Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 100:--- Binh Nhung Tương Kiến ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:23:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn ánh mắt đầy nghi hoặc của Nghiêm ma ma, Diệp Uyển Xu vội trả lời.
Kỷ Vân Trạch dù cũng Tôn tú tài, là Trạng Nguyên Lang do Hoàng đế đích điểm danh, nay ngoại phóng sắp trở thành Việt Châu Học Chính, đây là một sự kiện chú ý.
Phó Minh Trì vốn kẻ xốc nổi, lỗ mãng, tự nhiên sẽ chuyện khiến triều đình kiêng kỵ như .
“Cố Đình Sâm?”
Diệp Uyển Xu trong đầu chợt liên tưởng đến kẻ khốn đó.
Nàng vội hỏi Điền Phúc: “Điền thúc, thúc dò la tin tức gì về nhị biểu ca khốn nạn của Quốc Công phủ , đến Việt Châu ?”
“Lão nô hình như hai ngày nay Trấn Phủ Sứ Tư náo nhiệt.”, Điền Phúc do dự đáp: “Chắc hẳn tiểu công gia đích thực đến, nhưng nhanh đến .”
Diệp Uyển Xu mắt trầm xuống: “Đó chính là . Trừ , cũng chẳng ai dám càn đến .”
Nói đoạn, nàng liền sai Điền Phúc chuẩn xe ngựa đến Trấn Phủ Sứ Tư.
lúc , Trương Thái Phi và Sở Nhân dẫn ba tiểu gia hỏa cùng .
Nhìn Đào Ổ giăng đèn kết hoa, nhưng đợi tân lang đến thành , Trương Thái Phi âm thầm vui mừng một phen, cố vẻ trấn tĩnh đến mặt Diệp Uyển Xu, giả vờ quan tâm hỏi: “Nha đầu, chuyện gì ? Hôm nay thành nữa ?”
“Đại nương, khuya thế , ngoài ?”
Diệp Uyển Xu chuyện của khiến lo lắng, trầm giọng : “Sở tỷ tỷ, tỷ dẫn quận chúa và đại nương các nàng về viện nghỉ ngơi , thành một chuyến.”
Sở Nhân rõ xảy chuyện gì, nhưng trong lòng Trương Thái Phi sáng tỏ như gương.
Yêu nghiệt của Vinh Quốc Công phủ đến Việt Châu, Trạng Nguyên Lang liền biến mất, chuyện ngoài còn ai , chắc chắn con trai của .
Thấy Điền Phúc lái xe ngựa đến, Trương Thái Phi vội vàng kéo Diệp Uyển Xu sang một bên khuyên nhủ: “Nha đầu, con còn định đến Trấn Phủ Sứ Tư đòi . Biểu của con dù lỗ mãng hành sự cũng thể chút phép tắc. Chỉ e rằng phu quân của con thật sự chuyện gì đó khuất tất, để khác nắm nhược điểm .”
Tuy lời khó , nhưng Diệp Uyển Xu thể thừa nhận.
Nghe Cố Đình Sâm từng bao vây Kỳ Vương phủ, treo cổ hai vị quận chúa là vì hai đó hành thích phụ của , vì thế ngay cả Hoàng đế cũng thể truy cứu chuyện .
Kỷ Vân Trạch là phu quân tương lai của nàng, thể hết đến khác vì nàng mà màng nguy hiểm, thì nàng tự nhiên thực hiện lời hứa, bảo vệ chu , cùng chia sẻ ngọt bùi cay đắng.
“Đại nương, bất kể thành kiến gì với Vân Trạch, nhưng tin . Chàng xưa nay là quang minh lạc, sẽ chuyện gì khuất tất.”, Diệp Uyển Xu giải thích.
“Vậy thì chứ.”, Trương Thái Phi khẽ thở dài: “Ta sớm với con , thế đạo là , bây giờ thế đạo dung ngay thẳng.”
Lời dứt, bỗng nhiên từng trận tiếng vó ngựa vang lên quanh rừng đào.
