Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 501

Cập nhật lúc: 2024-11-02 15:18:41
Lượt xem: 11

Diệp Kiều lấy ví tiền ra, lấy ra một tờ tiền giá trị lớn đưa cho cậu ta, cười đùa: "Alex, bao nuôi tên khốn kia không phải lão gay của cậu đấy chứ"

Alex liếc nhìn màn hình máy tính trên bàn, trên màn hình có ảnh của Thẩm Hi Xuyên, anh ta lộ vẻ chán ghét: "Thế này, tặng tôi cũng không muốn chồng của hai người, trái lại"

Giọng nói hèn hạ của anh ta còn chưa dứt Diệp Kiều đã cầm chai rượu lên định đập vào đầu anh ta, Alex lập tức né tránh: "Trả tiền lại cho tôi"

Alex phe phẩy tờ tiền một trăm tệ trên tay, vẻ mặt đắc ý: "Cảm ơn người đẹp, hôm khác nhất định báo đáp cô!"

"Báo đáp thì cậu lấy gì báo đáp hả Alex, cậu cũng nên tìm một công việc đi, đừng có suốt ngày nương nhờ nhà tôi để tôi nuôi" Hoa Nhụy cất giọng nói, cô ấy và Alex thật ra là bạn gay sống nương tựa lẫn nhau không gì là không nói.

Đương nhiên Alex cũng giúp đỡ cô ấy.

Vào hôm cô ấy sinh, nếu anh ta không đưa cô đến bệnh viện, Mộc Mộc có thể đã mất.

Alex cũng không để ý đến cô ấy, cầm tiền xuống lầu mua thuốc lá.

Kẻ nghèo túng lúc lên lầu còn xách theo nửa trái sầu riêng.

"Cái tên này, nghèo mà còn không biết xài tiết kiệm chút" Hoa Nhụy đã quen tiết kiệm, nhìn Alex phá của như vậy thì tức giận nói.

"Hôm nay có rượu hôm nay say" Alex nói một cách rất lạc quan, còn Diệp Kiều đã đến lấy sầu riêng để ăn.

Diệp Kiều có ba chiếc điện thoại, bị đánh thức bởi tiếng chuông của ba chiếc điện thoại cùng một lúc.

"Kiều gia, có chuyện gì vậy" Hoa Nhụy nhìn giờ còn chưa tới bốn giờ nữa, ngáp một cái, Diệp Kiều cũng đã dậy.

Ba chiếc điện thoại vang lên cùng lúc, trực giác mách bảo cô rằng đó không phải là chuyện tốt.

Có điều có sóng to gió lớn nào mà Diệp Kiều chưa trải qua, ngồi dậy vươn vai mới chọn một trong số đó bắt máy, là Kiều Thiêm gọi đến.

Lúc này Kiều Thiêm đang ở trần đứng trên ban công ngậm điếu thuốc, vẻ mặt nghiêm túc, Lục Bắc Đồng vẫn đang ngủ, anh ta sợ làm phiền cô nên ra ban công.

"Phần mềm Thiêm Dực gặp sự cố, phần mềm của nhiều hệ thống quản lý khách sạn bị hack dẫn đến rò rỉ thông tin thuê phòng của khách hàng, những thông tin đó còn bị lộ trên các diễn đàn lớn" Kiều Thiêm nghiêm túc nói.

"Bị hack sao có thể không nói rồi à, khách sạn chỉ cần kết nối mạng nội bộ thì sẽ không gặp phải vấn đề bị hack sao?" Diệp Kiều bình tĩnh nói.

"Thì là vậy đó, các khách sạn bị hack đều không nghe theo, kết nối mạng bên ngoài khách sạn" Kiều Thiêm ảo não nói.

"Hợp đồng của chúng ta không ghi điều này sao?"

