Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 673

Cập nhật lúc: 2024-11-05 00:41:27
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh là ai chứ?

Anh là Cổn gia sợ trời sợ đất.

Chỉ , chuyện .

Lâm Dương hiểu , cũng hiểu cách của .

“Nhát gan!” Anh cái dáng vẻ của cô thì sủng nịnh buông một câu. “Lâm Dương, em sợ , hiểu ?”

Làm như là cường hào thổ phỉ cưỡng đoạt dân nữ nhà lành bằng. Anh cô thật lòng thích .

Lâm Dương đang định trả lời thì khóe mắt thoáng thấy từ phía câu tùng bóng , cô vội lùi một bước, dùng ánh mắt với .

Lục Tiểu Cổn cũng thấy bóng , ánh mắt trở nên sắc bén.

Người là lén theo hai . Là Khương Dao Dao.

“Anh Lục, mau về nhà , lạnh dễ cảm lắm. Gần đây đang đổi mùa, cảm lạnh nghiêm trọng.” Cô lo lắng Khương Dao Dao sẽ hai , ảnh hưởng tới nên về nhà.

“Ốm ? Đối với Lục mà , ốm tồn tại.” Anh hừ lạnh một câu, dáng vẻ bách độc bất xâm*. “Em về nhà , ngày mai gặp ở trường, cùng sách.”

*Bách độc bất xâm: Không độc nào xâm nhập cơ thể.

Anh xong thì tới phía Khương Dao Dao.

Khương Dao Dao thấy Lục Tiểu Cổn tới phía thì vội vàng giả vờ giống như ngang qua, Lục Tiểu Cổn nhảy hai bước tới chắn mặt cô .

“Anh… Lục!” Khương Dao Dao thấy Lục Tiểu Cổn đột nhiên nhảy tới mặt thì giả lả kêu lên.

“Cô cái gì?” Lục Tiểu Cổn lạnh giọng hỏi.

Anh phát hiện lén hai . Kỳ thực, thấy hai đang gì, cô chỉ xác định , rốt cuộc Lâm Dương với quan hệ gì.

Một bao giờ tiếp xúc với khác phái như Lục Chiến Qua, đột nhiên đối xử đặc biệt với con nha đầu c.h.ế.t tiệt Lâm Dương như .

Từ xưa tới nay Khương Dao Dao luôn xem thường Lâm Dương, đến bây giờ cũng phỏng đoán Lục Tiểu Cổn thích Lâm Dương.

Cho dù giữa hai chăng nữa thì nhất định là Lâm Dương quyến rũ Cổn gia.

Lâm Dương thật hổ.

tìm em gái Dương Dương!” Khương Dao Dao sợ ngang qua tin, đành giả vờ chị .

“Khương Dao Dao, những chuyện cô với Lâm Dương đều ! Không cần ở mặt giả vờ chị . nhắc nhở cô, khi bắt nạt cô , chèn ép cô thì nên suy nghĩ một chút, cô Lục Chiến Qua chống lưng!” Lục Tiểu Cổn Khương Dao Dao lạnh lùng , giọng lạnh tới mức khiến Khương Dao Dao như đóng băng.

Đây là đầu tiên cảnh cáo một cô gái.

Khương Dao Dao thì dáng vẻ lạnh lùng cùng giọng cảnh cáo của cho sợ hãi, nhưng cô là ai?

nhất bạch liên hoa của đại viện .

“Anh Lục.”

“Cái từ Lục để cho cô gọi!” Cô gọi Lục Tiểu Cổn chặn .

“Cổn gia, hiểu lầm gì em ? Em nào dám bắt nạt Dương Dương, em vẫn luôn coi cô là em gái ruột a!” Khương Dao Dao cái vẻ khó hiểu, Lục Tiểu Cổn hỏi .

Sắc mặt Lục Tiểu Cổn thêm lạnh lẽo. Anh thật sự lười Khương Dao Dao thêm một cái.

“Không là Dương Dương gì đó với về em chứ? Cổn gia, trời đất chứng giám, chúng cùng ở đại viện lớn lên, cùng là con cháu của đại viện , ai thẳng tính? Không ai ngấm ngầm giở trò! Cổn gia, tin tưởng em!” Khương Dao Dao , kéo chút quan hệ với Lục Tiểu Cổn.

