Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 615

Cập nhật lúc: 2024-11-03 21:11:02
Lượt xem: 3

Tiêu Đề: Chết cũng không muốn gặp lại người phụ nữ kia!

Cậu nhớ kiếp trước, chú và thím Đình có thai trước khi cưới, vì Đường Đường mới cưới thím Đình, thời đại đó, làm ra được chuyện này thì đúng là cầm thú cũng không bằng!

Dạ Thất vô cùng ghét bỏ mà nhìn chú Đình của cậu.

Sao Đường Thiếu Đình có thể không nghe ra kẻ dở hơi này đang châm chọc anh và Ưu Ưu chứ, lời này cũng nhắc nhở anh rằng phải mau cưới Ưu Ưu về thôi!

Kiếp trước, là anh bị ép cưới cô, kiếp này, dù thế nào anh cũng phải chủ động!

“Thằng nhóc thúi! Khá lắm, dám cãi chú Đình mày!”. Đường Thiếu Đình lại muốn đánh cậu, Dạ Thất vội vã né tránh.

“Chú lại dám đánh con, con cáo trạng với Lục đại ma vương, nói chú bỏ mặc con, hại con thất thân!”. Dạ Thất lánh xa Đường Thiếu Đình, ngửa đầu lên, tức giận nói.

Đường Thiếu Đình buồn cười, cười ra tiếng heo.

“Thằng nhóc thúi, mày tưởng chú Đình mày sợ cha mày chắc? Hơn nữa, mày tưởng cha mày sau khi biết mày thất thân thì con quỷ đó sẽ không đánh mày chắc?! Thật không đáng mặt đàn ông!”. Anh bước từng bước lại gần Dạ Thất, lên giọng nói.

Dạ Thất tức đến mức mặt đỏ au, nghe anh nói như vậy thì thật sự không dám quay về nữa!

Không về nữa!

Cứ cách nửa tháng cậu sẽ đến 301 tái khám một lần, lần tiếp theo sắp đến rồi, sẽ không gặp lại Hạ Hòa chứ?!

Chết cũng không muốn gặp lại người phụ nữ kia!

“Không để ý đến chú nữa, con đi tìm chú Đình chơi!”. Dạ Thất nói xong rồi chạy vào nhà.

Ưu Ưu cũng đang nhàm chán, nhưng mà, ở nhà cũng không có gì chơi với Tiểu Thất.

DTV

“Thím Đình, hay chúng ta chơi game đi!? Bây giờ con mẹ nó con muốn g.i.ế.c người lắm rồi! Chơi cho vui! Ở nhà con thường xuyên chơi với anh con!”. Dạ Thất buồn bực trong lòng, bây giờ vô cùng cần chuyển dời sự chú ý, hào hứng đề nghị.

“Anh Đình có mỗi cái máy tính xách tay, chơi thế nào?”. Ưu Ưu cũng hứng thú, nghe thôi đã dâng trào nhiệt huyết rồi.

“Chúng ta ra tiệm net đi?!”. Dạ Thất vui vẻ nói.

Ưu Ưu rất thoái mái gật đầu, lập tức muốn đi ra ngoài.

“Thím Đình của con thật là thoải mái, rất tốt!”. Dạ Thất nịnh nọt nói.

Bọn họ còn cha ra cửa thì đã bị Đường Thiếu Đình ngăn lại, nghe nói bọn họ muốn ra tiệm net chơi game, người nào đó xụ mặt: “Không cho đi! Cái nơi vàng thau lẫn lộn đó! Tiểu Thất, con còn muốn thất thân nữa có phải không?”

Một câu nói, quả thật khiến Dạ Thất xù lông!

Cậu uất ức nhìn thím Đình của cậu: “Thím Đình, thím mau mau bảo chú ấy mua thêm hai cái máy tính nữa đi!”

Thằng nhóc thúi này!

Muốn lên trời đây mà!

