Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 570
Cập nhật lúc: 2024-11-03 08:38:55
Lượt xem: 3
Khác với bộ trang phục quyến rũ của những người chuyển giới khác, thậm chí là cấp thấp, một cô gái mặc áo ống và váy ngắn làm từ lông vũ màu trắng, thân hình thướt tha, trên mặt trang điểm, mái tóc xoăn trên đầu, phía sau cô ấy còn có một đôi cánh màu trắng giống như thiên sứ hạ phàm.
Chỉ là dòng chữ "Người chuyển giới cực phẩm" được viết bên cạnh hình ảnh của cô ấy.
Lục Bắc Kiêu đi đến bên cạnh Diệp Kiều, liếc mắt đã nhận ra Ưu Ưu!
Diệp Kiều quay đầu ngửa mặt lên nhìn thẳng vào anh, hai vợ chồng không nói gì lại ăn ý hiểu rõ đáy lòng đối phương đang nghĩ gì!
Đường Thiếu Đình tìm một người chuyển giới đến giả làm bạn gái anh ta!
Ngực Diệp Kiều phập phồng, một cảm giác xấu hiện lên trong đầu. Lục Bắc Kiêu ném vé vừa mua vào thùng rác, hỏi nhân viên muốn lấy tấm poster kia, kéo Diệp Kiều nhanh chân rời đi!
Họ tìm thấy một quán bar, Đường Thiếu Đình không có ở chỗ của anh ta, họ lại tìm được Ưu Ưu ở đó. Lúc đó Ưu Ưu đang chuẩn bị đi ra ngoài, cô ấy đã không còn ăn mặc như một nàng tiên nữa như hôm qua nữa. Cô ấy mặc một chiếc quần jean rách, áo ba lỗ màu đen bên ngoài mặc một áo sơ mi trắng, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc!
Nhìn thấy họ tìm đến, cô ấy không hiểu.
Diệp Kiều nhìn Ưu Ưu rất xã hội trước mặt cảm giác như một người phụ nữ hàng thật giá thật, đến bây giờ cô vẫn không tin cô ấy là một người chuyển giới!
"Đình tử đâu?"
"Sau khi đưa tôi tôi về, anh ấy đã trở về chỗ của mình.” Giọng Ưu Ưu vẫn còn hơi khàn.
"Ưu Ưu, cô nói cho tôi biết, rốt cuộc cô có phải là bạn gái của anh ấy không hay đóng giả?" Diệp Kiều hỏi thẳng vấn đề.
Đường Thiếu Đình không phải người thích một người chuyển giới trừ khi anh không biết Ưu Ưu là người chuyển giới mà là con gái thật. Nhưng Lục Bắc Kiêu nói tối hôm qua lúc họ khiêu vũ ở quán bar, Đình tử thường xuyên ghét bỏ đẩy Ưu Ưu ra.
"Đương nhiên tôi là bạn gái anh ấy rồi!"
"Ưu Ưu, lần này chúng tôi cố ý đến tìm anh ấy do chúng tôi lo lắng sức khỏe của anh ấy có vấn đề giấu mọi người. Cô thực sự coi anh ấy là bạn bè thì nói thật cho chúng tôi đi!" Diệp Kiều nhìn cô ấy, trong mắt tràn đầy khẩn cầu.
Ưu Ưu nghĩ đến việc tối qua đột nhiên Đường Thiếu Đình ngất xỉu, trái tim cũng thắt lại...
--
Trên bến tàu, một nhóm người cầm gậy bóng chày đang uy h.i.ế.p một vài người mà đứng đầu là Đường Thiếu Đình. Anh mặc quần jean, áo ba lỗ màu đen, trên trán đổ mồ hôi, anh nhảy lên, đôi chân dài mở ra đánh ngã đối phương.
Lúc đang định đánh tiếp, cơ thể cường tráng đột nhiên ngã xuống đất, không nhúc nhích.
Ba người đối phương nhân cơ hội đánh anh đang ngã dưới đất. Diệp Kiều vừa chạy tới thấy cảnh này, bản năng dựa vào lúc thân thủ tốc vọt tới với tốc độ cực nhanh, cô nhảy lên, chân quét ngã ba người kia!
Ba người đàn ông hung ác thực sự bị cô đá ngã, Diệp Kiều đứng vững dưới đất.
Động tác này gần như vắt kiệt sức lực của cô.
