Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 68: Mũi Nỏ Bắn Về Thế Tử Gia ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:43:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phàm đời ganh ghét thì là kẻ tầm thường, Mục thị Vương phi nay vẫn luôn nghĩ như . Chính vì trưởng tử của nàng quá đỗi xuất chúng, mới khiến một đám phế vật kém xa con trai nàng, đố kỵ con trai nàng mà gây chuyện. Thế nhưng giờ đây, ý nghĩ còn khiến Vương phi nguôi ngoai nữa. Tại bọn phế vật đó thể buông tha cho con trai nàng?

 

“Nhi tử sẽ gặp bọn họ,” Triệu Lăng Tiêu nhỏ giọng an ủi Vương phi, khuyên nàng hồi phòng. Dù chán ghét Phúc Vương đến mấy, liệu thể mắng đ.á.n.h chăng? Phụ của vị Vương gia là Quân vương, còn bọn là bề , đây chính là sự khác biệt một trời một vực. Cái gọi là quyền thế, Triệu Lăng Tiêu chẳng cần trải nghiệm nhiều, chỉ cần Phúc Vương là thấm thía vô cùng.

 

“Hắn sẽ gây chuyện trong phủ chứ?” Vương phi lòng đầy lo âu.

 

“Chẳng qua chỉ là gây rối đôi chút mà thôi,” Triệu Lăng Tiêu như dự liệu chuyện, khẽ với Vương phi: “Đây cũng chẳng đầu Phúc Vương gia hành sự như . Mẫu phi cứ an tâm hồi phòng nghỉ ngơi, càng ít trông thấy , càng hứng thú loạn.”

 

Phúc Vương là kẻ "thấy thì hăng", điều Vương phi rõ.

 

“Chẳng còn Triệu Tây Lâu ?” Vương phi vẫn lo lắng, “Phúc Vương gia gây chuyện, nào chẳng do xúi giục?”

 

“Hắt xì!” Triệu Lăng Vân ngoài cổng Vương phủ hắt một cái, đoạn thò đầu bên trong phủ. Triệu Đại lão gia với Phúc Vương: “Nửa ngày Tiên giả vẫn chịu , là chúng thôi, hôm khác sẽ dẫn thêm tới tìm .”

 

Phúc Vương đáp: “Hắn , thì sẽ .”

 

Vừa Phúc Vương , Triệu Lăng Vân vội vã đưa tay kéo , “Ngươi định cố xông ư?” Nào ngờ, khi vươn tay kéo, liền Phúc Vương phản thủ khóa chặt cánh tay . Phúc Vương gia liền ngược , kéo lê Triệu Lăng Vân Đồ Sơn Vương phủ.

 

“Ngươi buông tay !” Triệu Lăng Vân quát: “Ngươi thể buông tay ?”

 

Trong đại môn, thị vệ Đồ Sơn Vương phủ ít, là những trai tráng kiện, còn mang đao. Thế nhưng khi chứng kiến Phúc Vương cứ thế lôi xềnh xệch Triệu Lăng Vân trong, đám thị vệ cũng chẳng cách nào. Làm họ thể ngăn cản Phúc Vương đây?

 

“Ngươi đây là gây chuyện,” Triệu Lăng Vân sức lùi , mong thể để ? Có thể đừng liên lụy ?

 

Phúc Vương: “Bổn vương từng gây chuyện.”

 

Triệu Lăng Vân suýt chút nữa phun máu. “Ngươi chuyện thể tự vấn lương tâm một chút ?”

 

“Đây là kéo lê ch.ó c.h.ế.t mà,” Hồ Lô nhỏ giọng lẩm bẩm, y giúp kéo chủ tử về, nhưng y cố sức cũng kéo Vương gia.

 

Vương Thuận Tử liếc Hồ Lô một cái, thầm nghĩ: dám chủ tử của là ch.ó chết, ngươi cũng thật là can đảm.

 

“Đứng ngoài đó, đừng !” Thấy hôm nay thể thoát , Triệu Lăng Vân bắt đầu quát Hồ Lô: “Vào hết gì? Muốn đ.á.n.h ?”

 

Mèo Dịch Truyện

Cả đám Hồ Lô chôn chân bên ngoài Đồ Sơn Vương phủ, dám nhúc nhích.

 

“Vào hết ,” Phúc Vương khác hẳn Triệu Đại lão gia, đầy tự tin lớn tiếng gọi của phủ.

 

Vương Thuận Tử còn cách nào, đành cứng đầu, vị Đại thái giám họ Vương cùng của Phúc Vương phủ cùng tiến Đồ Sơn Vương phủ.

 

“Đến ,” thấy Triệu Lăng Tiêu từ phía bình phong bước , Phúc Vương liền buông bạn của . Đến giờ phút , Triệu Đại sẽ bỏ mà chạy, một chút nghĩa khí đó, Phúc Vương vẫn tin Triệu Lăng Vân .

 

Bước chân của Triệu Lăng Tiêu cũng coi như vội vã, nhưng vị Thế tử gia khi bước , dù là thong thả gấp gáp, đều toát lên vẻ ung dung, điềm tĩnh. Cứ như thể, lúc khuya khoắt thế , Phúc Vương và Triệu Lăng Vân đến khách, còn là chủ nhà để khách đợi lâu, nên vội vã nghênh đón.

 

“Ngươi xem kìa, rõ ràng trong lòng sợ hãi, còn giả vờ với bổn vương,” Phúc Vương lẩm bẩm với Triệu Lăng Vân.

