Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 516: Người sẽ luôn ở bên ta ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:18:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Muốn sửa bài thi, việc dễ , mà trộm đề thi, cái cũng chẳng dễ dàng gì. Giang Minh Nguyệt trầm ngâm giây lát, : “Không bằng đ.á.n.h cược một phen, Thế tử trộm đề thi.”

 

Triệu Lăng Vân sẽ phản đối Giang Minh Nguyệt, liền gật đầu : “Vậy Triệu Giả Tiên chính là kẻ trộm đề thi .”

 

Phúc Vương : “Vậy bản vương còn cá sẽ sửa kết quả bài thi cơ.”

 

Giang Minh Nguyệt khẽ mỉm , : “Vương gia, là đ.á.n.h cược, thì thể xác định ạ.”

 

Phúc Vương thấy lời Giang Minh Nguyệt chẳng gì sai.

 

Triệu Lăng Vân : “Hay là để Ngụy thị dò la thêm chút nữa?”

 

Phúc Vương liền Triệu Lăng Vân, ngươi cả ngày chẳng nghĩ đến chuyện , ngươi thể c.h.ế.t ?

 

“Bản vương cung đây,” sự việc rõ ràng, Phúc Vương liền vội vàng cung tìm Đông Thịnh Đế tố giác.

 

Triệu Lăng Vân giữ Phúc Vương , một câu: ”Ngươi đúng là kẻ nhớ ăn nhớ đòn mà.”

 

Phúc Vương: “Ngươi ý gì? Đến lúc mà ngươi còn cãi vã với bản vương ư?”

 

Triệu Lăng Vân: “Bây giờ chúng trong tay chỉ lời của Ngụy thị. Thánh thượng hỏi ngươi bằng chứng, ngươi định giao Ngụy thị ? Trước mặt Thánh thượng, nàng thể thừa nhận ư? Người đàn bà chẳng những thừa nhận, mà còn c.ắ.n ngược ngươi một miếng, ngươi vu oan cho nàng , ngươi tin ?”

 

Phúc Vương đờ đẫn.

 

Triệu Lăng Vân: “Cái tên vương bát đản Triệu Giả Tiên , nếu chuyện , thể ngươi tư thông với Ngụy thị đấy. Ngươi cần trừng mắt , lấy đầu đảm bảo, nhất định sẽ !”

 

Phúc Vương ngây ngô: “Hắn còn tự đội nón xanh cho chính ư?”

 

12. [Triệu Lăng Vân: “Hắn vì rời kinh trở về Đồ Sơn mà còn thể thủ, chờ chúng đ.á.n.h c.h.ế.t kìa, đội cái nón xanh thì nhằm nhò gì? Vả , liêm sỉ, nhưng Thánh thượng thể giống ư? Thánh thượng chẳng lẽ ngươi che giấu ? Sẽ kẻ ngoài nào xảy chuyện gì, đội cái mũ quỷ gì chứ?”

 

Vương gia xuống.

 

Giang Minh Nguyệt lúc đột nhiên một câu: “Chuyện hỏi ý kiến Thái tử điện hạ.”

 

Triệu Lăng Tiêu đối phó chính là Thái tử, phụ tử Trương gia cũng là phe Thái tử điện hạ. Chuyện Thái tử thể tay giúp sức chứ?

 

“Chúng cũng tiện giấu Thái tử điện hạ,” Giang Minh Nguyệt với Phúc Vương: “Chuyện thế nào, vẫn hỏi ý kiến Điện hạ .”

 

Phúc Vương khẽ gật đầu với Giang Minh Nguyệt.

 

Lần Phúc Vương rời , Triệu Lăng Vân giữ nữa. Tiễn Phúc Vương trở về, Triệu Lăng Vân liền với Giang Minh Nguyệt: “Thái tử điện hạ thể đưa chủ ý gì đây?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Dù thế nào nữa, cũng bảo phụ tử Trương gia chứ.”

 

Triệu Lăng Vân cũng rõ tại , y cứ cảm giác Thái tử bên e rằng chẳng nghĩ chủ ý gì. Triệu Lăng Tiêu thể tay giở trò với kỳ thi Xuân Vi, mà còn chắc chắn thành công, điều cho thấy kỳ ân khoa sắp diễn khi khai xuân, bản vấn đề, bằng Triệu Lăng Tiêu thể bịa đặt chuyện thị phi trong chuyện thi cử chứ? Ruồi bu trứng rạn nứt, Triệu Lăng Tiêu là vương bát đản thì đúng , nhưng Thái tử cũng , ít nhất là ngươi đủ cẩn trọng.

 

Vả , bây giờ Triệu Lăng Tiêu bên an bài đấy, chỉ chờ tay thôi. Bên ngươi bây giờ mới tìm cách bù đắp, chẳng theo kiểu ‘mất bò mới lo chuồng’ ?

 

Trong lòng nghĩ , nhưng Triệu Lăng Vân điều của Thái tử với Giang Minh Nguyệt, mà với nàng: “Chuyện dễ dàng, chúng Triệu Giả Tiên gây chuyện , nhưng cụ thể sẽ thế nào, cái chúng .”

 

Không động thái cụ thể của Triệu Lăng Tiêu, thì cách nào tương ứng mà an bài việc phòng . Kỳ thi Xuân Vi liên quan đến quá nhiều , ngươi cũng chẳng cách nào chuyên tâm đề phòng một , một vài .