Anh lại muốn đập đầu cậu, ai ngờ, Ưu Ưu bước tới một bước, nói: “Anh mau mau lắp hai dàn máy tính để bàn đi, cái tốt nhất ấy!”

Cô khoanh hai tay trước ngực, oai phong sai bảo Đường Thiếu Đình, giống như sai bảo đàn em vậy đó.

Đường Thiếu Đình hơi há hốc mồm.

Dạ Thất giơ ngón tay cái với Ưu Ưu: “Thím Đình trâu bò! Oai phong khí phách! Thím nên đối xử như vậy với chú Đình! Rửa sạch kiếp trước…”

Câu tiếp theo, cậu kịp thời dừng lại, cậu nào biết đâu rằng Ưu Ưu cũng biết chuyện kiếp trước, chẳng qua Ưu Ưu giả vờ không biết thôi.

“Ok, ok! Mong muốn của bà xã, có lý nào anh lại không làm được! Anh cho người đi mua! Giải quyết trong vòng một giờ!”. Đường Thiếu Đình vội vàng nói, còn cười dịu dàng nhìn cô.

Haha…cười nào đó rốt cuộc cũng thông suốt đầu óc rồi!

Dạ Thất ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn chú Đình của cậu, anh đã sắp gọi điện thoại rồi.

“Thím Đình, lúc chơi game, tốt nhất là phải có đồ ăn ngon, coca này, gà rán này, gì gì đó cũng được!”. Cậu nhìn Ưu Ưu, lại nói.

Ưu Ưu lập tức nhìn về phía Đường Thiếu Đình, sai bảo: “Bọn em còn muốn coca ướp lạnh, gà rán nữa!”

Đường Thiếu Đình sảng khoái búng tay, hào phóng nói: “Ngoan, để anh tự đi mua KFC cho em!”

Thấy anh cưng chiều cô như thế, lòng hư vinh của Ưu Ưu cực kỳ thỏa mãn!

Tiêu Đề: Thím Đình! Trong lòng con thím cao ba mét! Còn cao hơn cả Diệp Kiều Kiều nữa!

Trong vòng một giờ, hai dàn máy tính tối tân nhất đã được lắp đặt hoàn chỉnh, còn có combo gia đình KFC đặt bên bàn máy tính, Ưu Ưu và Dạ Thất đã đeo tai nghe lên, Đường Thiếu Đình đứng bên cạnh Ưu Ưu, cầm trong tay một ly kem mứt dâu, anh biết con gái thích ăn đồ ngọt, thế là cầm cái muỗng đút cho cô ăn.

Dạ Thất thèm thuồng nhìn: “Thím Đình, con cũng muốn ăn…”

Đường Thiếu Đình tức giận đến mức lại muốn đập đầu cậu: “Đàn ông mà ăn cái bíp à! Rốt cuộc có phải là con trai của Lục Bắc Kiêu không?!”

“Con là con của cha, thế vẫn không được ăn kem à?!”. Dạ Thất tức giận nói, từ nhỏ đến lớn cậu cũng chưa từng ăn kem, kiếp trước cũng chưa từng ăn, nhưng, trước kia đi với chị đến KFC thì rất thích!

Bình thường cậu đều lén lút mua ăn!

“Con là đàn ông! Nào có thằng đàn ông nào thích ăn đồ của con gái?”. Đường Thiếu Đình ghét bỏ dạy dỗ cậu.

“Đường Thiếu Đình! Anh lập tức đi mua cho Tiểu Thất mau lên!”. Lúc này, Ưu Ưu nói một cách khí phách không gì sánh được.

Cô vừa nói xong, người đàn ông đang nổi giận đùng đùng lập tức thay đổi sắc mặt, nét mặt biến hóa cực nhanh, lật mặt như lật bánh tráng!

“Vâng! Bà Đường!”. Anh cười dịu dàng, cầm cái muỗng trong tay đút tới bên miệng cô, mới thả ly kem xuống đã vội vã đi ra ngoài.

