Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 651: --- Trịnh Đại học sĩ nói, chúng ta chưa đủ hiểu biết về kẻ địch
Cập nhật lúc: 2025-10-04 13:49:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Nhập Thu đưa Giang Minh Nguyệt về An Viễn Hầu phủ, việc trong những lời đồn đại về Việt Quốc Công phủ ở kinh thành, chẳng khác nào thêm củi lửa dữ, đổ dầu chảo nóng, thêm sự thổi phồng của Hoa Thẩm và một nhóm , khiến Triệu An Dương vốn ở tình cảnh khó khăn càng thêm khốn đốn, đến nỗi khó lòng sinh tồn.
Cái tên Triệu Nhị đắc thế quên gốc gác.
Nói cái gì chứ? Triệu Nhị còn đắc thế mà quên gốc gác .
Triệu Nhị còn đoạt Việt Quốc Công phủ ư? Sao dám nghĩ như chứ?
Chẳng Triệu Nhị dùng thủ đoạn gì mà ngay cả con gái An Viễn Hầu gia cũng thể ở Quốc Công phủ.
38. [Triệu Nhị phương Nam quan, đây chẳng là bán tẩu mà đổi lấy chức quan đó chứ?
…
Cứ thế mà lan truyền, những lời đồn đại ban đầu còn bình thường, nhiều lắm là mắng Triệu An Dương vài câu, nhưng càng về càng hoang đường, cuối cùng còn đồn Triệu An Dương hại c.h.ế.t Triệu Lăng Vân, tiểu Trịnh thị dùng thuật chú nguyền Giang Minh Nguyệt đoản mệnh, những tin đồn như xuất hiện.
“Bên ngoài còn thờ hồ tiên!” tiểu Trịnh thị tức đến bật , gào lên với Trịnh Đại học sĩ và Triệu An Dương: “Cứ thế mãi, chẳng lẽ thành vu bà ?”
Triệu An Dương nên lời, chỉ đành cúi đầu yên.
Trịnh Đại học sĩ lộ vẻ mất kiên nhẫn, quở mắng nữ nhi: “Con xuống mà chuyện, con xem bộ dạng con bây giờ ?”
Mèo Dịch Truyện
Lúc tiểu Trịnh thị như kiến bò chảo nóng, nàng yên ?
Trong lòng Trịnh Đại học sĩ cũng phiền não, Triệu An Dương và tiểu Trịnh thị mắng đến nỗi hổ thẹn , ông cũng chẳng dễ chịu hơn là bao, vì con rể mà mưu cầu chức quan, đây là danh tiếng gì ?
“Ngươi nghĩ thế nào ?” Trịnh Đại học sĩ hỏi Triệu An Dương.
“Vô sỉ,” Triệu An Dương mắng một câu.
Trịnh Đại học sĩ: “ là vô sỉ, nhưng hỏi ngươi, Hành Nam, ngươi suy nghĩ kỹ ?”
Triệu An Dương thể đưa lựa chọn, Cục Dệt Ninh Châu, nhưng đồng thời, cũng dám tưởng tượng, khi còn liên quan đến Việt Quốc Công phủ, sẽ . Không gia tộc hậu thuẫn, sẽ chẳng còn chỗ dựa nào cả.
Trịnh Đại học sĩ phiền lòng vì Triệu An Dương do dự quyết, ngay cả một quyết định cũng thể đưa , thì việc gì? cũng chẳng còn cách nào, ông gả nữ nhi cho kẻ bất tài , thể vãn hồi nữa.
Tiểu Trịnh thị liếc Triệu An Dương một cái, với Trịnh Đại học sĩ: “Phụ , xem nên thế nào?”
Trịnh Đại học sĩ: “Nếu Hành Nam còn luyến tiếc Việt Quốc Công phủ, thì đừng đến Ninh Châu. Cứ ở kinh thành…”
“Vẫn ở kinh thành ư?” tiểu Trịnh thị thất thố ngắt lời phụ , nàng ngay cả một ngày ở kinh thành cũng chịu nổi nữa.
Trịnh Đại học sĩ để ý đến nữ nhi, với Triệu An Dương: “Vậy ngươi cứ ở kinh thành ư?”
Triệu An Dương ngây : “Ta ở Lễ Bộ đang gặp khó khăn lắm.”
Triệu An Dương giờ ở Lễ Bộ, ai nấy đều tránh như tránh tà, cái tư vị coi như đồ dơ bẩn, mà dễ chịu .
Trịnh Đại học sĩ: “Cá và tay gấu thể cả hai, ngươi thể tất cả thứ.”
Triệu An Dương: “Tại nhất định khiến và Triệu Lăng Vân phân gia? Chuyện rốt cuộc liên quan gì đến việc Ninh Châu nhậm chức?”
Trịnh Đại học sĩ: “Quan hệ giữa Lại Bộ và trưởng ngươi , chuyện với ngươi .”
Triệu An Dương: “Là vị đại nhân nào của Lại Bộ?”
Trịnh Đại học sĩ: “Lại Bộ Thượng thư Tần đại nhân.”
Triệu An Dương: “Tần Tĩnh?”
Trịnh Đại học sĩ: “ .”
Triệu An Dương: “Triệu Lăng Vân đắc tội với như thế nào?”
Trịnh Đại học sĩ: “Triệu Tây Lâu đắc tội khác cần lý do ? Trong triều đình, từng đắc tội chỉ đếm đầu ngón tay thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-651-trinh-dai-hoc-si-noi-chung-ta-chua-du-hieu-biet-ve-ke-dich.html.]