"Tất nhiên là có, hơn nữa còn viết rõ tự chịu rủi ro" Kiều Thiêm nói tiếp: "Nhưng mà Diệp Kiều, về mặt lý thuyết không có trách nhiệm của chúng ta, nhưng về lý thì chuyện này sẽ không ảnh hưởng nhỏ đến chúng ta"

Làm việc không đúng là trách nhiệm của bên A, nhưng phần mềm do bên B sản xuất rất dễ bị bên ngoài chỉ trích, chắc chắn là có người có dã tâm cố tình hack phần mềm của họ.

"Báo cảnh sát trước, nắm bắt các vấn đề bảo mật của phần mềm hack, anh giải quyết ngay lập tức em sẽ nói rõ với phía dưới bắt đầu công việc khủng hoảng quan hệ công chúng, nên trách nhiệm của chúng ta chúng ta sẽ chịu" Diệp Kiều nói một cách dứt khoát, nói xong thì xuống giường, tỉnh ngủ rồi, không thể ngủ nữa.

Thậm chí không nghĩ tới, sự cố lần này là nhằm vào bọn họ.

"Gặp phiền phức rồi" Hoa Nhụy sớm tỉnh ngủ, bình tĩnh nói rồi cũng rời giường.

"Chắc là tớ chạy một vòng trước" Cô nói một cách bình tĩnh và đi đến tủ lấy quần áo.

"Được, vậy tớ làm bữa sáng cho cậu" Hoa Nhụy cao giọng nói.

Khi Diệp Kiều chạy bộ không đem theo điện thoại, khi quay lại thì cả ba chiếc điện thoại bị gọi đến mức gần như sắp hết pin.

Cô thuận tay cầm một cái, tình cờ là tên Thẩm Hi Xuyên đó gọi tới.

"Diệp Kiều, nghe nói phần mềm của công ty cô xảy ra vấn đề? Tất cả thông tin đăng ký khách hàng của các khách sạn đều bị công khai lên mạng, rất nhiều người tranh cãi nhỉ! Lần này công ty các cô bồi thường nhé!" Giọng nói hả hê của Thẩm Hi Xuyên truyền đến.

Diệp Kiều đưa ống nghe điện thoại lên tai nghe cậu ta nói khóe miệng nhếch lên: "Chuyện này do anh làm nhỉ? Giỏi đấy, còn mời được hacker cấp cao vậy! Nói cho anh biết luôn, trách nhiệm lần này không phải của công ty tôi, anh đừng có vui mừng quá sớm! Đúng rồi, Thẩm Hi Xuyên, rõ ràng là thích phụ nữ, nhưng cảm giác bị đàn ông làm nhục chắc không dễ chịu nhỉ?"

Bàn về châm biếm, nói lời cay độc, Thẩm Hi Xuyên không đời nào bằng Diệp Kiều!

Lúc bị cô chế giễu thì mặt đỏ bừng: "Diệp Kiều, sao cô biết... Không đúng, cô đừng có ngậm m.á.u phun người! Tôi kiện cô tội phỉ báng, cô có tin không?!"

Thẩm Hi Xuyên thở hổn hển.

Môi Diệp Kiều cong lên, lười nói nhảm với cậu ta: "Tôi thực sự rất tò mò, rốt cuộc kim chủ của anh là kiểu đàn ông như thế nào?!"

"Hừ! Lần này có thể trị được cô tất nhiên là một người tai to mặt lớn! Diệp Kiều, lúc cô đến đường cùng thì tìm tôi, quỳ xuống trước tôi, tôi sẽ cố gắng nhìn lại quá khứ gắn bó của chúng ta ngày xưa tha cho cô một mạng!" Thẩm Hi Xuyên nói một cách vênh váo tự đắc.

"Thẩm Hi Xuyên, anh nên đi làm kiểm tra trước đi xem mình có bị AIDS không!" Diệp Kiều trào phúng xong thì lập tức ngắt máy.

Điện thoại của Thẩm Hi Xuyên vừa tắt lại vang lên: "Thẩm tổng! Tiêu rồi! Ghi chép thuê phòng của anh cũng bị lộ! Trong đó có ghi lại lịch sử thuê phòng của anh và một người đàn ông! Trên mạng đang thảo luận!"

