Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 111:--- Lật mặt không nhận người ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:23:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Quân Doanh Châu hùng dũng rời khỏi Trấn Phủ Sứ Ty, trực tiếp tiến về phía Vũ Hoa trấn.

 

Trong xe ngựa của hai , nhờ ánh sáng từ bó đuốc bên ngoài hắt , tuy ánh đèn chút lờ mờ nhưng cũng đủ để rõ tình hình bên trong xe. Diệp Uyển Xu tựa một góc xe, vẫn luôn hứng thú chằm chằm Phó Minh Trì, khiến tỏ vẻ khó xử.

 

“Diệp cô nương điều nghi vấn, là đang ám chỉ bổn vương quyến rũ nàng?”, Phó Minh Trì nghi hoặc hỏi.

 

Hắn khẽ tựa thành xe, chút câu nệ, khác với cử chỉ thường ngày. Diệp Uyển Xu luôn cảm thấy kỳ lạ, dường như đột nhiên trở nên cảnh giác với .

 

“Sao , Điện hạ đây là đang thẹn thùng ?”, Diệp Uyển Xu ghé sát bên , bĩu môi : “Vừa ai cho gì thì ? Ta còn gì, Điện hạ sợ đến mức ?”

 

“Thì Diệp cô nương đang bận tâm chuyện .”

 

Phó Minh Trì chút động thái nào tiến sát đến mặt nàng, đôi môi quyến rũ chủ ý khẽ chạm đôi môi cong cong của nàng.

 

Chỉ cảm thấy một cảm giác mềm mại lướt qua môi, xen lẫn thở dịu dàng, vô cùng dễ chịu.

 

Diệp Uyển Xu chợt ngẩn , ngơ ngác đôi mắt đen như mực khẽ chớp, còn kịp nếm trải thêm chút dư vị, liền thấy cả thẳng trở .

 

“Giờ thì ?”, Phó Minh Trì nghiêng đầu hỏi.

 

“Cũng .”, Diệp Uyển Xu chút hồi vị đáp hai chữ.

 

lúc , bên ngoài truyền đến một tiếng gọi trong trẻo, âm thanh tựa như tiếng trời, đẽ êm tai như chim sơn ca.

 

“Diệp tỷ tỷ, Diệp tỷ tỷ.”

 

Diệp Uyển Xu vén rèm , đúng lúc thấy Phó Vân Nghê hớn hở chạy tới, Đình Phong dẫn theo sát phía .

 

Thấy tiểu gia hỏa bình an vô sự, Diệp Uyển Xu quên mất bên cạnh còn khác, vội vàng xông xuống xe ngựa, kích động ôm tiểu đậu đinh lên.

 

“A Nghê.”, Nàng nhịn hôn lên đôi môi mềm mại của tiểu gia hỏa.

 

Phó Minh Trì vịn xe ngựa bước xuống, thấy Đình Phong, ánh mắt khẽ trầm xuống.

 

Đình Phong cũng đầy cảnh giác hộ vệ đến mặt Diệp Uyển Xu, chỉ cung kính ôm quyền với Phó Minh Trì, đó liền : “Đại cô nương, ngài ngoài mấy ngày , vẫn nên mau chóng về Đào Ổ . Tiểu nhân thư báo cáo tình hình ở đây cho lão gia .”

 

Diệp Uyển Xu định theo , nhưng kìm đầu liếc Phó Minh Trì.

 

Vốn tưởng rằng cái tên ch.ó má hôm nay kịp thời trở về giúp giải vây, nếu cũng như mặt dày đề nghị đến Đào Ổ khách, sẽ lập tức đồng ý.

 

Chỉ là , thái độ của dường như giống với đây.

 

“Vì Phong quản sự đến đón Diệp cô nương, bổn vương sẽ tiễn nàng nữa.”

 

Phó Minh Trì ánh mắt bình thản Nghiêm Cẩn: “Truyền lệnh tất cả quân Doanh Châu ở Ngu Châu đề phòng hải phỉ, ngươi dẫn ba ngàn đóng quân tại Vũ Hoa trấn, quân còn đóng trại gần Trấn Phủ Sứ Ty, hỗ trợ Trấn Phủ Sứ Ty phòng ngự hải phỉ.”

 

Nói xong, liền giục Phó Vân Nghê cùng Diệp Uyển Xu: “A Nghê, con theo Diệp tỷ tỷ về Đào Ổ . Đại ca bận xong việc công sẽ đến thăm con.”

 

Hắn đột nhiên xa cách như , khiến Diệp Uyển Xu chút hiểu tên ch.ó má đang giở trò gì.

 

là chủ Việt Châu, cũng thể mặt dày đeo bám . Diệp Uyển Xu phúc một cái, hiểu ý ôm tiểu gia hỏa nhanh chóng lên xe ngựa mà Đình Phong chuẩn .

 

Lặng lẽ dõi theo cỗ xe ngựa khuất dần, Phó Minh Trì một tay chống lên thành xe, khóe môi run rẩy, khó khăn vươn tay hiệu. Chúc Văn Tài thấy trán điện hạ mồ hôi lạnh rịn , vội vàng tiến lên đỡ lấy . Vừa đỡ lên xe, thấy điện hạ như diều đứt dây ngã nhào trong khoang xe, đó nôn một ngụm m.á.u đen.

 

“Đi... Bắc Giao Đại Doanh, tìm quân y.”

 

Phó Minh Trì khó nhọc thốt mấy chữ, ngất lịm .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-111-lat-mat-khong-nhan-nguoi.html.]

