Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 645

Cập nhật lúc: 2024-11-05 00:40:41
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi vợ chồng thể là giải thích trọn vẹn năm chữ “tình dục tình yêu”!

Trong một năm, hai gặp thể đếm đầu ngón tay, gặp thì tốc chiến tốc thắng, mỗi đều là do Ninh Giai âm đề nghị.

Trong thùng xe tràn ngập một mùi tanh nồng, phụ nữ vén mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi dính má, châm một điếu thuốc dành cho nữ, ung dung bình thản nhả khói, mùi khói nhạt thở ám trong thùng xe.

Người đàn ông bên cạnh, nhét vạt áo sơ mi trong lưng quần, cài dây thắt lưng, mở vài nút ở cổ áo sơ mi, khuôn n.g.ự.c màu mật ong lấm tấm mồ hôi.

“Ninh Giai âm, chúng ly hôn ! Thật nhàm chán!” Giọng khó phân biệt cảm xúc của Lục Bắc Trì vang lên trong thùng xe.

Người phụ nữ một bên bình thản hút thuốc, lông mày khẽ nhướng lên, nghiêng đầu qua , “Anh đang đùa em ? Vừa hòa hợp ? Không chúng luôn ?”

Sinh nhật, lễ tình nhân, thất tịch, đều tặng quà cho .

!!!

Mẹ kiếp thế mà gọi là ?

DTV

Lục Bắc Trì tức giận thầm chửi thề!

Cậu nghiêng qua, mặt lộ một nụ đê tiện, “Vợ , để thật với em, gần đây tiểu gia lòng một tiểu loli, yêu đến c.h.ế.t sống , em nhường chỗ .”

“Tên là gì? Bao nhiêu tuổi ? Có xinh ? Có kết hôn ?” Ninh Giai âm hỏi một tràng mấy câu hỏi.

“Ninh Giai âm! Em nghĩ rằng đang cố ý lừa em, ? Học viện hý kịch, khóa 08, lớp biểu diễn, Hách Giai Giai!” Lục Bắc Trì bá đạo .

“Ồ, còn là đàn em của em ?” Ninh Giai âm , cầm gạt tàn thuốc và dập điếu thuốc.

Nhìn dáng vẻ gì quan trọng của cô, Lục Bắc Trì kích động bóp c.h.ế.t cô!

Mẹ kiếp, phụ nữ trái tim!

“Em đừng nghĩ đến chuyện bắt nạt cô , việc em cần chính là ly hôn với , nhường chỗ! Em yêu , nhiều phụ nữ yêu Lục tiểu gia đây!” Lục Bắc Trì hung hăng , dáng vẻ kiêu ngạo.

“Lục Bắc Trì, thật là nhàm chán!” Ninh Giai âm chán ghét , xong, cầm ống lên, “Tấp lề dừng xe , cho chồng xuống xe!”

Sau khi chiếc RV sang trọng tấp lề, tiểu gia nhà họ Lục bỏ bên vệ đường, vai khoác một chiếc áo khoác, miệng ngậm điếu thuốc, chiếc RV chở Ninh Giai âm phóng !

Cậu tức giận chửi thề!

Ly hôn là thể, chẳng qua là hù dọa cô mà thôi, nhưng kết quả thì , phụ nữ đáng c.h.ế.t khiến sợ hãi!

Rốt cuộc là cô chịu chịu, nếu như chịu thật, là gậy ông đập lưng ông ?!

Chết tiệt!

——

Dạ Thất ăn Hạ Hòa xe như ý , về đến nhà liền lăn ngủ, đặt đồng hồ báo thức.

Khi đồng hồ báo thức vang lên, cũng tỉnh rượu, nhẹ nhàng tắm rửa.

Một tiếng rưỡi nữa, đến sân bay.

“Tiểu Thất…” Trong phòng mở đèn ngủ, cô dậy nhà vệ sinh, chỉ thấy Dạ Thất quấn khăn tắm màu trắng ở phần , đang soi gương cạo râu, cô ôm lấy từ phía , ngửi thở ấm nóng , ngón tay nhẹ nhàng vẽ vòng tròn cơ bụng .