!!!

Thẩm Hi Xuyên đang đắc ý thì như bị xối một thao nước lạnh!

Ghi chép thuê phòng của cậu ta cũng bị công khai?!

Khách sạn cao cấp như vậy còn có thể bị hack!

"Quý mới giới kinh doanh, ghi chép thuê phòng của chồng quốc dân Thẩm Hi Xuyên bị công khai, nghi ngờ được một người đàn ông thần bí nuôi nhốt!" Thẩm Hi Xuyên vừa mở máy tính thì những tin tức như vậy đã xuất hiện!

Cậu ta ngay lập tức ngã xuống ghế!

Trên mạng đăng rõ thời hạn thuê phòng của cậu ta...

--

"Tên hèn hạ tự bê đá đập chân mình rồi!" Diệp Kiều cũng nhìn thấy bài đăng, ghi chép Thẩm Hi Xuyên thuê phòng cùng một người đàn ông được công khai rõ ràng trên mạng, tên người đàn ông này là "Trịnh Dũng"!

Người này không phải là kim chủ của Thẩm Hi Xuyên đấy chứ?! Cô lập tức kêu người điều tra người tên Trịnh Dũng này.

Hoa Nhụy đã pha cà phê xong, bánh mì nướng, bê lên quầy bar.

Diệp Kiều vừa uống cà phê vừa gọi điện kêu người đi điều tra.

"Tiện nam thật sự quá tiện luôn! Hoa Nhụy vừa cảm khái vừa uống cà phê: "Nghe anh Thành Tử nói trước đây cậu còn từng thích cậu ta!"

Ngay khi Hoa Nhụy nói những lời này Diệp Kiều thiếu chút nữa phun hết ra, cố nuốt ngụm cà phê đắng xuống, phẫn nộ với Hoa Nhụy: "Diệp đại Thành Tử muốn tạo phản à?! Năm đó nếu không phải tại anh ấy, tớ có thể bị mù..."

Nói được phân nửa thì dừng.

Quá khứ đen tối nhắc tới làm gì?! Chỉ trách kiếp trước cô thật sự quá ngu!

"Kiều gia, anh Thành Tử nói với tớ, cậu ta trước kia niên thiếu khí thịnh, rất xin lỗi cậu!" Hoa Nhụy vỗ lưng Diệp Kiều nói khẽ.

"Già mồm!" Diệp Kiều ghét bỏ nói, cô rất muốn nói với Hoa Nhụy rằng đối với cô tất cả đều là chuyện kiếp trước rồi!

--

Cửa chính của Internet T.Y vây đầy các phóng viên từ các phương tiện truyền thông lớn, bởi vì hacker nhắm vào hệ thống phần mềm của họ, cho nên mặc dù là trách nhiệm của bên A nhưng hành động của T.Y bên B vẫn bị đứng mũi chịu sào!

Diệp Kiều cũng không chọn đi trực tiếp từ hầm để xe lên văn phòng mà cô hào phóng đối mặt với sự vây đuổi chặn đường của phóng viên...

Phóng viên, nhiếp ảnh vây quanh cô, Diệp Kiều tháo kính râm nở một nụ cười tự nhiên trên môi.

"Các vị, T.Y sắp tổ chức một buổi họp báo để giải thích sự việc này với công chúng! Ngoài ra, chúng tôi đã báo cảnh sát, công ty của chúng tôi sẽ tích cực hợp tác với cảnh sát để điều tra hành vi hack bất hợp pháp này! Đối với các vấn đề cụ thể khác, hoan nghênh mọi người đặt câu hỏi tại buổi họp báo, chúng tôi sẽ trả lời từng câu hỏi một!" Cô tự nhiên nhìn thẳng vào camera mà nói.

Sau đó do bảo an mở đường, cô được hộ tống vào T.Y.

