Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 530
Cập nhật lúc: 2024-11-02 22:15:26
Lượt xem: 10
Kiều Sênh trong bộ u phục, mặt không chút thay đổi, một lúc lâu sau, anh nở nụ cười khổ.
“Vì anh, bọn họ một người mất đi chị ruột, một người mất đi người yêu. Kiều Kiều, bọn họ muốn báo thù anh, anh có thể hiểu được! Lúc trước, lúc Giang Ca không từ chối tài sản của anh, anh đã phát hiện ra cô ấy có thể có dã tâm, không sao cả, chỉ cần trong lòng cô ấy có thể dễ chịu một chút, anh sẽ vui vẻ chịu đựng! Bây giờ, cô ấy cũng không từ chối cổ phần công ty, có lẽ bọn họ muốn anh trắng tay!! Ok, chỉ cần làm như vậy có thể khiến bọn họ thoải mái hơn một chút, thì anh cam tâm tình nguyện!”. Kiều Sênh cười nói với ánh mắt kiên định.
“Kiều Kiều, đừng cảm thấy anh vô tội nữa, thật ra, anh không ra dáng đàn ông một xíu nào! Anh nợ cô ấy, cũng nợ bạn trai của Giang Ngư! Đừng khuyên anh nữa! Trước đây nếu không phải em ngăn cản, bây giờ anh đã là người c.h.ế.t từ lâu rồi! Em nói xem, anh còn quan tâm những vật ngoài thân này làm gì nữa? Điều duy nhất anh muốn làm chính là khiến Giang Ca vui vẻ! Đương nhiên, còn có chuộc tội!”. Kiều Sênh cười nhạt nói.
Là một người phụ nữ, và là em họ của Kiều Sênh, Diệp Kiều vừa đau lòng cho Giang Ca vừa đau lòng cho Kiều Sênh, nhất là đối với Giang Ca, cô ấy lựa chọn trả thù Kiều Sênh cũng hợp tình hợp lý, đứng từ góc độ của Giang Ca, Kiều Sênh đúng là vì hiểu lầm cô ấy, vứt bỏ cô ấy, chị cô ấy mặc dù bị Quách Mỹ Anh hại chết, nhưng đó là mẹ của Kiều Sênh, Kiều Sênh đã từng lựa chọn tin tưởng Quách Mỹ Anh, không tin tưởng Giang Ca!
Giang Ca thất tình, lại đối diện với chuyện chị gái bị người nhà họ Kiều hại chết, cô ấy phải đau khổ bao nhiêu?!
Nhưng cô vẫn là một doanh nhân, phải suy nghĩ cho lợi ích của Hoa Nguyên, cho nên phải ngăn cản Kiều Sênh.
Nhưng mà, Kiều Sênh vẫn kiên quyết đẩy cửa đi ra khỏi phòng tiếp khách!
Anh biết rõ lần này Giang Ca muốn cổ phần công ty trong tay anh, anh vẫn dứt khoát để cô ấy được thỏa mãn!
“Mau ký tên đi, sững ra đó làm gì?”. Kiều Sênh đã khôi phục lại sự bình tĩnh, làm như cái gì cũng không biết, dịu dàng nhìn Giang Ca bên cạnh, nghĩ đến mấy năm cô biến mất có lẽ không chịu cực khổ, trong lòng anh lại dễ chịu hơn rất nhiều.
Noãn Noãn cũng là con gái của cô…
Nếu không…thì sao? Lẽ nào anh hy vọng, mấy năm nay cô sẽ vẫn thủ thân như ngọc vì một kẻ thủ như anh sao?
Quá phi thực tế!
Có lẽ, cô sinh Noãn Noãn với người đàn ông khác cũng vì trả thù anh!
Kiều Sênh, đây là sự trừng phạt đúng đắn dành cho mày!
Anh tự giễu cợt mình trong lòng.
Giang Ca nhìn Kiều Sênh – một người đối với cô mà nói là rất xa lạ: “Tôi ký tên, cổ phần của anh sẽ là của tôi…Kiều Sênh, anh có bị ngốc không?”
