Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài - Chương 147
Cập nhật lúc: 2024-04-21 16:59:02
Lượt xem: 985
Hứa Đồng thừa dịp Hà Loan Loan đi vệ sinh, lén lút xem trộm.
Cô ta không ngờ lại trùng hợp như vậy, vừa lật trang đầu tiên của quyển sổ ghi chép đã thấy ngay công thức điều chế cao trị nứt da của Hà Loan Loan!
Phụ tử, gừng khô, nhục quế, đương quy, xuyên khung...
Hứa Đồng khẽ run lên, nhân lúc không có ai để ý, nhanh chóng xé tờ giấy đó rồi chạy đi như gặp quỷ.
Cùng ngày, Hứa Đồng vào thành phố một chuyến, tìm chỗ bán dược liệu yêu cầu bọn họ chuẩn bị những loại thuốc đó, rồi lại đi tìm một người biết điều chế thuốc, nhờ người đó làm một đống thuốc dán.
Lúc cô ta tính giá xong, lập tức cười lạnh một tiếng, để xem cô ta quay về làm sao vạch trần bộ mặt ghê tởm của Hà Loan Loan!
Chiều hôm đó, Trạm y tế của trạm trú quân đón tiếp một vị khách không mời.
Là người của đoàn văn công ở một trạm trú quân khác, cán bộ Lưu.
“Bên đoàn văn công chúng tôi có mấy cô gái trẻ tới Tây Lâm để chuẩn bị cho hội diễn Nguyên Đán, ai ngờ bọn họ không chịu được thời tiết giá lạnh, chân tay đông cứng còn chưa nói, có vài người còn bị đông lạnh cả gương mặt, cả đùi cũng thế! Thời tiết quỷ quái này thật sự quá lạnh! Nếu bị nứt da là không được đâu, sẽ ảnh hưởng tới hội diễn Nguyên Đán. Nghe nói cao trị nứt da của bác sĩ Hà rất hữu dụng, tôi muốn mua mấy hộp.”
Hà Loan Loan cười cười: “Chỗ tôi hôm nay mới làm xong hai mươi hộp cao trị nứt da, nhưng đã số lượng đặt trước đã lên tới ba mươi, chỉ sợ không đủ.”
Ai ngờ cán bộ Lưu lại cười đến đúng lý hợp tình: “Ai, đoàn văn công này của chúng tôi có liên quan tới hội diễn Nguyên Đán, bác sĩ Hà châm chước một chút, xem thử có thể chia cho nhóm chúng tôi trước mấy hộp được không?”
Bà Từ đang đứng bên cạnh chờ mua cao trị nứt da lập tức lớn tiếng ồn ào: “Làm cái trò gì vậy! Bọn tôi còn đang chờ mua cao trị nứt da đây, nếu Tiểu Hà cô bán cho người ngoài thì tôi đây không cần nữa!”
Hà Loan Loan nhìn bà Từ, đây chính là người giới thiệu Hứa Đồng cho Dương Ba, lấy danh nghĩa Hứa Đồng là thân thích họ hàng xa của mụ ta.
Bà Từ này cũng chẳng phải người tốt đẹp gì, cao trị nứt da của cô mấy đợt trước bà Từ đều mua không ít.
Trong nhà có bao nhiêu thân thích chứ?
Hà Loan Loan hoài nghi, bà Từ chính đang đầu cơ trục lợi!
Bởi vậy, Hà Loan Loan cười nói: “Bà Từ, ngài đã mua tám hộp rồi, nhường cho người khác đi, cao trị nứt da cũng có hạn sử dụng, mua quá nhiều cũng không bảo quản được.”
Nào biết bà Từ không chịu nghe, cắn chặt không buông: “Tôi thích mua thì mua đấy, cô còn không bán sao? Dựa vào đâu mà không bán! Tôi mua cho thân thích dùng không được à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/chuong-147.html.]
Trên thực tế, Hà Loan Loan bán một hộp cao trị nứt da với giá năm đồng, bà Từ bán sang tay mười đồng một hộp, ăn được năm đồng chênh lệch ở giữa, sao mụ ta có thể từ bỏ chuyện làm ăn này chứ?
Sắc mặt Hà Loan Loan lập tức sa sầm: “Không có ai quy định tôi phải bán cho bà nhỉ?”