Lục Tiểu Cổn coi như thêm nhận thức về cái kẻ bạch liên hoa dối đỏ mặt, thở gấp .

Khương Dao Dao cho rằng chịu tin thì trong lòng kích động.

“Con nó, cô cho là ai, tin tưởng cô? Họ Khương , cô còn hiểu ? Năm đó, năm Lâm Dương thi trung khảo môn ngữ văn, là bảo Đông Tử gọi điện cho ông cô, báo cho ông cô cô tìm bắt nạt Lâm Dương!” Lục Tiểu Cổn lạnh lùng .

Anh bảo Đông Tử gọi điện cho ông nội?

Khương Dao Dao ngơ ngác.

cây tùng cách đó xa, Lâm Dương cũng những lời Lục Tiểu Cổn .

Đến giờ cô mới , là ép những tên lưu manh đó gọi điện báo cho ông nội. Lúc đó cô còn tưởng, những tên lưu manh đó gan to tày trời, dám gọi điện báo cho ông .

Khương Dao Dao lắc đầu, mỉa, còn cãi

“Cô cho rằng ý đồ của cô khi đưa tiền cho đám Đông Tử bắt nạt Lâm Dương là gì ?” Lục Tiểu Cổn khinh miệt . “Sau , cô còn dám động tới Lâm Dương… cứ thử xem!”

Anh thả câu .

Chỉ còn Khương Dao Dao mặt hết trắng đổ.

Lục Chiến Qua những chuyện đó.

Anh .

Còn giúp Lâm Dương đối phí cô.

Lâm Dương hình cao lớn mỗi lúc một xa đó, trong lòng cảm thấy ấm áp.

*

Hắt xì.

Hắt xì.

Hắt xì.

Lục Tiểu Vũ hắt liền 3 cái, dùng giấy lau mũi xong thì xốc chăn xuống giường, chạy tới phòng bên cạnh.

“Lục Tiểu Cổn. Ông lớn ơi, ai cảm ? Hôm nay em còn một vở kịch diễn đó. Hắt xì!”

Lục Tiểu Cổn cảm, khiến cô em gái song sinh Lục Tiểu Vũ cũng “vinh hạnh” cũng trúng đạn.

Cổn gia cao lãnh cầm giấy lau mũi, từng rơi tình trạng chật vật như thế .

Thấy em gái chạy vui mà nhướng mày, “Là em lây bệnh cho !”

Cổn gia cao lãnh đổ .

Thật sự là bạn gái nhỏ đúng , là chủ quan mà cảm.

Anh còn hẹn cô tới trường sách, giờ sắp 8 giờ.

“Trời ạ. Em lây bệnh cho ? Lục Tiểu Cổn! Anh còn chút nhân tính nào ?” Lục Tiểu Vũ tức giận .

“Chị Vũ, mau uống thuốc !” Từ sáng sớm Tiểu Bạch Thái chạy tới cửa hàng thuốc mua thuốc cho cô, pha sẵn ly thuốc cảm mạo ở lầu bưng lên.

Lục Tiểu Vũ nhận lấy ly nước thuốc chữa cảm mạo, ôm ở trong tay, “Lục Tiểu Cổn! Anh cũng mau uống thuốc . Thật là tiện cho mà, Tiểu Bạch Thái cũng mua thuốc cho !”

Nếu bởi vì Lục Tiểu Cổn bệnh, cô cũng sẽ . Cô sẽ bảo Tiểu Bạch Thái mua thuốc cho .

Lục Tiểu Cổn cái vẻ cợt, “Lão tử uống!”

Anh từ lúc hiểu chuyện đều là cảm cũng cần uống thuốc, dựa sức đề kháng của bản .

“….” Lục Tiểu Vũ.

“Anh Lục, chân chạy cho là vinh hạnh của em. Mau uống viên thuốc !” Vì để bệnh của chị Vũ mau khỏi một chút, Tiểu Bạch Thái lập tức những lời trái lòng .

“Không uống.” Lục Tiểu Cổn

“….” Tiểu Bạch Thái.