“Giang Ca, anh có em và Noãn Noãn là đủ rồi, giao tất cả mọi thứ cho em, sự hổ thẹn trong lòng anh đối với em và chị em, sẽ dễ chịu hơn một chút!”. Kiều Sênh nhìn cô với ánh mắt chân thành, nhẹ giọng nói.
Giang Ca vốn dĩ có hơi do dự, sau khi nghe đến cái c.h.ế.t của chị gái, cô lập tức hết do dự, nhanh chóng ký tên mình lên góc phải phía dưới hợp đồng, đóng dấu!
Bây giờ, Kiều Sênh đã mất tất cả!
Rốt cuộc cô vẫn ký…
Trong lòng có dễ chịu hay không?
Kiều Sênh thầm nghĩ.
Anh hiểu sâu sắc nỗi đau bị g.i.ế.c bởi người mình yêu nhất!
Năm đó, lúc Giang Ca bị Quách Mỹ Anh hại chết, thậm chí anh đã muốn g.i.ế.c bà ta!
Giang Ca không g.i.ế.c anh là đã nhân từ lắm rồi!
Kiều Sênh và Giang Ca vừa mới ra khỏi phòng họp đã thấy mấy đổng sự kỳ cựu và cha anh là Kiều Phác đứng ở bên ngoài, một đổng sự trong đó bước tới khiển trách anh: “Kiều Sênh! Cậu khiến chúng tôi quá thất vọng! Quá có lỗi với bà nội đã qua đời của cậu!”
Nói xong, một cây gậy đánh lên người Kiều Sênh.
Kiều Sênh vững vàng đứng đó, cũng không nói gì, chỉ cúi người thật sâu trước các vị đổng sự lâu năm!
Ngay sau đó, anh và Giang Ca đan mười ngón tay vào nhau, đi về phía thang máy…
“Kiều Sênh, anh thật khờ…”. Vừa mới vào thang máy, Giang Ca đã nhẹ giọng nói một câu.
Cô lại nói anh khờ.
Là đang thương hại anh sao? Hay là cô và cái tên Hạ Diễm kia lại có hành động gì? Liệu nó có giống như Quách Mỹ Anh hợp tác với Bạch Đống, hãm hại Hoa Nguyên không?
Nói tóm lại là, Kiều Sênh anh đã là tội đồ của tập đoàn!
“Bồ Câu, em là người anh yêu, không phải của anh cũng chính là của em sao?”. Kiều Sênh cười rất vui vẻ.
Giang Cả vẫn lạnh nhạt như cũ, mạnh mẽ hất tay anh ra, lùi rất xa, giữ khoảng cách với anh: “Kiều Sênh, tôi không thể nào ở bên anh lần nữa!”.
Trái tim Kiều Sênh như bị xé toạc, nhìn Giang Ca tránh anh như tránh tà, có vẻ rất xa lạ.
Anh biết cô hận anh, hận anh năm đó không tin tưởng cô, hận anh gián tiếp gây ra cái c.h.ế.t cho chị cô, nhưng mà tình cảm bốn năm đã từng của bọn họ, cô thật sự từ bỏ tất cả sao? Cô đối với anh, ngay cả một xíu tình xưa cũng không còn sao?
Nhưng anh không có mặt mũi nào để hỏi, bởi vì người năm đó tuyệt tình chia tay cô, là anh!
…
Cửa phòng ngủ rộng mở, người phụ nữ đứng bên cửa sổ sát đất, cầm điện thoại di động trong tay, để bên tai.
“Anh rể, cổ phần của anh ta đã đưa em…”. Cô rất bình tĩnh nói, như một cái máy.
“Tốt. Tiếp theo, khiến tên họ Kiều, thân bại danh liệt!”. Hạ Diễm cắn răng nói vào điện thoại, giọng điệu tràn ngập sự hận thù đối với Kiều Sênh!
Sáu năm trước, Hạ Diễm chỉ là một du học sinh ở nước Anh, không có kinh tế và quyền lực gì cả, lúc anh ta tìm được Giang Ca, cô đã điên rồi, cô trốn trong một phòng khám nhỏ, suýt nữa không giữ được nửa cái chân của mình.