Tiếng động nhanh chóng từ xa vọng gần, chấn động đến mức khiến vật xung quanh thể yên . Mọi tìm theo tiếng động , chỉ thấy bốn phía lửa cháy ngút trời, từng hàng giáp sĩ đang tụ tập về phía .
Diệp Uyển Xu chăm chú kỹ một cái, dẫn đầu chính là thống lĩnh Lâm An Tuần Phòng Doanh, Lưu Chương.
Hắn nhảy vọt xuống ngựa, sải bước nhanh như gió đến mặt Diệp Uyển Xu.
“Lưu thống lĩnh, ngươi dẫn nhiều giáp sĩ đến đây gì?”, Diệp Uyển Xu bất mãn chất vấn.
“Biểu cô nương, tiểu công gia nhà sai mạt tướng đến mời đến tụ họp.”
Lưu Chương cung kính ôm quyền với nàng, cố ý nhấn mạnh: “Tiểu công gia còn mang theo thư của Quốc Công phu nhân và Tam cô nương, Tứ công tử.”
Lời khá bất thường, Trương Thái Phi bất mãn : “Vị thống lĩnh là đến mời chính cô nương nhà , hà tất dẫn nhiều giáp sĩ như , chẳng lẽ là ý đồ khác?”
Lưu Chương lạnh một tiếng: “Biểu cô nương là bảo bối trong lòng bàn tay của Vinh Quốc Công phủ, mạt tướng tự nhiên thể để biểu cô nương bất kỳ sơ suất nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-100-binh-nhung-tuong-kien.html.]
Phó Vân Nghê trừng đôi mắt nhỏ, hừ lạnh : “Ngươi dối, các ngươi rõ ràng ý , tuyệt đối sẽ cho phép các ngươi mang Diệp tỷ tỷ .”
39. Lời dứt, liền thấy Chúc Văn Thái dẫn Xích Phong Doanh gấp rút tới, Đào Ổ yên tĩnh lập tức trở nên căng thẳng như dây cung.
“Xích Phong Doanh? Vệ đội của Vĩnh Ninh Vương phủ?”, Lưu Chương rút bội kiếm, quát lớn về phía Chúc Văn Thái: “Sao, các ngươi tạo phản ư?”
Chúc Văn Thái bình tĩnh như thường, lời chính nghĩa: “Chúng chỉ vì bảo vệ an nguy của Diệp cô nương. Nếu lệnh của Điện hạ nhà , tuyệt đối cho phép bất cứ ai mạo phạm Đào Ổ.”
Diệp Uyển Xu Xích Phong Doanh ở Đào Ổ là để bảo vệ an nguy của Phó Vân Nghê, tự nhiên thể vì mà khiến tiểu gia hỏa bất kỳ tổn thất nào, càng thể hai phe mã đấu đá cửa nhà .
Nhìn về phía Lưu Chương, nàng nghiêm giọng hỏi: “Kỷ công tử ở Trấn Phủ Sứ Tư ?”
“Không dám lừa dối biểu cô nương, đích xác đang ở trong đại lao của Trấn Phủ Sứ Tư.”, Lưu Chương thành thật đáp: “Hắn phạm tội tày trời thể tha thứ, sẽ xử trảm trong vài ngày tới.”
“Cái gì, xử trảm?”, Diệp Uyển Xu trong lòng rùng , cũng ngờ Cố Đình Sâm ngang ngược đến mức , nàng quát mắng: “Các ngươi thật to gan.”
Lưu Chương khẽ một tiếng: “Biểu cô nương, tiểu công gia Hoàng mệnh tuần tra Việt Châu. Thái Hậu và Bệ hạ ban cho tiểu công gia quyền Tiên trảm hậu tấu. Đừng là Trạng Nguyên Lang, ngay cả Vĩnh Ninh Vương phạm tội, cũng đều g.i.ế.c tha.”
Câu cuối cùng, cố ý tăng cường ngữ khí.
“Vị tướng quân khẩu khí thật lớn.”
