Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 474

Cập nhật lúc: 2024-11-02 10:53:44
Lượt xem: 13

Sao ltt không biết ý đồ của Diệp Kiều, anh ta không nói gì còn Lãnh Dao mở miệng, "Chị dâu! Em không quan tâm mấy cái hình thức này đâu!"

"Các em nói chuyện đi, anh qua bên kia chào thủ trưởng!" ltt vẫn nghiêm nghị nói với Diệp Kiều gật đầu ra hiệu, lập tức rời đi, bước chân vẫn vững vàng.

"Thật sự không quan tâm sao?" Sau khi ltt đi, Diệp Kiều hỏi Lãnh Dao.

"Thật sự không quan tâm! Yêu cầu duy nhất đối với những người như chúng ta yêu cầu duy nhất là có thể bảo vệ họ, không phải sai?" Lãnh Dao nói khẽ.

Đều là người trùng sinh biết nên trân trọng cái gì, tất cả những thứ khác đều có thể không quan tâm, là không quan tâm thật. Với Lãnh Dao mà nói, có thể ở bên Lãnh Dao đến bạc đầu đã thỏa mãn rồi! Cô ấy đã c.h.ế.t qua hai đời rồi, có thể sống thêm lần nữa là điều vô cùng quý giá.

Diệp Kiều cũng gật đầu.

"Đã mấy giờ rồi, khách đã đến đủ rồi sao còn chưa thấy cô dâu chú rể?" Diệp Kiều giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, cau mày hòi.

"Có lẽ Đại Ngốc bị nhà gái làm khó lâu quá?" Lãnh Dao cười nói, "Không ngờ Đại Ngốc cưới nhanh như vậy!"

"Chị cũng không tin nổi! Mười ngày trước anh Kiêu gọi điện cho chị bảo chị cho người sắp xếp hôn lễ này!" Diệp Kiều cũng không thể ngờ Đại Ngốc lại muốn kết hôn, đối tượng còn là con gái của thủ trưởng Chu!

Còn anh ta đến từ vùng nông thôn phía bắc Giang Tô, tuy đi lính nhiều năm nhưng không có văn hóa, không được thăng quan chức!

"Nghe nói cô Chu này gả cho anh ấy mà lòng không vui! Nhà họ Chu muốn nhận con rể vào nhà! Mấy anh Diệp Thành cũng không để ý, Đại Ngốc sống c.h.ế.t muốn cưới, không ai ngăn được!" Lãnh Dao nhỏ giọng nói với Diệp Kiều.

Diệp Kiều không ngờ còn có chuyện như vậy, chẳng trách anh Kiêu nói trong điện thoại: "Vợ, Đại Ngốc muốn kết hôn, anh giúp cậu ấy xử lý hôn lễ. Em chuẩn bị hôn lễ sang trong nhất, tiệc rượu cũng phải đắt quý nhất!"

Anh không muốn để anh em tốt của mình bị mất mặt!

Ở rể...

Mặc dù Đại Ngốc từ nông thôn tới nhưng là người thật thà, tuyệt đối không phải người thấy sang bắt quàng làm họ. Nhưng sao anh ấy phải lấy cái danh ở rể này, không để ý tôn nghiêm của một người đàn ông cưới cô Chu này?

"Chị dâu chị dâu! Cô dâu bỏ trốn, không thấy đâu nữa! Người nhà họ Chu đang đi tìm, Kiêu thần bảo em tới ổn định khách mời trước! Bây giờ có trói cũng phải trói cô dâu này đến, không thể để Đại Ngốc của chúng ta mất mặt được!" Phương Trác đầu đầy mồ hôi vội vã chạy tới, nhỏ giọng báo cáo với Diệp Kiều.

"Bỏ trốn?! Sớm không trốn muộn không trốn mà trốn ngay vào ngày kết hôn, cô ta muốn làm gì?!" Diệp Kiều khó tin nổi, rất tức giận. Khách mời tới ngày càng nhiều, hiện tại cũng hơn 11 giờ rồi, đúng 12 giờ bữa tiệc sẽ bắt đầu.