Chó săn sức lực dồi dào thể chịu sự tán tỉnh như của cô, “Lúc nãy em , ca chiều mai?”

“Hả?” Hạ Hòa vẫn còn ngái ngủ mơ mơ hồ hồ, nhất thời hiểu.

giây tiếp theo, thắt lưng đột nhiên khóa chặt, phần m.ô.n.g lạnh lẽo, giống như đang mặt bàn lạnh giá, cô lập tức đánh thức, chỉ thấy tháo chiếc khăn tắm eo, cô kêu lên, vẫn kịp phát tiếng, liền đến cùng!

Tiêu Đề: cách khiến cô mất hết danh dự!

Dạ Thất quan tấm gương phòng tắm lưng cô, thấy hung dữ như cầm thú, vẻ mặt đầy dục vọng, thậm chí còn gầm tiếng...

Cô kháng cự túm lấy , càng túm mạnh, càng đắc ý!

“Ngoan nào, lỡ việc ngày mai em !” Cậu cắn dái tai cô , xong, tìm thấy môi cô, hôn thật mạnh.

——

Cũng may, gấp rút, chọn cách tốc chiến tốc thắng.

Hạ Hòa giường, đàn ông trai ở bên tủ quần áo, mặc quần áo tinh xảo từng cái một, khi tới đầu giường, đeo đồng hồ lên.

Chiếc áo sơ mi bọc lấy vóc dáng tam giác ngược hảo của .

Cậu xuống mép giường, lấy một chiếc túi gấm màu xanh lam thêu hoa văn từ trong ngăn kéo tủ đầu giường, đặt lòng bàn tay cô, “Tiểu Hạ Tử, ngoài mấy hôm, cái em mang theo bên , coi như bùa hộ mệnh!”

“Đây là cái gì?” Cô nghi hoặc hỏi.

“Một miếng linh thạch, thể em sẽ tin, nó chữa khỏi bệnh tự kỷ của . Nếu em tin, cũng đừng tự ngẫm nghĩ, mang theo bên !” Dạ Thất trầm giọng .

Miếng thiên thạch chỉ chữa khỏi bệnh tự kỷ của .

Dạ Thất ở kiếp , định sống đến lúc trưởng thành, nhưng miếng thiên thạch đổi mệnh của !

Cô đang tò mò định hỏi tại thần kỳ như , Dạ Thất dậy, thật sự còn thời gian nữa.

“Tiểu Thất! Nghe nhà họ Dạ coi như cái gai trong mắt, cẩn thận chút nhé!” Cô dậy, bước xuống giường, liền ánh mắt của Dạ Thất ngăn !

“Ngủ tiếp !” Cậu cô, cao giọng , “Yên tâm, bọn họ đấu !”

Nói xong, ngón trỏ và ngón giữa khép , hôn gió cô một cái, xoay rời .

——

Hạ Hòa những giấc mơ kỳ lạ trong ba đêm liên tiếp.

Trong giấc mơ, một cô bé câm ở xã hội xưa, nhóm lửa trong bếp của lầu xanh, thường xuyên đánh mắng.

Điều kỳ lạ nhất là cô bé đó trông giống hệt cô lúc nhỏ!

Còn nhiều giấc mơ lộn xộn, khi tỉnh dậy cô liền nhớ nữa.

Mặc dù đem nào cũng mơ, nhưng khi tỉnh dậy thấy mệt mỏi lắm, ngược còn tràn đầy năng lượng.

Túi gấm mà Dạ Thất đưa cho cô, cô cũng sẽ mang theo bên lúc .

Cô luôn là xui xẻo, Dạ Thất ở bên, trong lòng cô sẽ yên tâm, mang theo đồ của , trong lòng sẽ yên tâm hơn nhiều.

