Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 117:--- Nút Thắt Lòng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:23:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhiều lời, Diệp Uyển Xu tiện thẳng với Sở茵, dù nàng là tỷ nhất của .

 

Dẫu , bi hoan của mỗi chẳng tương đồng.

 

Nếu bản vẫn là một tiểu thư khuê các từng trải sự đời, ngây thơ vô tri, thì bằng những gì Phó Minh Trì , nàng ắt sẽ dỗ dành xoay như chong chóng, thậm chí sẽ vô cùng cảm động, sẽ như đây đối với Cố gia mà một lòng một theo y.

 

Chỉ là sống qua hai kiếp, nàng thấu sự đời hơn nhiều.

 

Cũng lẽ vì khác tính kế quá nhiều, đối với bốn chữ “chân tâm tương đãi” nàng chút tuyệt vọng, khó để tin rằng đời sự bụng vô cớ.

 

“A茵, chúng nữ tử chọn phu quân vốn là một cuộc đ.á.n.h cược lớn. Nếu chỉ hời hợt, chìm đắm trong trăm vàn lời lấy lòng và sự đối đãi nhiệt thành của y lúc ban đầu, thì rủi ro về thật khó lường.”

 

Khóe môi Diệp Uyển Xu nhếch lên một đường cong, giọng điệu thâm trầm : “Chúng thể xa cầu phu quân tương lai thể hứa hẹn một đời một kiếp một đôi , nhưng ít nhất cũng nên đảm bảo y vốn là phẩm hạnh đoan trang, tôn trọng khác.”

 

Lời quả thật khiến Sở茵 câm nín, nàng đành thừa nhận sự thông tuệ và điềm tĩnh của Uyển Uyển.

 

Năm xưa khi quen Tề Vân Sanh, gã nam nhân tiện nhân cũng ngọt ngào mật ngữ hết lời, đối đãi với nàng cũng ôn nhu chu đáo vô cùng, nào ngờ khi thành biến thành một bộ mặt khác.

 

Diệp Uyển Xu giữ vẻ mặt trầm uất, tự tiếp: “Y là danh môn quý tộc, một phương phiên vương, lẽ gương cho thiên hạ. Thế nhưng y chỉ vì lợi ích cá nhân mà tùy tiện chà đạp tôn nghiêm nữ tử.茵 tỷ tỷ từng nghĩ tới , nếu đổi là một khuê các tiểu thư sống an phận thủ thường, cứ thế vô cớ hủy hôn sự, thì phận về sẽ bi t.h.ả.m đến nhường nào?”

 

Lần , Sở茵 xong chỉ dám lặng lẽ gật đầu, quả thực tìm lời nào để phản bác nàng.

 

, từng từ hôn. Được y ưu ái như , chúng mưu sinh địa phận của y, lẽ ơn cảm đức, thậm chí là tươi nghênh đón mà chiều chuộng y. lẽ nào con gái chúng mặc cho những danh môn quý tộc cao cao tại thượng tùy ý sắp đặt?”

 

Diệp Uyển Xu bực bội quở trách: “Y thích thì thể coi như vầng trăng sáng trời, nhưng chỉ cần một câu thích, liền chẳng cần hỏi lý do, thậm chí phẩm hạnh của cô nương cũng cần , chỉ vì nàng là con gái của Quý Uyên mà hủy hoại triệt để. Hành động như thật quá đỗi hoang đường.”

 

Từ đó, Sở茵 còn lời nào để khuyên giải.

 

Nàng , Uyển Uyển sống thấu đáo hơn nhiều. Nếu cứ tiếp tục tác hợp nàng với Vĩnh Ninh Vương, e rằng sẽ hại Uyển Uyển.

 

Dẫu , nàng cũng dám đảm bảo Vĩnh Ninh Vương thật sự hơn Cố gia bao nhiêu.

 

Bên ngoài bỗng nhiên sấm sét nổ vang, mưa xuân tí tách rơi xuống.

 

Trong lòng Sở茵 một trận sốt ruột, nghĩ Vĩnh Ninh Vương sợ là vẫn còn ở bên ngoài, bèn tìm một chiếc ô lặng lẽ bước .

 

Phó Vân Nghê túc trực giường đại ca suốt ba ngày. Vất vả lắm mới đợi y tỉnh , thấy y bất chấp tất cả mà vội vã chạy đến Đào Ổ. Giờ đây, y Diệp tỷ tỷ lạnh nhạt như , trong lòng nàng thật sự đau xót, vội vàng chạy theo Sở茵 ngoài.

 

Thấy đại ca trong mưa bất động, Phó Vân Nghê trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nàng chạy trong mưa ôm lấy bắp chân Phó Minh Trì, ngừng nài nỉ: “Đại ca, đừng như nữa, mau về .”

 

“Đem tiểu quận chúa về.”

Mèo con Kute

 

Phó Minh Trì cất giọng lạnh lẽo thốt mấy chữ, hai tên hộ vệ chỉ dám tiến lên ôm Phó Vân Nghê .

 

“Đại ca…”

 

Nghe tiếng thút thít của tiểu quận chúa truyền đến, gương mặt lạnh lẽo thấu xương của Phó Minh Trì, còn lạnh hơn cả mưa xuân , Sở茵 cầm chiếc ô mà chút lúng túng.

 

Chúc Văn Tài thấy , đành cứng rắn tiến lên đón lấy ô xông trong mưa, che đầu Phó Minh Trì, lớn tiếng khuyên nhủ: “Điện hạ, vết thương của vẫn lành, thể tiếp tục dầm mưa ạ.”

 

“Cầm ô ,” Phó Minh Trì trầm giọng , ánh mắt thâm trầm.