"Nói đúng là! Cũng trách Đại Ngốc này ngốc quá đi, không nghe mấy anh khuyên bảo, phụ nữ trong thiên hạ này c.h.ế.t hết cũng nhất định phải cưới Chu Mạt này! Nghe nói Chu Mạt chạy cùng bạn trai cũ! Mẹ nó nếu không phải vì mặt mũi Đại Ngốc thì chúng ta không chịu uất ức này đâu!" Phương Trác tức giận nói.

Mấy người trong Huyết Lang sao để anh em mình chịu thiệt thòi được, nhanh chóng đuổi theo cô dâu Chu Mạt đang bỏ trốn cùng tên đàn ông kia trên đường cao tốc!

Lúc đó tên đàn ông kia bị Hà Phong và Giang Hải đánh ngã trên mặt đất, ban ngày ban mặt cô dâu Chu Mạt mặc váy cưới nhìn Đại Ngốc mặc quân phục, cầu khẩn: "Anh Đại Ngốc! Em biết anh đối xử tốt với em, nhưng anh ấy là tình đầu của em, lúc trước chúng em chia tay vì hiểu lầm!"

Đại Ngốc nhìn Chu Mạt, con gái của thầy anh ấy, vẻ mặt tổn thưởng, "Chu Mạt, sao em, sao em không nói với anh.... Giấy chứng nhận đã lấy...."

Thấy Đại Ngốc sợ như vậy, Lục Bắc Kiêu rất muốn đánh cho anh ấy một trận!

Ai trong bọn họ đều từng khuyên Đại Ngốc, con gái tốt còn nhiều, sao anh phải bỏ qua tự tôn của đàn ông ở rể cưới con gái của sư trưởng Chu. Anh ấy không nghe, giống như mê muội nhất định phai cưới cô ta. Anh là anh em cũng chỉ có thể ủng hộ anh ấy.

Ai ngờ bữa tiệc sắp bắt đầu, bạn trai cũng của Chu Mạt xuất hiện muốn dẫn Chu Mạt chạy.

Tức giận là Chu Mạt này chạy theo thật.

Diệp Thành tiến lên đối mặt với vẻ mặt lê hoa đái vũ của Chu Mạt, "Chu Mạt, cô và Đại Ngốc đã lấy giấy chứng nhận sau này cô cũng là quân nhân. Cô muốn cho thằng kia ngồi tù đúng không?"

"Đừng nói là ngồi từ, anh em của tôi bị các người bắt nạt, có tin mấy anh đây đánh c.h.ế.t thằng này không" Giang Hải lớn tiếng reo lên, đâu thèm quan tâm đây là khu phục vụ trên đường cao tốc, đâu thèm quan tâm thân phận của mình. Anh ta chỉ biết là anh em của mình bị làm nhục, anh ta muốn xả cơn giận này.

Giang Hải vừa dứt lời, Hà Phong lại thêm một quyền vào n.g.ự.c tên kia.

"Thiều Quang!" Chu Mạt lớn tiếng hô.

"Anh Đại Ngốc..." Chu Mạt quay lại nhìn Đại Ngốc cầu xin.

Trong lòng Đại Ngốc càng khó chịu, không biết nói gì với "Chu Mạt". Đại Ngốc quay lưng lại, tựa hồ sẽ thả bọn họ đi.

Lúc này hai chiếc xe quân đội khác chạy đến, một chiếc xe là sư trưởng Chu và cảnh vệ của ông, một chiếc khác là Diệp Kiều ôm bụng bầu. Nhìn thấy cô, lòng Lục Bắc Kiêu chấn động, một thân màu xanh nhanh bước về phía trước.

Hôm nay Diệp Kiều buộc tóc đuôi ngựa cao, để lộ vầng trán, trên người mặc một chiếc váy dài bằng vải voan, khiến bụng cô trông không quá to. Nhưng lần trước Lục Bắc Kiêu nhìn cô, bụng cô vẫn bình thường. Giờ khắc này lòng anh đầy phức tạp.

