Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 561: Không phải người cùng một nhà, không vào cùng một cửa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:19:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Minh Nguyệt giơ tay cho loan đao vỏ. Người thể võ nghệ của nàng tinh xảo, nhưng tuyệt nhiên thể phủ nhận, động tác thu đao vỏ của nàng vô cùng tiêu sái, gọn gàng, chút chậm chạp. Giang Nhập Thu giật giật mí mắt. Nàng thật sự luyện qua? Trong hơn hai năm y ở kinh thành, rốt cuộc chuyện gì xảy với nữ nhi của y?

 

“Phụ ,” Giang Minh Nguyệt khom hành lễ với Giang Nhập Thu, : “Người về . Thân thể vẫn an khang chứ?”

 

Giang Nhập Thu: “…”

 

Bây giờ là lúc những lời ư? Ngươi cách nào mà c.h.ặ.t đ.ầ.u xong, thể như chuyện gì mà hành lễ vấn an lão tử ? Vả nữ nhi của y một nam trang, còn hành bán quỳ lễ, thế nào cũng thấy chướng mắt.

 

Đại Lực lúc đột nhiên như hồn, nhảy dựng tại chỗ, : “Chủ tử, chứ?!”

 

Giang Minh Nguyệt : “Hiện tại .”

 

Đại Lực liền ảo não : “Tiểu nhân nên rời .”

 

Hoa Thụy liếc xéo Đại Lực, "Ngươi bệnh ? Nhị tiểu thư c.h.ặ.t đ.ầ.u như c.h.é.m dưa thái rau, nàng cần ngươi giúp đỡ ư?"

 

Đại Lực chạy đến mặt Giang Minh Nguyệt, thanh loan đao đeo bên hông nàng, cẩn thận xem tay nàng, đó Đại Lực phát hiện tay Giang Minh Nguyệt vết máu.

 

“Chủ tử thương , tay ?!” Đại Lực tức thì hoảng loạn.

 

Giang Minh Nguyệt cũng cảm thấy đau, Đại Lực gọi, nàng còn tưởng tay vết thương lớn nào. Kết quả cúi đầu , Giang Minh Nguyệt phát hiện mu bàn tay vài vết m.á.u nhỏ, hẳn là khi ném tảng đá to hoặc tháo dỡ tường, đá vụn cứa .

 

“Không , đều là vết thương nhỏ,” Lời Giang Minh Nguyệt dứt, mặt xuất hiện một bóng đen. Giang Minh Nguyệt vội ngẩng đầu , phát hiện là cha nàng đến mặt nàng.

 

“Bị thương ư?” Giang Nhập Thu hỏi, kéo tay nữ nhi lên xem xét kỹ lưỡng.

 

Giang Minh Nguyệt: “Chỉ là vài vết m.á.u nhỏ.”

 

Giang Minh Nguyệt nghĩ Giang Nhập Thu sẽ phản ứng gì, dù kiếp , cha của nàng ngay cả khi nàng c.h.ế.t cũng thèm thêm một cái.

 

Giang Nhập Thu nhíu mày, một câu: “Cái để sẹo ?”

 

Giang Minh Nguyệt???

 

Giang Nhập Thu ngay đó một câu: “Sao ngươi bất cẩn đến ?”

 

Giang Minh Nguyệt???

 

Mèo Dịch Truyện

Đây là xem nàng như binh lính trướng ư?

 

Hoa Thụy và Đại Lực đều méo mặt. Hầu gia của bọn họ đúng là lời ý . Người thương nhị tiểu thư, cứ thẳng !

 

Giang Minh Nguyệt rút tay về.

 

Giang Nhập Thu: “Còn lung lay? Tay ngươi cần bôi thuốc.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Còn thấy máu, cần bôi t.h.u.ố.c gì? Về nhà lấy nước rửa là , phiền nhọc lòng, thể thả tay ?”

 

Lời Giang Minh Nguyệt , Giang Nhập Thu, Hoa Thụy và Đại Lực đều phản ứng, Hạ Các lão mà cả trán đầy dấu hỏi. Đây là lời nữ nhi với phụ ư? Nhà họ Giang các ngươi, cha con với khách khí như ?

 

Giang Nhập Thu từ từ buông tay nữ nhi , : “Lần cẩn thận hơn.”

 

Giang Minh Nguyệt vẫn thể tiếp lời cha nàng. Sao còn nghĩ nàng chứ?

 

Đại Lực và Hoa Thụy nhắc nhở Hầu gia nhà một câu, rằng lời của đúng, như đang nguyền rủa nhị tiểu thư . hai họ dám .

 

Giang Nhập Thu đợi nữ nhi , Giang Minh Nguyệt nên gì, hai cha con cứ thế cứng đờ ở đó.

 

Một lúc , Giang Nhập Thu hỏi: “Sao ngươi gì?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Hắt xì!”

 

Tuyết càng lúc càng rơi lớn, trời đất bao phủ một màu trắng xóa. Giang Minh Nguyệt dầm mưa tuyết nửa ngày, bắt đầu nghi ngờ cảm lạnh .