Mấy ngày nay, mạng vẫn sôi nổi, kể từ vụ việc đó, Hình Băng Tư mất đại sứ mấy thương hiệu, vai nữ chính của mấy bộ phim vốn định cũng rút !

Điều khiến cô ngờ là, Hình Băng Tư bảo trợ lý lấy của cô, tìm đến phòng khám, xin cô tha thứ, giúp cô mấy câu mặt Dạ Thất!

“Cô Hình, xin , đây là giờ việc của !” Hạ Hòa định gọi bệnh nhân tiếp theo .

“Bác sĩ Hạ, thực sự sai !” Hình Băng Tư cầu xin, cô thật sự ngờ, Hạ Hòa sức nặng như trong lòng Dạ Thất!

“Bệnh nhân tiếp theo!” Hạ Hòa để ý đến cô , cao giọng .

Bất cứ ai bất cứ điều gì đều chịu trách nhiệm về hành vi của , huống hồ Hình Băng Tư còn là của công chúng!

Cho dù hôm đó cô đắc tội với cô, với cách đối nhân xử lý của Hình Băng Tư , con đường ngôi cũng sẽ bao xa.

Bệnh nhân tiếp theo , Hình Băng Tư chỉ thể đeo khẩu trang lên, che kín rời khỏi phòng khám.

bao xa thì một nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng gọi .

“Có ghét cô ? cách khiến cô mất hết danh dự, thậm chí hủy hoại cả cuộc đời, cô bằng lòng tin ?” Nữ bác sĩ Hình Băng Tư, thấp giọng .

Hai phụ nữ đến lối thoát hiểm ai, nữ bác sĩ , đây Hạ Hòa phá hoại gia đình của chị , hiện tại chị cũng thấy cô mất hết danh dự!

Rốt cuộc Hình Băng Tư lời của Nhiếp Hồng động lòng, giờ cô Dạ Thất chỉnh đốn thể trở , chỉ cần cô động thủ, thấy Hạ Hòa mất hết danh dự, hủy hoại cả cuộc đời, cô cớ ?!

Ít nhất thể trút phẫn nộ!

Hạ Hòa , dựa Dạ Thất thích?!

Dạ Thất thậm chí còn nể mặt !

“Cô Hình, cô yên tâm, chuyện cần gì cả, chỉ cần cô chịu bỏ một triệu, đương nhiên, một triệu đưa cho .” Nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng, đeo ống cổ và đeo khẩu trang chính là Nhiếp Hồng, vợ cũ của Tiêu Nhiên.

Một triệu, đương nhiên là một tiền nhỏ đối với một ngôi như Hình Băng Tư, nhưng cô cũng thận trọng, đề nghị khi sự việc thành công mới đưa tiền, Nhiếp Hồng rằng , cô đưa cho bệnh nhân năm trăm nghìn.

“Nếu thấy thứ , tiền còn , một xu cô cũng đừng nghĩ tới!” Hình Băng Tư đánh cược một phen trong lòng, với Nhiếp Hồng.

Nhiếp Hồng đưa cho cô một tài khoản lập tức rời .

——

Vào giờ nghỉ trưa, Dạ Thất gọi điện tới, gọi điện cho cô vẫn là hôm mới đến tỉnh H.

Cậu thực sự bận, nếu với thuộc tính chú chó trung thành của thì sẽ hai ba ngày mới liên lạc với cô một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-645.html.]

“Tiểu Hạ Tử, hai ba hôm nay xảy chuyện gì ?” Giọng dịu dàng của Dạ Thất truyền đến.

“Buổi sáng Hình Băng Tư đó lấy khám bệnh của em, còn cầu xin em nữa. Những chuyện khác, công việc của em tất cả đều thuận lợi! mà, mấy đêm nay đều mơ, mơ thấy em là một cô bé nhóm lửa câm, đáng thương! Làm mơ thấy chuyện nhỉ?! Chắc chắn là bình thường Tiểu Thất Gia nhà quen gọi Tiểu Hạ Tử, Tiểu Hạ Tử , khiến em giống như một nha !”

