủ nhân thì luôn thương hạ nhân một chút mới .”

 

“Ngươi ai là hạ nhân?”

 

cũng là phụ cưng chiều mà lớn lên, đầu tiên mẫu là hạ nhân, Quý Ninh Khê lập tức tức giận nhẹ.

 

còn kịp mở miệng trách mắng, Chu di nương chặn bằng một cái liếc mắt: “Khê nhi, mặt trưởng tỷ, vô lễ.”

 

Nói đoạn, nàng lập tức chuyển sang mỉm Diệp Uyển Xu: “Vãn Vãn, con đừng để bụng, phụ con thương yêu con, nên mới cho phép con bé riêng tư gọi một tiếng mẫu .”

 

“Hai chữ ‘riêng tư’ .”

 

Diệp Uyển Xu liếc nàng : “Chỉ là Chu di nương hiểu hai chữ ‘riêng tư’ là như thế nào?”

 

Đối với điều , Chu di nương chiếm lý, chút chột mím môi: “Vãn Vãn, những ngày , phụ con vì hôn sự của con mà bận tâm lo lắng, con hà tất khó di nương, khiến ông thêm phiền muộn trong lòng.”

 

Giọng điệu tuy bình thản, nhưng ý nhắc nhở rõ ràng.

 

Ngay thời điểm mấu chốt , Diệp Uyển Xu thời gian để đối chọi gay gắt với hai con, chỉ cần các nàng cố tình gây sự ghê tởm, nàng tạm thời nguyện ý nước sông phạm nước giếng với các nàng.

 

Theo sự cưng chiều của phụ dành cho Chu di nương, nàng báo thù nhất định tìm thời cơ thích hợp, tuyệt đối thể để phụ sinh nghi.

 

“Khó Chu di nương còn thể nghĩ cho phụ .”

 

Diệp Uyển Xu trầm giọng : “Đã như , Chu di nương càng nên ràng buộc trong viện, bớt gây thị phi cho phụ , dù căn cơ của Quý gia chúng đều ở một phụ mà thôi.”

 

Chu di nương tự nhiên hiểu rõ hàm ý trong lời nàng, Quý gia rốt cuộc là gia đình môn hộ như Cố gia, thể càn.

 

Cho dù lão gia cưng chiều nàng tận xương tủy, cho cùng chỉ là một thất, Thái hậu coi trọng lễ giáo, tuyệt đối dung thứ cho những việc phá hoại lễ pháp, càng đến việc Thái hậu vốn ưa lão gia, công kích ông , những điều đều thể trở thành nhược điểm.

 

Nhìn thấy vẻ giận dữ ngừng dâng lên trong mắt con gái, Chu di nương mềm giọng : “Vãn Vãn đúng, di nương sẽ ghi nhớ, sai dọn dẹp viện tử cho con , giờ sẽ đưa con qua đó.”

 

“Không cần.”, Diệp Uyển Xu giơ tay: “Không phiền di nương, tự qua đó.”

 

Nói xong, nàng chỉ một tiểu tư dẫn đường, dẫn theo Xuân Hồng, Hạnh Đào trực tiếp viện.

 

Thấy nàng nghênh ngang tiến hậu viện nhà , Quý Ninh Khê trong lòng vô cùng bực bội, sự bất mãn đều hiện rõ mặt.

 

“Nương, nhường nàng gì? Nàng Quý gia, để nàng trở về là phụ đặc biệt khai ân .”

 

“Ngốc nghếch.”, Châu di nương vui liếc nàng một cái: “Ngươi tranh giành những thứ phù phiếm với nàng gì, đợi nàng gả , thứ trong phủ chẳng đều là của ngươi ?”

 

Lời nhắc nhở của mẫu khiến Quý Ninh Khê chợt thông suốt nhiều: “Vẫn là nương thông minh, khó trách bấy nhiêu năm qua phụ vẫn trọng dụng nương nhất.”

 

Châu di nương đắc ý cong môi, đoạn nhắc nhở: “Nếu nha đầu còn tính toán những chuyện , mặt ngoài gọi là mẫu nữa.”

 

Quý Ninh Khê bĩu môi vui: “Vâng.”

