Dọc đường, Tịnh Thù nghiên cứu Quả Quả gần như cặn kẽ.
Tại là "gần như" ?
Vì cô chắc Quả Quả trí khôn .
Dù cho uống linh tuyền để thể khống chế nó, nhưng Tịnh Thù nhận Quả Quả khác biệt so với các thú cưng khác ở một điểm.
Đó là trong đầu nó chỉ một đống mờ mịt, chính xác hơn là trống rỗng, tham vọng, cũng mong .
Cô thể cảm nhận suy nghĩ, khát vọng của Quả Quả.
Ví dụ như với những thú cưng thông minh như Gà Béo và kiến hậu, cô thể hiểu chúng đang nghĩ gì, bày tỏ điều gì.
Hoặc như Hấp Huyết Trùng, cô luôn cảm nhận mong của nó là "ăn ăn ăn" "giao phối giao phối".
Thậm chí đối với những thú cưng gần như ý thức, cô vẫn thể cảm nhận địch ý thiện ý của chúng.
Quả Quả thì khác.
Nó như một cái máy vô tri vô giác. Còn về năng lực...
Haiz, là một mớ hỗn độn, nhão nhoét và dính dấp.
Mặc dù Quả Quả là một con ngỗng đực biến dị, nhưng hiện tại vẫn rõ tác dụng gì.
Quan trọng là, nó thể đẻ trứng như Gà Béo.
Một con ngỗng đực thì ích gì? Nếu ngỗng đực cũng thể đẻ trứng thì bao. Tịnh Thù tiếc nuối thở dài.
Ý định bồi dưỡng con ngỗng biến dị yếu ba phần.
Tuy nhiên, dù nó cũng là một sinh vật biến dị, tiến hóa để thích nghi với tận thế.
Đây là sinh vật biến dị thứ hai mà Tịnh Thù , khi nuôi dưỡng Gà Khủng Long biến dị bằng năng lượng đỏ.
Tất nhiên, thế hệ gà khủng long thứ hai tính vì chúng thiện.
Sự chú ý của Tịnh Thù nhanh chóng chuyển sang những thứ khác trong gian.
Phải rằng cô bận rộn, khối lượng công việc vô cùng lớn.
Sau khi gian nâng cấp, diện tích trồng trọt ngày càng nhiều, các loài động vật trong gian cũng ngày càng đa dạng.
Nào là cá, tôm và các sản phẩm phụ khác ngày một tăng.
Dù thêm linh tuyền, thì cứ một hai tháng g.i.ế.c mổ một đợt.
Kiếp cô mơ ước đếm tiền đến mỏi tay, giờ đây ngờ mớ công việc lặt vặt tốn ít thời gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-1010.html.]
Nếu trong gian một sinh vật thông minh, thể giúp cô thu hoạch, chăn nuôi, chăm sóc thì mấy.
Trước đây ở Thái Lan những con khỉ huấn luyện để hái dừa, cô cũng huấn luyện một con khỉ để giúp cô nông.
lẽ loài khỉ tuyệt chủng nhỉ?
Quay trở , trong gian, các loài chuột tre và côn trùng thức ăn chăn nuôi bắt đầu cho uống linh tuyền.
Thời gian của Tịnh Thù còn nhiều nữa.
Sau khi năm thứ năm yên bình của tận thế kết thúc, những ngày tháng chạy ngược chạy xuôi sẽ đến.
Kiếp cô sống những ngày tháng như thế, để trong cô nỗi ám ảnh thể xóa nhòa.
Vì , cô sợ quá nhiều vật tư, chỉ sợ đủ.
Không nên để tất cả trứng trong cùng một giỏ, cũng nên để hết quân bài trong cùng một chỗ.
Vì bạn sẽ bao giờ khi nào t.a.i n.ạ.n và ngày mai sẽ đến .
Cuối cùng về tới Ô Thành.
"Chào mừng trở về nhà."
Tịnh Thù ngờ rằng, lão Chu và Kim Thiên Tứ đều đến đón máy bay.
Đón thì đón , chi mà dẫn theo lắm như , cho hẳn hai hàng chào đón, mùa đông lạnh lẽo mà còn cầm biển hiệu giơ lên.
Cần khiêm tốn, khiêm tốn hơn chút .
Thật lòng mà , khi bước xuống máy bay và thấy cảnh tượng , Tịnh Thù vẫn kìm xúc động mà rưng rưng nước mắt, trong khoảnh khắc thực sự một cảm giác thuộc về nơi đây.
Tất nhiên, đều mặc áo bông các màu, mang theo đủ loại bao gói kỳ lạ.
Không còn là vẻ ngoài sành điệu, rực rỡ, cũng chẳng còn những ánh đèn của thành phố ngủ.
Chỉ còn những vũng bùn bẩn thỉu, những bộ quần áo giản dị và các thiết cũ kỹ...
Tận thế đến, nhưng dù thế nào nữa cũng hủy diệt loài .
Dù sống trong hiện tại khó khăn, nhiều chỉ sống một cách vô cảm, nhưng ít nhất họ vẫn còn sống.
Không gì quan trọng hơn việc sống cả.
Tịnh Thù hít một thật sâu, với tư cách là hội phó Hiệp Hội Dược Liệu Ô Thành và là đại diện cho chuyến công tác , cô bắt tay với Kim Thiên Tứ.
Điện thoại chụp khoảnh khắc quý giá :
"Mọi vất vả ."