Bà Từ tức giận đập bàn: “Hôm nay tôi cứ phải mua đấy! Mắc gì cô không bán? Để tôi đi tìm chồng cô hỏi một chút, con trai tôi và chồng cô là đồng đội, cô làm vợ mà lại hành xử như thế hả? Đồ khốn nhà cô...”
Mụ ta vừa mắng xong, Hứa Đồng đột nhiên bước vào, vừa đi vừa hô: “Mọi người đều đến xem đi! Bác sĩ Hà nhìn an an tĩnh tĩnh, vô thanh vô tức nhưng trên thực tế lại lừa tiền! Tôi đã biết chi phí điều chế cao trị nứt da kia của cô ta chưa đến năm hào! Cô ta lại bán tận năm đồng! Không phải lòng dạ hiểm độc sao? Mọi người đừng để bị cô ta lừa! Tôi tìm người làm được một lô cao trị nứt da, giống của cô ta như đúc, chỉ bán hai đồng! Hơn nữa cao trị nứt da của tôi còn bỏ thêm mấy vị thuốc làm tăng hiệu quả!”
Hứa Đồng trực tiếp lấy ra một cái rương, ước chừng có năm mươi hộp cao trị nứt da!
Hà Loan Loan khựng lại nhưng cũng không tức giận, cô không biết vì sao Hứa Đồng lại biết làm cao trị nứt da, nhưng nếu Hứa Đồng có thể làm ra cao trị nứt da có hiệu quả thật thì cũng xem như là một chuyện tốt.
Nhưng Hà Loan Loan vẫn giải thích: “Quá trình tôi làm ra cao trị nứt da tương đối tốn công, bảo đảm sẽ không có bất kỳ tác dụng phụ nào, cũng có hiệu quả trị nứt da rất tốt. Tôi quả thật có tính lợi nhuận trong đó nhưng tuyệt đối không phải như Hứa Đồng nói, chi phí chưa tới năm hào mà bán năm đồng! Mấy thứ thuốc men thế này sao có thể mang ra nói giỡn? Mọi người cũng đã dùng qua cao trị nứt da của tôi rồi, hiệu quả thật sự tốt mà! Ở thành phố cũng có bán các loại cao trị nứt da phổ biến, rẻ hơn nhiều, nếu ai có thể tìm loại tốt hơn của tôi, giá cả rẻ hơn của tôi thì cứ việc tìm tôi nhận lại tiền!”
Cô nói xong lời này, mọi người không ai hé răng.
Người bị nứt da thường xuyên tất nhiên cũng biết trên thị trường có không ít cao trị nứt da nhưng lại không có loại nào thật sự tốt.
Đặc biệt là giống Hà Loan Loan làm cao trị nứt da giống nhau dùng tới năm ngày là có thể đóng vảy không hề đau đớn phát ngứa, càng là nghe cũng chưa nghe qua!
Nhưng Hứa Đồng lại một mực chắc chắn: “Mọi người phải tin tôi! Tôi đã tìm một thầy đông y rất lợi hại xem qua, cao trị nứt da của tôi giống cô ta y như đúc! Không tin mọi người thử nhìn, thử ngửi, thử dùng xem!”
Cô ta vừa nói vừa nhìn Hà Loan Loan chằm chằm, ngữ khí bất thiện: “Nếu có người dùng cao trị nứt da của tôi mà mang lại hiệu quả tốt như của cô, tôi hy vọng cô có thể trả lại tiền cho những người đã mua cao của cô, xin lỗi và thừa nhận cô là gian thương! Lang băm! Cũng phải từ chức ở Trạm y tế!”
Lúc này đây, cô ta muốn lợi dụng cao trị nứt da này hung hăng chèn ép Hà Loan Loan một lần!
Bà Từ cũng ở bên cạnh hát đệm: “Đúng vậy! Tiểu Hà cô trả tiền đây!”
Mà Hà Loan Loan nhìn vào mắt Hứa Đồng, đột nhiên nhớ tới chuyện rõ là Hứa Đồng dùng tên cô đi học cấp ba nhưng lại quay sang chê cười cô không học tới cấp ba.
Cảm giác quen thuộc này lại ùa tới.
Hà Loan Loan cười: “Hứa Đồng, cô biết trách nhiệm của người hành nghề y là gì không? Đây không phải chuyện đùa, đây là chuyện liên quan tới mạng người! Chỉ cần dùng sai thuốc một chút thì rất có thể gây ra cảnh cửa nát nhà tan!”
Đây là lần duy nhất và cũng là lần cuối cùng cô nhắc nhở cảnh cáo Hứa Đồng!