Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 140:--- Tấm Lòng Tinh Xảo Của Người Cha 'Hờ' ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:24:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đến thiện đường, khi Xuân Hồng, Hạnh Đào bày tất cả các món ăn xong, Quý Uyên hiệu Phó Minh Trì, Diệp Uyển Xu xuống bên cạnh .

 

Khi rời Lâm An, vốn vẫn còn chút oán giận với Phó Minh Trì, nhưng đường nhiều chuyện ấm lòng cho con gái , cũng lười biếng so đo chuyện xảy đó nữa.

 

Thấy Phó Minh Trì gắp thịt cá vược và thịt bào ngư lọc xương sẵn bát con gái, Quý Uyên cũng vội vàng múc một bát canh gà già nấu măng mùa xuân đưa lên.

 

"A Điệt nhớ, Uyển Uyển khi dùng bữa thường thích uống một bát canh măng hầm gà mái già. Hôm nay nguyên liệu do hương dân Kỳ Châu đưa đến đặc biệt tươi ngon, con nên uống thêm chút để bồi bổ cơ thể."

 

Cố Đình Châu vị khách mời , lúc Diệp Uyển Xu mấy khẩu vị, thấy canh hầm gà mái già, càng mất hết hứng thú.

 

cũng là sự quan tâm của cha 'hờ', nàng cũng tiện lạnh tấm lòng của , khiến Phó Minh Trì coi thường thêm, chỉ đành gượng gật đầu. Chỉ là cảm giác buồn nôn khiến nàng cứ chần chừ mãi chịu động đũa.

 

Phó Minh Trì tức thì nhận vài manh mối, tuy thời gian quen nàng dài, nhưng rõ sở thích của tiểu nha đầu .

 

Nàng nay thích ăn sơn hào hải vị, mà dạo gần đây nàng vì chăm sóc , mỗi ngày đều nếm các loại canh t.h.u.ố.c đại bổ nấu từ gà mái già, nhân sâm già, linh chi, nhất thời sợ là khó lòng thích nghi với những món quá ngán ngấy .

 

Hắn lấy một cái bát khác, lọc khá nhiều thịt cá vược tươi ngon bát, thêm ít đậu phụ nấu cùng cá vược và chút nước canh thanh đạm.

 

Đưa đến mặt nàng, Phó Minh Trì lộ vẻ gì : "Vết thương của bổn vương mới chuyển biến hơn một chút, thích hợp dùng canh cá vược . Uyển Nhi thể uống nhiều chút, còn canh gà thì để cho bổn vương ."

 

Nói xong, cầm bát canh gà mặt nàng đưa lên mũi ngửi ngửi, Phó Minh Trì cố ý vẻ say mê : "Kỹ năng nấu nướng của Thủ phụ đại nhân quả thực là độc đáo, bổn vương xin khách khí."

 

Mắt thấy uống sạch bát canh múc cho con gái, Quý Uyên vốn còn chút tức giận, nhưng khi thấy con gái đang thưởng thức canh đậu phụ cá vược, vẻ mặt ngon lành, trong lòng khỏi cảm thấy hổ thẹn.

 

Hôm nay tự tay bàn thức ăn , ngoài việc xót con gái mấy ngày dùng bữa tử tế, mục đích chủ yếu nhất là cho Phó Minh Trì cha đối với con gái quan tâm đến mức nào, hy vọng hiểu rõ trong lòng. Không ngờ Phó Minh Trì cái tên thô lỗ chốn quân doanh còn tinh tế hơn cả cha.

 

Uyển Uyển uống canh gà hơn nửa tháng , nào còn đụng đến thứ nữa.

 

Cũng khó trách nha đầu nghĩa vô phản cố chấp nhận mối hôn sự .

 

Nghĩ việc con gái chịu giữ thể diện cho mặt Vĩnh Ninh Vương, Quý Uyên cảm động xót xa, một kiếp cha con, chẳng hiểu con gái bằng một con rể mới đính hôn.

 

"Thật khó món hợp khẩu vị Điện hạ, Điện hạ dùng nhiều chút ." Quý Uyên khẽ hiệu.

 

Phó Minh Trì tùy tiện đáp một tiếng, đành múc thêm bát canh gà gắng gượng uống cạn.

 

Quý Uyên thấy hài lòng, lặng lẽ gật đầu. Đợi dùng bữa xong, Phó Minh Trì vội vàng bố trí các công việc phòng thủ trong thành. Để hai cha con, Quý Uyên cùng con gái sân viện tản bộ tiêu thực, nghĩ đến chuyện , mặt đầy vẻ hổ thẹn mở miệng : “Uyển Xu, hôm nay cha…”

 

Mèo con Kute

“Cha cần thêm, con gái hiểu tâm ý của cha.”

 

Diệp Uyển Xu : “Thật cha cần lúc nào cũng nghĩ đến chuyện tự việc, con gái chỉ mong cha hồ đồ những việc đại sự là thỏa lòng .”

 

Biết nàng nhắc đến chuyện của , Quý Uyên trầm ngâm : “Những năm qua cha quả thật ít chuyện hồ đồ, với con. cha cũng như con, đều mong con sống vui vẻ, hạnh phúc.”