 

Giang Minh Nguyệt xếp chồng những đĩa điểm tâm cạn bàn , với Triệu Lăng Vân: “Chúng đợi tin tức của Vương gia , chắc vài ngày nữa chứ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Ai mà , Thái tử điện hạ cũng thể chẳng lời nào với Phúc Vương , còn ghét Phúc Vương hỏng việc nữa là.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-516-nguoi-se-luon-o-ben-ta.html.]

 

Còn thể như ư?

 

Giang Minh Nguyệt ngước mắt Triệu Lăng Vân, cho đến giờ, nàng cũng từng thấy Phúc Vương hỏng việc của Thái tử.

 

Triệu Lăng Vân: “Thật đấy, ai bảo Vương gia của chúng điên cơ chứ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Vương gia cũng chỉ là khi đối diện với Thế tử thì mới kích động hơn chút thôi, còn mâu thuẫn với ai nữa ? Hắn mà điên ?”

 

Triệu Lăng Vân ngờ, thể ở chỗ phu nhân của , một lời công đạo về Phúc Vương: “Ôi chao, phu nhân của ,” Triệu Đại lão gia liền thở dài : “Chuyện chúng cảm thấy Vương gia điên thì cũng vô dụng thôi, cái Đông Cung, , đám quan viên Chiêm Sự Phủ , bọn họ coi trọng Vương gia .”

 

Giang Minh Nguyệt lắc đầu.

 

Triệu Lăng Vân: “Ta lời của chính cho rối cả lên , Minh Nguyệt, nàng Vương gia của chúng đáng giá lắm ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Lời của mà truyền ngoài, nhất định sẽ xúi giục quan hệ giữa Vương gia và Thái tử điện hạ đấy.”

 

Mèo Dịch Truyện

Triệu Lăng Vân: “Ta xúi giục ư? Đám quan viên Chiêm Sự Phủ cũng chẳng coi trọng , nàng xem bao giờ gần Thái tử điện hạ gì? Hà tất đem mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh của ?”

 

Quan viên Chiêm Sự Phủ, chức trách chuyên môn là phụ tá Thái tử. Tiền đồ, vinh hoa phú quý của đám đều gắn liền với Thái tử. Nghe Triệu Lăng Vân , quan viên Chiêm Sự Phủ coi trọng và Phúc Vương, điều khiến Giang Minh Nguyệt khỏi nghĩ, trong đó ý của Thái tử . Dù nếu ngươi thực sự đối xử với hai , quan viên trướng ngươi cũng đến mức khiến Triệu Lăng Vân cảm giác như chứ?

 

Triệu Lăng Vân là loại bận tâm đến ánh mắt khác , để khiến nhận sự lơ là, thì sự lơ là của một loạt quan viên Chiêm Sự Phủ đối với Triệu Lăng Vân và Phúc Vương, đến mức nào đây?

 

Triệu Lăng Vân im lặng, suy nghĩ một lát, đột nhiên mở miệng với Giang Minh Nguyệt một câu: “Ta thể để Trương Các lão xảy chuyện.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Cái gì?”

 

Triệu Lăng Vân: “Trương Các lão từng là, từng là thầy của .”

 

Lý do thuyết phục Giang Minh Nguyệt. Triệu Đại lão gia nếu Trương Các lão là , thể hãm hại, điều lẽ còn chấp nhận . Đại lão gia là thầy. Hạ Chiếu Thanh cũng là thầy của , cũng chẳng thấy tôn kính Hạ Các lão bao nhiêu .

 

Giang Minh Nguyệt: “Nói thật .”

 

Triệu Lăng Vân: “……”

 

Tại phu nhân của khi chuyện với vẻ mặt lạnh lùng mà trông cũng đến thế chứ?!

 

“Cái đó, đây chẳng đính hôn ,” Triệu Lăng Vân khẽ với Giang Minh Nguyệt, chuyện quá nhiều , thể giấu , thì chi bằng tự thành thật thú nhận.

 

Giang Minh Nguyệt: “Là cô nương nhà họ Trương ư?”

 

Triệu Lăng Vân gật đầu, nhưng nhấn mạnh với Giang Minh Nguyệt một câu: “Ta từng gặp Trương tiểu thư .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ừm.”

 

Trương tiểu thư bệnh qua đời mấy năm , bây giờ sớm là một nắm xương trắng nấm mồ. Nàng mà ghen vì chuyện , thì đúng là tự tìm phiền phức .

 

“Trước đây khi dạy sách, Trương Các lão đối với ,” Triệu Lăng Vân : “Nét chữ của là do ông dạy, lão gia tử cầm tay chỉ dạy , sách thành, nhưng ít nhất một nét chữ , bằng chẳng uổng công Thượng Thư Phòng, phí sức sách một hồi ư.”

 

Giang Minh Nguyệt xem chữ của Triệu Lăng Vân, vị một tay chính khải , hóa là học từ Trương Các lão.

 

“Vậy thì giúp,” Giang Minh Nguyệt với Triệu Lăng Vân, “Chuyện , đều sẽ giúp .”

 

Triệu Lăng Vân qua nửa buổi mới khẽ gật đầu với Giang Minh Nguyệt, khẽ “ừm” một tiếng. Triệu Đại lão gia tin rằng, bất kể đối mặt với điều gì, Giang Minh Nguyệt cũng sẽ ở bên cạnh , giống như cách đối xử với Giang Minh Nguyệt . Về giá sách

 

 

Loading...