 

Châu di nương lướt mắt qua tất cả những mặt, tiếp tục dặn dò: “Còn một chuyện nữa, chuyện Kỳ Vương đến phủ bái phỏng đây, tuyệt đối để lão gia , càng cho Đại cô nương.”

 

“Nương... Di nương, vì ạ?”

 

Quý Ninh Khê vẻ mặt sốt ruột, đỗi khó hiểu nàng : “Chẳng phụ định hôn sự với Vĩnh Ninh Vương phủ Việt Châu cho Đại tỷ tỷ , chúng hà tất giấu diếm chuyện Kỳ Vương kết giao với phụ chứ?”

 

“Ngươi gì? Ta tự nhiên Kỳ Vương tính toán mới thể bàn bạc với cha ngươi.”

 

Châu di nương hừ lạnh một tiếng: “Hôn sự với Vĩnh Ninh Vương phủ nào đến lượt nha đầu , chính là Trương Thái Phi lão hồ ly coi ai gì, đây vẫn luôn coi thường ngươi, nếu để Đại tỷ tỷ của ngươi gả cho Kỳ Vương, đợi đến khi Kỳ Vương lập Trữ quân, Trương Thái Phi tự nhiên sẽ dám xem thường Quý gia chúng nữa.”

 

Quý Ninh Khê càng vui: “Di nương Kỳ Vương sẽ lập Trữ quân, vì còn Đại tỷ tỷ gả cho Kỳ Vương? Ta mới là nữ nhi phụ yêu thương nhất, ngôi vị Hoàng hậu tương lai phi nữ nhi ai khác.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-15-sao-lai-the-duoc.html.]

“Nha đầu ngốc của .”

 

Châu di nương vẻ mặt hận sắt thành thép, kéo nàng đến gần, với giọng điệu chân thành: “Ngay cả Vĩnh Ninh Vương phủ còn coi trọng ngươi, gia thế như Kỳ Vương cưới ngươi chính thê? Chẳng lẽ ngươi còn giống như , cúi đầu khom lưng ?”

 

Thấy nữ nhi vẫn còn đen mặt, hiểu tấm lòng khổ sở của , Châu di nương : “Kỳ Vương con cháu đầy đàn, trong viện yến oanh ríu rít, ngươi dù thật sự gả sang đó, e rằng ngôi vị Vương phi còn ấm chỗ những kẻ ý đồ xa tính kế mà mất mạng.”

 

“Ngược là Vĩnh Ninh Vương phủ, gia phong nghiêm cẩn, hậu trạch sạch sẽ, kinh doanh nhiều đời ở Việt Châu, căn cơ vững chắc, đó mới là một nơi thực sự . Ta mưu tính cho ngươi nhiều năm như , chính là vì ngày .”

 

E rằng nha đầu Diệp Uyển Xu , đến tận hôm nay vẫn nghĩ Phó gia ở Việt Châu là một gia đình , căn bản gả cho Vĩnh Ninh Vương.

 

Quý Ninh Khê nhận mẫu ý tác hợp với hôn sự của Kỳ Vương phủ, liền hiểu ý ngậm miệng , dù nàng mối quan hệ rộng rãi ở Lâm An, tự luôn thể nghĩ cách để gả Kỳ Vương phủ.

 

Ngôi vị Hoàng hậu tương lai nhất định là của nàng, nàng mới gả cho một tông thất ít tiếng tăm, dù thế nào cũng đè đầu đích tỷ một phen.

 

Châu di nương chỉ nghĩ nữ nhi lọt tai lời , : “Nghe Vĩnh Ninh Vương tâm cao khí ngạo lắm, từ nhỏ rèn luyện trong quân, e rằng còn hiểu rõ đích nữ Quý gia chúng .”

 

Dứt lời, lập tức nhỏ giọng với bà lão mặt: “Lưu ma ma, , lập tức truyền lời ngoài, để Vĩnh Ninh Vương Đại cô nương Vinh Quốc Công phủ ghét bỏ, chuyển mà kết với Vĩnh Ninh Vương phủ.”

 

“Vâng, lão nô đảm bảo hôm nay sẽ để bộ Vĩnh Ninh Vương phủ đều chuyện .”, Lưu ma ma đáp lời .