Cô bé nhóm lửa câm…

Dạ Thất khung cửa sổ sát đất, ngoài cửa sổ, lông mày nhíu , trong đầu hiện lên một cảnh tượng mơ hồ, cô bé câm túm lấy tay , vội vàng kéo đến phòng củi…

“Thất Gia?”

Rất lâu , thấy gì, Hạ Hòa khẽ hỏi.

“Không gọi em là Tiểu Hạ Tử, gọi là vợ ?” Sau khi Dạ Thất hồn , lẩm bẩm hỏi.

Khi từ “vợ”, giọng dịu dàng, khiến cảm giác thoải mái như một cặp vợ chồng già.

“Được đó! Sau cứ gọi em như thế!” Cô .

“Không , em vẫn gả cho !” Dạ Thất trầm giọng .

Hạ Hòa: “Anh cũng lấy em mà!”

“Tiểu Hạ Tử nôn nóng để lấy ?” Dạ Thất trêu chọc cô, đến bên bàn việc, ngón tay thon dài của tay gõ lên bàn phím, “Trang của em một album riêng tư, mật khẩu là gì?”

Hạ Hòa thuận miệng , đó đều là ảnh đây của cô, sợ thấy.

“Vậy chẳng lẽ em lấy ?” Hạ Hòa yếu ớt .

“Em lấy , cũng đó…” âm lượng giọng cảu dần trở nên thấp hơn vì thấy những bức ảnh trong trang của cô…

Cậu thoáng qua nhận khuôn mặt thanh tú đó trong hàng chục học sinh tiểu học, trùng lặp với khuôn mặt của cô bé câm trong trí nhớ ở kiếp

Trước máy tính, khóe miệng đàn ông ngày càng nhếch lên cao, lộ hàm răng trắng, rạng rỡ.

duyên phận của họ gieo từ kiếp .

Ban đầu, bao nhiêu bác sĩ y tá như , chỉ thích đối đầu với cô!

“Buổi tối lúc ngủ, em đừng nhét túi gấm gối! Thứ đó dễ khiến mơ lung tung.” Một lúc lâu , dặn dò.

Hạ Hòa cũng ghi nhớ.

——

Hạ Hòa và Nhiệp Hồng quá nhiều tiếp xúc, ở cùng một tổ, cô ở cùng với Tiêu Nhiên.

“Tiểu Hạ, bệnh nhân đây là bệnh nhân của , hơn một tháng , gãy xương cẳng chân, phẫu thuật thế, mấy ngày nay viêm, mới nhập viện, chỗ mấy cuộc phẫu thuật , giờ chuyển sang chỗ cô, phiền cô ký tên xác nhận!” Sau khi Nhiếp Hồng gõ cửa bước , đưa hồ sơ bệnh án và tài liệu của một bệnh nhân cho cô và với cô.

Hạ Hòa nhận lấy hồ sơ bệnh án, khi mở thì ký tên.

“Tiểu Hạ, bệnh nhân cảnh gia đình tương đối khó khăn, sống ở miền núi, lúc kê đơn thuốc cho , cô hiểu đấy.” Nhiếp Hồng vỗ vai cô .

“Chủ nhiệm Nhiếp, hiểu !” Cô .

Một lúc , cô liền đến phòng bệnh của bệnh nhân , đó là phòng bệnh bình thường, một phòng ba giường, mỗi giường đều bệnh nhân.

Bệnh nhân là một thanh niên hơn ba mươi tuổi, nước da ngăm đen, trông như hơn bốn mươi tuổi, công nhân ở mỏ đá miền núi, khi phá núi thì gãy chân, đến giờ vẫn nhận bồi thường từ phía mỏ đá.

kiểm tra xong, một cô bé , bưng hai tô cơm, một phần cơm trắng, một phần thịt lợn hầm cải thảo.

“Em gái, những khác trong nhà em ? Em ở đây chăm sóc cho cha em ?” Hạ Hòa quan tâm hỏi, cô bé hướng nội, gật đầu gì.