“Thím Đình! Trong lòng con thím cao ba mét! Còn cao hơn cả Diệp Kiều Kiều!”. Đường Thiếu Đình mới đi khỏi, Dạ Thất đã hưng phấn nhảy dựng lên, lớn tiếng nói.

Ưu Ưu cũng vui vẻ.

“Con đã nói với thím rồi, đàn ông không được nuông chiều! Sau này, thím cứ sai bảo chú Đình của con như vậy đi! Cho chú ấy cung phụng thím giống như hoàng hậu ấy!”. Dạ Thất nói xong, lấy một miếng gà viên chiên giòn qua, ném vào miệng.

Ưu Ưu cầm ly kem múc ăn, ngậm cái muỗng trong miệng: “Sau này con đối xử với vợ thế nào? Cũng cung phụng như hoàng hậu à?”

Dạ Thất đang uống coca, nghe cô nói vậy thì suýt nữa phun lên màn hình máy tính mới tinh!

“Thím Đình, con còn trẻ con!”. Dạ Thất cau mày nói.

“Tiểu Thất, tối hôm qua con đã trở thành một người đàn ông chân chính rồi! Hơn nữa, con đã sắp 21 tuổi rồi!”. Ưu Ưu cố ý đùa cậu, đứa nhỏ này quá buồn cười!

Rõ ràng cậu chỉ nhỏ hơn cô chưa đến hai tuổi, nhưng cô xem cậu như con trai mình vậy, bởi vì biết kiếp trước cậu là ai, cho nên mới như thế!

Dạ Thất nghe cô nói vậy, nhất thời thay đổi sắc mặt, lại tỏ vẻ vừa uất ức vừa buồn bực: “Thím Đình! Con không muốn nhắc đến chuyện này! Tối hôm qua chưa hề xảy ra chuyện gì cả!”

Ưu Ưu không khỏi vuốt ve đầu cậu: “Ngoan, không buồn bực nữa có được không, thím Đình chơi game với con!”

Đúng lúc trò chơi cũng tải xuống hoàn tất.

Chỉ chốc lát sau, hai người hợp thành đội chơi game, Ưu Ưu vốn dĩ là lính đặc chủng, sau khi hiểu sơ qua về phương thức ra thao trường, chơi được 66, dẫn theo Dạ Thất bắt đầu trang bị bay cùng nhau!

Vui vẻ nhất chính là Dạ Thất, được thím Đình dẫn dắt, cấp bậc của cậu vượt qua cả anh cậu là Lục Tiểu Cổn!

Đường Thiếu Đình đội nắng đi mua kem mứt dâu về, thấy hai thím cháu họ hợp tác với nhau chơi đến mức sôi trào nhiệt huyết, anh vừa đút kem, đút gà rán của Ưu Ưu ăn, vừa nhìn.

Điều khiến anh không thể nào chịu đựng nổi chính là, Ưu Ưu thế mà lại còn đút cho Dạ Thất nữa!

Bởi vì thằng nhóc thúi này chơi quá hăng say, không rảnh đưa tay lấy!

Không chịu đựng nổi thì sao, để dỗ Ưu Ưu vui vẻ, anh cũng phải chịu!

Kết quả, bọn họ chơi liên tục đến nửa đêm mà vẫn không chịu đi ngủ.

“Bà Đương, ngoan, nên đi ngủ thôi!”. Đường Thiếu Đình tắm xong, đi tới bên cạnh Ưu Ưu, khom người, lấy tai nghe của cô xuống, dịu dàng dỗ.

Ưu Ưu không để ý đến anh tí nào, hai mắt cứ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính: “Tiểu Thất! Chú ý phía sau con! Đổi, đổi AK!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-615.html.]

Tiêu Đề: Bóng đèn! Lại còn 1000W!