Hai vợ chồng còn chưa kịp nói chuyện đã bị tiếng rống của sư trưởng Chu thu hút.

"Chu Mạt, đứa con hư này"

Sau khi sư trưởng Tuần xuống xe đã ra lệnh với cấp dưới.

"Cha" Chu Mạt khóc lớn, sư trưởng Chu đến trước mặt cô ta giơ tay muốn đánh, bị Đại Ngốc kịp thời ngăn lại.

"Thầy, thầy đừng đánh em ấy"

Sư trưởng Tuần tức giận đỏ mặt, "Tiểu Trần, thầy phải cho một súng, em yên tâm, ngày cưới này nó c.h.ế.t cũng phải kết hôn cho thầy."

"Vậy thì con sẽ chết." Chu Mạt nói rồi không biết lấy một con d.a.o găm Thụy Sĩ ở đâu ra. Cô ta duỗi tay trái ra, tay phải cầm ra làm vẻ muốn c.ắ.t c.ổ tay.

"Chu Mạt" Đại Ngốc kinh hãi nói.

"Chu Mạt, mày có gan thì cắt cho ông xem. Muốn gả cho Tiểu Trần là mày, bỏ trốn cũng là mày, mày làm người thế nào. Hôm nay mày c.h.ế.t đi thì Chu Thiết Hùng tao không có đứa con gái như mày!" Sư trưởng Chu giận dữ vô cùng, lời nói với đứa con gái duy nhất cũng rất ác độc.

"Chu Mạt, em đừng làm tổn thương bản thân. Anh đồng ý ly hôn, anh không trùy cứu." Đại Ngốc tiến lên một bước lớn tiếng nói, chàng trai luôn luôn thật thà trung thực hốc mắt đã phiếm hồng.

Chu Mạt thấy Đại Ngốc như vậy đã cảm động lại xót xa, "Anh Đại Ngốc, em có lỗi với anh nhưng em thực sự yên anh ấy."

"Một tên đàn ông cặn bã này có gì đáng để cô yêu?!" Ngay lúc Chu Mạt đang khóc đến đau đớn, một giọng nữ cao vút vang lên.

Dưới cái nắng như thiêu đốt, Diệp Kiều mặc váy dài bụng to, được Lục Bắc Kiêu đỡ đi về phía này. Ánh mắt khinh bỉ của cô rơi vào Giang Thiều Quang đang nằm rạp trên mặt đất. Cô cũng vừa mới nhận ra Giang Thiều Quang, bạn trai kiếp trước của Lý Vận, thật đúng là khéo mà.

"Dmm, anh cũng yêu em, mãi mãi yêu em!" Khóe miệng Giang Thiều Quang chảy máu, hai tay chống vào nền đất, nhìn Chu Mạt hét lớn.

Thật là một bức tranh tình yêu cảm động không chia xa!

Nhưng ở trong mắt Diệp Kiều cũng chỉ là một vở hài kịch!

Nhìn dáng vẻ Chu Mạt cảm động, hừ lạnh một tiếng càng ghét bỏ nhìn tên đàn ông cặn bã dưới đất. Kiếp trước hình tượng của anh ta và Lý vận thế nào cô vẫn không quên! Chắc hẳn thánh mẫu Lý Vận đã chen chân chia rẽ Giang Thiều Quang và Chu Mạt!

Chu Mạt bị Giang Thiều Quang là cho cảm động nào nghe thấy Diệp Kiều nói gì, cô ta chỉ khóc, d.a.o quân dụng trên tay còn đ.â.m vào cổ tay.

"Anh luôn miệng nói yêu cô ấy lại ở cùng những cô gái khác, cái này gọi là yêu sao?!" Diệp Kiều được Lục Bắc Kiêu đỡ đến trước mặt Giang Thiều Quang, lớn tiếng nói.

Hôm nay không chọc thủng bộ mặt thật của tên khố nạn này thì Chu Mạt mất não kia chắc chắn sẽ không kết hôn với Đại Ngốc!