Duật Bạch nhận điều bất thường, vội vàng chạy đến, thấy cảnh tượng trong xe ngựa, cả sợ hãi thôi.

 

“Chúc tướng quân, điện hạ rốt cuộc ?”, vội vã hỏi.

 

Khóe mắt Chúc Văn Tài đỏ hoe: “Ngày đó điện hạ giúp ngươi đến Doanh Châu, lấy mồi nhử, trúng tên thương, còn lo lắng an nguy của Diệp cô nương, vẫn cố gắng chống đỡ cho đến tận bây giờ mới buông lỏng cảnh giác.”

 

“Cố Đình Sâm, sớm muộn gì cũng sẽ khiến c.h.ế.t ở Việt Châu.”

 

Duật Bạch nghiến răng nghiến lợi buông lời độc địa, cũng dám chần chừ, vội vàng dặn dò: “Chúc tướng quân, hãy sắp xếp đại quân, sẽ đưa điện hạ về Bắc Giao Đại Doanh, đừng để lộ phong thanh.”

 

Mèo con Kute

Nói đoạn, nhanh chóng thúc ngựa, lao thẳng về Bắc Giao Đại Doanh.

 

 

Trên đường trở về Đào Ổ, Đình Phong đích đ.á.n.h xe, ung dung vội vã, quân Doanh Châu do Ngôn Cẩn dẫn đầu theo một đoạn xa.

 

Diệp Uyển Xu trong khoang xe, nhẹ nhàng vuốt ve búi tóc của Phó Vân Nghê.

 

Cảm giác mềm mại giúp nàng giải tỏa căng thẳng, khiến sự bất an suốt một ngày của nàng nhanh chóng lắng xuống.

 

“Diệp tỷ tỷ, tỷ gì đại ca ? Chàng cứ là lạ?”, Phó Vân Nghê đột nhiên mở mắt nàng hỏi.

 

Diệp Uyển Xu cũng vẫn thắc mắc về chuyện . Trên tường thành bất chấp hiểm nguy đỡ lấy , trong lòng nàng thực khá cảm động. Ai ngờ nụ hôn trong xe ngựa, tên khốn liền trở mặt nhận .

 

“Chắc là thật sự việc công cần gấp.”, Diệp Uyển Xu an ủi Phó Vân Nghê như .

 

“Thôi .”

 

Phó Vân Nghê gật đầu, hôm nay dọa sợ, đến nỗi bụng cũng bắt đầu réo ầm ĩ.

 

Nắm lấy tay Diệp Uyển Xu, nàng sốt ruột hỏi: “Diệp tỷ tỷ, đói quá, bao giờ chúng mới về đến Đào Ổ đây?”

 

Nàng nhắc thì thôi, nhắc, Diệp Uyển Xu cũng cảm thấy bụng trống rỗng, vội vàng gọi ngoài: “Đình Phong, ngươi nhanh hơn chút nữa.”

 

Nghe thấy cuộc đối thoại bên trong, nửa đêm , Đình Phong cũng chẳng tìm chỗ nào đồ ăn, đành tăng tốc ngựa.

 

Đến Đào Ổ, cả viện vẫn còn sáng đèn, Trương Thái Phi và Sở Nhân cùng với Nghiêm ma ma, Điền Phúc đang đợi trong sân, liên tục ngó xung quanh.

 

Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, đều đồng loạt chạy đón.

 

Thấy Diệp Uyển Xu và Phó Vân Nghê bình an vô sự từ xe ngựa bước xuống, cả nhóm đều xúc động đến bật .

 

Xuân Hồng, Hạnh Đào vẫn như khi, kìm lòng mà chạy thẳng lòng Diệp Uyển Xu, mỗi ôm một cánh tay mà nức nở.

 

“Cô nương, trở về nữa, Xuân Hồng sẽ quỳ gối dài ngày cửa Trấn Phủ Sử Tư mất thôi.”, Hạnh Đào thổn thức .

 

Nghĩ đến kiếp Xuân Hồng chính vì quỳ cầu Cố Đình Sâm an sống chung mà sảy thai, Diệp Uyển Xu lập tức quở trách: “Tại quỳ? Cho dù động đao với , các ngươi cũng khí tiết, phép quỳ .”

 

Xa cách nha đầu mấy ngày, Sở Nhân vốn ôm nàng, nhưng thấy hai nha lóc t.h.ả.m thiết, đột nhiên chút lúng túng.

 

“Trở về là .”

 

Sở Nhân khẽ : “Uyển Uyển, đại nương đoán hôm nay ngươi và quận chúa sẽ về, nên đích một bàn đầy ắp các món ăn. Chỉ là ngờ các ngươi về muộn thế , hâm nóng đồ ăn cho các ngươi.”

 

“Chuyện cứ để lão nô .”, Nghiêm ma ma lau những giọt lệ nóng hổi nơi khóe mắt: “Sở cô nương hãy ở chuyện với cô nương nhà trong phòng.”

 

“Sao thể .”, Trương Thái Phi lập tức ngăn Nghiêm ma ma : “Hôm nay là ngày đại hỷ khi hai nha đầu tai qua nạn khỏi, thể để các ngươi giành hết vẻ vang , tự . Các ngươi cứ yên tâm chờ chút.”

 

Vừa nghĩ đến việc sắp ôm cháu nội, Trương Thái Phi liền tràn đầy sức lực, nhanh nhẹn bước nhà.

 

 

Loading...