Đúng lúc này, Đường Thiếu Đình vừa rồi bất động lúc này ngẩng đầu lên:-
Cô mặc một chiếc áo sơ mi dài màu đỏ với chất vải mềm mại, quần legging đen, giày thể thao, một người phụ nữ trưởng thành, quyến rũ và đẹp trai.
Có người muốn đánh cô, anh ta bò lên theo bản năng, nhưng tốc độ của anh ta không kịp một người đàn ông khác yêu cô như mạng!
DTV
Lục Bắc Kiêu che chở cho Diệp Kiều, một tay một chân là có thể đánh cho mấy tên kia không dám đến gần họ. Ngay sau đó Quỷ Ảnh đi đến, càng không cần anh ra tay.
Đường Thiếu Đình nhếch miệng lên phủi bụi trên người, "Em gái Kiều, em gạt anh à, rõ ràng vừa rồi đẹp trai như trước!"
Diệp Kiều không để ý đến anh ta, vẻ mặt nghiêm túc, cô nhìn Lục Bắc Kiêu, "Anh Kiêu, em muốn nói chuyện riêng với anh ấy!"
Lục Bắc Kiêu nhìn cô, gật đầu.
Diệp Kiều quay người đi, "Đường Thiếu Đình! Chúng ta nói chuyện chút đi!"
cô đưa lưng về phía họ bọ lại một câu không cho Đường Thiếu Đình từ chối, bóng dáng màu đỏ đi về phía con đập cách đó không xa....
Bên con đập màu trắng, một người trong bộ áo trắng phất phơ trong gió. Người đàn ông từ bước đi lên, ngẩng đầu từng bước đến gần cô, khóe miệng nở nụ cười ngả ngớn, trong lòng lại nặng nề như bị đá đè.
Vừa rồi Lục Bắc Kiêu không nói gì, chỉ đưa tấm poster ra trước mặt anh!
Anh là hiểu, chuyện anh để Ưu Ưu giả mạo là bạn gái mình đã bại lỗ!
Càng đến gần cô bước chân của Đường Thiếu Đình càng chậm, có cảm giác sợ cô sẽ đánh, khí thế của em gái Kiều luôn mạnh mẽ như vậy!
Đường Thiếu Đình lên đến bậc thang cuối cùng, nhếch miệng lên lộ ra hàm răng trắng chỉnh tề đối mặt với Diệp Kiều nghiêm túc hai tay ôm ngực!
"Em gái Kiều, sao thế, nghiêm túc quá vậy!"
Vừa rồi mới đánh nhau xong nên quần jean trên người và áo ba lỗ đều dính bùn đất, khóe môi nhếch lên có vết máu, cười vô tư!
Diệp Kiều nhìn anh chằm chằm, sắc mặt càng thêm âm trầm, "Em làm sao không phải trong lòng hiểu rõ sao?! Đường Thiếu Đình, đùng tiếp tục giả bộ anh hùng với em! Em mong anh nói thật với em rốt cuộc anh sao vậy!"
Giọng điệu của cô rất tện, thâm chí có thể dùng từ "Hung ác" để hình dung!
Đường Thiếu Đình vẫn mang dáng vẻ cười hí ha hí hửng, lùi về sau một bước dài, "Em gái Kiều, em dừng như vậy, như cọp rất sợ đấy! Anh nào có sao?"
Diệp Kiều buông tay, siết chặt nắm đấm, cô muốn đánh người, trái tim vẫn run run. Cô không biết rốt cuộc anh làm sao, có c.h.ế.t không...
Hai mắt cô nhìn anh chằm chằm, ánh mắt dữ tợn, hốc mắt ửng đỏ, không nói gì chỉ mong anh nói rõ!
Đường Thiếu Đình bị cô trừng đến sợ hãi trong lòng, mấy lần muốn nói lại thôi. Thời gian dần trôi qua nụ cười trên mặt anh càng lúc càng nhỏ cho đến lúc biết mất, muốn tiếp tục cười pha trò với cô cũng không cười nổi nửa. Anh vội móc hộp t.h.u.ố.c lá trong túi ra, vừa lấy ra, cánh tay đột nhiên mất cảm giác, hộp t.h.u.ố.c lá rơi trên mặt đất.
Diệp Kiều đã chú ý đển điểm này, tay của anh hình như đột nhiên không cử động được!
Cô tiến lên giữ lấy cổ tay anh, nâng tay anh lên, "Một, một lát nữa sẽ ổn!"