Hạ Diễm khi đó chỉ có thể giúp Giang Ca đi khám, lẩn trốn nhà họ Kiều, không thể báo thù cho Giang Ngư!
Biết rất rõ kẻ thù là ai nhưng lại bất lực, nhiều năm qua, Hạ Diễm luôn bị sự đau khổ này hành hạ, nỗi oán hận đối với Diệp Kiều cũng càng ngày càng sâu!
Cho dù anh ta biết người thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t Giang Ngư chính là Quách Mỹ Anh, mà Quách Mỹ Anh thì đã bị quả báo trừng phạt!
Nhưng vẫn không hết hận!
Anh ta cần phải giải phóng nỗi hận trong lòng mình!
Quách Mỹ Anh là đao phủ, Kiều Sênh là đầu sỏ gây chuyện!
“Thân bại danh liệt? Anh rể, anh định làm thế nào?”. Rất lâu sau Giang Ca mới hoàn hồn lại, nghi ngờ hỏi.
“Giang Nhi, anh đã sắp xếp xong cả rồi! Buổi tối, em phải đi tham gia hoạt động từ thiện với Kiều Sênh…”. Hạ Diễm nói lên kế hoạch của mình ở trong điện thoại, Giang Ca bình tĩnh nghe, cô không phát hiện ra, Kiều Sênh đã đứng ở cửa phòng ngủ từ rất lâu rồi, những gì cô nói anh đều nghe thấy cả.
Cô muốn anh thân bại danh liệt…
Anh rất tò mò, làm thế nào để thân bại danh liệt…
Anh không lập tức đi vào, tránh cô hoài nghi, anh lặng lẽ rời đi.
…
Hoạt động “Biểu diễn từ thiện của quỹ Niệm Ca” mỗi năm một lần được tổ chức tại trung tâm thể thao vào buổi tối, người khởi xướng “Quỹ Niệm Ca” là Kiều Sênh, năm đó để tưởng niệm người yêu đã c.h.ế.t mà anh đã lập nên quỹ từ thiện này, nhằm giúp đỡ những người gia neo đơn!
Năm đó khi bọn họ ở Pháp, mỗi cuối tuần Giang Ca đều sẽ đến viện dưỡng lão thăm người già một lần, bởi vì cô và chị gái đều được ông bà nội nuôi lớn từ nhỏ.
Bất cứ ai biết đến quỹ này đều biết tình cảm Kiều Sênh dành cho Giang Ca sâu đậm bao nhiêu, nhưng Kiều Sênh vẫn kín tiếng, không nói về chuyện của anh và Giang Ca trước công chúng.
Năm nay, vì nữ chính Giang Ca “sống lại” mà đã thu hút không ít sự quan tâm của người ngoài, lúc cư dân mạng cảm động bởi sự si tình của Kiều Sênh thì một tiết lộ rằng Kiều Sênh là kẻ cặn bã vô tình vô nghĩa đã được đăng trên mạng và gây nên một làn sóng lớn, mà chỉ còn chưa đầy hai tiếng nữa là đến buổi biểu diễn từ thiện.
Trong bài viết ghi rằng, Kiều Sênh cặn bã năm đó hiểu lầm Giang Ca như thế nào, vứt bỏ Giang Ca như thế nào, mẹ của anh là Quách Mỹ Anh hại c.h.ế.t Giang Ca như thế nào, viết rất rõ ràng, như thể đương sự vậy!
Trong phòng làm việc thiếu sáng ngột ngạt, màn hình máy tính sáng rực hắt lên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông.
Ánh mắt anh ta nhìn vào màn hình máy tính không hề chớp, những lời buộc tội dày đặc, từng câu từng chữ dằn xé trái tim anh ta.