 

Triệu Lăng Vân đáp: “Con mắt nào của ngươi sợ hãi? Đây là nhà , lát nữa đ.á.n.h , đ.á.n.h thể là ?”

 

Phúc Vương quanh , : “Ngươi lý, chúng đây? Chúng bất ngờ tay ư?”

 

Triệu Lăng Vân: “…”

 

Vậy ngươi thấy Tiên giả, quyết định thèm chuyện với tên , mà trực tiếp tay luôn ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-68-mui-no-ban-ve-the-tu-gia.html.]

“Thiếp của đến a,” Phúc Vương : “Bây giờ chúng sỉ nhục , hình như còn quá sớm thì .”

 

Triệu Lăng Vân : “Mắng cũng xem sớm muộn ?”

 

Tên ngốc bây giờ nhất định đang lên cơn, ? Nhất định là !

 

“Tiên giả, Triệu Lăng Tiêu,” Phúc Vương lớn tiếng gọi Triệu Lăng Tiêu.

 

Thần sắc của Phúc Vương đầy vẻ hưng phấn, hai mắt sáng rực. Vị Vương gia kéo lê Triệu Lăng Vân như kéo lê ch.ó chết, nhưng khi chằm chằm Triệu Lăng Tiêu, vị Vương gia giống như…

 

“Ngươi đừng như ch.ó thấy phân, mà cứ chằm chằm Tiên giả như ,” Triệu Lăng Vân với Phúc Vương: “Ngươi đây là định ăn phân ?”

 

Phúc Vương: “Triệu Đại, chúng tay thôi.”

 

“Cái gì?” Triệu Lăng Vân kinh ngạc : “Vương gia, hãy suy xét thêm .”

 

“Lên ,” Phúc Vương kéo Triệu Lăng Vân tiến về phía .

 

“Thế tử gia,” các thị vệ vội vàng chắn Triệu Lăng Tiêu.

 

“Vô sự,” Triệu Lăng Tiêu khẽ .

 

Không Thế tử gia xem thường hai kẻ đang xông tới , mà là hai vị cộng cũng thể nào là đối thủ của , từng giao đấu bao giờ.

 

“Triệu Lăng Tiêu,” thấy Phúc Vương thể khuyên ngăn nữa, Triệu Lăng Vân dứt khoát tay , Triệu Đại lão gia lớn tiếng quát: “Đây là Vương gia, ngươi dám đ.á.n.h Vương gia ? Triệu Lăng Tiêu, Thánh thượng sẽ bỏ qua cho ngươi !”

 

Mọi : “…”

 

Vị đúng là quá vô sỉ , nhiều như , mà vẫn thể mở mắt lời bịa đặt, còn vu vạ ngược nữa chứ.

 

“Ngươi la lối gì thế?” Phúc Vương cũng hài lòng, trách Triệu Lăng Vân: “Đánh xong hẵng kêu, kêu thì tính là gì? Sao ngươi hèn nhát chứ?”

 

Triệu Lăng Vân hiện vẻ mặt “ngươi cái quái gì chứ”, thầm nghĩ: ngươi đánh, chúng mới tay, thì chúng gọi là tự vệ, gọi là phản kháng, xét đúng sai, chúng còn là nạn nhân nguyên đơn nữa đấy!

 

Triệu Lăng Tiêu lúc dừng bước, cũng vội, chỉ lẳng lặng xem hai vị đồng song ngày xưa diễn trò. Thế tử gia , chỉ cần sốt ruột mở lời, hai tên ngốc sẽ tự đ.á.n.h .

 

“Chủ tử, chủ tử,” Vương Thuận Tử lúc , y thể để Vương gia nhà và Triệu Đại lão gia đ.á.n.h , như chẳng để Đồ Sơn Vương thế tử xem trò vui ? “Chủ tử, hãy buông Đại lão gia , Đại lão gia cũng sai. Đồ Sơn Vương phủ dám để chủ tử đợi lâu như ở đại môn, bọn họ, bọn họ đây chính là bất kính!”

 

“Ơ, đúng ,” Triệu Lăng Vân lập tức phụ họa.

 

“Ha,” Phúc Vương lạnh.

 

Triệu Lăng Vân càng thêm cảnh giác: “Ngươi đang nghĩ gì ?” Hắn hỏi Phúc Vương, vẻ mặt vị lúc vẻ đúng lắm.

 

“Triệu Lăng Tiêu,” Phúc Vương giơ tay đẩy Triệu Đại lão gia sang một bên, Triệu Lăng Tiêu : “Không ngờ ngươi cũng sẽ cưới a.”

 

Triệu Lăng Vân suýt chút nữa quỳ xuống với vị Vương gia , “Đây chính là lời ngươi là sỉ nhục ư? Ngươi thà trực tiếp mắng Triệu Lăng Tiêu là ch.ó còn hơn!”

 

“Trường Không mắt Vương gia,” Triệu Lăng Tiêu thì chắp tay hành lễ với Phúc Vương.

 

“Ta Triệu Lăng Tiêu ,” Triệu Lăng Vân định mở lời, quyết định chính sẽ mắng Triệu Lăng Tiêu là ch.ó . Thế nhưng kịp chờ Triệu Đại lão gia mở miệng mắng, cảm thấy thứ gì đó, bay sượt qua bên cạnh .

 

Một cây đoản nỗ, từ phía đại môn vút qua trung mà đến, b.ắ.n thẳng về phía Triệu Lăng Tiêu.

 

 

Loading...