Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 107:--- Lại ban thêm một lần hôn sự ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:23:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiều tối, Cố Đình Sâm sai mang bộ giá y gấp rút may đến hậu viện Trấn Phủ Sứ ty, lệnh cho Thải Cúc và Thu Li giúp Diệp Uyển Xu thử mặc.
Nến đỏ thắp sáng, phản chiếu bộ giá y đỏ thắm càng thêm tươi tắn rực rỡ.
Tình cảnh , dường như về đêm khi thành hôn với Cố Đình Sâm ở kiếp .
Giá y vẫn là chất liệu gấm Phù Quang mà yêu thích, hoa văn mẫu đơn thêu bằng chỉ vàng đó đặc biệt chói mắt.
Người hầu hạ nàng vẫn là hai nha đầu Thải Cúc, Thu Li.
Điều duy nhất khiến nàng cảm thấy khác biệt là sự khác về tâm cảnh.
Mèo con Kute
Kiếp đêm thành hôn, Cố Đình Sâm say khướt thâu đêm ở thanh lâu, cho đến ngày thứ hai cử hành đại hôn lễ mới dượng sai khiêng cứng về.
Dù , nàng vẫn ôm ấp sự khao khát, ảo tưởng rằng dựa tình nghĩa thanh mai trúc mã mười năm, thể khiến đối xử dịu dàng với trở , cho đến khi trái tim nhiệt thành của nàng từng chút một chà nát, tiêu hao trong vô đêm dài đằng đẵng, nàng mới bừng tỉnh hối hận.
Con một khi tâm, thì sẽ nếm trải hết khổ đau.
Sống lạnh tâm lạnh tình, vô tư vô lự, tuy thể khiến khác vui vẻ, nhưng bản nhất định thể sống tiêu d.a.o tự tại.
Hiện giờ nàng còn bất kỳ mong đợi nào.
“Biểu cô nương, thử mặc ạ?”
Thải Cúc cẩn thận nhắc nhở: “Tiểu công gia sớm thấy mặc giá y, hơn nữa lát nữa còn tặng một món đại lễ.”
“Đại lễ? Đại lễ gì?”, Diệp Uyển Xu khẽ nhướn mày.
Thải Cúc lắc đầu: “Nô tỳ cũng , nhưng tiểu công gia biểu cô nương nhất định sẽ thích.”
Trong lòng Diệp Uyển Xu bỗng nhiên chút bất an, nghĩ đến thần thái cử chỉ của Cố Đình Sâm hôm nay trong viện, trông dường như kiêng kỵ Phó Minh Trì.
Ở bên Cố gia hai kiếp, đây là đầu tiên nàng thấy hai họ kiêng kỵ một đến thế, cái tông thất thất thế, công tử bột mà đây trong miệng họ khinh thường thèm nhắc đến, giờ chạm mặt dốc hết tâm tư trừ khử cho bằng , thật đáng .
Có lẽ, càng kiêng kỵ một , thì càng bôi nhọ đó chăng.
Dù Phó Minh Trì thứ đồ ch.ó má Trạng nguyên lang, trong tay nắm giữ hai mươi vạn quân Việt Châu, thể xem nhẹ.
Chẳng lẽ, Cố Đình Sâm đem Mục Khanh Khanh…
Ý nghĩ của nàng mới nhen nhóm, bỗng một tiếng trong trẻo từ phía truyền đến.
“Diệp tỷ tỷ.”
Diệp Uyển Xu ngoái đầu , thấy Phó Vân Nghê đang ụch ịch chạy đến.
“A Nghê.”
Diệp Uyển Xu trong lòng giật , ngẩng đầu Lưu Chương: “Các ngươi mang quận chúa đến đây gì?”
Một mùi khai nồng nặc xộc mũi, khiến nàng kìm mà bịt mũi .
“Biểu cô nương, mạt tướng cũng chỉ là phụng mệnh hành sự.”, Lưu Chương hoảng loạn ôm quyền, ngửi thấy mùi , liền vội vàng chạy ngoài.
Đoán là tiểu gia hỏa nghịch ngợm, Diệp Uyển Xu vốn còn chút bực bội với Lưu Chương, nhưng Phó Vân Nghê với vẻ mặt tinh nghịch, bỗng nhiên bật mà nên .
“Mau đưa quận chúa xuống y phục.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-107-lai-ban-them-mot-lan-hon-su.html.]
Diệp Uyển Xu dặn dò xong, Thải Cúc, Thu Lê lập tức dẫn Phó Vân Nghê lui xuống, lâu trở .
Thấy hỉ phục bàn, Phó Vân Nghê bĩu môi vui: “Diệp tỷ tỷ, sắp mặc hỉ phục ?”
Diệp Uyển Xu ôm nàng lên đùi , khẽ đáp: “Đã chuẩn , thì luôn vẻ chút chứ.”
Phó Vân Nghê ghé sát tai nàng, thì thầm: “Vậy tới mặc cho đại ca của , chúng vẻ nữa.”
Diệp Uyển Xu mà lòng chợt chua xót, dù là nàng và Phó Minh Trì lợi dụng lẫn , nhưng tiểu gia hỏa nàng thực sự yêu quý, nàng thất vọng đau lòng hết đến khác.