"Tôi không có! Tôi bị người ta hại, tôi không làm gì có lỗi với Chu Mạt! Cô ấy hiểu lầm tôi cho nên chúng tôi chia tay!" Giang Thiều Quang lớn tiếng phản bác, dáng vẻ chắc như đinh đóng cột.

Diệp Kiều hừ lạnh không thèm tin lời hoang đường của anh ta!

"Anh Giang, anh Phong, trước tiên các anh cứ buông anh ta ra đã." Cô vừa dứt lời, Giang Hải và Hà Phong đã buông Giang Thiều Quang ra. Giang Thiều Quang mặc đồ Tây đứng lên, hai tay kéo vạt áo âu phục xuống, phủi bụi trên người, khóe miệng đổ m.á.u nhìn về phía Diệp Kiều.

"Cô là ai?" Anh ta nhìn Diệp Kiều, không khách sáo nói.

"Thằng khốn! Mày có thái độ gì đấy hả?! Tôn trọng chút đi!" Hà Phong vỗ đầu Giang Thiều Quang quát.

Giang Thiều Quang bị đâu cũng biết người phụ nữ bụng to xinh đẹp này không đơn giản, người đàn ông đi bên cạnh càng không kém.

"Anh không làm gì có lỗi với Chu Mạt?" Diệp Kiều lạnh lùng nói, "Tối hôm qua canh còn ở Shangrila với Lý Vận, bây giờ cô ta còn đang ở phòng của anh, ngủ trên giường của anh nữa đấy. Có muốn tôi dẫn Chu Mạt đến xem một chút không?!"

Lý Vận dám đến thành phố J chính là theo Giang Thiều Quang này tới. Thật trùng hợp Giang Thiều Quang là bạn trai cũ khốn nạn của cô dâu của Đại Ngốc!

Nghe Diệp Kiều nói như vậy, sắc mặt Giang Thiều Quang thay đổi, sao cô ta biết?!

Vẻ mặt Chu Mạt khó tin nỏi.

"Em đừng tin cô ta vu không anh!" Giang Thiều Quang lập tức phủ nhận.

Lúc này chiếc xe Wrangler mà đỏ cực ngầu của cô đi đến, khóe miệng cô cong lên, xe dừng lại, A Đông mặc áo somi nhanh chóng đi xuống đến bên cạnh cô.

"Chị đây từ xưa đến giờ cực khinh cái trò vu oan người khác!" Diệp Kiều nhận lấy phong bì A Đông đưa, sau đó ném mấy tấm ảnh này nện vào mặt tên khốn kia. Những tấm ảnh kia bay trong gió, bay đến trước mặt Chu Mạt mặc đồ trắng nước mắt đầy mặt.

"Chị kieuf! Đây là ảnh chúng em chụp được vào tối qua khi Giang Thiều Quang và Lý Vận tham gia tiệc!" A Đông giơ tay nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-474.html.]

Chu Mạt cúi xuống nhặt một bức ảnh trên mặt đất, bức ảnh chụp Giang Thiều Quang và Lý Vận hôn nhau vui vẻ!

Đầu óc Chu Mạt nổ tung trong nháy mắt, trống rỗng.

Buổi sáng anh ta chạy đến nhà cô, quỳ xuống xin cô nói bị Ly Vận kia hãm hại, bọn họ không xảy ra chuyện gì...

Giang Thiều Quang nhìn những hình kia, sau khi chấn kinh thì vô cùng không hiểu nhìn Diệp Kiều. Rõ ràng anh ta không biết cô, vì sao cô để người theo dõi bọn họ?

"Lạ đúng không? Khéo là bạn gái Lý Vận của anh bây giờ là đối thủ một mất một còn của tôi! Đúng lúc tôi đang theo dõi cô!" Diệp Kiều trả lời nghi ngờ trong lòng Giang Thiều Quang.

"Giang Thiều Quang! Anh nói với em những thứ này không phải thật đi!" Chu Mạt khóc lớn tiếng hét lên.

