Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 76: --- Giang Nhị Tiểu Thư Bị Tổ Phụ Bắt Gặp

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:43:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lão thái gia cũng về ?” Thẩm Hoa hỏi lão thái thái.

 

Lão thái thái đang bỗng giật . Phải , còn lão phu quân của bà, lão già cũng cả một đêm tin tức!

 

“Đức Tài , Đức Tài,” lão thái thái gọi với ngoài cửa.

 

“Lão thái thái,” một bà tử ngoài cửa đáp lời: “Đại quản gia vẫn trở về.”

 

Lão thái thái lập tức thấy khó thở, tìm kiếm suốt cả đêm, rốt cuộc đều cả ? Kẻ tìm về, mà kẻ tìm cũng trở !

 

Thẩm Hoa cũng chẳng khá hơn lão thái thái là bao, nhưng lão thái thái thì đó , nếu nàng cũng , e rằng phủ sẽ loạn mất. “Hay là, là chúng ,” Thẩm Hoa cố gắng hết sức nghĩ cách.

 

Lão thái thái lúc lau mắt, gạt những giọt lệ mặt, trấn tĩnh tâm thần, : “Điều hết trong phủ tìm, đừng là tìm con nha đầu c.h.ế.t tiệt , chỉ là tìm lão thái gia.”

 

Thẩm Hoa vội vàng đáp một tiếng, chạy ngoài sân.

 

Thẩm Hoa ngoài, lão thái thái tự bước đến cửa phòng, hỏi bà tử ngoài cửa: “Dữ ca nhi và Hiện ca nhi ?”

 

Bà tử vội vàng đáp: “Hai vị thiếu gia vẫn thức giấc.”

 

Sắc mặt lão thái thái lập tức âm trầm, nhà sắp sập trời , mà hai vị ung dung ngủ một giấc thật ngon lành.

 

Bà tử sắc mặt lão thái thái, cẩn thận hỏi một câu: “Có cần gọi hai vị thiếu gia dậy ạ?”

 

Lão thái thái: “Không cần, cứ để bọn họ ngủ.”

 

Hai thức dậy, thì thể giúp việc gì? Giúp ngoài tìm ? Vậy thì khiến lão già tốn công, dỗ cho hai đó giậm chân la hét .

 

“Ngươi phòng lão thái gia xem thử,” lão thái thái với bà tử: “Nhỡ ông về ai thấy thì .”

 

Bà tử: “…”

 

Lão thái gia là một sống lớn như , khi nhà ắt hẳn khác thấy chứ? Đám canh cổng lớn mù.

 

Trong lòng nghĩ , nhưng bà tử vẫn vội vã về phía phòng của lão thái gia.

 

Trong lúc hầu phủ đang loạn cào cào, Giang Minh Nguyệt đến bên ngoài bức tường hậu viện, đang định leo tường nhà thì thấy tiếng ho khan phía . Giang Minh Nguyệt rùng một cái, nàng của Đồ Sơn Vương phủ bám theo về đến tận nhà ? Trên đường về nàng cẩn thận , mà vẫn bám theo ư?

 

Nàng lặng lẽ siết chặt nắm đấm, Giang Minh Nguyệt vội đầu , đ.á.n.h chết, đặc biệt là đ.á.n.h c.h.ế.t , thì nhất xuất kỳ bất ý.

 

“Khụ,” Giang Minh Nguyệt ho khan một tiếng, cất lời : “Minh Nguyệt nhi.”

 

Giang Minh Nguyệt buông lỏng bàn tay đang nắm chặt thành quyền, thở nín , chậm rãi , mỉm với phía , : “Gia.”

 

Giang lão gia tử chắp tay lưng, cách Giang Minh Nguyệt xa. Lão gia tử mặc một bộ áo tơi, mặt hằn rõ những nếp nhăn, trông hệt như một lão ngư ông lâu năm sông nước, chịu đựng gió sông thổi.

 

Bị gia gia của chằm chằm, Giang Minh Nguyệt lúc mới chợt nhận , đưa tay tháo khăn che mặt xuống.

 

“Con đây là,” lão gia tử : “Con ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Không, cả.”

 

Lão gia tử: “Hôm qua ở Tứ Hải Thương Hành xem náo nhiệt cả đêm, con nha đầu xem náo nhiệt ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Gia, cả đêm về nhà ?”

 

Lão gia tử: “Ta về nhà tính là chuyện lớn ? Con về nhà, mới là chuyện lớn đó nha đầu, , con ?”

 

Giang Minh Nguyệt bắt đầu ứng biến nghĩ lời.

 

Mèo Dịch Truyện

“Con xem y phục con đang mặc kìa,” lão gia tử : “Lại còn che mặt, con gì? Giết phóng hỏa?”

 

Giang Minh Nguyệt đảo mắt một cái, : “Gia , g.i.ế.c phóng hỏa? Ta nào bản lĩnh chuyện .”

 

“Hừm,” lão gia tử: “Ống tay áo của con, bên trái, vết m.á.u kìa.”

