Tất cả các kế hoạch đều do Lục Liễu đảm trách, còn Quân Bao thì chỉ đơn thuần là chịu trách nhiệm chính thức, nhưng vẻ chẳng gì.
Lục Liễu đưa bản kế hoạch:
“Chúng sẽ đến vị trí cuối cùng mà đoàn tàu gửi tin tức, cách đây 100 km.”
“Tình hình thì ngày mai thể tới nơi, mục tiêu là trong hai ngày tìm đoàn tàu.”
“ liệt kê hơn mười kịch bản và cách giải quyết, thể xem qua trong bản kế hoạch.”
Đây đúng là một quản lý đáng tin cậy.
“Đêm nay chúng sẽ nghỉ ngơi xe. Xe nhà vệ sinh, nếu cần , cứ báo Hồng Bân để dừng xe, đừng ngại.”
“Không vấn đề gì.”
Tịnh Thù nghĩ rằng Quân Bao vẻ quan tâm đến cô, nhưng khi thấy xổm xuống quan sát Gà Béo với ánh mắt tò mò, cô mới hiểu lẽ chỉ quan tâm đến con gà của cô mà thôi.
Cả hai một lúc lâu.
Gà Béo cảm thấy thoải mái, thậm chí thể đẻ trứng .
Nó liền m.ô.n.g về phía Quân Bao, nhưng vẫn kiên trì quan sát từ phía .
Tịnh Thù hắng giọng để nhắc nhở, nhưng chẳng tác dụng.
Cho đến khi Lục Liễu kéo một chiếc bồn tắm từ khoang hành lý , cắm điện để nóng nước, giục:
“Anh dạo xong, chắc lạnh , mau tắm cho ấm .”
Thì Quân Bao mới chịu rời Gà Béo.
Tịnh Thù ngạc nhiên: Nói là mỗi chỉ dùng 1 lít nước mỗi ngày, mà chắc tốn cả trăm lít!
Lục Liễu nhận thấy ánh mắt của Tịnh Thù và Dương Dương, liền giải thích:
“Bồn tắm là của bọn mang theo, nước bên trong d.ư.ợ.c liệu và hệ thống lọc, thể tái sử dụng mà lãng phí.”
Mang theo cả bồn tắm di động ư? Thật là phô trương quá mức.
Bồn tắm bắt đầu sủi bọt, thậm chí còn chức năng massage!
Tưởng tượng việc ngâm trong nước nóng giữa mùa đông lạnh giá, uống cà phê và xem phim, Tịnh Thù cảm thấy đây chính là đỉnh cao của cuộc sống trong thời kỳ tận thế.
Tịnh Thù chằm chằm Lục Liễu kéo tấm màn chắn, ngăn cách gian riêng tư cho Quân Bao.
Cô chợt nhận sự hiểu của về xa hoa vẫn còn quá nông cạn.
Giống như nông dân tưởng tượng cuộc sống của vua chúa chỉ xoay quanh việc ăn uống, trong khi thực tế khác biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-863.html.]
... cô chỉ là một bình thường, cần gì ước mơ cuộc sống hoàng gia?
Tiếc rằng, chiếc nhà xe của , Tịnh Thù chỉ vòi sen, thể ngâm trong bồn tắm. là một sự tiếc nuối.
Lục Liễu còn mang chiếc túi sưởi nóng, đặt trong chăn bông của Quân Bao, đó bưng tới một cốc kỷ tử táo đỏ và một đĩa bánh ngọt trắng tinh.
Thì Lục Liễu còn là trợ lý đời sống của Quân Bao.
Tịnh Thù thể thấu Quân Bao.
Anh kiểu lạnh lùng như Trấn Nam Thiên, cũng thiện như Kim Thiên Tứ, và càng kiểu gian xảo như Quân Gia.
Khó mà định hình con .
Không khí trong xe trở về yên tĩnh.
Hách Vận Lai ngủ say, Quân Bao thì đang tắm, chắc lát nữa sẽ về buồng riêng để tận hưởng cuộc sống.
Lục Liễu tỉ mỉ là phẳng bộ đồ trắng của Quân Bao, chùi sạch mấy vết bùn treo lên.
Tịnh Thù cảm thấy sắp thua cược .
Kệ thôi, dù gì trời cũng còn sớm, nhất là ăn tối và ngủ sớm.
Bây giờ tình hình còn yên , nhưng chẳng ngày mai gì bất ngờ xảy .
Cô quyết định ăn uống đơn giản, lén lút trong lều để ăn.
Dù gì thì cũng nên ăn quá nhiều, nhất là khi Quân Bao chỉ ăn một chút điểm tâm.
Nếu cô ăn thịt cá thì vẻ .
Đã bước sang năm thứ tư của tận thế, nguồn lương thực trở nên khan hiếm.
Ngay cả những cuộc sống định, như công nhân chính thức các quan chức, cũng dám công khai mang lương thực dùng.
Gà vịt đều giấu . Đội trưởng của đội hành động , Quân Bao, dẫn theo Hồng Bân và Lục Liễu, nhưng Tịnh Thù rõ họ là thế nào, nên cô cẩn thận.
Đến giờ cơm, nhưng ai vẻ định nấu nướng gì.
Hách Vận Lai và Dương Dương cũng im lặng.
Ban đầu, Tịnh Thù định quan sát xem ăn gì mới quyết định nên ăn gì.
chờ mãi, đến khi lén lút ăn xong một cân bánh rán mà vẫn động tĩnh, cô mới khỏi lều và đến khoang hành lý để lấy vali của .
Những ai quen Tịnh Thù đều , khi cô mang hành lý , nghĩa là sắp bữa ăn ngon.