“Tháng 3 năm 2001, Kiều Sênh lấy lý do Giang Ca phản bội anh ta, chia tay với cô. Giang Ca nhiều lần gọi điện thoại giải thích với anh ta, anh ta đều không nghe, chỉ có thể bay từ Paris về Giang Thành, tìm Kiều Sênh đang họp ở Giang Thành, nhưng anh ta từ chối gặp mặt cô. Giang Ca đau lòng tột cùng, sau khi trở về quê nhà Giang Châu thì nhận được lời dọa giết, chỉ có thể nhờ chị gái giúp đỡ, chị gái của cô ấy là Giang Ngư đang ở London xa xôi nhanh chóng chạy về quê nhà, khuyên bảo Giang Ca mau mau ra nước ngoài với cô ấy, nhưng không may, hai chị em vẫn gặp bất hạnh. Để bảo vệ em gái, chị gái đã c.h.ế.t trong vụ tai nạn trước đây, em gái bị thương ở chân, lăn xuống cầu bỏ trốn”.
“Kẻ mà mọi người hay bảo là si tình, anh ta đã làm gì Giang Ca? Lúc Giang Ca bị mẹ anh ta uy hiếp, anh ta đang ở đâu? Anh ta lựa chọn tin tưởng mẹ anh ta, mà không tin tưởng Giang Ca! Thế mà cũng xứng gọi là si tình à, anh ta căn bản không được xem là đàn ông!”
Kiều Sênh lướt con chuột, nhìn những dòng chữ trên màn hình như một cách tự ngược đãi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao rõ ràng anh biết Giang Ca và Hạ Diễm đang trả thù anh, mà anh cũng muốn giả vờ như không biết để cho bọn họ trả thù.
Đúng vậy, anh không được xem là đàn ông!
Điện thoại di động trên bàn cứ rung mãi, anh cũng không nghe.
Diệp Kiều gọi cho Kiều Sênh vô số lần, anh vẫn không chịu nhận.
Bài đăng này, không cần nghi ngờ gì nữa, nhất định là bạn trai của Giang Ngư làm, có lẽ, Giang Ca cũng biết rốt cuộc bọn họ sẽ làm gì để hủy hoại Kiều Sênh. Không phải Giang Ca đã từng yêu Kiều Sênh sâu đậm sao? Vì sao lại tàn nhẫn đến thế?
Cô ấy biết rõ người thật sự hại c.h.ế.t chị gái là Quách Mỹ Anh, giữa cô ấy và Kiều Sênh là bị Quách Mỹ Anh chế tạo hiểu lầm, tại sao còn muốn nói Kiều Sênh như một tên cặn bã ở trên mạng như vậy?
Lúc Diệp Kiều tìm đến biệt thự, Kiều Sênh và Giang Ca đã thay lễ phục, Tiểu Noãn Noãn được người hầu chăm nom.
“Kiều Kiều, em thu xếp xong chưa? Tối nay có đi cùng bọn anh không? Bạn tốt Tô Mục của em cũng là khách quý trong tối nay đấy! Sau này em cố gắng thay anh cảm ơn cậu ấy nhé!”. Kiều Sênh nhìn thấy Diệp Kiều thì tỏ ra như người không sao cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-530.html.]
DTV
Anh cười nói.
Sắc mặt Diệp Kiều không tốt lắm, cô nhìn Giang Ca mặc váy dài thướt tha màu trắng, tựa như tiên lửa không chịu khói lửa nhân gian.
“Giang Ca, có thể cho tôi mười phút không? Chúng ta nói chuyện một chút!”. Diệp Kiều nhìn Giang Ca và nói.
“Kiều Kiều! Không có thời gian đâu! Bồ Câu, em đừng để ý đến nó, chúng ta đi thôi!”. Kiều Sênh cố ý ngăn lại, anh biết Diệp Kiều sẽ nói gì với Giang Ca.
Nhưng anh không muốn, anh vẫn cứ muốn bị Giang Ca đưa tay đẩy mình xuống vực sâu muôn dặm.
“Giang Ca! Kiều Sênh anh ấy đã biết chuyện cô và bạn trai của chị cô hợp tác lừa gạt anh ấy rồi, nhưng anh ấy không vạch trần cô, ngược lại còn cố ý muốn đưa cổ phần công ty cho cô!”. Diệp Kiều đã không quan tâm quá nhiều nữa rồi, cô kích động nói.