Sau khi đến công ty, ban quản lý cấp cao của bộ phận kỹ thuật đã đợi rất lâu, họ đã gửi báo cáo điều tra vụ tai nạn, CTO Kiều Thiêm sẽ vừa đi vừa báo cáo cho Diệp Kiều.

"Theo điều tra, cả nước có 124 khách sạn bị hacker tấn công, các khách sạn từ khách sạn 5 sao đến khách sạn tư nhân nhỏ lẻ, các công ty bị tấn công là do họ mở mạng bên ngoài thay vì mạng nội bộ như hợp đồng của chúng ta yêu cầu!"

"Chắc chắn tường lửa của phần mềm chúng ta không có rủi ro chưa?" Diệp Kiều lên tiếng.

"Chắc chắn!" Kiều Thiêm vô cùng chắc chắn nói: "Nhưng mà, các khách sạn xảy ra chuyện đều đang công khai lên án chúng ta!"

“Điều đó có thể hiểu được!” Diệp Kiều nói, ra khỏi thang máy, quẹt dấu vân tay rồi bước vào văn phòng của mình: "Tiểu Tăng, giúp tôi gọi cho giám đốc quan hệ công chúng, cảm ơn"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-501.html.]

Cô bấm loa ngoài và phân phó.

"Diệp Kiều, lần này có phải kẻ thù của em đang gây rắc rối không?" Kiều Thiêm hỏi một cách nghiêm túc.

Lần trước phá game online không thành công, lần này trực tiếp hack phần mềm của bọn họ!

"Không nghi ngờ gì nữa. Đây mới chỉ là bắt đầu!" Phía sau Thẩm Hi Xuyên có vị kim chủ nam thần bí kia và Quách Mỹ Anh, không biết, mối quan hệ giữa Quách Mỹ Anh và kim chủ nam của Thẩm Hi Xuyên là thế nào! Liệu có đối phó cô như Thẩm Hi Xuyên đã nói không?!

DTV

"Anh sẽ nói xuống dưới, bảo các bộ phận chú ý an toàn!" Kiều Thêm trầm giọng nói.

"Sự cố lần này trách nhiệm chính thuộc về bên A, em tin tưởng kỹ thuật và thực lực của T.Y!" Diệp Kiều luôn là một vị sếp sáng suốt, cô nói vậy ngay lúc này chính là tin tưởng và khích lệ nhân viên của mình!

Tất nhiên đó là sự thật!

"Kiều tổng anh minh! Cơ quan công an đã can thiệp vào việc đăng tải ghi chép thuê phòng lên mạng, tin rằng nó sẽ bị xóa trong thời gian sớm nhất, tuy nhiên đã tạo ra ảnh hưởng đối với nhiều người dân!" Ghi chép thuê phòng lần này bị lộ ra ngoài, tất cả mọi người từ một gia đình bình thường đến người nổi tiếng đều bị ảnh hưởng.

Ví dụ, ngoại tình, lệch ray, trực tiếp nhất là vấn đề riêng tư.

Sau khi Kiều Thiêm ra ngoài, Diệp Kiều mở máy tính, tràn ngập những bài đăng trên mạng về việc Thẩm Hi Xuyên bị kim chủ nam nuôi nhốt.

Thẩm Hi Xuyên lại khiêng đá đập chân mình rồi!

Cô sử dụng chiếc điện thoại bí mật của mình, gọi một cuộc ra ngoài bảo những người người trong trại tạm giam tung tin về Thẩm Hi Xuyên lên mạng, cô muốn xem thử kim chủ của cậu ta biết cậu ta đã từng bị người đàn ông khác chơi thì sẽ phản ứng như thế nào?!

Thẩm Hi Xuyên bị các phóng viên vây quanh đến mức không dám ra ngoài, nhưng mà hôm nay cậu ta phải ra ngoài.

"Thẩm tổng, tất cả những tin đồn trên mạng có phải thật không?"

"Không phải thật! Đều là giả! Thẩm Hi Xuyên tôi là thẳng nam!" Thẩm Hi Xuyên gầm lên với camera, còn nhổ một cái!