Lúc nói chuyện anh đã cố gắng cử động, nhưng không làm được gì!
Mặt Diệp Kiều không biểu cảm, ánh mắt rơi vào tay của anh, "Có phải trúng độc thật không? Đường Thiếu Đình! Anh nói thật đi!"
Đường Thiếu Đình nhìn cô, muốn cười cũng không được, chỉ lắc đầu, "Trước kia thường xuyên làm việc ở phòng thí nghiệm của K2, có lẽ trong lúc vô tình bị những chất hóa học kia xâm nhiễm. Mấy tháng gần đây thỉnh thoảng cơ thể sẽ xuất hiện hiện tượng mất tri giác không thể động đậy, thỉnh thoảng tay chân không cử động được....
Chuyện đến thế này cũng không lừa gạt được nữa, anh nói rất hờ hững hút thuốc không ngừng, không nhìn Diệp Kiều chút nào.
Bên tai chỉ vang tiếng gió biển và thủy triều, Diệp Kiều nhìn Đường Thiếu Đình chằm chằm không nhúc nhích, đau lòng và tức giận xen lẫn với nhau, khóe miệng cô nhếch lên, "Cho nên nếu chúng em không tìm đến thì anh cứ yên lặng mà c.h.ế.t đi? Thấy chúng em đến anh tìm người để giả mạo người yêu của anh, giả bộ như anh rất khỏe! Đường Thiếu Đình! Anh muốn ai cảm động?! Diệp Kiều em không cảm động chút nào! Em chỉ tức giận thôi! Tức giận vì anh không coi Diệp Kiều me là bạn! Giận anh vì anh tự cho mình là đúng!"
"Ai muốn làm em cảm động?! Ai muốn làm em cảm động?! Anh chỉ muốn muốn c.h.ế.t một cách bình thường, OK?! Anh không muốn bất kỳ sự thông cảm và thương hại nào từ em! Là em tự cho mình là đúng, OK?!" Đường Thiếu Đình vất mạnh điếu thuốc xuống, trừng mắt với Diệp Kiều, nghiến răng nói, "Thật đấy, anh muốn em đồng cảm hay thương hại nhất! Đình tử anh mạng có nát cũng chưa từng có cái gọi là muốn em xem vào việc của người khác?!"
Biểu lộ Đường Thiếu Đình quyết tuyệt, ngữ khí chắc chắn, nhưng mỗi lời anh nói đều xuất phát từ tận đáy lòng mình!
Ánh mắt anh không mang theo chút tình cảm nào trừng lên nhìn Diệp Kiều áo đỏ. Anh chưa từng cầu xin cô, ở trước mặt cô anh từng khoe khoang cũng từng muốn thể hiện, muốn cô rửa mắt mà nhìn anh, muốn để lại hình tượng "Đỉnh" trong lòng cô!
Cuối cùng là tiêu sái rời đi khỏi thế giới của cô, kết thúc như một hiệp sĩ!
Sau khi biết mình sắp chết, anh sợ cô biết chuyện này nhất, sợ cô tìm đến sợ cô tự trách, sợ nhất là cô thương hại anh!
Bởi vì anh hiểu cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-570.html.]
Bởi vì cô là người trọng tình nghĩa!
Lúc cô gọi điện đến, dù không xác định được là cô gọi nhưng anh vẫn đưa điện thoại cho Ưu Ưu để cô ấy giả làm bạn gái anh. Lúc biết cô đã tỉnh, anh kích động đến lệ quanh bờ mi, lại không tự mở miệng nói với cô câu này. Anh muốn cô nghĩ là Đường Thiếu Đình anh đã có người yêu, bắt đầu cuộc sống mới!
Cuối cùng cô đã tìm đến!
Anh chí có thể dốc hết sức tiếp tục diễn kịch để cô hiểu rõ, anh sống vô cùng tốt!
Nhìn ánh mắt dứt khoát của anh, nghe anh nói xong Diệp Kiều cong môi, cười khổ: "Tại sao anh cảm thấy em sẽ đồng cảm, thương hại em?! Đường Thiếu Đình! Anh thực sự không xứng làm bạn của em!"
Cô vứt câu này xong bước xuống con đập, đi xuống cầu thang với tốc độ cực nhanh!
"Ai muốn làm bạn của em!" Đường Thiếu Đình trừng mắt với bóng người đỏ chót của cô, lớn tiếng nói.
