Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 298
Cập nhật lúc: 2024-10-31 22:28:45
Lượt xem: 25
Cố Tuyết Yến nghe không nổi nữa, Lý Vận này thực sự là đồng đội heo! Cô ta còn tưởng giỏi giang thế nào chứ!
Còn bà Đỗ thì nhìn về phía Diệp Kiều, "Diệp Kiều, đây là sự thật sao? Hai người này ghê tởm quá rồi! Bị giam mười ngày có thể tính là nhẹ!"
"Bác gái, là thật ạ, trong đồn công an còn án cũ của bọn họ! Nhưng lần đó bọn họ cũng không bắt nạt được cháu, bị cháu đánh cho rất thảm! Nhớ tới còn rất buồn cười!" Diệp Kiều không che giấu chút nào, cười cười.
Lần này Cố Tuyết Yến càng sụp đổ!
Lúc đầu Lý Vận kia muốn cho mấy nhân viên phục vụ nói linh tinh, kết quả hay rồi, đột nhiên xuất hiện đám người ở đại viện này, vả vào mặt cô ta!
Còn mẹ nuôi đã tin tưởng Diệp Kiều!
"Đúng vậy ạ! Bọn họ cũng ghê tởm quá rồi! Cái cô Lý Vận này chưa đầy 20 tuổi đã ở bên một người đàn ông có tuổi, cũng quá... Khiến người ta khó mở miệng!" Cố Tuyết Yến vội vàng nói, sợ bản thân bị nghi ngờ!
"Lý Vận, cô ở đây xử lý chuyện của cô đi! Tôi đi trước! Tiểu Thẩm, cậu cũng ở lại đi!" Tiền tổng tức giận nói xong lên xe, trợ lý của ông ta lập tức ngồi vào vị trí phó lái, giúp ông ta lái xe.
"Tiền tổng! Tiền tổng! Anh phải tin tưởng em!" Lý Vận đuổi theo xe gọi, nhưng chiếc xe chỉ để lại khói cho cô ta.
Lý Vận và Thẩm Hi Xuyên bị nhóm người ở đại viện lục quân chặn lại.
"Tôi muốn báo cảnh sát!" Lý Vận tức giận nói rồi lấy điện thoại ra muốn gọi điện.
Thẩm Hi Xuyên sợ tới mức thu mình lại sau lưng Lý Vận.
--
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-298.html.]
DTV
"Bác gái, hoàn cảnh của cháu hẳn là bác cũng hiểu rõ. Cháu là con riêng nhà họ Diệp, 12 tuổi mới đến đại viện, khi đó tự tin yếu đuối không có ai thích cháu, Thẩm Hi Xuyên kia ở đại viện hải quân. Cậu ta biết cháu là cháu gái của lão tham mưu trưởng, cố ý tiếp cận cháu, đối xử tốt với cháu nên cháu đã thích anh ta... Trước kia rất loạn, mỗi ngày cháu ở cùng cậu ta và Lý Vận kia chơi với nhau, đối nghịch với đám Trì Tử, học tập cũng rất kém.... Sau này cháu mới biết Lý Vận và Thẩm Hi Xuyên lừa cháu, cháu hối hận nên thay đổi. Nhất là sau khi ở bên anh Kiêu, bắt đầu cố gắng chăm chỉ...
Trên xe Diệp Kiều ngồi cạnh bà Đỗ, rất nghiêm túc nói.
"Ban đầu, trước khi anh Kiêu ra nước ngoài muốn công khai, là cháu ngăn cản. Cháu sợ ngài không thích cháu, mà cháu cũng không xứng với anh ấy. Cháu muốn cố gắng thi một trường đại học tốt, để bản thân ngày càng ưu tú, ít nhất khiến bản thân trở nên tốt đẹp hơn mới công khai!" Diệp Kiều iếp tục nói từ tận đáy lòng, với giọng điệu thẳng thắn, không hề tỏ ra khiêm tốn.
Lời này của Diệp Kiều, Đỗ Dĩnh nghe cảm thấy rất xúc động.
Bà cũng cảm nhận được sự chân thành và tình yêu thực sự của cô dành cho cậu con trai quý giá của mình.
Nếu yêu một ai đó mới có thể cố gắng ngày càng tốt hơn vì người đó!
"Bác dâu cả! Trước kia cháu và Diệp Kiều Kiều không đội trời chung, lúc biết cậu ta là chị dâu cháu cũng từng rất ghét, nhưng bây giờ cháu đã là bạn bè của cậu ấy!" Lục Bắc Trì ngồi ở hàng ghế cuối cùng, lúc này đang nói lời từ nội tâm.
Thằng nhóc thối, trợ công tốt nha.
"Kiều Kiều, bác tin cháu! Cháu rất ưu tú!" Đỗ Dĩnh lại nói, lời nói này Cố Tuyết Yến nghe cảm thấy rất chói tai, xuyên thấu tim gan!
--
"Lý Vận! Mẹ nó cô không biết tự lượng sức mình à, đồ vô dụng! Cô là heo à! Lúc này đi chọc vào Diệp Kiều!" Trên cầu, Thẩm Hi Xuyên bị Trình Đại Phi đánh cho sưng mặt sưng mũi mắng Lý Vận.
"Anh thì hữu dụng chắc?! Mẹ nó anh còn không dám xuất hiện trước mặt Diệp Kiều! Tôi và cô ta không hợp, tôi trông cậy vào anh đối phó với cô ta?" Lý Vận tức giận cầm túi đập anh ta.
"Tại sao chúng ta phải đối phó với cô ta?! Nhất là khi không có chút thực lực nào?! Mẹ nó cô đang sợ cô ta gả cho Lục Bắc Kiêu thôi!" Thẩm Hi Xuyên giễu cợt nói.