Cố Trưởng Phóng chống khuỷu tay xuống bàn, đôi tay ông đầu, “Con gái các cô, trời cao đất dày! Sau lưng bà Đỗ là Lục gia! Lục gia, hiểu ?! Tóm , tạm thời, tiện đối đầu rõ ràng với bà !”
“Hừ! Lục gia thì ? Lục gia cũng chỉ mở cái ngân hàng thôi! Một đám tham gia quân ngũ, thể mấy đồng tiền?! Có quyền lực gì? Bà Cố nợ ngân hàng ngàn vạn, tiếp đó, còn ngân hàng nhà ai dám cho bà vay?!” Lý Vận thẳng , nâng giọng .
Nghe lời cô , Cố Tuyết Yến giống như tiêm m.á.u gà.
“Vẫn là Lý Vận đúng! Có quyết đoán! Ba , ba sợ bọn họ! Con xem bà Đỗ con, vhay là con ả đến từ nông thôn đấy con dâu!” Cố Tuyết Yến đắc ý , hai tay khoanh ngực.
Còn Lý Vận cong khóe môi, khinh thường cô ả, nghĩ thầm, Lục Bắc Kiêu là của !
“Ý là, hiện tại Trường Phong rút đầu tư, chúng cũng cách? Nếu ông đòi cổ phần , còn bồi thường cho ông ?!” Trong phòng họp, Diệp Kiều ở bên tay trái bà Đỗ, luật sư Hoắc mặc tây trang giày da hỏi.
DTV
“Là ý ! Bản hợp đồng kĩ, quá đơn giản, đối với ích lợi bên bất cứ điều gì bảo đảm! Lúc , tìm luật sư nhà ai?” Luật sư Hoắc cầm hợp đồng tay, cau mày, ảo não .
Anh là thầy Diệp Kiều lâm thời mời đến, cũng là nghiệp viện học luật bọn họ.
“Phần hợp đồng , lúc là luật sư tập đoàn Trường Phong định .” Bà Đỗ chút hổ thẹn .
“Bác gái! Bác khôn khéo như , phạm sai lầm cấp thấp như thế?!” Diệp Kiều thật sự nhịn , thấp giọng , quá đáng giận, lúc bà tin tưởng tập đoàn Trường Phong thế nào? Hợp đồng còn để cho luật sư của bọn họ giúp?!
Hiện tại thì , tuyên bố rút đầu tư!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-352.html.]
Một đao phủ đầu!
“Kiều Kiều, là bác nhất thời hồ đồ!” Bà Đỗ thấp giọng , bà nào nghĩ đến, thông gia ban đầu kết, hơn nữa còn là nhà khuê mật thiết, sẽ ầm ĩ thành tình trạng ngày hôm nay?!
Diệp Kiều thở dài một ở trong lòng, công ty chồng rơi nguy cơ thương nghiệp nguy cơ thật !
“Bác đừng gấp vội, để cháu ngẫm biện pháp! Bác cũng cần xác định , rốt cuộc Trường Phong rút đầu tư , là yêu cầu khác! Hạng mục tót như thế, rút là rút, Cố Trưởng Phóng bỏ ?! Nếu thì , bác hẹn thời gian với ông , đến lúc đó để cháu với ông ! , chuyện nàyđừng cho Kiêu , đang đến nơi khác diễn tập theo hình thức phong bế, đừng phân tâm!”
Trở văn phòng bà Đỗ, Diệp Kiều nghiêm túc bình tĩnh .
“Kiều Kiều, cô gái nhỏ cháu vẫn còn là học sinh, chuyện bác gái phiền cháu, cháu cũng giúp gì, vẫn nên chuyên tâm học , bác gái nghĩ cách!” Tuy Diệp Kiều bất chợt thể cho bà cảm giác kiên định, nhưng bà Đỗ là một phụ nữ mạnh mẽ chốn thương trường hơn bốn mươi tuổi, dựa dẫm cô gái hai mươi tuổi chứ!
Bà tin Diệp Kiều thể xử lý việc .
“Bác gái! Bác chướng mắt năng lực của cháu ạ?” Diệp Kiều , nhưng chuyện đúng là vẫn khiến cô đau đầu thật.
Chỉ thể từng bước một mà tới, khuyên Cố Trưởng Phóng , thành công thì nghĩ biện pháp khác.
“Bác gái, bác yên tâm, cháu bồng bột! Cháu chỉ giúp bác, cũng mong bác cho cháu một cơ hội!” Diệp Kiều .
“Kiều Kiều, cảm ơn cháu! Cháu tâm!” Bà Đỗ nghiêm túc .
Diệp Kiều , đều là một nhà, khách sáo cái gì, nhưng cô miệng chuyện cô và Lục Bắc Kiêu nhận giấy chứng nhận, còn cho bà, chờ Kiêu trở về, cô để !