“Lục Tiểu Cổn! Anh uống, em cho !” Lục Tiểu Vũ tức giận .

Cô mới nhận một vai đóng thế, thu nhập tồi, là giúp cho vị nữ diễn viên đóng những cảnh khó, buổi chiều nếu tới, mắng c.h.ế.t ?

“Nói cho ba cũng thôi!” Lục Tiểu Cổn lạnh lùng . Anh đeo khẩu trang, gửi cho Lâm Dương một tin nhắn, bảo cô đừng tới trường, chắc tới nhưng nguyên nhân.

Lục Tiểu Vũ tức giận đánh vài cái nhưng đánh nổi.

“Anh ruột, ruột em đó!” Lục Tiểu Vũ nghiến răng nghiến lợi . Dứt lời thì khóe miệng cong lên một nét đắc ý, hai mắt sáng lên, cầm lấy điện thoại bấm .

“Bạn học Lâm Dương, học trưởng Lục nhà cô cảm!” Lục Tiểu Vũ tránh thoát Lục Tiểu Cổn đang xông tới giật điện thoại, nhanh chân chạy khỏi phòng.

“Anh ngoan cố, sống c.h.ế.t chịu uống thuốc, cố chịu đựng. Bạn cũng đấy, bệnh cảm gần đầy khá nghiêm trọng, nếu uống thuốc thể khỏi a? Bạn tới xem một chút a. Chúng đều ở đại viện!” Lục Tiểu Vũ một tràng dài.

Tiêu Đề: Cuối cùng cũng chút dáng vẻ của bạn gái

Lục Tiểu Cổn hung tợn mà trừng Lục Tiểu Vũ đang gọi điện thoại, Tiểu Bạch Thái ngăn chặt , để ngừa c.h.é.m chị Anh Vũ!

Con bé c.h.ế.t tiệt !

Buổi chiều ngày hôm qua còn đang khoác lác mặt Lâm Dương cũng sinh bệnh!

Lâm Dương đang đường đến lễ đường, nhận điện thoại của Lục Tiểu Vũ, quả thực buồn tức giận!

Sau khi cúp điện thoại, cô hướng về phía nhà Lão thủ trưởng Lục, trực tiếp đến nhà tìm nhỉ?

Cô lập tức gửi tin nhắn thoại WeChat cho , khuyên mau chóng uống thuốc!

Chỉ chốc lát , nhắn : Uống thuốc gì? Anh chịu !

Lâm Dương cạn lời, khuyên câu nữa, đáp chữ “Ừ”.

Một cô đến lễ đường, leo cửa sổ , từng dạy cô.

Sau khi học một giờ, cô nhận điện thoại của Lục Tiểu Vũ, Lục Tiểu Vũ , cả nhà đều khuyên, nhưng chịu uống thuốc.

Anh thế mà còn dám uống thuốc cơ đấy!

Không ngờ đó dám qua loa với cô!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-673.html.]

……

“Bà Thái! Cháu tới tìm Tiểu Vũ! Chúng cháu học cùng trường ạ!”

Giọng của Lâm Dương truyền đến từ tầng, trong phòng ngủ, Lục Tiểu Cổn đang phơi nắng sách qua cửa sổ sát đất kích động ngẩng đầu, khóe miệng cũng cong lên.

Nha đầu, thế mà còn là tới tìm Lục Tiểu Vũ……

Khiến giấu diếm lén lút!

Khiến khó chịu!

Lâm Dương theo dì giúp việc lên tầng, đến cửa, thấy Lục Tiểu Vũ đeo khẩu trang gõ cửa.

Lúc , cửa phòng mở , đeo khẩu trang màu trắng, mặc áo sơmi, bên ngoài khoác áo gile lông cừu, ở cửa phòng.

Lục Tiểu Vũ câu nào, phòng cô , hắt xì, tức giận đến độ dậm chân!

Lâm Dương đến dáng cao lớn , ngửa đầu xem thường : “Sao uống thuốc?”

Anh chuyện, trực tiếp túm cô trong phòng!

“Không tới tìm Lục Tiểu Vũ ?” Anh buồn bã , giọng mũi nặng, đeo khẩu trang, chỉ còn cái mũi cao thẳng, hai mắt và hai hàng lông mày lộ .