 

Giang Nhập Thu nữ nhi. Nữ nhi của y, đầu đều phủ đầy tuyết, tuyết trong mái tóc kết thành băng. Biết lời nữ nhi yêu thích, Giang Nhập Thu cũng gì nữa, lùi một bước, cởi ngoại bào của , giũ giũ, rũ bỏ lớp tuyết bên , An Viễn Hầu gia khoác ngoại bào lên nữ nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-561-khong-phai-nguoi-cung-mot-nha-khong-vao-cung-mot-cua.html.]

 

Ngoại bào cũ, mang theo ấm cơ thể của Giang Nhập Thu, bao bọc bộ Giang Minh Nguyệt. Nói là ấm áp, thì quả thực ấm áp, đủ để xua giá lạnh.

 

“Tiểu Thụy Tử, thu dọn t.h.i t.h.ể một chút,” Giang Nhập Thu lệnh cho Hoa Thụy.

 

“Vâng!” Hoa Thụy lớn tiếng lĩnh mệnh.

 

“Chúng về , cùng về doanh trại,” Giang Nhập Thu với Giang Minh Nguyệt.

 

Giang Minh Nguyệt Hạ Các lão. Nàng cứ thế rời , vị đây?

 

Hạ Các lão xác nhận, Giang Nhập Thu thực sự đang phớt lờ y. Y một sống lớn như đây, mà vị cứ trơ hỏi y một câu.

 

“Hầu gia,” Hạ Các lão đành gọi Giang Nhập Thu một tiếng nữa, tiếng gọi còn khá lớn.

 

Giang Nhập Thu cất bước rời , thấy Hạ Các lão gọi, vị mới dừng bước, cuối cùng cũng về phía Hạ Các lão.

 

Hạ Các lão: “Hầu gia cứ thế rời ư?”

 

Giang Nhập Thu ôm quyền hành lễ với Hạ Các lão, mở miệng chính là một câu: “Chuyện của Hạ lão, rõ. Thánh thượng phái với rằng Hạ lão từ quan nữa. Hạ lão coi phú quý như phù vân, tại hạ xin khâm phục.”

 

Hạ Các lão: “…”

 

“Biết ngươi là sủng thần của Thánh thượng, chuyện gì Thánh thượng cũng với ngươi, nhưng ngươi cần châm chọc lão phu chứ?”

 

Giang Nhập Thu: “Bọn đãi nhân tối nay là nhắm Hạ lão ngươi mà đến ư? Ngươi đắc tội với ai ?”

 

Hạ Các lão: “…”

 

“Hỏi thẳng thừng như ?”

 

Giang Nhập Thu dùng một giọng điệu trách cứ, hỏi Hạ Các lão: “Sao ngươi còn liên lụy đến nữ nhi của ?”

 

Giang Nhập Thu là tướng quân lãnh binh vệ quốc, Hạ Các lão là văn thần. Giang Nhập Thu cũng chịu sự quản hạt của Nội Các và Binh Bộ, trực tiếp lệnh Đông Thịnh Đế. Bởi , dù cùng triều quan, Hạ Các lão và Giang Nhập Thu cũng mấy khi tiếp xúc. Đêm nay chỉ vài câu, Hạ Các lão phát hiện , Giang Nhập Thu quả hổ danh là con trai của Từ lão thái thái, mắng khắp kinh thành địch thủ. Người cũng lòng giống như y!

 

Nhìn Giang Minh Nguyệt, Hạ Các lão nghĩ, tiểu phụ nhân cũng . Lại nghĩ đến Triệu Lăng Vân , Hạ Các lão nghĩ, quả thật là, một nhà thì một cửa.

 

Giang Minh Nguyệt lúc mỉm với Hạ Các lão, : “Các lão từ quan?”

 

Giang Nhập Thu nhíu mày, với Giang Minh Nguyệt: “Y từ quan .”

 

Giang Minh Nguyệt Hạ Các lão: “Thật ư?”

 

Hạ Các lão hiểu, Giang Minh Nguyệt đang ép y nhanh chóng đưa quyết định.

 

Giang Minh Nguyệt chỉ t.h.i t.h.ể trong đống gạch xanh, với Đại Lực: “Thu đầu của kẻ mang . Kẻ trông vẻ là cầm đầu, nếu tra kẻ chủ mưu đằng , đầu của kẻ sẽ ích.”

 

Đại Lực cúi liền cắt đầu của tên tử sĩ xuống, còn hỏi Giang Minh Nguyệt: “Chủ tử, hai tên cần mang theo ?”

 

Giang Minh Nguyệt hỏi Hạ Các lão: “Ngài xem?”

 

Hạ Các lão cái đầu Đại Lực xách tay. Vừa xem Giang Minh Nguyệt g.i.ế.c , lão gia tử buồn nôn, nhưng giờ thấy buồn nôn. Hạ Các lão bịt miệng, cố sức nhịn, nhưng vẫn thể ngăn bản nôn mửa.

 

Đại Lực lầm bầm nhỏ giọng với Giang Minh Nguyệt: “Sao y nôn mửa ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Lấy chút nước cho Các lão .”

 

Đại Lực liền một tay xách đầu , một tay tháo túi nước treo bên hông, tới đưa túi nước cho Hạ Các lão, : “Hạ Các lão đại nhân, nước lạnh , ngài chớ chê bai.”

 

Hạ Các lão ngẩng đầu, một cái đầu trợn mắt tức giận đang lơ lửng mắt y.

 

“Ọe ——”

 

Hạ Các lão nôn mửa càng dữ dội hơn.

 

 

Loading...