"Vậy thì anh giải thích thế nào về ghi chép thuê phòng? Anh và đối phương thuê phòng tổng thống, hơn nữa cộng độ lương tiêu ế..."

Thẩm Hi Xuyên bị chặn đến mức không thể phản bác, xám xịt lên chiếc Rolls Royce!

"Chị Anh, ngài ấy gọi rồi, chị xem Xuyên Nhi theo chị đã nhiều năm, xin chị mau cứu em..." Ngay khi lên xe, Thẩm Hi Xuyên đã gọi ngay cho Quách Mỹ Anh...

Quách Mỹ Anh cũng đã biết mấy chuyện bê bối của Thẩm Hi Xuyên, cô ta lạnh lùng hừ trong điện thoại: “Xuyên à, cậu còn thật sự coi mình là ai? Cậu là cái gì? Cậu hả, chẳng qua chỉ là đồ chơi của chúng tôi! Cậu vẫn là cầu hắn tha cho cậu cái mạng quèn này đi, còn muốn sau này được bao dưỡng tiếp là chuyện không thể nào rồi…”

Thẩm Hi Xuyên nghe Quách Mỹ Anh nói vậy, lòng cũng lạnh đi: “Chị Anh! Em cũng là bị người ta ép buộc đó! Trong trại tạm giam, mấy người đó, em nào dám phản kháng họ…em…”

“Cậu giải thích với tôi thì có tác dụng gì chứ?! Giờ cậu chỉ là đồ bị bỏ rơi!” Quách Mỹ Anh vô tình nói, lạnh lùng cúp điện thoại.

Chiếc Rolls Royce chạy về khu núi hướng tây bắc, thần không biết quỷ không hay bất giác đổi xe ở giữa đường, đến mức người của Diệp Kiều cũng mất tích theo, cũng không biết Thẩm Hi Xuyên đã đi đâu.

Đêm lạnh, mùng 19 tháng 8 âm lịch.

Mùi hương kỳ dị Thẩm Hi Xuyên chán ghét kia phiêu dạt trong không khí, hai mắt của cậu ta bị bịt kín, hai tay bị trói lại sau lưng, bị người ta đẩy đi trong đêm tối.

“Anh Mặc! Dẫn người đến rồi!” Người đàn ông mặc tây trang, đi đến trước một đình viện phong cách trung hoa, cúi người nói.

Dưới ánh trăng, trong vườn hoa có hình dạng thái cực bát quái trước nhà, mặt tượng trưng cho âm trồng đầy hoa bỉ ngạn, còn được gọi là Mạn Châu Sa Hoa, người đàn ông thân hình cao lớn đang đứng trong bụi hoa, hắn mặc sơ mi trắng, áo đuôi én đen, cầm một cành hoa bỉ ngạn màu đỏ không có lá rất dài trong tay phải, đang cúi đầu xuống ngửi.

Thẩm Hi Xuyên bị đưa đến cửa hình cung tròn, nghe thấy giọng nói của hắn, hai đầu gối cậu ta mềm nhũn, vội vàng quỳ xuống: “Anh Mặc! Tha mạng! Đều là Diệp Kiều hại em! Em có nỗi khổ không thể nói!”

Cậu ta biết rõ, bị anh Mặc biết được cơ thể mình bị vấy bẩn rồi thì còn không biết kết cục gì đang chờ cậu ta!

“Diệp Kiều…” Người đàn ông thấp giọng lẩm bẩm cái tên này: “Cậu biết rõ mình bẩn rồi, còn đến làm tôi buồn nôn?!”

Ngón tay thon dài xinh đẹp, mạnh mẽ bóp nát đóa hoa!

“Mang cậu ta, quăng vào chuồng sói sau nhà, cho sói ăn đi!” Giọng nói của hắn như ma quỷ, lên tiếng dặn dò xong, Thẩm Hi Xuyên lập tức bị người kéo đi ra sau nhà…

“Diệp Kiều…” Hắn lại ngắt một đóa hoa, trong miệng nhắc đi nhắc lại cái tên ấy.