Lâm Dương: “……”

Lại trừng một cái, cô mềm giọng hỏi: “Sao uống thuốc ?”

“Cảm mạo nhỏ thôi, chịu !”

“Chiều ngày hôm qua còn sẽ cảm đấy!” Lâm Dương bĩu môi, thẳng mặt .

“Nha đầu! Dám chê em ? Là đứa em gái chuyên hãm hại lây bệnh cho !” Anh trầm giọng , nhéo mặt cô.

Anh còn đổ cơ đấy!

Người thật đáng giận!

“Là lây bệnh cho cô ! Đừng cho là em ! Đổ mồ hôi đầm đìa trúng gió, cảm mạo mới là lạ!” Lâm Dương thở phì phì .

Hai mắt cô vốn to, lúc trợn mắt vẻ lớn hơn nữa, hung dữ mà vẫn đáng yêu.

Lời khiến nghẹn lời.

“Rốt cuộc uống thuốc ?! Lúc còn đồng ý với em uống thuốc ! Đồ lừa đảo!” Lâm Dương cả giận .

Đây là đầu tiên thấy cô phát giận với !

DTV

chọc tức cô thật!

“Rồi , uống đây!” Anh vội vàng lời cô .

“Thuốc ?! Em tận mắt thấy uống!” Lâm Dương khí phách .

Giọng điệu cô quản , dạy dỗ Cổn gia vô cùng hưởng thụ!

Cuối cùng chút dáng vẻ của bạn gái!

Cổn gia lập tức đến phòng bên cạnh đòi thuốc trị cảm!

Lần , Lục Tiểu Vũ hề khách sáo.

Anh uống thì uống, uống thì uống ?

thích cho như ý!

“Ồ, quả nhiên. Đàn ông Lục gia chỉ sợ vợ! uống thuốc trị cảm, thì tự mua !”

“Lục Tiểu Vũ! Em ngứa da đúng ?!” Lục Tiểu Cổn khách sáo .

Tiểu Bạch Thái lập tức chắn ở mặt Lục Tiểu Cổn, che chở chị Vũ của .

Cổn gia về phòng , với bạn gái nhỏ vẫn đang tức: “Bọn họ cho thuốc, uống thêm nước ấm cũng !”

“Không ! Em giúp mua thuốc!” Lâm Dương kiên quyết , đừng hòng tìm lý do uống thuốc!

Nào đạo lý để cô giúp mua thuốc chứ!

Chỉ chốc lát , hai cùng xuống tầng!

“Chiến Qua! Đi với bạn học nữ đó?” Bà cụ nâng giọng hỏi.

“Bà ạ, chúng cháu mua thuốc!” Lục Tiểu Cổn nâng giọng đáp.

“Thằng nhóc cháu chịu uống thuốc ?! Sao tích cực ?!” Bà cụ nâng giọng hỏi.

“Bà ngốc !” Lão thủ trưởng bên cạnh câu đó!

“Lại mắng ngốc! Ông còn mắng, rời nhà trốn !” Bà cụ thở phì phì .

“Rồi , sai ! sai ! Không giận giận bà nó ơi!” Lão tướng quân nghiêm khắc dịu dàng dỗ bà lão.

Lâm Dương chút xem ngây , chỉ cảm thấy đây là tình yêu đặc biệt của các cụ!

“Chỉ vợ thể quản đàn ông Lục gia!” Lục Tiểu Cổn bất ngờ câu với Lâm Dương.

Tiêu Đề: Chị Vũ, chị hy vọng giúp cô gái khác gội đầu?

Ý ngoài lời của là, cô là vợ .

Cả nhà cũng thể khuyên uống thuốc, chỉ cô khuyên, mới bằng lòng !

Sau khi hiểu rõ ý ngoài lời của , Lâm Dương lập tức đỏ mặt, đỏ đến tận bên tai.

Tay âu yếm xoa đầu cô, “Đỏ mặt cái gì?”

Làn da cô vốn trắng ngần, biến hóa chút dễ chú ý.

“Còn đồng ý bạn gái của …… Huống chi là vợ!” Lâm Dương đeo khẩu trang, bĩu môi .

