Trọng sinh trên cây cầu định mệnh - 04.

Cập nhật lúc: 2025-12-20 04:15:52
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

theo tiếng động, thấy Trần Thư mặt cắt còn giọt máu, khay cơm inox tay nghiêng , cơm canh đổ hết lên nữ sinh mặc áo vàng.

“Xin , cố ý.”

Trong mắt Trần Thư ngấn lệ, vẻ mặt xin vẻ chân thành, nhưng thấy rõ sự căm ghét trong mắt cô đối với nữ sinh đó.

Nữ sinh áo vàng càng thêm giận dữ: “Cậu giả vờ cái gì, cố ý chắc?”

“Cái nhà ăn rộng thế , chỉ đ.â.m sầm đúng , chẳng vì hôm qua chê cái điệu bộ xanh của !”

Dáng cầm khay của Trần Thư khẽ run rẩy, nước mắt từng giọt rơi xuống.

Xung quanh mấy nam sinh định lên tiếng khuyên can, nhưng một nam sinh khác ngăn .

Nam sinh đó , chính là Mậu Hàn, mắng Trần Thư trong phòng nghỉ hôm nọ.

“Xin , ... chỉ là đêm qua mất ngủ nên thẩn thờ thôi, thực sự cố ý mà.”

Vẻ mặt giễu cợt của nữ sinh áo vàng hiện rõ mồn một: “Cậu mất ngủ đêm qua, là để nghĩ xem hôm nay đổ đống thức ăn lên ?”

Trần Thư bỗng nhiên về phía đầy yếu ớt: “Không, , chỉ là bưng khay muộn quá thôi.”

lạnh lùng , đáp bất kỳ biểu cảm nào.

Trần Thư chậm rãi cúi đầu, trông thật thất vọng và mong manh.

Trước đây cô vẫn luôn dùng chiêu để thao túng , bất kể cô gì, chỉ cần lộ vẻ mặt đó, sẽ vô điều kiện về phía cô .

Chỉ vì nghĩ là bạn bè, giúp cô thì ai giúp.

bây giờ, thản nhiên tới bên cạnh nữ sinh áo vàng đó.

“Thôi, đừng nữa.”

Nữ sinh , vẻ mặt cạn lời: “Cậu còn giúp bạn ?”

ấm ức bĩu môi: “Mình chỉ thấy sợ thôi, đối xử với bạn như mà bạn còn lấy oán báo ân, thế, nhỡ bạn thù hằn thì .”

Nữ sinh suy nghĩ Trần Thư một cái, đó chán ghét lùi xa cô : “ thật, là Tống Chiêu giúp đủ thứ từ lúc nhập học đến giờ mà còn đ.á.n.h , nếu là , chắc ủ mưu gì nhiều lắm.”

mặt Trần Thư chuyển từ trắng sang xanh, ngón tay siết chặt khay cơm đến trắng bệch.

Lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Những gì từng chịu đựng như cô lập, khổ sở, cô cũng hãy nếm trải dần .

7/

Nữ sinh áo vàng đó tên là Thái Tuyền, thực ngay từ khi chuyện của và Trần Thư, cô thích cô .

Không ngờ Trần Thư chuyển đúng lớp của họ, nên cô đương nhiên là mỉa mai châm chọc Trần Thư mấy , nhưng nào Trần Thư cũng chỉ lẳng lặng gì, đó sang than vãn với những khác trong lớp.

kể xong thì phì .

“Chắc chắn cô đây bạn học bắt nạt thế nào đúng .”

Thái Tuyền kinh ngạc một chút, tò mò huých vai : “Cậu chắc chắn nhiều chuyện lắm nhỉ.”

tự giễu, chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tren-cay-cau-dinh-menh/04.html.]

Năm lớp mười cô bạn cùng bàn Đường Quyên bắt nạt , lớp thì ngắt, lớp thì đánh, tức giận cãi một trận lôi đình với bạn đó, còn xin cho cô cạnh .

Năm lớp mười một cô một nam sinh mặt dày mày dạn theo đuổi , liền đến tận nơi lý luận với , cuối cùng còn buông lời đe dọa phiền bạn học nữa.

thực tế, nữ sinh hề ngắt cô , chỉ là cho cô xem bài trong kỳ thi tháng thôi.

Còn nam sinh cũng hề theo đuổi cô , chỉ nhờ cô đưa thư tình cho mà thôi.

Thái Tuyền mà sững sờ, ngừng hỏi .

chỉ khổ, tất cả những điều đều là do Trần Thư tự khi còn là thực vật.

thể thật với Thái Tuyền, nên chỉ bảo cũng khác bụng nhắc nhở mới .

Nói xong những lời đó, thong thả bảo Thái Tuyền: “Nói thật lòng, cô từng bắt nạt, nhưng mất công cô t.h.ả.m như , tại để cô thật sự nếm trải một chút.”

Bố của Thái Tuyền là một đại gia bất động sản tiếng trong thành phố, lên từ thầu xây dựng.

Thế nên Thái Tuyền tính cách ngang ngược nhưng cũng xa trông rộng.

Thái Tuyền hiểu ý , lúc còn dấu OK.

Quả nhiên quá hai ngày, bạn cùng bàn mới là Đường Quyên với : “Cậu , Trần Thư khắp nơi bạn học bắt nạt đấy.”

“Cậu bảo xem, học thêm mấy chiêu mới nhỉ.”

che miệng phụ họa.

Câu chuyện “Chú bé chăn cừu” ai cũng , đương nhiên, khi dối quá nhiều thì sẽ chẳng ai tin nữa, ngay cả khi con sói thực sự đến.

8/

Chỉ là ngờ mới trôi qua một tuần, Trần Thư chịu nổi nữa, thế mà trực tiếp chặn đường ở ngay cổng khu chung cư.

“Cậu Thái Tuyền đối xử với thế nào ? Cô ép uống nước trong nhà vệ sinh, ép quỳ xuống xin từng một, cô còn đổ mực hết sách vở của , khiến chữ nào.”

“Không chỉ , hễ ai giúp một câu, cô sẽ hỏi đó thích .”

“Mình chuyện ít nhiều liên quan đến , Tống Chiêu, hận đến thế ?”

nghiêm túc gật đầu: “ , hận .”

Trần Thư dường như chút hiểu: “Chỉ vì chuyện nhảy cầu ? Cậu cũng lúc đó thực sự hết cách mà.”

tránh bàn tay định nắm lấy tay của cô : “Cậu tự đặt tay lên n.g.ự.c mà hỏi lòng xem, chỉ thế thôi ?”

Trần Thư lập tức hốt hoảng: “Mình đúng là nỗi khổ thể , nhưng tâm địa , chỉ sợ coi là bạn nữa, giúp nữa thôi.”

lùi hai bước giữ cách với cô : “Tâm địa của là gì? Cậu dám ?”

Trần Thư đỏ hoe mắt: “Là bố nếu còn cách nào thì sẽ bán lầu xanh, ông như ông mới tiền.”

“Là dám thật với , vì dù đó cũng là bố mà.”

chạm chiếc bút ghi âm bật sẵn trong túi: “Vậy tại báo cảnh sát, tại thật với nhân viên hội phụ nữ, tại hết đến khác tìm cách bắt chẹt đạo đức .”

“Cậu cũng học hành bao nhiêu năm , chẳng lý nào những chuyện đó, , bao nhiêu điều như , chẳng qua là vì thấy dễ bắt nạt thôi.”

Trần Thư thấy như , bộ dạng thê t.h.ả.m lập tức biến mất sạch sẽ.

 

Loading...