Giang Ca hiển nhiên ngây ngẩn cả người, nhìn về phía Kiều Sênh.
Anh thế mà lại đã biết đến sự tồn tại của anh rể từ sớm.
Thế là anh cũng biết bài viết trên mạng là do bọn họ làm rồi!?
“Bồ Câu, em đừng nghe nó nói, chúng ta đi!”. Kiều Sênh cười nói, nắm tay Giang Ca.
“Giang Ca, nể tình hai người đã từng yêu nhau bốn năm, cô giải thích thay anh ấy một lời đi, được không?”. Diệp Kiều nhìn bóng lưng của bọn họ, kích động nói.
Chỉ sợ Giang Ca sẽ không giải thích thay cho Kiều Sênh, ngược lại con nhân cơ hội đạp anh một cú!
Cô thật sự muốn nhìn thấy Kiều Sênh muôn đời muôn kiếp không ngóc đầu lên được, cô mới bằng lòng sao?
Giang Ca không quay đầu lại, để mặc Kiều Sênh nắm tay, lên một chiếc limousine phiền bản dài.
Trên mạng, ban tổ chức hoạt động từ thiện tỏ thái độ rằng bài viết đều là bịa đặt, không phải sự thật, cũng khẳng định là đêm nay Giang Ca sẽ cùng xuất hiện với Kiều Sênh, đến lúc đó có thể phá tan lời đồn này.
Nhưng rất nhanh, trên mạng lại tung ra ảnh chụp Kiều Sênh gặp gỡ các cô gái gợi cảm ở bữa tiệc ở Giang Thành ba năm trước, đồng thời cũng cô nàng gợi cảm đến khách sạn thuê phòng.
Đó là chuyện năm 2004, trong hình, mặt của Kiều Sênh được chụp rất rõ ràng, và khuôn mặt của người phụ nữ cũng rất rõ ràng, đó là gái hộp đêm, ăn mặc vô cùng hoang dại, hai người thân mật kéo nhau vào khách sạn, còn có hình ảnh sáng sớm hôm sau người phụ nữ ra khỏi phòng khách sạn của anh, chẳng qua là không chụp được mặt của cô ta.
Lúc Diệp Kiều nhìn thấy bài biết này thì cô đang ở trên xe, cũng rất ngỡ ngàng.
Kiều Sênh làm sao có thể thuê phòng với người phụ nữ khác?
Nhưng mà ảnh không phải giả, cũng không phải photoshop, đây cũng là cái bẫy mà Giang Ca và bạn trai của chị cô ấy đã đặt ra vào ba năm trước.
Lúc này, Kiều Sênh và Giang Ca đã đến hiện trường, vừa mới xuống xe đã bị phóng viên ùa ra như ong vỡ tổ mà vây quanh, ánh đèn flash không ngừng lóe lên.
Vệ sĩ của Kiều Sênh ngăn đám phóng viên lại, sau khi nghe các câu hỏi của phóng viên, Kiều Sênh mới biết, trên mạng thế mà lại tuồn ra chuyện ba năm trước đây!
Ba năm trước, anh đến Giang Thành công tác, nhớ lại anh và Giang Ca đã từng chơi đùa ở Giang Thành, anh đi ngay đến những nơi mà trước đây bọn họ đã từng đi qua, đi dạo một mình, sau khi vào uống rượu ở một quán bar thì đã bị một người phụ nữ quấn lấy!
Anh bị bỏ thuốc.
Chẳng qua người phụ nữ kia đến phòng khách sạn rồi thì bị anh đuổi đi.
Bọn họ không xảy ra chuyện gì cả!
Nhưng mà đêm đó, anh mơ thấy Giang Ca.
Kiều Sênh hoàn hồn lại, nhìn về phía Giang Ca bên cạnh, cô cũng nhìn anh, vẻ mặt hơi cứng ngắc.
Làm sao mà cô và Hạ Diễm biết tối đó anh và người phụ nữ kia thuê phòng? Lẽ nào, người gài bẫy anh là bọn họ? Anh còn tưởng rằng chính người phụ nữ kia muốn lừa tiền nên bỏ thuốc cho anh nữa chứ!