Không đến một lát sau, từ sau nhà truyền đến tiếng gào của sói đói và tiếng hét thảm của Thẩm Hi Xuyên…

Ngày hôm sau

Mặt trời chiếu sáng vườn hoa hình bát quái, mặt thuộc về phần dương, bày đầy những cây bonsai theo các hình dáng khác nhau, người đàn ông mặc một thân trường bào kiểu dáng cổ phục từ trong nhà chính đi ra, quạt giấy trong tay phải quạt nhẹ ở giữa eo, tay trái cầm một cây kéo làm vườn, đi đến bên mấy cây bonsai, cắt tỉa chỉnh sửa.

“Tiếng hét thảm ở đâu đến?”

Người ở mặc trường bào tiến lên trước: “Ông Mặc, một người con trai bị nhốt trong chuồng sói sau nhà, sắp bị cắn c.h.ế.t rồi.”

“Tên Mặc Thiển này lại đi hại người, thả người đó ra.” Mặc Thâm thẳng người dậy, trầm giọng phân phó.

“Vâng ông Mặc, có cứu không?” Người ở nhiều lời hỏi.

“Tất nhiên phải cứu rồi, không cứu lại gây phiền cho tôi.” Mặc Thâm quát, trong vô thức liếc nhìn mấy cành Mạn Châu Sa Hoa đỏ rực dưới ánh nắng mặt trời với ánh mắt chán ghét: “Tiểu tử Mặc Thiển này càng ngày càng dã tính.”

Mặc Thâm mắng mỏ, nói xong lại tiếp tục cúi người cắt tỉa bonsai.

“Giám đốc Kiều, đã tra được rồi, chứng minh nhân dân của người tên Trịnh Dũng này là giả.” Trợ lí nam đi vào, báo cáo với Diệp Kiều đang gấp gáp liên lạc với nhà đầu tư.

Cô biết, kim chủ nam đứng sau Thẩm Hi Xuyên sẽ không dễ dàng lộ diện như vậy.

“Tiếp tục để mắt đến mấy người Quách Mỹ Anh, Bạch Đống, chắc chắn họ cùng một giuộc với người đàn ông này.” Cô bình tĩnh nói.

Rốt cuộc là kẻ thế nào?

Người của cô vậy mà lại mất tích theo Thẩm Hi Xuyên rồi!

Mấy năm nay cô nuôi không ít người giúp cô làm việc, đều là quân nhân đã giải ngũ được Lục Bắc Kiêu chọn lựa kỹ càng, trong đó không thiếu lính đặc chủng, lính trinh sát.

Tuy quanh năm Lục Bắc Kiêu không ở bên cạnh cô, nhưng sự quan tâm và bảo vệ anh dành cho mẹ con họ vẫn luôn ở đó.

Lần đầu T.Y tổ chức buổi họp báo, công khai xin lỗi công chúng và người đã sử dụng phần mềm của họ, cũng giải thích tại sao phần mềm lần này bị hack, tuy trách nhiệm chủ yếu không nằm ở họ, nhưng Diệp Kiều vẫn tỏ ý sẽ tích cực đảm nhận tổn thất và bồi thường tương ứng, còn thành khẩn xin những người dùng khác nhất thiết phải sử dụng mạng nội bộ.

Nhưng dù bước quan hệ xã hội về nguy cơ của họ làm rất xuất sắc, thì cũng vẫn xuất hiện vấn đề lớn.

Trong thời gian hai ngày ngắn ngủi có hai nhà đầu tư muốn rút vốn, còn yêu cầu họ bồi thường vi phạm hợp đồng, hơn nữa đều là cổ đông lớn!

Rất nhanh, tin tức T.Y bị nhà đầu tư rút vốn phát tán che trời rợp đất.

“Giám đốc Kiều, ngân hàng vừa gọi điện thoại đến đòi tiền! Bộ phận kế toán đã nói, tiền trong tài khoản của công ty thậm chí cũng không thể điền vào tiền lãi suất hiện tại ngân hàng!” Tiểu Tằng nhìn bóng lưng Diệp Kiều đang đứng trước cửa sổ sát đất, lên tiếng báo cáo.

