Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 58: --- Nhị tiểu thư Giang nói, đêm nay không yên bình ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:43:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đã tốn bao nhiêu tiền?” Giang Minh Nguyệt hỏi Hoa thẩm.

 

Hoa thẩm đáp: “Chuyện mạo hiểm, nên tiền chi cũng nhiều, đưa trọn một xâu tiền đấy.”

 

Giang Minh Nguyệt dẫn Hoa thẩm Tú Lâu, lấy một xâu tiền, dùng một túi vải đựng , đưa cho Hoa thẩm, : “Số tiền coi như bỏ .”

 

Hoa thẩm Giang Minh Nguyệt lấy tiền từ hòm tiền bỏ túi, nhưng bà mơ cũng nghĩ tới, tiền là Giang Minh Nguyệt đưa cho bà.

 

“Số tiền thể nhận?” Hoa thẩm vội vàng lắc đầu, đẩy túi tiền mà Giang Minh Nguyệt nhét tay bà .

 

“Chẳng dành tiền cưới vợ cho Hoa Thụy ?” Giang Minh Nguyệt chỉ dùng một tay, đủ sức giữ tay Hoa thẩm, “Tiền cưới vợ của Thụy ca nhi đủ ?” Giang Minh Nguyệt hỏi Hoa thẩm.

 

Muốn đến việc để đ.á.n.h thẳng lòng và chỗ đau, Giang Minh Nguyệt bây giờ tinh thông. Hoa thẩm thể đồng tình với Hồ Tứ tiểu thư, cảm thấy Quan thị và Hồ Ngũ tiểu thư việc quá đáng, bà thể Hồ Tứ tiểu thư mặt bênh vực, nhưng xét cho cùng, con phân biệt sơ xa gần, ở chỗ Hoa thẩm, ai thể sánh bằng đứa cháu trai ruột thịt duy nhất của bà là Hoa Thụy?

 

“Chỉ vài tháng nữa, bà sẽ đến chùa thắp hương cầu an cho Thụy ca nhi ,” Giang Minh Nguyệt đặt túi vải đựng tiền chiếc túi đeo bên hông Hoa thẩm, nhỏ giọng : “Sóc vọng rằm ba nén hương bình an cầu, bà thể an lòng ?”

 

Hoa Thụy là tòng quân, đao kiếm mắt, để cầu sự bình an cho Hoa Thụy, điều duy nhất Hoa thẩm thể là sóc vọng rằm đến chùa thắp hương bình an cho Hoa Thụy, tiền hương dầu nào cũng cho hào phóng, khoản chi hề nhỏ.

 

“Cầm lấy ,” Giang Minh Nguyệt Hoa thẩm , “Ta cũng mong Hồ Tứ tiểu thư bình an.”

 

Hoa thẩm nắm chặt túi đồ đeo bên hông, bỗng dưng mắt bà đỏ hoe, nhị tiểu thư từ lúc nào cũng quan tâm khác chứ! “Khó cho nhị tiểu thư vẫn còn nhớ đến thằng nhóc Hoa Thụy nhà ,” Hoa thẩm với Giang Minh Nguyệt.

 

Mấy cánh cửa sổ hoa trong phòng, lúc gió thổi kêu lách cách, Hoa thẩm câu nổi gió , một trận mưa đêm liền trút xuống.

 

“Ối, mưa ,” Hoa thẩm vội chạy đến cửa sổ cài chốt, sợ gió thổi bung cửa sổ hoa.

 

Hai nha hầu hạ Giang Minh Nguyệt cũng chạy phòng, giúp Hoa thẩm cùng bận rộn.

 

Giang Minh Nguyệt xuống sạp, tháo kim bộ diêu đầu , tiện tay ném sang một bên, tháo trâm cài tóc búi, một mái tóc đen như thác nước liền xõa xuống. Giang Minh Nguyệt thở phào một , với Hoa thẩm đang cạnh : “Lại mưa , hai ngày nay quả là yên bình chút nào.”

 

Hoa thẩm hiểu lời Giang Minh Nguyệt , mưa gió thì liên quan gì đến sự thái bình?

Mèo Dịch Truyện

 

Trước Vương phủ Đồ Sơn ở kinh thành, một quản sự dẫn theo một đội gia đinh, đội mưa cổng. Thấy Triệu Lăng Tiêu trở về, quản sự vội vàng bước xuống bậc thang đón, che dù cho thế tử gia xuống ngựa, truyền lời: “Thế tử gia, Vương phi vẫn luôn đợi ngài.”

 

Triệu Lăng Tiêu gật đầu, giao roi ngựa cho thị vệ phía , : “Đã rõ.”

 

Quản sự hôm nay trong phủ chuyện xảy , nhân lúc theo Triệu Lăng Tiêu lên bậc thang phủ, y lén lút trộm thế tử gia nhà một cái, phát hiện ngoài việc tóc thế tử gia mưa ướt một chút, thứ vẫn như thường.