Thì ra, để khiến anh thân bại danh liệt mà bọn họ đã ra tay với anh vào ba năm trước rồi!
Cô thế mà lại có thể gày bẫy cho người phụ nữ khác thuê phòng với anh!
Khi nhìn thấy anh và người phụ nữ khác ở cùng nhau, cô thật sự không hề ngần ngại một chút nào sao?
Kiều Sênh, cô ấy thật sự không thích mày, Giang Ca thật sự không còn một chút xíu tình cảm nào với mày nữa rồi, cô ấy chỉ muốn trả thù mày, khiến mày muôn đời muôn kiếp không ngóc đầu lên nổi!
Anh cũng không nói gì, không hỏi gì, chỉ nắm tay Giang Ca thật chặt, cùng nhau xuất hiện trong tầm mắt của công chúng!
Trên màn hình lớn tại hiện trường không ngừng chiếu hình ảnh Kiều Sinh và người của quỹ từ thiện thăm hỏi những người già neo đơn trong mấy năm nay, anh chơi cờ với bọn họ, chơi đàn nhị với bọn họ, còn giúp bọn họ cạo râu, cắt tóc.
Anh trong hình giản dị tự nhiên, chân thành lương thiện, cũng không phải làm màu.
Giang Ca nhìn những tấm hình kia, nghĩ đến bản thân trước đây cũng thường xuyên đến viện dưỡng lão làm việc này, chẳng qua, trong trí nhớ không có Kiều Sênh.
Không lâu sau khi đêm hội từ thiện bắt đầu đã có khán giả rời đi trước, tất cả mọi người cảm thấy bị hình tượng si tình của Kiều Sênh ban đầu lừa gạt, còn có khán giả trực tiếp làm rộn.
Là đương sự, Kiều Sênh và Giang Ca dường như phải cho mọi người một câu trả lời mới được.
Kiều Sênh nắm tay Giang Ca chủ động bước lên sân khấu, camera tại hiện trường toàn bộ đều nhắm vào bọn họ, tiêu điểm của cả hội trường cũng nằm trên người họ.
“Cô Giang! Xin hỏi là đương sự, bài viết về anh Kiều trên mạng, rốt cuộc có đúng sự thật hay không?”. Phong viên đặt câu hỏi cho Giang Ca.
Kiều Sênh đứng bên cạnh cô, mỉm cười, chỉ là lén lút thả lỏng bàn tay của Giang Ca ra.
Anh biết câu trả lời của cô.
Mà trong thính phòng tại hiện trường, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, cũng đang chờ đáp án của Giang Ca giống như mọi người.
Giang Nhi, em đừng mềm lòng!
Ánh đèn chiếu rọi trên sân khấu, Giang Ca mặc chiếc váy màu trắng như tiên nữ, theo như lời đồn là cô tìm được đường sống trong chỗ chết, giờ đang giữ bộ mặt trầm tĩnh lạnh lùng.
Đây là trung tâm thể thao, phía trên đối diện sân khấu còn có dãy màn hình hiển thị, trên màn hình vẫn là những hình ảnh các tình nguyện viên cùng những người già neo đơn, rất nhiều ảnh trong đó chỉ thấy bóng lưng của Kiều Sênh, hoặc là hình bóng mờ nhạt, nhưng anh đúng là đang làm việc, đang chuộc tội!
Cô cũng nhìn thấy anh rể đội mũ lưỡi trai trong thính phòng.
Sau khi chị gái qua đời, người đàn ông này chưa từng tìm người mới, càng chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, mỗi ngày đều phải chịu đựng nỗi nhớ đau khổ.
“Cô Giang!”
Thấy Giang Ca cầm micro không nói, phóng viên lại hỏi. Khán giả tại hiện trường đang khe khẽ bàn luận, cũng đang mong chờ đáp án của Giang Ca.
“Cô Giang, bài viết về cô và anh Kiều trên mạng đều là thật sao?”. Phóng viên lại hỏi.