Tình cảm năm năm cô muốn đấu tranh đến cùng, nhưng điều mà cô không ngờ tới là sự dối trá và phản bội còn lớn hơn thế!

Không những thế cô còn làm tổn thương anh Đại Ngốc, khiến gia đình anh ấy xấu hổ...

Chu Mạt sụp đổ, con d.a.o trên tay c.h.é.m về phía cổ tay trái, may mà Đại Ngốc nhanh tay lẹ mắt giữ lấy dao. Lòng bàn tay bị lưỡi đao d.a.o quân dụng cắt vào, m.á.u tươi chảy ra từ khe ngón tay!

"Anh Đại Ngốc!" Chu Mạt khóc lên, vội vàng buông lỏng tay, con d.a.o trong lòng bàn tay của Đại Ngốc rơi xuống đất.

Sư trưởng Chu tức giận tiến đến giơ tay lên, Đại Ngốc không nói một lời tiến lên ngăn trước mặt Chu Mạt, "Thầy! Em ấy cũng bị lừa!"

Mọi người thấy cảnh này đều cảm thấy Đại Ngốc là đồ ngốc, hai mắt Diệp Kiều lại đỏ lên, trước kia hiểu lầm Lục Bắc Kiêu là đồ ngốc đến từ núi, luôn nói bọn họ không môn đăng hộ đối. Kết quả rơi vào đầu anh ấy, tình nguyện lấy danh hiệu ở rể, có phản đối cũng vô dụng!

Tình cảm chân thành này của anh với Chu Mạt! Cũng thực sự làm người ta đau lòng!

"Mặc kệ có lừa gạt hay không, nó không nên làm ra cái chuyện đào hôn như vậy!" Sư trưởng Chu là người có lý lẽ, tức giận đến mức muốn một phát s.ú.n.g bắt c.h.ế.t Chu Mạt và thằng họ Giang kia!

Lục Bắc Kiêu giơ cổ tay lên nhìn thời gian, còn khoảng 5 phút nữa là đến 12 giờ, bay cũng không kịp về khách sạn.

Nhưng ở hiện trường Diệp Kiều đã sắp xếp trước ca sĩ diễn viên biểu diễn trợ hứng.

"Chu Mạt, cô và Đại Ngốc đã lấy giấy kết hôn rồi, khách mời cũng đã đến rồi, vì mặt mũi hai nhà vẫn nên về tổ chức hôn lễ trước nhé?" Diệp Kiều ra giọng đề nghị với Chu Mạt.

Chu Mạt không ngẩng đầu, nặng nề gật đầu.

"Anh Đại Ngốc, dù anh có muốn ly hôn hay không trước tiên xong hôn lễ rồi nói sau, mọi người cùng nhau phối hợp diễn một vở kịch!" Diệp Kiều lại nói với Đại Ngốc.

"Đại Ngốc, ngày mai nếu không ly hôn thì anh em coi thường cậu!" Giang Hải tức giận nói, đi về phía xe hoa.

Từng người một bình thường đều trêu Đại Ngốc lại không đành lòng nhìn Đại Ngốc bị bất cứ ai bắt nạt!

"Tiểu Mạt, em đừng khóc, trước hết cứ qua ngày hôm nay đã!" Tay Đại Ngốc còn đang chảy máu, dường như tim anh cũng đang rỉ máu.

Giống như một giấc mơ đẹp, đột nhiên tỉnh mộng, cuối cùng công chúa không phải của anh...

Chu Mạt tiến lên một bước, từ dưới váy cưới rút ra một mảnh vải lụa, quấn lấy tay Đại Ngốc, "Em xin lỗi..." Cô khóc nói, nước mắt rơi mãnh liệt.

Đại Ngốc cũng cười ngu ngơ, "Em cũng bị lừa, anh không trách em! Sau này đừng quan tâm anh ta nữa, Tiểu Kiều em ấy không lừa em!"

Chu Mạt gật đầu, khóc càng to hơn...