Anh thế mà lại bị cô làm như không thấy một cách hoa lệ!

Đường Thiếu Đình buồn bực nhìn hai con người chơi game thành nghiện, tức giận đến mức rất muốn rút điện đi cho rồi! Nhưng anh nào dám?!

Đều tại Tiểu Thất thúi!

Thằng nhóc thúi này cố ý đến để ngỗ nghịch với anh!?

Ngay trước mặt Ưu Ưu anh nào dám mắng cậu, đánh cậu, chỉ có thể dùng ánh mắt sắc bén nhìn chòng chọc thằng nhóc vô liêm sỉ này thôi.

Dạ Thất đang đánh g.i.ế.c với Ưu Ưu, luôn cảm thấy phía sau dường như có cái gì đó đang đ.â.m vào cậu vậy, đánh xong một màn, rốt cuộc cũng hơi rảnh tay, cậu xoay mặt lại, phát hiện chú Đình của mình đang dùng ánh mắt sắc như d.a.o nhìn mình, cậu sợ hãi run lên một cái, vội vàng hèn nhát nhìn sang thím Đình bằng con mắt cầu xin giúp đỡ.

“Thím Đình, chú Đình muốn g.i.ế.c con!”. Giọng điệu rất là uất ức.

Đường Thiếu Đình tức giận đến mức nhìn cậu chằm chằm, giơ tay lên định đánh cậu, bị Ưu Ưu bắt tại trận, cô lấy tai nghe xuống, khoanh hai tay trước ngực, nghiêm mặt nhìn chòng chọc anh: “Đường Thiếu Đình! Anh muốn làm gì?”

Người đàn ông ngang ngược lập tức sợ hãi: “Cục cưng, anh nào có muốn làm gì đâu?”

“Chú Đình! Rõ ràng chú muốn g.i.ế.c con!”. Dạ Thất oán hận nói, cậu có thím Đình làm chỗ dựa, cậu không sợ anh đâu!

Đường Thiếu Đình tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, tên khốn này, ngày mai cút về quê đi!

“Bà Đường, em đừng nghe nó nói bậy, anh yêu ai yêu cả đường đi còn không kịp ấy chứ! Ngồi lâu như thế, mệt c.h.ế.t đi được nhỉ!? Về phòng đi, ông xã đ.ấ.m bóp cho em, có được không?”. Trước tiên anh cười nói một cách giả tạo, sau đó cúi người, xoa bóp hai vai cho cô, nghiêng đầu bên tai cô, nhẹ nhàng dụ dỗ.

Đấm bóp?

Haha…!

Đấm đ.ấ.m đấm, đ.ấ.m lên giường luôn đúng không?

Cô không ngốc đâu!

Còn hở cái là gọi “bà Đường”!

Chưa đâu ra đâu cả!

“Chú Đình, chú già chú đi nghỉ ngơi trước đi, đêm nay con phục vụ thím Đình chiến đấu suốt đêm!”. Dạ Thất không sợ c.h.ế.t mà nói.

Đường Thiếu Đình nghiêm khắc nhìn cậu chằm chằm, Dạ Thất vội vàng diễn trò, đưa tay vỗ bụng: “Thím Đình! Con đói rồi! Hình như chúng ta vẫn chưa ăn cơm tối!? Muốn ăn đồ nướng quá!”

Mày muốn ăn cái bíp!

Đường Thiếu Đình hung ác nói trong lòng.

“Nghe con nói xong thím cũng đói bụng! Đường Thiếu Đình, anh đi mua đồ nướng cho Tiểu Thất đi, đúng rồi, em muốn ăn mì xào, súp tôm yum, cơm chiên dứa với salad xoài xanh!”. Ưu Ưu lạnh lùng sai bảo.

Đường Thiếu Đình vội vàng ghi nhớ những thứ cô muốn ăn: “Ngoan, chờ đó!”