Giang Ca mỉm cười nhìn Kiều Sênh bên cạnh, Kiều Sênh cũng quay đầu nhìn cô, mỉm cười, dùng khẩu ngữ nói “Nói đi”.
“Chuyện về tôi và Kiều Sênh trên mạng, tuy nhìn từ bên ngoài thì là sự thật, nhưng, Kiều Sênh cũng không tôi tệ như trong bài viết nói, anh ấy chính là người bị hại! Chúng tôi đã từng chia tay vì hiểu lầm, không thể trách anh ấy! Mấy năm nay Kiều Sênh cũng không dễ gì, cảm giác của anh ấy đối với tôi là thật, anh ấy cũng không phản bội tôi. Ảnh chụp ba năm trước, là hiểu lầm!”. Giang Ca cầm micro bằng hai tay, đối diện với mọi người, thành khẩn nói.
Diệp Kiều ở dưới sân khấu nghe Giang Ca nói vậy, cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Cô là đương sự trong chuyện này, cô nói giúp Kiều Sênh như thế là hữu hiệu hơ bất cứ một lời chứng minh nào.
Hạ Diễm đội mũ lưỡi trai chờ Giang Ca đạp một cú chí mạng, lúc nghe Giang Ca nói xong, anh ta sững sờ.
Cô ấy mềm lòng, cô ấy thế mà lại mềm lòng!
Kiều Sênh tưởng rằng Giang Ca sẽ đích thân đẩy anh xuống vực sâu muôn dặm, lúc nghe thấy lời cô nói, anh cũng ngây ngẩn cả người, anh cho rằng cô sẽ lên án tội lỗi của anh, không ngờ, cô thế mà lại đổi lời.
Giang Ca nhìn về phía anh, mỉm cười, làm màu nói một câu: “Kiều Sênh, cảm ơn anh nhiều năm qua…”
Cô còn chưa dứt lời thì đã thấy Kiều Sênh nhìn cô không hề chớp mắt, sau đó, quỳ xuống.
Kiều Sênh thế mà lại quỳ trước mặt Giang Ca!
Tất cả mọi người đều giật mình.
“Giang Ca, xin lỗi!”. Kiều Sênh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Giang Ca, lớn tiếng nói, câu xin lỗi này là anh nợ cô, sau khi anh biết năm đó là anh hiểu lầm cô.
Chẳng qua lúc biết thì đã muộn, Giang Ca đã bị đ.â.m chết.
“Giang Ca, xin lỗi vì sáu năm trước, anh đã không tin tưởng em, anh không phải là một người đàn ông!”. Kiều Sênh lại nói.
Giang Ca nhìn Kiều Sênh quỵ trước mặt cô ngay trước hàng nghìn khán giả, nhìn mặt anh, đôi mắt lấp lánh ánh nước, mất hồn.
“Kiều Sênh! Xin anh hãy tin tưởng em, em với anh ta chỉ là bạn bè bình thường thôi! Chúng em không ở cùng nhau!”. Cô gái nắm chặt áo vest của người đàn ông, khẩn cầu giải thích.
“Giang Ca, sao em lại nói như thế? Người nào tối hôm qua còn ngủ chung với anh?”. Một người đàn ông khác trong phòng nhìn cô gái, vạch trần cô.
Người đàn ông mặc tây trang ném ra xấp ảnh lấy trong phòng sách: “Giang Ca! Em còn xem tôi là kẻ ngu sao? Sau này, em đừng tìm tôi nữa!”.
Người đàn ông nhìn chằm chằm cô bằng đôi mắt đỏ ngầu, hung ác nói, mạnh mẽ hất cổ ra, cô gái bị ngã trên mặt đất, khiếp sợ nhìn hình ảnh mình ở chung với người đàn ông khác rơi đầy đất.
Trong đầu Giang Ca bây giờ đều là dáng vẻ quả quyết của Kiều Sênh năm đó, trái tim như xé nát thành muôn mảnh, nước mắt tuôn rơi.
Anh không tin cô!
Anh thà tin người ngoài chứ không tin cô.