Cô dâu và chú rể đến hiện trường giữa sự nghi ngờ của mọi người, toàn bộ kế hoạch ban đầu đã bị hủy bỏ. Đôi vợ chồng mới chỉ qua sân khấu một chút, kính rượu xong là coi như xong, khách mời cũng không biết chuyện cô dâu bỏ trốn!

"Sư trưởng Chu, năm ngoái tôi cầu hôn ngài, ngài cũng không đồng ý, sao cuối cùng ngài lại gả con gái cho một sĩ quan rồi?"

Sư trưởng Chu bưng chén rượu, cười trả lời: "Tiểu Trần thương con gái của tôi lắm! So ra thằng bé Tiểu Trần còn thương con bé hơn tôi!"

Chu Mạt nghe câu này cảm thấy vô cùng khó chịu, cô đau lòng nhìn Đại Ngốc có khuôn mặt nở nụ cười ngây ngô, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cô lại đỏ ửng mắt....

Đại Ngốc mặt đỏ bừng vì uống rượu đi đến trước mặt Diệp Kiều. Cả người anh đều mùi rượu, trên mặt cười ngây ngô mắt nhìn Diệp Kiều bụng lớn, "Tiểu Kiều, lá bùa hộ mệnh của anh có lẽ chỉ có thể phù hộ cho em thôi."

"Mọi thử thách đều qua" "Một lòng một dạ bên nhau" "Sớm sinh quý tử" ít nhất đều ứng nghiệm với Tiểu Kiều! Còn chính anh...

Dáng vẻ anh muốn khóc lại cười làm Diệp Kiều vô cùng đau lòng, nghĩ đến số phận của anh ở kiếp trước tim cô càng đau. Cô xích lại gần trước mặt Đại Ngốc, để anh xoay người, Diệp Kiều nói bên tai cô: "Anh Đại Ngốc, là anh phù hộ cho em, tương lai em sẽ phù hộ cho anh! Em phù hộ Chu Mạt yêu anh, cùng anh bên nhau! Yên đến bạc đầu!"

"Tiểu Kiều, em là Quan Thế âm à, linh chứ?" Đại Ngốc cười hỏi.

"Linh! Tuyệt đối linh!" Diệp Kiều vô cùng kiên định nói.

Diệp Kiều ở kiếp này nếu không thể thay đổi được số phận của các anh em trong Huyết Lang thì coi như sống uổng phí!

"Nhóc con, đến gần Đại Ngốc như vậy, nói gì đó?" Lục Bắc Kiêu đứng ở một bên thấy cô thì thầm với Đại Ngốc, trong lòng cực ghen tị, nói gì mà anh không thể nghe?"

Diệp Kiều lại cười, "An ủi anh Đại Ngốc hai câu mà! Anh Kiêu, bây giờ anh đi cùng em ức h.i.ế.p Lý giả tạo có được không?"

Quán bar

Giang Thiều Quang mang khuôn mặt buồn rầu ngồi uống rượu, bên cạnh anh ta là Lý Vận mặc một chiếc váy dài màu trắng sữa, tóc dài suôn thẳng, trông giống như một bông hoa sen trắng tinh khiết!

"Thiều Quang, anh uống ít một chút được không? Đừng buồn quá mà, anh còn có em.... Anh thế này làm lòng em rất khó chịu!" Cánh tay trái của Lý Vận vòng qua eo Giang Thiều Quang, càng không ngừng khuyên bảo, dáng vẻ như sắp khóc.

Giang Thiều Quang này vừa chơi cô vừa nhớ đến bạn gái cũ Chu Mạt của anh ta!

Bực nhất là đối tượng kết hôn của Chu Mạt còn là chiến hữu của Lục Bắc Kiêu. Cô đến nhanh chóng dỗ Giang Thiều Quang về thành phố T, tránh đêm dài lắm mộng.

Cô cũng sợ Giang Thiều Quang ở thành phố J lâu dài sẽ phát hiện ra lịch sử đen của cô, như thế cô phải chơi cho xong!

Hai năm này cô bị Lục Bắc Kiêu làm cho không dám về thành phố J, chỉ có thể trốn ở thành phố T bên cạnh.