“Chú Đình! Con muốn ăn thịt xiên nướng với cá nướng! Cay vào! Cay siêu cấp vô địch ấy! Đúng rồi, thêm một phần cơm vịt nữa!”. Dạ Thất nhìn bóng lưng của chú Đình, vội vàng nói với theo.

Đường Thiếu Đình tức giận muốn quay lại đánh c.h.ế.t cậu!

Đêm hôm khuya khoắc, anh cưỡi xe máy đến khu phố ăn vặt nổi tiếng nhất, giống những thứ mà hai vị tổ tông kia muốn ăn, không dám quên một thứ gì, vì kiểu gì anh cũng phải quay lại mua cho xem!

Lúc anh về đến nhà thì thấy không có Ưu Ưu ở đó, hình như vào phòng vệ sinh rồi, chỉ có Dạ Thất, anh thả một đống đồ ăn xuống, hùng hổ đi về phía cậu, Dạ Thất sợ hãi đến mức vội vàng né tránh.

“Chú, chú Đình, chú, chú đừng em con động thủ, con luyện võ từ nhỏ, cấp dưới của Lục đại ma vương cũng đánh không lại con đâu đấy!”. Dạ Thất vừa lùi lại vừa nói.

Trông rất là hèn hạ.

“Thằng nhóc thúi! Ngày mai đi chuyến bay sớm nhất cút về cho chú!”. Anh cảnh cáo Dạ Thất.

“Con không về đâu!”. Dạ Thất lớn tiếng phản bác, sau khi về, nhất định phải đến 301 khám, chắc chắn sẽ gặp lại “bên hồ Đại Minh”!

“Mày c.h.ế.t dí ở đây làm gì?! Bóng đèn! Lại còn 1000W!”. Đường Thiếu Đình vừa ghét bỏ vừa khoa tay múa chân thành hình cái bóng đèn.

“Thím Đình! Chú Đình muốn đuổi con về nhà!”. Dạ Thất thấy Ưu Ưu quay lại thì vội vàng nói, trông rất ấm ức.

“Tiểu Thất! Được rồi, thím đưa con về hoàng cung!”. Ưu Ưu lên giọng nói, sau đó xoay người rời đi.

Tiêu Đề: Hy vọng sau này con cũng bị bà xã con thuần như chó!

Ý là, anh đuổi Tiểu Thất chính là đuổi cô!

Cái cặp tổ tông sống này!

Đường Thiếu Đình vội vàng bước tới ôm Ưu Ưu lại: “Ngoan, anh Đình sai rồi, anh Đình sai rồi! Nơi này mới là nhà của em, đương nhiên, cũng là nhà của Tiểu Thất! Chỉ có anh là dư thừa! Hai người ăn đi, ăn no xong rồi tiếp tục chơi, anh ra cho chó ăn!”

Nói xong, anh đi cho chó ăn thật!

Dạ Thất vội vàng chạy tới khóa cửa tầng một lại từ bên trong, bây giờ cậu có thể vô tư rồi.

Ưu Ưu lại đứng sững sờ ở bên cạnh, nghĩ lại trước đây luôn là cô mặt dày với anh, nhưng bây giờ anh ngoan ngoãn phục tùng cô, cô thật sự hơi không quen! Nhưng mà trong lòng cũng ngọt ngào lắm.

“Thím Đình, thím mềm lòng à?! Không có tiền đồ!”. Dạ Thất khinh thường nói cô.

Ưu Ưu hoàn hồn, lắc đầu, đi ăn.

“Con đã nói với thím rồi, đàn ông là phải thuần như thế! Như thuần chó ấy!”. Dạ Thất nói như thể kinh nghiệm phong phú đầy mình, bởi vì cậu biết, kiếp trước và kiếp này Lục đại ma vương bị người mẹ vĩ đại của cậu – đồng chí Diệp Kiều Kiều – thuần hóa thành con ch.ó trung thành như thế nào!