Ánh mắt bệnh nhân đó Hạ Hòa cũng chút né tránh, Hạ Hòa chuyện với cô bé, để ý đến.

Về đến phòng việc, cô kê thuốc chống viêm của bệnh nhân theo hồ sơ bệnh án.

Khi xong dòng penicillin, trong đầu đột nhiên lóe lên mấy chữ “ tiền sử dị ứng với penicillin”, cô dừng bút, cầm hồ sơ bệnh án mở xem, nhưng đó ghi rõ là “ tiền sử dị ứng với penicillin”!

Cô lắc đầu, tại xuất hiện ảo giác như ?

“Bác sĩ Hạ, bệnh nhân ở giường 44 kê xong đơn thuốc ?” Một y tá tới hỏi cô.

Hạ Hòa dậy, đưa đơn thuốc cho y tá, khi y tá nhận lấy, lập tức thu , luôn cảm thấy điều gì đó , dứt khoát đến phòng bệnh.

Cô còn cửa thấy đàn ông giường bệnh, nghiêng , con gái đang bò bên giường bệnh ăn phần cơm cô bé lấy , bàn tay thô ráp của đàn ông vuốt ve đầu con gái.

“Vương Cường, xác nhận với một chút, tiền sử dị ứng với penicillin ?” Hạ Hòa bước tới, kìm nén cảm tính đó, hỏi bệnh nhân.

Người đàn ông chút bối rối lau nước mắt khóe mắt, vội vàng lắc đầu, “ dị ứng với penicillin!”

Bệnh nhân dị ứng, trong hồ sơ bệnh án cũng ghi là dị ứng, tại ảo giác rằng dị ứng với penicillin?

Phải rằng, dị ứng penicillin chuyện đùa, trường hợp nghiêm trọng sẽ c.h.ế.t !

“Tiểu Ngô! Làm kiểm tra phản ứng da với penicillin cho !” Để an , cô nhắn nhủ y tá.

Người đàn ông đó kiểm tra da, còn bình tĩnh nữa, dậy, ôm bụng nhà vệ sinh.

“Chị bác sĩ ơi…” Cô bé thấy cha nhà vệ sinh, gọi Hạ Hòa và đưa cô ngoài phòng bệnh.

“Bạn nhỏ, em chuyện với chị ?” Hạ Hòa cô bé cái gì đó nhưng do dự, cúi , dịu dàng hỏi, trong vành mắt cô bé lập tức đầy nước mắt.

“Chị ơi, cha em dị ứng với penicillin, ông dối chị là vì…” Cô bé nghẹn , “Em cha em chết!”

Quả nhiên, Vương Cường thực sự dị ứng với penicillin!

Vậy thì tại hồ sơ bệnh án từ phẫu thuật đến bây giờ ghi: tiền sử dị ứng với penicillin?!

Da đầu cô chút tê dại, ý thức đây thể là một cái bẫy, lập tức đưa cô bé đến chỗ ai, mở điện thoại và ghi âm.

“Cha em dối là vì tiền. Dì bác sĩ đó hỏi ông rằng đổi hai triệu lấy mạng của ông , cha em đồng ý! Chị ơi, em cần tiền, em cần cha! Cha em thể chết!” Cô bé với mái tóc tết, tóc tai bù xù, mặc một chiếc áo chui đầu cổ tròn viền hoa ố vàng cũ, trông đến mười tuổi, nước mắt giàn giụa.

Nghe những lời cô bé , Hạ Hòa cảm thấy cả nữa!

Rõ ràng là dị ứng với penicillin, nhưng dị ứng, vì hai triệu tiền bồi thường ?

Cho nên, hồ sơ bệnh án là giả ? Nếu , lúc khi phẫu thuật, Vương Cường thể c.h.ế.t vì dị ứng với penicillin !