Nhiều năm từng nhập kinh, Trương Thái Phi ngờ Cố Thái Hậu mê đến mức , để một tên nhãi ranh non choẹt sợ trời sợ đất, cầm Hoàng mệnh đến Việt Châu để mưu đồ việc tư.
Xem , lưỡi d.a.o sắc bén Cố Đình Sâm là nhắm Vĩnh Ninh Vương phủ .
“Nha đầu, con cần sợ hãi, Xích Phong Doanh ở đây, bọn chúng mang con .”
Dù thế nào nữa, nàng dâu mà ý tuyệt đối thể để khác mang . Trương Thái Phi hết lời khuyên nhủ: “Thằng nhóc họ Kỷ con cũng cần lo lắng, nếu bọn chúng thật sự dám g.i.ế.c Trạng nguyên lang, triều đình tự khắc sẽ đòi công bằng cho .”
Diệp Uyển Xu càng càng thấy đúng, vị đại nương đang khuyên nhủ nàng, rõ ràng là hãm hại Kỷ Vân Trạch.
Kỷ Vân Trạch chẳng qua chỉ chất vấn nàng vài câu, lòng vị đại nương thể độc ác đến , mong c.h.ế.t .
Mèo con Kute
Nàng hiểu rõ tính cách của Cố Đình Sâm, nếu nàng đến Trấn Phủ Sứ Ty, e rằng Kỷ Vân Trạch thực sự sẽ mất mạng.
Lười biếng để ý đến vị đại nương nữa, Diệp Uyển Xu chỉ dặn dò Phó Vân Nghê: “Tiểu quận chúa, ngoan ngoãn ở Đào Ổ, Diệp tỷ tỷ một chuyến sẽ về ngay.”
“Diệp tỷ tỷ, tỷ thể ?”, Phó Vân Nghê mắt ngấn lệ, kéo vạt váy của nàng liên tục lắc đầu: “Tỷ khó khăn lắm mới thoát khỏi Lâm An, chẳng lẽ đó mang về ?”
“Ta đương nhiên sẽ về Lâm An.”
Diệp Uyển Xu lúc đang lo lắng cho sự an nguy của Kỷ Vân Trạch, còn tâm trí để nhiều với bé con nữa, cuối cùng nàng dặn dò Sở Nhân: “A Nhân, trông coi Đào Ổ thật , chăm sóc chu đáo.”
Sở Nhân và Nghiêm ma ma đều chút yên lòng, đang định khuyên nhủ, Diệp Uyển Xu lắc đầu: “Yên tâm , sẽ chuyện gì lớn .”
Nói đoạn, nàng dứt khoát lên xe ngựa.
Điền Phúc rõ chuyện của Quốc Công phủ, Tiểu Công gia dù hỗn xược đến mấy cũng đến mức hãm hại cô nương, bèn an tâm đ.á.n.h xe khởi hành.
“Diệp tỷ tỷ.”
Phó Vân Nghê lóc chạy lên đuổi theo, Chúc Văn Tài và các tướng sĩ Xích Phong Doanh đều chuẩn rút bội kiếm , nhưng ánh mắt bất động thanh sắc của Trương Thái Phi ngăn .
Kéo con gái , nàng khẽ lệnh cho Chúc Văn Tài: “Đi, lập tức phái báo cho điện hạ.”
Nha đầu tình nghĩa, nhưng là vì cái tên thư sinh c.h.ế.t tiệt , nàng ngừng cảm thấy chua xót trong lòng, nhưng càng thêm yêu mến nàng. Nàng thực sự mong nàng thể đặt tâm tư lên con trai của .
May mà việc vẫn còn cơ hội cứu vãn, nàng khiến nha đầu rõ hiện thực, rằng đời chỉ Vĩnh Ninh Vương phủ mới thể bảo vệ nàng chu .
Nhìn con gái đến xé ruột xé gan, Trương Thái Phi ôm tiểu gia hỏa lòng, khẽ an ủi: “A Nghê, Diệp tỷ tỷ của con sẽ trở về, con tin tưởng đại ca con, nếu ngay cả phụ nữ yêu thích cũng bảo vệ , về còn chấp chưởng thiên hạ rộng lớn .”