 

Lặng thinh hồi lâu, giọng ông bỗng run run: “Thật cha cũng thường xuyên mơ thấy con, là cha tự tay hủy hoại đời con.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-140-tam-long-tinh-xao-cua-nguoi-cha-ho.html.]

Nhìn khuôn mặt sầu muộn khôn tả của ông, Diệp Uyển Xu trong lòng bỗng dưng cũng thấy chút khó chịu.

 

Kiếp , nàng từng quan tâm đến chuyện Quý gia, nên bao giờ thực sự tìm hiểu cha hờ . Nay ông, nàng bỗng một sự thấu hiểu sâu sắc về việc tình cảm giữa ông và mẫu nàng phát triển đến mức thể cứu vãn.

 

Căn nguyên của việc đều do sự tự ti trong lòng cha hờ, mà mẫu nàng tính cách mạnh mẽ, dung thứ cho bất kỳ sự đổi thái độ nào của ông, lâu ngày tự nhiên sẽ sinh hiềm khích.

 

nàng hiểu rõ, trong một góc nào đó của lòng cha hờ, vẫn luôn bóng hình mẫu , nếu thì cũng sẽ Chu di nương, giống mẫu nàng đến .

 

“Chuyện qua cứ để nó qua .”, Diệp Uyển Xu an ủi: “Ta bây giờ chỉ mong một nhà sống thuận lợi, bình an.”

 

Quý Uyên gật đầu: “Cha tuyệt đối sẽ để bất kỳ ai phá hoại hôn sự của con nữa.”

 

Nói , ông dùng ánh mắt ấm áp Diệp Uyển Xu, thành thật : “Uyển Xu, Vĩnh Ninh Vương quả thật là một rể hiền tồi.”

 

Thấy trong mắt cha hờ tràn đầy mong đợi, dường như sốt ruột nhận sự đồng tình của , Diệp Uyển Xu im lặng , đáp lời ông.

 

đến Phó Minh Trì , quả thật chút kỳ lạ. Mỗi thấy , cứ như cái tên của , sáng láng như hồ nước mùa xuân, tự nhiên khiến vui vẻ.

 

Ngay cả những ngày luôn đề phòng khắp nơi, nhưng khi ở cùng tên khốn , trong lòng vẫn tràn ngập vui vẻ.

 

“Cha, tối nay đừng tự xuống bếp nữa, con cùng điện hạ thành dạo chơi.”

 

Diệp Uyển Xu khá xa, chợt nghĩ đến vài chuyện, đầu dặn dò cha hờ một câu, thoắt cái biến mất tăm.

 

Quý Uyên cũng nha đầu trong hồ lô rốt cuộc bán t.h.u.ố.c gì, trong lòng ít nhiều cũng chút lo lắng, Đình Phong đang canh gác từ xa, vội vàng vẫy tay.

 

Đợi Đình Phong tới gần, ông vội vàng dặn dò: “Ngươi phái âm thầm theo dõi một chút, đừng để Vĩnh Ninh Vương bắt nạt Uyển Xu.”

 

Đình Phong ngẩn : “Lão gia, điện hạ chẳng thương lượng cùng đại cô nương định trong một tháng sẽ thành hôn ? Vả khi đến đây, và Thái Phi cũng thống nhất, bây giờ phái theo dõi điện hạ liệu lắm ?”

 

Dừng một chút, Đình Phong tiếp: “Hơn nữa, tiểu nhân thấy tính tình của cô nương, ngược giống kiểu sẽ điện hạ bắt nạt.”

 

“Ngươi một lão độc thì hiểu cái gì?”, Quý Uyên bất mãn : “Chính vì sắp thành nên càng chú ý chừng mực hơn. Mẫu và ngoại tổ mẫu của Uyển Xu đều mất, bây giờ chỉ còn là cha nàng lo liệu, thể để nha đầu chịu thiệt thòi.”

 

Nghĩ đến chuyện của nhị cô nương, trong lòng Đình Phong bỗng nhiên cũng dấy lên chút cảnh giác, nghi hoặc : “Vậy tiểu nhân thử xem, chỉ là nếu đại cô nương trách hỏi, tiểu nhân đành khai thật.”

 

“Hỗn xược.”, Quý Uyên sa sầm mặt, suy nghĩ một lát, dù thấy khó coi, nhưng vẫn nhíu mày phất tay: “Mau , đây còn thành , nào cái lẽ hai cứ quấn quýt bên cả ngày.”

 

Cằn nhằn một hồi, ông vẫn cảm thấy hả giận, tự lầm bầm mắng: “Trương Thái Phi quả thật quá dễ dãi. Dù cũng là tiểu thư danh môn ở Tô Châu, dạy dỗ đứa con trai giữ chừng mực đến .”

 

Đình Phong thở dài: “Vĩnh Ninh Vương chỉ một độc tử , Thái Phi suốt ngày phiền lòng vì chuyện vương phủ nối dõi tông đường, e là cũng còn tâm trí mà bận tâm đến những lễ nghi rườm rà .”

 

Thấy Quý Uyên sa sầm mày mắt, sắp sửa trách mắng , Đình Phong vội vàng ôm quyền: “Tiểu nhân đây sẽ theo đại cô nương ngay, tuyệt đối thể để đại cô nương khác bắt nạt.”

 

Nói xong, liền nhanh chóng biến mất tăm.

 

 

Loading...