Đối với kẻ thù như , Tịnh Thù sẽ chọn để họ trải nghiệm cuộc sống tận thế, bỏ thêm chút băng giá.
bây giờ, trong kiếp , Tô Mỹ Mỹ đột nhiên một cha vẻ khá quyền lực, miệng chuyện sử dụng quan hệ để thăng chức tăng lương.
Tô Mỹ Mỹ cảm giác thoát khỏi kiểm soát, đối với những yếu tố chắc chắn nhất là chấm dứt ngay từ trong nôi, tránh phiền toái cho Tịnh Thù.
Mối thù sống chết, nhất định báo! Vậy bước đầu tiên là phân định rõ ranh giới!
“Mẹ, cả, hai thấy , hóa trong lòng bà luôn nghĩ về chúng như , ông trẻ cũng , vì sự nghiệp mà thể bỏ rơi con .”
“Giờ nuôi lớn đến nhận con, Tô Mỹ Mỹ càng cần , từ nhỏ ghi hận , thể với loại như .”
Mẹ Tịnh cố gắng bình tĩnh cảm xúc của .
“Ngay từ khi họ cùng lừa dối thì coi cô là em gái nữa .”
“Hôm nay sự thật rõ ràng, cô cũng bao giờ coi là một phần của gia đình, thậm chí nhận cha nuôi dưỡng , loại vô ơn nhà họ Tô chúng cần!”
“ , cứ coi như là nuôi nhầm một con sói trắng mắt! Cha thật là mù , ngày xưa ốm nặng như , thà chịu chữa bệnh cũng gom tiền học phí cho cô ! Thôi, nữa.”
Cậu cả run rẩy lau nước mắt chỉ Tô Mỹ Mỹ.
“Đi thôi, từ nay về , đường ai nấy , liên quan gì đến !”
Tô Mỹ Mỹ đất ngừng.
“Một đám giả tạo, ghét các c.h.ế.t !”
Mợ cả vẫn đang trong trạng thái ngơ ngác, Tô Long chăm chú những mầm tỏi ban công và chảy nước miếng, hai mới bắt đầu di chuyển.
Tịnh Thù vội vàng túm lấy trứng luộc, dưa muối khẩy:
“Đưa những thứ cho các thật là lãng phí, như cho ch.ó ăn .”
Tô Mỹ Mỹ tức giận chỉ Tịnh Thù:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-184-phan-ro-ranh-gioi.html.]
"Tất cả đều là do cô, chỉ cô, chuyện trở nên như thế đều do cô gây !"
Nhìn Tịnh Thù cứ thế mà lấy những thứ mang đến, mợ cả như hiểu , bà chần chừ một lúc cũng vội vàng chạy trở :
"Đã là nhà thì cũng lấy miếng thịt mà các coi gì ."
Nói xong, bà ôm miếng thịt heo chạy , nghĩ đến việc tối nay thể ăn thịt mà cảm thấy vui vẻ.
Trên xe, Tô Long trứng muối mà nuốt nước miếng, ăn trứng như ý , đều ăn một ít để lót , Tô Long ăn liền một bốn quả.
"Cùng đến nhà chơi nhé."
Cậu cả an ủi Tịnh, dù là ai thì cũng khó mà chấp nhận ngay lập tức, ban đầu mất cha chỉ còn ba chị em, kết quả giờ chỉ còn một là cả.
"Vâng."
Chiếc xe hướng về nhà cả ở Tây Sơn, mợ cả ôm miếng thịt heo mà lòng vẫn lăn tăn, tối nay nên dùng thịt heo đãi khách ? thật sự tiếc.
Thực tế, sự lăn tăn của mợ cả trở nên vô nghĩa, bởi vì đường mới nửa chừng xảy tình huống bất ngờ.
Gia đình Tịnh Thù bỏ mặc họ trong thời tiết 52 độ C, khiến gia đình mợ cả bộ vài km, suýt kiệt sức mới đến nhà, lúc xe taxi lậu xe bus nào cả.
"Thịt thì giữ , nhưng với cái nhiệt độ sợ là sẽ hỏng mất."
Mợ cả thở dài, vẫn là trong xe hơn, điều hòa và nhanh chóng.
"Thôi ạ, thấy nét mặt Tịnh Thù đổi , con cảm thấy nhiệt độ trong xe còn giảm xuống vài độ , Tịnh Thù quá đáng sợ, chuyện gì xảy ."
"Con bé Tịnh Thù càng ngày càng khó hiểu."
......
"Nghe chỉ một căn biệt thự nhỏ thể xóa sổ một nhóm cướp hơn 100 , cô thật sự tại ? , thông tin nhận , thì rõ ràng cô cũng là của biệt thự đó mà."