“Thế nhưng,” Triệu An Dương : “Tần đại nhân đây chẳng là tư vị đó ?”
Ngươi Tần Tĩnh thù với Triệu Lăng Vân, ngươi gây khó dễ Triệu An Dương gì?
Tiểu Trịnh thị nổi nữa, hạ giọng : “Ngươi đang cái gì ? Chức quan Cục Dệt Ninh Châu là phụ vất vả mới tìm cho ngươi đó!”
Ngươi nghĩ chức quan Cục Dệt Ninh Châu nhờ tư vị mà ?
Triệu An Dương: “Tần đại nhân đối phó Triệu Lăng Vân ư? Hiện giờ đang gây khó dễ cho !”
Hiện giờ Triệu Lăng Vân gì thì cứ đó, còn cưỡi hổ khó xuống, tiến thoái lưỡng nan là Triệu An Dương , thì Tần Thượng thư rốt cuộc thù với ai?
Trịnh Đại học sĩ Triệu An Dương đang kích động, hít sâu một , với con rể: “Trong mắt Tần đại nhân, ngươi là em trai ruột của Triệu Tây Lâu, đơn giản là thôi. Hắn nợ một ân tình, còn dùng ngươi để đối phó Triệu Tây Lâu.”
Triệu An Dương: “Hiện giờ chúng đang đối phó Triệu Tây Lâu ?”
“Không,” Trịnh Đại học sĩ : “Ngươi thành công, ngươi Triệu Tây Lâu phản đòn một nước .”
Triệu An Dương liền sốt ruột, là của chứ? Hắn sai điều gì?
Trịnh Đại học sĩ: “Hơn nữa, chúng ai cũng ngờ, Giang Nhập Thu mặt vì Triệu Tây Lâu.”
Tiểu Trịnh thị : “Ông là nhạc phụ của Triệu Tây Lâu mà.”
Trịnh Đại học sĩ: “Giang Nhập Thu và các con của quan hệ lạnh nhạt, trưởng nữ và thứ nữ xuất giá, đều về kinh. Kỹ càng mà , Giang Nhập Thu ở kinh thành ít ngày, chúng đều đủ hiểu về .”
Ý trong lời Trịnh Đại học sĩ chính là, ai ngờ Giang Nhập Thu liều lĩnh đến , liêm sỉ đến thế? Làm nhạc phụ mà chạy đến nhà con rể can dự chuyện phân gia, dịp cuối năm, đúng lúc chủ mẫu bận rộn nhất, còn đưa nữ nhi xuất giá về nhà. Bàn tay ngươi Giang Nhập Thu, thể vươn dài đến chứ?
Triệu An Dương Trịnh Đại học sĩ.
Trịnh Đại học sĩ: “Ngươi đừng , thể so bì với Giang Nhập Thu. Hơn nữa, nhắc nhở ngươi một câu, Giang Nhập Thu là sủng thần của Thánh thượng, là thể tùy ý cung diện kiến Thánh thượng, đắc tội với , chẳng lợi lộc gì .”
Tiểu Trịnh thị: “Phụ , An Viễn Hầu khi nào rời kinh?”
Trịnh Đại học sĩ: “Ta , các ngươi trông cậy Giang Nhập Thu rời kinh để các ngươi thở phào nhẹ nhõm, đây chẳng là quá động ?”
Ngươi thể đặt hy vọng xoay chuyển tình cảnh khó khăn hiện giờ lên kẻ khác chứ.
Tiểu Trịnh thị sang Triệu An Dương : “Ngươi cứ chọn một , cứ mãi dây dưa thế , ngươi Tần đại nhân đổi ý ? Ngươi An Viễn Hầu sẽ gì với Thánh thượng ?”
Ngươi cứ do dự mãi thế , ngươi nghĩ chức vị trống ở Cục Dệt Ninh Châu sẽ mãi chờ đợi ngươi ?
Triệu An Dương: “Không gia tộc, …”
“Trịnh gia chúng cũng thể che chở ngươi,” Trịnh Đại học sĩ vẫy tay với Triệu An Dương, để hết nỗi lo lắng, “Phân tông , Hành Nam, thật ngay từ đầu, ngươi lựa chọn nào khác.”
Triệu An Dương trong căn phòng chậu than sưởi ấm, nhưng thể vẫn lạnh lẽo.
Tiểu Trịnh thị liền thúc giục: “Phụ đó, ngươi thấy ?”
Sau nếu Triệu An Dương chỉ thể dựa Trịnh gia, thì tiểu Trịnh thị càng cần khách khí với Triệu An Dương nữa .
Triệu An Dương hỏi tiểu Trịnh thị một câu: “Vậy Khởi Ca Nhi thì ? Ta và Triệu Lăng Vân phân tông , Khởi Ca Nhi còn ở Quốc Công phủ nữa ?”
Trịnh Đại học sĩ : “Sau khi ngươi và Triệu Tây Lâu phân tông, Khởi Ca Nhi thể đến Trịnh phủ ở.”
“Phụ sẽ đích dạy dỗ Khởi Ca Nhi, ngươi còn lo lắng điều gì nữa?” tiểu Trịnh thị lập tức .
Trịnh Đại học sĩ Triệu An Dương: “Ta cũng giục ngươi, ngươi cứ suy nghĩ thêm vài ngày , hy vọng ngươi sẽ vận may, sẽ vì do dự mà bỏ lỡ cơ hội đến Ninh Châu.”
Triệu An Dương: “…”
Ngươi mà giục ?