“Tôi biết rồi! Cậu giúp tôi liên hệ với hai nhà đầu tư chưa?” Diệp Kiều lên tiếng hỏi, cô đã xoay người lại, trên tay cầm ly cà phê, vẫn dáng vẻ giỏi giang lão luyện như cũ, không nhìn được bất cứ dáng vẻ bị công kích lúc sa vào nguy cơ nào từ trên người cô.

Đúng vậy, T.Y sa vào nguy cơ trước nay chưa từng có.

“Giám đốc Kiều, tôi thấy không cần liên hệ đâu, họ đã trực tiếp công khai nói rút vốn rồi, hơn nữa còn muốn đòi bồi thường vi phạm hợp đồng với chúng ta! Nói là chúng ta có sai sót trước!”

Nói dễ nghe chút là vi phạm hợp đồng, nói khó nghe chút thì là nhân lúc cháy nhà chạy đến hôi của!

Chắc chắc hai nhà đầu tư này có liên quan đến người đàn ông là kim chủ của Quách Mỹ Anh và Thẩm Hi Xuyên! Rốt cuộc kim chủ này là thần thánh phương nào, lại có thể yêu cầu hai công ty đầu tư quốc tế rút vốn?

“Cũng được! Cậu ra ngoài làm việc trước đi!” Diệp Kiều lên tiếng nói.

Tiểu Tằng vừa ra ngoài, thì cô nhận được điện thoại của mẹ chồng Đỗ.

“Kiều Kiều à, công ty xảy ra chuyện lớn như vậy, sao lại không nói với mẹ chứ?” Nghe thấy sự quan tâm của bà Đỗ, giọng nói hiền từ nhã nhặn làm trái tim cô ấm áp.

“Mẹ, chuyện này còn chưa đến mức phiền đến mẹ mà! Chỉ là xảy ra chút vấn đề nhỏ.” Diệp Kiều cười nói.

“Còn không phiền sao? Nghe nói hai nhà đầu tư rút vốn rồi, ngân hàng đòi tiền, còn có hạng mục của T.Y cũng sắp c.h.ế.t cả rồi. Tài khoản này của mẹ có thể chuyển cho con năm mươi triệu, con cầm trước ứng phó nhu cầu bức thiết đi rồi mẹ lại nghĩ cách, con cũng biết đó, trong tay mẹ cũng có công trình đang làm, nhất thời không kiếm ra nhiều tiền mặt đến vậy.” Bà Đỗ chân thành nói, không kiềm được nhớ đến chuyện năm ấy bị nhà họ Cố chơi một vố.

Là Diệp Kiều và nhà họ Kiều đã giúp bà ta.

Không biết lần này Diệp Kiều có thể chuyển nguy thành an hay không, nhà ngoại cô có thể ra mặt giúp cô tiếp không.

Bà Đỗ đâu biết rằng, chuyện lần này chính là mợ của Diệp Kiều can thiệp vào, có mấy cổ đông lớn như Quách Mỹ Anh, Bạch Đống áp chế, cho dù Hoa Nguyên có lòng giúp đỡ Diệp Kiều, họ cũng sẽ ngăn lại.

“Mẹ, con biết rõ chuyện này, thật sự không phải chuyện lớn gì đâu, bên này con sẽ có cách giải quyết mà.” Phần lỗ mà cô phải bù vào, có vô số kể.

“Bà ơi, công ty của cháu ngoại cục cưng của bà lần này chắc phải sa vào nguy cơ rồi, để cứu công ty, nếu lần này cô ấy không bán 10 phần trăm cổ phần của Hoa Nguyên thì tôi không phải họ Quách.” Quách Mỹ Anh vừa ăn sáng vừa nói, lần này, coi như phải ép Diệp Kiều động đến cổ phần của Hoa Nguyên.

Loading...