“Hy vọng sau này con cũng bị bà xã con thuần như chó!”. Ưu Ưu cãi lại cậu một câu, lần này lại đ.â.m vào tim Dạ Thất, cái chuyện mà cậu tưởng rằng đã ném lên tận chín tầng mây rồi, bây giờ lại nghĩ tới.

Nhớ đến là cậu lại cảm thấy tức tối, uất ức!

Cậu biến bi phẫn thành số lượng thức ăn, không ngừng ăn!

Bọn họ vừa ăn chưa được bao lâu thì bên ngoài đột nhiên bắt đầu mưa to, Ưu Ưu vô thức đi mở cửa cho Đường Thiếu Đình thì bị Dạ Thất ngăn lại.

“Thím mềm lòng đấy à?”

“Đâu có!”. Ưu Ưu kiêu ngạo nói, bỗng nhiên nhớ lại trước đây, cô và hai con ch.ó bị anh đuổi ra ngoài, sau đó còn mưa to, cô không khỏi cảm thán: “Báo ứng!”.

“Đúng vậy! Chính là báo ứng!”. Dạ Thất phụ họa theo.

Cậu lại cười trong lòng, nếu lần này cậu không đến đây, không cho cái tên kiêu ngạo bên ngoài kia biết chuyện của kiếp trước thì cái tên đó có lẽ bây giờ cũng không chủ động đi tìm thím Đình của cậu đâu! Mà những gì cậu làm ngày hôm nay chính là đang giúp anh đấy!

Bên ngoài, hai con ch.ó trốn dưới mái hiên, nghẹo đầu nhìn người cha thân yêu đứng dưới mưa như nhìn kẻ ngu!

Màn mưa như thác lũ xối lên người anh, toàn thân anh đã sớm ướt đẫm, khóe miệng lại nở nụ cười, nhớ lại trước đây khi dằn vặn cô, đúng là báo ứng!

Nghĩ lại lúc đó cô yêu mình, trong lòng anh lại hổ thẹn không thôi. Cũng chính đêm đó, anh đã bị tình cảm trìu mến trong mắt cô làm rung động, sau đó, cảm giác của anh đối với cô đã thay đổi đáng kinh ngạc, sau đó nữa, anh càng ngày càng chìm đắm…

Ưu Ưu ăn no xong, lúc mở cửa thì thấy anh đang đứng dưới mưa, cô nhất thời mềm lòng với anh!

“Đường Thiếu Đình! Anh đang làm gì thế?!”. Cô lớn tiếng gọi.

“Khổ nhục kế thôi!”. Dạ Thất đang cầm hộp cơm trong tay, xem chuyện vui, xen miệng vào nói.

Ưu Ưu xoay người vào nhà, lên lầu, người đàn ông toàn thân ướt đẫm cũng đã vội vàng vào nhà, anh nhìn Dạ Thất bằng ánh mắt cảnh cáo!

“Thím Đình! Thím không chơi thâu đêm với con à?!”. Dạ Thất không sợ c.h.ế.t mà còn hét, thím Đình của cậu không đáp lại cậu!

Lúc Đường Thiếu Đình tắm xong và đi ra ngoài thì Ưu Ưu đã nằm trên giường rồi.

“Bà Đường, đêm nay có cần “vịt vương” phục vụ không?”. Người đàn ông để n.g.ự.c trần màu đồng đứng bên giường, quyến rũ lau tóc, phóng điên với cô.

Bộ dạng mặt dày của anh khiến Ưu Ưu tức giận đến mức ném gối về phía anh: “Không cần, còn nữa, đêm nay mời anh xuống lầu ngủ!”

Cô nói xong rồi đưa tay tắt đèn, trở mình, đưa lưng về phía anh.

Bên trong căn phòng tối như mực, chỉ chốc lát sau đã vang lên tiếng kêu của Ưu Ưu: “Đường Thiếu Đình! Anh làm gì thế…ưm…”

Loading...