Anh chỉ muốn cô đi nhanh lên, không muốn bị cô nhìn thấy dáng vẻ sau khi c.h.ế.t của anh!
Lục Bắc Kiêu đứng dưới đên vẫn đang hút thuốc, mặc dù không nghe rõ nhưng có thể nhìn ra họ đang cãi nhau, anh tiến lên đón, lúc đến gần mới thấy rõ bà Lục mặt đầy nước mắt...
Cô cũng không biết vì sao mình khóc, rõ ràng rất giận vẫn không khỏi nhớ đến những gì Tiểu Thất nói. Kiếp trước cô và Đường Thiếu Đình là anh em, trong lòng cô địa vị của Đường Thiếu Đình và Diệp Thành tương đương nhau.
Nói xong những lời tức giận, nghĩ rằng anh sẽ chết, lòng cô lại khó chịu!
"Anh Kiêu! Bảo Quỷ Ảnh Thánh Ảnh dẫn Đường Thiếu Đình đi đi! Anh ấy trúng độc rồi, sẽ thường xuyên xuất hiện triệu trứng mất tri giác! Anh ấy không muốn sống nữa!" Cô lau nước mắt nhìn Lục Bắc Kiêu, trầm giọng nói.
Quả nhiên là thật.
Lục Bắc Kiêu giơ tay ra hiệu, Quỷ Ảnh và Thánh Ảnh nhanh chân đi về phía này, anh cầm giấy lau nước mắt cho cô, "Chỉ cho phép em khóc vì anh ta lần này!"
Ông Lục vốn có tâm địa nhỏ nhen, ngang ngược nói.
Diệp Thành gật gật đầu.
"Hai người các cô trói Đường Thiếu Đình lại!" Lúc đám Quỷ Ảnh đến gần, Lục Bắc Kiêu ra lệnh.
Đường Thiếu Đình đang ngồi trên đập suy nghĩ về cuộc sống khó hiểu nhìn thuộc hạ của Lục Bắc Kiêu đến gần. Họ không nói câu này, Quỷ Ảnh rút dây lưng trói cổ tay anh ta lại rất thô bạo!
Không phải làm bạn cũng không làm, trói anh ta làm gì?!
Lúc Đường Thiếu Đình kịp hiểu ra đã bị ép xuống cầu thang!
Chỉ chốc lát sau anh ta đã bị đưa lên một chiếc xe bảy chỗ. Diệp Kiều và Lục Bắc Kiêu ngồi phía trước, Diệp Kiều không nói gì cũng không quay lại.
"Vợ chồng các anh là thổ phỉ à?!" Đường Thiếu Đình tức giận nói.
Lục Bắc Kiêu quay đầu nhìn Đường Thiếu Đình bị trói hai tay ngồi phía sau, vẻ mặt oán giận.
"Đường Thiếu Đình! Anh nghe đây, tôi mặc kệ anh có muốn sống không, nhưng vợ của tôi không muốn anh chết! Cho nên họ Lục tôi không quan tâm anh có muốn hay không, tôi đều sẽ nghĩ mọi cách để cứu được anh!"
"Anh không muốn sống cũng phải chịu lấy!" Anh ngang ngược nói xong thì quay đầu.
Đường Thiếu Đình: "...."
Thổ phỉ thật sao!
Anh không c.h.ế.t được sao? !
Nhưng anh cũng từng lặng lẽ đến bệnh viện khám thì không cứu được nữa, mặc dù bác sĩ không nói nguyên nhân nhưng nghi ngờ hệ thần kinh trung ương của anh bị tổn thương! Tổn thương như vậy bình thường đều không thể khôi phục được!
Dù bọn họ có ngang ngược cũng không cứu được anh!
Đường Thiếu Đình bị họ đưa đến bệnh viện tốt nhất nước T. Sáng sớm hôm sau, anh được kiểm tra toàn diện khi bụng đói.
Diệp Kiều lại không rơi một giọt nước mắt vì anh, không nói một câu với anh, cô cũng bình tĩnh như thường yên lặng chờ kết quả.
--
Một chiếc moto dừng trước cửa bệnh viện, một cô gái mặc quần bò rách, áo T đen cởi mũ bảo hiểm xuống, mái tóc dài xoăn màu hồng bung ra. Một chiếc xe dài xa hoa ở gần đó có hai người đàn ông mặc tây trang đi về phía cô.