Giang Thiều Quang quay đầu nhìn Lý Vận ở bên cạnh, "Còn có cô... A... Lý Vận, lúc trước có phải cô gọi Chu Mạt đến bắt gian không?"

Anh ta và Chu Mạt yêu nhau 5 năm, Lý Vận chen chân dẫn anh ta lên giường, lúc trước bị Chu Mạt bắt được. Tính tình Chu Mạt thẳng thắn, kiên quyết chia tay với anh ta, còn lập gia đồng với tốc độ nhanh như chớp!

Gả cho học trò của cha cô ấy, một người đàn ông thô lỗ không học thức đến từ nông thông!

Sao đột nhiên anh hỏi vậy?!

Lý Vận kinh hãi, "Thiều Quang! Anh không tin em! Sao em có thể làm chuyện đó?!"

Giang Thiều Quang nhếch miệng lên, "Cô không thể làm.... Biết tôi còn có bạn gái còn tới đào ra, sao không thể?"

Trong giọng nói đều là mỉa mai.

DTV

Giang Thiều Quang anh cũng chỉ chơi đùa cô gái này, chơi chán thì bỏ nhưng Chu Mạt thì khác. Cô ấy là đối tượng tốt nhất để anh kết hôn, gia thế tốt, trình độ tốt, phẩm hạnh tốt, người càng tốt hơn!

Sắc mặt Diệp Kiều thay đổi, vội nở nụ cười khổ, "Thiều Quang, em yêu anh cũng là có lỗi sao?"

Giang Thiều Quang quay đầu đi, tiếp tục uống rượu không nói gì.

"Ơ! Đây không phải Lý Vận sao?" Hai cô gái trẻ đến quán bar nhìn thấy Lý Vận thì cất giọng nói.

Lý Vận thấy hai cô gái kia chỉ thấy quen mặt, các cô đều trang điểm, "Hai cô nhận nhầm người à? Tôi không quen các cô!" Có thể là bạn học cũ, cô có tật giật mình sợ họ nói lung tung gì trước mặt Giang Thiều Quang.

"Bạn học cũ, sao chúng tôi nhận nhầm được?! Lần trước gặp chúng ta còn làm nhân viên phục vụ, cậu quên à?" Một cô gái tết tóc nói với cô.

"Đúng rồi! Lúc đó cậu vẫn là bạn gái nhỏ của ông chủ, rất ra dáng!"

"Đúng! Tiền tổng! Tôi nhớ ông ấy có thể làm ông cậu được! Sau này các cậu không ở bên nhau nữa à?"

Hai cô gái kia mỗi người một câu nói làm Lý Vận hốt hoảng, bọn họ đang cố ý bóc phốt cô ta!

Thấy Giang Thiều Quang đang uống rượu giải sầu quay người lại, Lý Vận chỉ muốn kéo anh đi ngay.

"Các cậu nhận lầm người rồi!" Cô kích động nói.

"Lý Vận! Sao cậu lại trở mặt không quen biết thế, khi đó cậu còn dùng tiền mua chuộc chúng tôi nói xấu Diệp Kiều nữa mà!"

"Đúng rồi! Bây giờ lại không thừa nhận! Đây là bạn trai mới của cậu à? Cậu nên cố mà trân trọng đi, một cô gái cắt bỏ tử cung rồi mà vẫn có người yêu thì cũng là tình yêu đích thực!"

"Cắt tử cung?" Giang Thiều Quang nhíu mày nhìn về phía hai cô gái kia, "Chuyện gì xảy ra? Các cô nói rõ ra!"

"Thiều Quang, đừng nghe họ nói bậy! Em hoàn toàn không quen bọn họ!" Lý Vận vội vàng nói.

"Anh đẹp trai này, anh còn không biết? Năn đó bạn gái anh là bồ nhí của ông chủ lớn ở đây. Cô ấy đang mang thai, sau đó bị sảy thai và băng huyết, phải cắt bỏ tử cung!" Một cô gái nói.

Loading...