 

Giang Minh Nguyệt theo bản năng cúi đầu xem, ống tay áo trái của nàng vết m.á.u ? Chuyện thể? A Tuế chỉ vài vết thương ngoài da, vết thương còn chảy máu, nàng dính m.á.u từ ?

 

Lão gia tử cứ chắp tay lưng Giang Minh Nguyệt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-76-giang-nhi-tieu-thu-bi-to-phu-bat-gap.html.]

Giang Minh Nguyệt cúi đầu, cũng phản ứng kịp là mắc lừa, nào máu, đây là gia gia của nàng đang lừa nàng đó.

 

“Xem thật sự là chuyện đổ m.á.u ,” lão gia tử cũng chẳng hề hoảng sợ, cho dù tôn nữ của lão, tối qua thật sự g.i.ế.c , thì đó cũng là tôn nữ của lão.

 

Giang Minh Nguyệt: “Cũng giống gia gia, xem náo nhiệt thôi.”

 

Lão gia tử: “Con Đồ Sơn Vương phủ?”

 

Giang Minh Nguyệt lấy mũi chân chọc chọc xuống mặt đất.

 

“Con đây là,” lão gia tử : “Đồ Sơn Vương phủ tối qua náo loạn vì thích khách, thích khách đó là con chứ?”

 

Tôn nữ của lão ăn mặc thế , thích khách thì chẳng ai tin cả.

 

Giang Minh Nguyệt: “Triệu Lăng Tiêu thương.”

 

Lão gia tử: “Con thất bại ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ta…”

 

“Được , đừng nữa, con nha đầu ,” lão gia tử đưa ngón tay chọc chọc Giang Minh Nguyệt, “Con đây là tức giận vì thiết với tiểu thư Ngụy gia, mà còn cầu hôn con ư?”

 

Giang Minh Nguyệt cho rằng, nông cạn như , nhưng nếu nàng với gia gia rằng nàng vì dân trừ hại, thì gia gia của nàng cũng chẳng tin nàng.

 

“Con đây là, con đây là hà tất ?” lão gia tử vội vàng với Giang Minh Nguyệt: “Cái tính tiểu khí của con đó, con sửa . Con tranh giành trang sức với tỷ tỷ thì còn tạm , giờ con còn g.i.ế.c nữa, con quả đúng là con gái của Giang Nhị Ngưu mà.”

 

Cha là kẻ sát nhân, con gái g.i.ế.c cũng ngay!

 

“Con đến gà còn g.i.ế.c một con, con g.i.ế.c thế nào ?” lão gia tử hỏi Giang Minh Nguyệt.

 

Giang Minh Nguyệt lên tiếng, gà thì g.i.ế.c bao giờ, nhưng thì nàng thật sự g.i.ế.c .

 

“Đi theo ,” lão gia tử bảo Giang Minh Nguyệt theo .

 

“Ta leo…”

 

Lão gia tử: “Nãi nãi con đêm qua con ở nhà .”

 

Giang nhị tiểu thư, dám xông Đồ Sơn Vương phủ g.i.ế.c , sắc mặt lập tức đổi, Nãi nãi ?!

 

“Ta ở ngoài cửa phòng bà thấy bà chuyện ,” lão gia tử : “Ta mới đây, đến chỗ để bắt con đó.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Gia, về nhà một chuyến ư?”

 

Lão gia tử: “Ừm.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Nãi nãi thấy ?”

 

Lão gia tử đầu Giang Minh Nguyệt một cái.

 

Giang Minh Nguyệt liền đổi sang một câu hỏi khác: “Gia đến đây để bắt, để đợi ?”

 

Lão gia tử: “Nơi gần với Tú lâu của con nhất.”

 

Giang Minh Nguyệt còn thể nữa chứ?

 

“Lát nữa gặp nãi nãi con, con đừng gì,” lão gia tử dặn dò Giang Minh Nguyệt: “Coi chừng bà đ.á.n.h con đó.”

 

“Vậy thì , thì y phục chứ,” Giang Minh Nguyệt: “Ta cứ thế gặp nãi nãi ư?”

 

Lão gia tử dừng bước, cũng , lão thái bà thấy tôn nữ của trong bộ dạng thích khách , nhất định sẽ phát điên mất.

 

“Không thể về,” lão gia tử : “Tú lâu giờ chắc chắn canh giữ, chúng , chúng mua ngay một bộ y phục khác, , nhanh .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Giờ còn sớm, chắc tiệm y phục nào mở cửa nhỉ?”

 

“Có việc ăn, con sợ ông chủ mở cửa ?” lão gia tử chắp tay lưng, bước nhanh, “Con thể chuyện nữa , g.i.ế.c đó, bắt sẽ c.h.é.m đầu, cha con cũng cứu nổi con .”

 

Giang Minh Nguyệt lập tức đáp lời: “Vâng, nhớ , sẽ nữa , gia gia cứ yên tâm.” Quay kệ sách

 

 

Loading...