Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 102

Cập nhật lúc: 2024-10-30 04:52:57
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt tất cả sân bóng đổ dồn về phía âm thanh phát .

Sau đó, họ bất động hình ảnh kinh diễm mắt!

Trời đất!

Mỹ nữ đó thật trai mà!

Mọi đều từng gặp mỹ nữ, nhưng một cô gái xinh khí chất như , thật sự là đầu tiên họ thấy!

Chỉ riêng khuôn mặt , thể xem là mỹ nữ Diệp Trăn Trăn nhất mười con phố! Lại phong cách ăn mặc trung tính vô cùng ngầu của cô, thể so sánh với các cô gái chỉ mặc váy và mang giày sandal đơn thuần sân!

Ngay cả kiểu tóc trông cũng ngầu, đuôi ngựa buộc cao đơn giản và gọn gàng, trán hề vướng cọng tóc mái nào, để lộ vầng trán mịn màng và khuôn mặt trái xoan mỹ.

Các cô gái khác đều để tóc mái thưa giống . Mặc dù hai mươi năm trở đây, mái thưa phổ biến, nhưng phối hợp với kiểu ăn mặc của các cô gái hiện nay, nó trông vẻ quê mùa!

Ngay cả Lục Bắc Trì, ghét bỏ Diệp Kiều nhất cũng vẻ của cô hớp hồn, nhưng đầu tiên định thần , “Diệp Kiều Kiều! Nha đầu cô đừng phô trương thanh thế nữa!”

DTV

Diệp Kiều lạnh một tiếng, khóe miệng nhếch lên, tay đang ôm quả bóng rổ bên hông đột nhiên nhấc lên, đập mạnh trái bóng xuống đất. Trái bóng rổ nảy lên, Lục Bắc Trì vốn định vươn tay bắt lấy một cách ngầu nhất, song, ngờ rằng lực của quả bóng quá lớn, mặc dù đón nhưng bản cũng , lùi về vài bước!

Trông vẻ yếu ớt, mỏng manh.

Chỉ một động tác đơn giản, Diệp Kiều lu mờ ánh hào quang của Lục tiểu gia!

Mặc dù những cùng giới sẽ khắc , nhưng tất cả cô gái ở đây đều cúi đầu nhan sắc và hình của Diệp Kiều, và cả luồng khí ngầu bí ẩn toát từ cô!

Thật sự mê ! Giống như nữ hiệp cải nam trang trong các bộ phim võ hiệp.

“Lục Bắc Trì! Đừng nhảm nữa! Bắt đầu !” Diệp Kiều mạnh mẽ , đó sải bước về phía sân bóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-102.html.]

Bây giờ, đều thấy cô rõ hơn

“Đây thực sự là Diệp Kiều ?”

“Còn ư, chính là cô ! Cô gái trông thật ngầu khi cởi bỏ bộ đồng phục học sinh!

“Quá ngầu! So với đám đàn ông các , cô còn ngầu hơn!”

Lục Bắc Trì cầm trái bóng rổ, thực hiện một pha lừa bóng mắt, đó từ vạch ba điểm nhảy lên, ném bóng, một phát rổ!

Một màn ném bóng như , cuối cùng cũng kéo một chút danh tiếng và ánh hào quang cho Lục tiểu gia.

Vào những năm 90, truyện và NBA thịnh hành, bóng rổ trở thành một trong những bộ môn thể thao giới trẻ yêu thích. Bất kỳ thiếu niên nào chơi bóng rổ đều sẽ chê , nhưng một cô gái chơi bóng rổ, thật sự là chuyện hiếm thấy!

Trình Đại Phi đưa cái còi miệng, thổi một tiếng đó bước đến vị trí trung tâm, nhận lấy quả bóng mà Lục Bắc Trì ném tới, “Các vị , tỷ , hôm nay trọng tài, quy tắc đều đúng !”

“Đã ! Chỉ cần Diệp Kiều thể ghi sáu bàn, Lục Bắc Trì sẽ gọi cô là chị!” Trong đám đông, hét lên.

Lục Bắc Trì khoanh tay ngực, hai chân dang rộng, cằm hất lên, vẻ mặt đầu khinh thường Diệp Kiều.

“Diệp Kiều Kiều, bây giờ cô nhận thua vẫn còn kịp đấy!”

“Trình Đại Phi! Đưa bóng cho !” Diệp Kiều căn bản để ý đến lời vô nghĩa của Lục Bắc Trì, Đại Phi và .

Trình Đại Phi nhẹ nhàng ném quả bóng cho cô, Diệp Kiều vươn tay, nhẹ nhàng nhận lấy. Hôm nay cô mang theo điện thoại cầm tay, ngay cả máy BP cũng mang theo.

Lục Tiểu Cổn giúp cô thì đừng giúp, dù cô cũng luyện tập cực khổ suốt cả buổi trưa, cô tin ghi nổi sáu bàn!

Con gái ưu tiên, đây cũng là một trong những quy tắc của đại viện bọn họ, vì Diệp Kiều ở vạch ném phạt .

Trình Đại Phi thổi còi một tiếng, ánh mắt đều rơi bóng dáng tuấn tú đang ở đường ném phạt . Hai chân cô hạ thấp xuống, bày tư thế ném rổ tiêu chuẩn, đó, hình cao gầy, mảnh khảnh nhảy lên, khớp xương khuỷu tay của cánh tay trắng như tuyết khẽ dùng sức, quả bóng trong tay liền bay , hiện một đường cong parabol mắt, rơi xuống……

Loading...