"Công:-" Vừa mở miệng đã bị cô gái đập chiếc mũ bảo hiểm trên tay vào người đàn ông mặc vest, "Nhiệm vụ của các anh hoàn thành, cút! Đừng có thể tôi thấy các anh nữa!" Cô gái nói xong bước nhanh về phía cửa bệnh viện.
Hai người đàn ông mặc âu phục không dám bước tới một bước!
Cửa phòng bệnh có Quỷ Ảnh và Thánh Ảnh trông coi. Lúc Ưu Ưu tìm đến, Quỷ Ảnh mở cửa để cô đi vào, người đàn ông đang ngồi ở trên giường bệnh nhàm chán chơi trò chơi Tetris trên điện thoại. Nhìn thấy Ưu Ưu đi vào thì sắc mặt không tốt.
"Các cô đuổi cô ấy ra ngoài đi!" Đường Thiếu Đình vô tình nói, trừng mắt ghét bỏ Ưu Ưu đang có vẻ mặt ân cần.
Ưu Ưu ngoảnh mặt làm ngơ trực tiếp khóa trái cửa phòng bệnh lai, đôi mắt to của cô nhìn anh chằm chằm, "Rốt cuộc anh có thể c.h.ế.t không?!"
Cô đến gần Đường Thiếu Đình.
!!!
Dựa vào eo!
Cô chuyển giới này thực sự đã quấn lên người anh!
Đường Thiếu Đình rất phiền muộn, anh hạ giường bệnh, vẻ mặt lạnh lùng nắm c.h.ặ.t t.a.y giống như sắp đánh người vậy. Trong mắt anh, Ưu Ưu chính là một người đàn ông, cho dù cô chuyển giới, dù có sạch sẽ đến đâu cũng vẫn là đàn ông!
"Nhóc con, còn dám đến tìm tôi?! Dám phản bội tôi, tôi không đuổi cô ra khỏi khu phố người Hoa đã là tốt lắm rồi! Xéo đi!" Anh chỉ vào cửa, hung dữ nói.
"Rốt cuộc anh có thể sẽ chế không?!" Không những Ưu Ưu không cút còn vọt tới trước mặt anh, ngẩng đầu nhìn anh, giọng nói khàn khàn khóe mắt ửng hồng.
!!!
Nhìn dáng vẻ sắp khóc của Ưu Ưu, trong mắt đầy lo lắng, Đường Thiếu Đình lại chửi thề trong lòng, một tên chuyển giới lại động lòng với anh!
Đường Thiếu Đình cong môi, giống như đang chế giễu Ưu Ưu, "Tôi c.h.ế.t hay sống không liên quan gì đến cô, OK? Nói lại lần nữa, tôi không thích đàn ông, càng không thích đàn ông chuyển giới! Trước kia tìm cô chỉ đơn giản là hợp tác, sau này cũng sẽ không tìm cô giả làm bạn gái của tôi nữa! Dừng ở đây, nên làm gì thì làm đó đi!"
Nói xong đẩy Ưu Ưu đến cửa phòng bệnh.
Đột nhiên Ưu Ưu quay người kiễng hai chân vội hôn anh!
Lần này đến lượt Đường Thiếu Đình sững sờ. Tối hôm trước vì diễn kịch nên anh mới bất đắc dĩ mới hôn tên chuyển giới này, hiện tại c.h.ế.t tiện cô lại:-
Chiếc lưỡi mềm mại và ẩm ướt di chuyển ngẫu nhiên trong miệng anh, cảm giác và hương vị mà anh vẫn nhớ!
Sau khi thất thần, anh gạt đi cảm giác kỳ lạ và lập tức đẩy cô ra, thân hình gầy yếu của Ưu Ưu bị anh đẩy vào cửa!
"Đừng nói cô là người chuyển giới, cho dù cô là phụ nữ thật đi nữa, Đường Thiếu Đình tôi cũng không thích cô! Bỏ suy nghĩ này sớm đi! Cút đi!" Anh lau nước miếng hung dữ nói.
Ưu Ưu không nói gì, đôi mắt to nhìn anh chằm chằm, hàm răng cắn chặt môi dưới, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội.
Đường Thiếu Đình thấy dáng vẻ không phục của cô thì vung nắm đ.ấ.m lên về phía cô. Ưu Ưu bất động nhìn nắm đ.ấ.m của anh vung về phía mình,,
Lúc sắp chạm vào sống mũi cô, nắm đ.ấ.m của anh dừng lại, người đàn ông đột nhiên ngã về phía sau!