 

Châu di nương vô cùng hài lòng với sự sắp xếp của , tự mãn liếc nữ nhi, đó mới dẫn trở về nội viện.

 

Trong Võ Bình Hầu phủ

 

Sau mấy ngày tĩnh dưỡng, vết thương Cố Đình Châu gần như lành lặn, từ miệng các nha rằng Diệp Uyển Xu ngang nhiên tư tình với khác phố, hai lập tức nổi trận lôi đình.

 

“Uyển Xu bây giờ quả thực càng ngày càng trắng trợn.”, Cố Đình Châu giận dữ đập bàn.

 

Uổng công mấy ngày nay còn tự kiểm điểm, nghĩ xem nên giữ vài phần tình cảm, cũng cho nàng một cơ hội sửa đổi.

 

Cố Đình Sâm cũng ngừng lắc đầu: “Người nữ nhân , một mặt xúi giục dì và phụ gây khó dễ cho hai , một mặt câu dẫn với nam nhân khác, quả thực liêm sỉ.”

 

“Quý Uyên Hoàng đế trọng dụng, nếu ông một bước đến mặt Hoàng đế cầu ý chỉ, hôn sự e rằng thật sự dễ hủy bỏ.”

 

Cố Đình Châu lộ vẻ lo lắng sâu sắc: “Không , mặc kệ cữu phụ bằng lòng giúp đỡ , chúng đều lập tức cung, tuyệt đối thể để nàng đạt gian kế.”

 

Hai đồng thời dậy, nhưng thấy Giang Nguyệt Linh và cữu mẫu cùng bước .

 

Thường thị trong tay cầm một phong thư, thấy hai vội vã, cau mày hỏi: “Đình Châu, vết thương của con còn bình phục, đây là ngoài ?”

 

Cố Đình Châu phong thư trong tay nàng , thẳng thừng : “Cữu mẫu, hôm nay cung gặp Cô bà.”

 

Thường thị lộ vẻ do dự: “Đình Châu, con nghĩ kỹ , xác định từ hôn?”

 

Mèo con Kute

Cố Đình Châu gật đầu, liếc Giang Nguyệt Linh, ánh mắt càng thêm kiên định: “Hôm nay mặc kệ Cô bà trừng phạt thế nào, cũng từ hôn với nữ nhân đó.”

 

Thường thị tiện khuyên nữa, giao phong thư Hầu gia mang về tay : “Nếu như , cữu mẫu sẽ cùng con cung một chuyến .”

 

“Đa tạ cữu mẫu thành .”

 

Cố Đình Châu chút yên lòng Giang Nguyệt Linh, trầm giọng : “Nguyệt Linh, nàng nghĩ kỹ …”

 

Giang Nguyệt Linh dùng ngón trỏ khẽ chạm môi : “Tiểu công gia vì dân nữ mà trả giá đến mức , dân nữ hôm nay dù hy sinh tính mạng, cũng nguyện cùng Tiểu công gia cung.”

 

Cố Đình Châu mỉm hài lòng: “Ta và Đình Sâm quả nhiên lầm .”

 

Cố Đình Sâm chỉ gì.

 

Thấy tình cảnh , Thường thị khẽ lạnh mặt trong chốc lát, đành ý bảo: “Đi thôi.”

 

Trong hậu viện Quý gia, Diệp Uyển Xu cùng Xuân Hồng, Hạnh Đào dọn dẹp xong phòng ốc, nghĩ rằng hôm nay trong cung tất sẽ kết quả, bèn dặn hai nha đầu lấy mang theo , đun nước, kiên nhẫn thưởng trong sân.

 

Những búp xanh biếc cuộn trong làn nóng, từng lá một từ từ bung nở, dần dần tỏa hương đậm đà.

 

Hương thơm lan tỏa khắp phòng, như thể cả cũng nhuộm một màu xanh dịu dàng của mùa xuân.

 

Cũng chỉ đến Lâm An thành, nàng mới cảm nhận cái của việc thưởng .

 

Yên lặng ngắm bóng dáng bận rộn của hai nha đầu, Diệp Uyển Xu ưu nhã tựa chiếc ghế mây, lên bầu trời xanh biếc, nở một nụ nhạt.

 

Tất cả những chuyện cuối cùng cũng sắp kết thúc .

 

 

Loading...