Thời đại vẫn phổ cập hồ sơ bệnh án điện tử, hồ sơ điện tử để kiểm tra, đều là hồ sơ bệnh án tay, nhưng cô thấy bất kỳ dấu vết chỉnh sửa nào trong hồ sơ bệnh án, hồ sơ bệnh án là đều là do Nhiếp Hồng, bác sĩ điều trị chính của Vương Cường !

Nghĩ đến nay, bộ da đầu cô đều tê dại.

Tại Nhiếp Hồng Vương Cường như ? Thuần túy là thấy gia đình khó khăn, để đánh đổi mạng sống lấy tiền?

là một bác sĩ!

Sao thể loại chuyện khiến khác phẫn nộ như ?!

Nhất định còn âm mưu sâu xa hơn!

Nếu như cô kê penicillin, bây giờ Vương Cường cấp cứu , chịu trách nhiệm chắc chắn là cô. hồ sơ bệnh án đây của Nhiếp Hồng bằng chứng, trách nhiệm chính cũng là cô, mà là Nhiếp Hồng mà…

“Bác sĩ Hạ, em ở đây? Anh đang đợi em để họp đấy!” Tiêu Nhiên tìm tới, cao giọng .

Hạ Hòa dỗ dành cô bé, bảo cô bé hết đừng với cha cô bé chuyện , cô hứa với cô bé sẽ cứu cha cô bé, đưa cô bé về phòng bệnh , đó vẫn kê penicillin, nhưng thuốc trong tay cô, đưa cho y tá.

“Anh trai, thật cho em , tại và Nhiếp Hồng kết hôn ly hôn ở Mỹ?!” Không ai trong phòng việc, Hạ Hòa hỏi Tiêu Nhiên.

Cô và Nhiếp Hồng, thù oán, tại chị hãm hại cô?!

“Hạ Hạ, phụ nữ đó gì em?” Vẻ mặt của Tiêu Nhiên trở nên nghiêm túc, trầm giọng hỏi.

“Anh trả lời câu hỏi của em!” Hạ Hòa lạnh lùng .

Tiêu Nhiên ngoài ba mươi tuổi, mặc áo blouse trắng, vẻ mặt bất lực và phân nộ : “Nhiếp Hồng, cô chính là một kẻ thần kinh đa nghi! Anh thể sống với cô !”

Hạ Hòa một tay ôm ngực, một tay đỡ trán, chuyện hôm nay quả thực là mới tam quan của cô.

Từ nhỏ cô ước mơ bác sĩ, chỉ là vì của cô là bác sĩ, mưa dầm thấm lâu, mà còn là cảm thấy bác sĩ là một nghề thiêng liêng!

Thiên thần áo trắng, tài giỏi nhân hậu.

Chữa bệnh cứu , cao cả bao! bây giờ, hành vi của Nhiếp Hồng khác gì đao phủ?!

Cô kể cho Tiêu Nhiên chuyện xảy .

Sắc mặt của Tiêu Nhiên sa sầm, xoay định ngoài, nhưng Hạ Hòa kéo , ánh mắt của cô một điểm nào đó, trầm giọng : “Nghề bác sĩ là thiêng liêng, nhưng bác sĩ cũng là , nếu là , nhân phẩm sẽ chia cao thấp sang hèn. Người như Nhiếp Hồng, căn bản tư cách bác sĩ! Vì , tóm cô !”

——

“Chủ nhiệm Nhiếp, bệnh nhân đó của Hạ Hòa, , đột nhiên đẩy phòng cấp cứu !” Tiểu Ôn hào hứng chạy đến phòng việc của Nhiếp Hồng, kích động .

Rốt cuộc là chuyện gì?!” Nhiếp Hồng nghiêm túc hỏi.

“Hình như là dị ứng với penicillin!” Tiểu Ôn , Nhiếp Hồng trách mắng, “Mau cứu , đừng tụ tập vớ vẩn!”

Sau khi đuổi Tiểu Ôn , chị nhanh chóng lấy một quyển hồ sơ bệnh án từ trong ngắn kéo , đeo khẩu trang lên, lặng lẽ đến phòng việc của Hạ Hòa…

Loading...