 

“Thế tử gia,” một quản sự bà tử hầu hạ bên cạnh Mục thị Vương phi, Thôi bà tử lúc cũng dẫn đến cổng, xông Triệu Lăng Tiêu bước qua cửa hành lễ, mở miệng : “Nô tỳ cung nghênh thế tử gia, thế tử gia, Vương phi sai ngài đến gặp bà .”

 

Triệu Lăng Tiêu một tiếng, đùa cợt: “Mẫu phi còn phái cả bà đến đón, bà sợ bỏ trốn ?”

 

Đêm khuya, gió thổi mưa rơi tầm tã, đèn lồng hành lang gió thổi lắc lư loạn xạ, ánh đèn mờ ảo, Thôi bà tử cũng rõ vẻ mặt thế tử gia nhà . Thôi bà tử chỉ , Vương phi đập vỡ năm sáu bộ đồ sứ hảo hạng, lo lắng sốt ruột đến giờ vẫn nguôi. để thúc giục Triệu Lăng Tiêu nhanh chóng đến chỗ Vương phi, Thôi bà tử dù nóng lòng như Mục thị Vương phi, bà cũng lá gan đó.

 

Theo Triệu Lăng Tiêu vòng qua bình phong tiền đình, qua tiền viện, hậu trạch, Thôi bà tử lúc mới yên tâm, thế tử gia quả nhiên về đến gặp Vương phi nhà bà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-58-nhi-tieu-thu-giang-noi-dem-nay-khong-yen-binh.html.]

 

Khi Mục thị Vương phi thấy Triệu Lăng Tiêu, nhớ đến cái của , “Mưa ướt như , con quần áo qua đây?” Vương phi vội với trưởng tử: “Bị cảm lạnh thì ?”

 

Triệu Lăng Tiêu hành lễ với Mục thị Vương phi, : “Mẫu phi yên tâm, trong tiết xuân , con trai sẽ cảm lạnh .”

 

“Mau về quần áo hẵng đến,” Vương phi thúc giục Triệu Lăng Tiêu về phòng đồ, thúc giục Thôi bà tử: “Mau chuẩn canh gừng cho thế tử gia.”

 

Thôi bà tử liên tục , nhanh chân bước , Triệu Lăng Tiêu đến một chiếc ghế trống bên cạnh Vương phi, vén vạt áo xuống.

 

Mục thị Vương phi thấy trưởng tử như , liền lệnh cho trong phòng: “Tất cả lui xuống.”

 

Trong nháy mắt, nha bà tử lui , trong sảnh đường điêu lương họa đống , chỉ còn hai con đối diện .

 

“Thánh thượng thế nào?” Vương phi mở miệng hỏi ngay.

 

Triệu Lăng Tiêu: “Thánh thượng giữ kinh thành, ngài còn ban Tạ thị nữ cho , lúc Thánh chỉ chắc hẳn đến Tạ phủ .”

 

Mục thị Vương phi mới xuống, Triệu Lăng Tiêu , bà liền bật dậy, kinh ngạc lẫn giận dữ : “Cái gì?”

 

Triệu Lăng Tiêu bảo Mục thị Vương phi xuống, đích rót một chén nóng cho Vương phi, nhỏ giọng : “Mẫu phi phái dò la tin tức chứ?”

 

Vương phi: “Ta sợ Thánh thượng phái đến theo dõi, cái gì cũng dám .”

 

Triệu Lăng Tiêu : “Vậy thì .”

 

“Tạ thị nữ, , hết đừng đến phụ nữ ,” Vương phi trong lòng lựa chọn một chút, hỏi Triệu Lăng Tiêu: “Vậy Tứ Hải Thương Hành là chuyện gì?”

 

Triệu Lăng Tiêu cũng tự rót cho một chén , tiền vũ, thêm lát quả, nhưng thế tử gia vẫn uống vị đắng.

 

“Không thể ?” Vương phi sốt ruột : “Cha con các ngươi chuyện gì cũng cho , chỉ là cái phận vô ích vì các ngươi mà lo lắng sợ hãi ?”

 

Triệu Lăng Tiêu đặt chén sứ xanh xuống, mẫu phi một cái, nhỏ giọng : “Tứ Hải Thương Hành ở kinh thành còn tồn tại nữa .”

 

Vương phi giật , hoảng hốt hỏi: “Sao ?”

 

Triệu Lăng Tiêu: “Bị cháy, cả thương hành đều cháy rụi.”

 

Mục thị Vương phi run rẩy hỏi: “Là ai phóng hỏa?”

 

Triệu Lăng Tiêu: “Thánh thượng phái Kiều Trấn điều tra Tứ Hải Thương Hành.”

 

“Là Kiều Trấn phóng hỏa ?” Vương phi vội vàng một câu, bà ngẩn , Triệu Lăng Tiêu, Vương phi do dự một chút, vẫn hỏi: “Hay là, là thương hành là do con sai phóng hỏa?”

 

Triệu Lăng Tiêu khổ một tiếng, : “Mẫu phi, con thể loại chuyện che đậy hiểu lầm ? Lửa là do Kiều Trấn phóng, mệnh lệnh là do Thánh thượng ban.”

 

 

Loading...