Chỉ là lời cô mới xong, cảm nhận tức giận!

Cánh tay kéo lấy, kéo cô về phía góc , đáng sợ tới mức trái tim nhỏ của cô run lên.

“Không đồng ý bạn gái ? Lời thật?” Cánh tay rắn rỏi của ôm eo cô, cúi đầu, hai mắt trừng cô, trong giọng đầy sự uy hiếp.

Lâm Dương quả thực nước mắt.

Nhìn tư thế của , cô dám gật đầu chứ?!

“Không bạn gái , còn bảo uống thuốc ư?” Anh .

“Anh Lục! Em sai ! Tạm thời em còn thích ứng với phận bạn gái mà……” Lâm Dương vội vàng thức thời giả vờ lúng túng .

Cổn gia đeo khẩu trang, trừng cô một cái, cắn răng : “Em nên thấy may mắn rằng cảm, bằng , miệng em hiện tại hôn cho sưng lên!”

Lâm Dương: “……”

Hôn cho sưng……

Trong lòng cô hoảng kích động.

tự giác mà nhớ tới nụ hôn bá đạo, cuồng dã đêm đó……

Bị túm tiếp tục phía , về phía phòng khám trong đại viện.

Trong phòng ngủ, ở sô pha bên cạnh cửa sổ sát đất, động tác cô cẩn thận pha nước uống thuốc, đó, thật cẩn thận bưng qua đây.

Tuy tình nguyện, vẫn nhận, ngoan ngoãn uống.

Lục Tiểu Vũ thấy Lục Tiểu Cổn đang uống thuốc, hưng phấn thôi, từ nhỏ đến lớn Lục Tiểu Cổn uống thuốc mấy , thể tính kháng thuốc, uống thuốc trị cảm chắc chắn sẽ khỏe lên, hết bệnh , cô cũng cần chịu tội theo!

“Tương lai chị cũng nhất định tìm một trai giống đàn ông Lục gia, lời vợ !” Lục Tiểu Vũ đeo khẩu trang trở phòng , nâng giọng .

Em trai 24 tuổi của cô, bạn học Thái Dư Bạch đang bàn học tính toán một đề vật lý, lời cô , nhanh chóng vận chuyển đại não, lập tức ngừng tự hỏi, nghiêng cô.

Tiểu Bạch Thái: Trước mắt chỉ một , chị ? Tuyệt đối lời hơn đám đàn ông Lục gia!

Cuối cùng cũng hỏi , sợ nhận đáp án giống như năm mười hai tuổi .

Cô coi em, coi cô là vợ tương lai!

“Thằng nhóc thúi, ánh mắt kiểu gì thế? Mau giúp gội đầu, Lục Tiểu Cổn chịu uống thuốc , buổi biểu diễn chiều của hy vọng!” Lục Tiểu Vũ thấy chằm chằm , , vỗ xuống đầu .

Y như chị cả sai sử đàn em.

“Bị cảm, đừng tắm gội!” Cậu ngửa gương mặt trai, tuấn tú .

“Cậu giúp gội, tự !” Lục Tiểu Vũ về hướng phòng vệ sinh.

Tiểu Bạch Thái bất đắc dĩ , vội đuổi theo.

……

Mái tóc dài của cô gái ướt dầm dề, ở ghế dựa gương, trai ở phía cô, cầm khăn lông, ngừng lau khô.

“Tiểu Bạch Thái của chúng trai hơn nhiều trai tiệm cắt tóc gội đầu! Nếu đến tiệm cắt tóc , chắc chắn ít nữ khách hàng điểm danh gội đầu!” Lục Tiểu Vũ khuôn mặt tuấn tú của trong gương, nhịn ca ngợi, lời trêu ghẹo .

“Chị Vũ, chị hy vọng giúp cô gái khác gội đầu?” Tiểu Bạch Thái bàn trang điểm, ngón tay nâng cằm cô, nâng mặt cô lên, khóe miệng tà, buồn bã .

Rốt cuộc là đủ trai đủ đàn ông?

Sao cô động lòng với cơ chứ?

Bạn học Thái Dư Bạch buồn bực trong lòng!

Thậm chí còn hoài nghi cô là gay!

Loading...