Không tiếp lời nàng, Diệp Uyển Xu chuyển sang hỏi: “A Nghê, là vị thống lĩnh ép con đến đây ?”
Phó Vân Nghê lắc đầu: “Diệp tỷ tỷ, là tự nhớ , tự theo đại hồ tử tới đây.”
Nàng miệng , nhưng Diệp Uyển Xu lòng sáng như gương, e rằng Cố Đình Sâm dùng tiểu quận chúa con tin.
Dù , giờ phút cũng dám chắc Phó Minh Trì bước tiếp theo sẽ gì.
lúc , Cố Đình Sâm từ bên ngoài bước , thấy Phó Vân Nghê trong lòng Diệp Uyển Xu, hỏi: “Thế nào, Uyển Uyển, món đại lễ biểu ca chuẩn cho nàng, nàng thích ?”
Mắt Diệp Uyển Xu trầm xuống, chỉ dặn dò Thải Cúc, Thu Lê: “Các ngươi hãy dẫn tiểu quận chúa xuống dùng chút ngự thiện, chuẩn cho nàng ít bánh Bích Loa Xuân.”
Nói xong, nàng ngấm ngầm lắc đầu với tiểu gia hỏa, ý bảo nàng đừng nhiều.
Phó Vân Nghê ngoan ngoãn gật đầu, lén lút liếc Cố Đình Sâm, gương mặt lạnh lùng vô cùng khó khiến cận, nàng sợ hãi vội vàng theo Thải Cúc, Thu Lê lui xuống.
Đợi tiểu gia hỏa , sắc mặt Diệp Uyển Xu chuyển biến, lạnh lùng trừng mắt Cố Đình Sâm: “Ngươi thể vô sỉ hơn chút nữa , đấu Phó Minh Trì liền bắt con tin? Hành vi đê tiện như , nào chút phong thái của Ngự sử triều đình?”
“Uyển Uyển hà tất lời khó đến .”
Sắc mặt Cố Đình Sâm thoáng chốc ngưng đọng, thờ ơ : “Ta bất quá chỉ giữ những thứ nàng yêu thích ở bên , một Phó Minh Trì nhỏ nhoi, gì mà sợ hãi.”
Diệp Uyển Xu giận dữ : “Nếu sợ hãi, ngươi hãy mau đưa tiểu quận chúa về .”
“Nàng lo lắng cho bọn họ đến ?”, Cố Đình Sâm chợt lộ vẻ bất mãn: “Nàng đừng quên, mới là biểu ca của nàng, là phu quân tương lai của nàng.”
Nhìn hỉ phục mặt, Diệp Uyển Xu lười biếng chẳng buồn để ý tới .
Cố Đình Sâm đành dịu giọng: “Uyển Uyển, ngày mai chính là ngày chúng thành , biểu ca chọc nàng tức giận, nàng hãy sớm mặc hỉ phục , hứa với nàng sẽ tổn thương Gia Hòa Quận chúa.”
Ngắm gương mặt đoan trang tú lệ trong gương đồng, Cố Đình Sâm mặt bất giác nở nụ , tự lải nhải.
“Uyển Uyển, nàng , từ đầu nàng xuất hiện ở Quốc Công phủ, mong một ngày nào đó nàng thể khoác hỉ phục vì , chờ ngày ròng rã mười một năm, hôm nay cuối cùng cũng thành hiện thực, nàng lòng vui mừng đến nhường nào, Uyển Uyển mặc bộ hỉ phục nhất định sẽ là tân nương nhất thế gian.”
Nghe những lời cảm động , Diệp Uyển Xu cau mày nên lời.
Nếu chính từng vì mặc bộ hỉ phục , e rằng thật sự sẽ thâm tình tự cho là đúng của cho cảm động.
Giờ đây Phó Vân Nghê đưa Trấn Phủ Sứ Ty, Diệp Uyển Xu nghĩ cách nào đưa nàng ngoài, đành giả vờ thuận theo: “Bất quá chỉ là mặc một bộ hỉ phục, cũng chẳng gì to tát, Cố Đình Sâm, xin ngươi lời giữ lời, hù dọa Gia Hòa Quận chúa.”
Nghe lời , Cố Đình Sâm trong lòng liền cơ sở, Uyển Uyển chịu mặc hỉ phục thì chứng tỏ nàng nguyện ý gả cho .
Xem , trong lòng nàng vẫn còn , tiểu nha đầu Vĩnh Ninh Vương phủ chẳng qua chỉ là cái cớ nàng tự ban cho mà thôi.
“Uyển Uyển, nàng yên tâm, sai thông báo cho thể phụ lão hương thành Dư Châu, ngày mai đều sẽ đến tham gia hôn yến của chúng , tuy náo nhiệt long trọng bằng Lâm An, nhưng cũng đến nỗi quá lạnh lẽo.”
Cố Đình Sâm khom , cúi sát tai nàng, giọng nhẹ nhàng trầm thấp: “Nếu nàng cảm thấy ủy khuất, đợi về Lâm An sẽ thỉnh Thái Hậu ban hôn cho chúng một nữa.”