 

Giọng như quỷ mị, khiến rợn tóc gáy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-117-nut-that-long.html.]

“Điện hạ.”

 

Chúc Văn Tài cau mày chặt, vẫn cố hết sức khuyên can: “Hiện giờ chiến sự Đông Hải yên, đoàn sứ giả Khâm đang chằm chằm như hổ đói. Dù là vì Vĩnh Ninh Vương phủ, vì an nguy của mấy trăm vạn quân dân Việt Châu, tuyệt đối thể bất kỳ sai sót nào nữa.”

 

“Cầm .”

 

Phó Minh Trì gầm lên một tiếng dữ dội, giọng trầm thấp hùng hậu vang dội, khiến Chúc Văn Tài trong lòng bỗng run lên. Y cam lòng Điện hạ, run rẩy chậm rãi lùi xuống.

 

Nghiêm ma ma, Điền Phúc và những hạ nhân khác khí nặng nề trong viện, nhất thời đều chẳng cách nào, ai nấy , bất lực liếc Sở茵 một cái, Sở茵 cũng chỉ đành thở dài lắc đầu.

 

già trong phủ, Nghiêm ma ma rõ cứ thế mãi rốt cuộc chẳng cách.

 

Trương Thái Phi hiện đang ở thành Ngu Châu. Nếu con trai ở Đào Ổ chịu đối đãi như thế , e rằng sẽ mang đến dỡ nhà mất.

 

Vội vàng chạy đến Phù Nhã Đường, thấy Xuân Hồng, Hạnh Đào dẫn Tần Sở Lâm, Tề Sương Sương ngoài cửa, dám , Nghiêm ma ma đành cứng rắn xông trong phòng.

 

Thấy cô nương nhà đang trầm tư bên bàn với vẻ mặt ảm đạm, nàng cẩn thận tiến lên hỏi: “Cô nương, Điện hạ chẳng thường. Dù giận trong lòng cũng thể thất lễ đạo đãi khách. Giờ bên ngoài mưa lớn lắm, là mời Điện hạ viện nghỉ tạm ạ?”

 

“Cho y .” Diệp Uyển Xu lạnh lùng : “Đào Ổ của chẳng nợ y gì cả. Chẳng lẽ chỉ vì y là chủ Việt Châu, liền khắp nơi chiều chuộng y ?”

 

Nghiêm ma ma sững sờ, cũng từ khi nào cô nương trở nên vô tình đến .

 

“Cô nương, cũng đừng trách lão nô lắm lời.” Nghiêm ma ma : “Lão nô luôn cảm thấy Vĩnh Ninh Vương giống hai vị Cố gia . Người nên vì chuyện của Cố gia mà cũng thành kiến với Vĩnh Ninh Vương.”

 

“Ta đối với y từ đến nay nào thành kiến, trái là khi đến Việt Châu suýt nữa y lừa gạt.”

 

Từ đầu gặp mặt ở Lâm An, cho đến những chuyện xảy gần đây, Diệp Uyển Xu khó lòng tin rằng tên khốn cố ý tiếp cận với ý đồ .

 

Cố ý để y cận với , đó để Trương Thái Phi Đào Ổ, ngay cả việc binh vây Trấn Phủ Sứ Tư, nàng cũng mơ hồ cảm thấy là Phó Minh Trì cố ý xúi giục mối quan hệ giữa Cố gia.

 

Một khi Cố gia và Quý gia trở mặt, hưởng lợi nhiều nhất chắc chắn là Vĩnh Ninh Vương phủ.

 

Nhìn Nghiêm ma ma đang bối rối, Diệp Uyển Xu nghiêm nghị : “Bà với y, giao dịch giữa và y sớm giải quyết xong. Từ nay về , xin y đừng đến Đào Ổ nữa.”

 

Thấy cô nương quyết tuyệt như , Nghiêm ma ma đành ngoan ngoãn ngoài truyền lời.

 

Chỉ trong chốc lát một chén , Nghiêm ma ma trở bên ngoài Đào Ổ. Cả rừng đào biến thành biển nước, ngay cả chân Phó Minh Trì cũng đọng ít mưa, nước mưa ngập quá ủng, y ướt sũng, trông thật khiến xót xa.

 

Nghiêm ma ma cau mày chặt, chẳng nên khuyên giải thế nào, chỉ đành đem nguyên lời cô nương truyền cho y, chỉ mong y thể dứt lòng mà rời .

 

“Giao dịch sớm giải quyết xong?” Trong lòng Phó Minh Trì như lưỡi d.a.o sắc bén cứa qua, động đến vết thương do mũi tên ngực, từng đợt đau nhói liên tục ập đến, khiến y chút ngạt thở.

 

những gì nàng dường như cũng là sự thật. Y giúp nàng đòi bạc của Tề gia, nàng giúp y khiến Trấn Phủ Sứ Tư xuất binh dẫn dụ hải tặc. Giữa hai họ quả thực thanh toán sòng phẳng , nhưng trong lòng y vẫn luôn cảm thấy trống rỗng, như thể thiếu mất điều gì đó.

 

Trong đầu là những hình ảnh mật với nàng, y tin những điều đó đều là giả dối.

 

“Còn xin Nghiêm ma ma bản vương truyền một lời. Xin Nghiêm ma ma hỏi nàng, lời hôm đó ở Thanh Lan Tự còn tính ?”

 

“Vâng, lão nô sẽ hỏi ngay.”

 

Nghiêm ma ma cũng rõ ngày đó hai họ xảy chuyện gì trong chùa, đành mơ hồ chạy về Phù Nhã Đường truyền lời.

 

Ai ngờ, Nghiêm ma ma dứt lời, Diệp Uyển Xu tức giận đến mức rơi chén .

 

“Không tính.”

 

 

Loading...