Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 494: Triệu đại lão gia lo lắng không yên ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:18:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Minh Nguyệt với Vương Thuận Tử: "Hãy kể sự việc xảy với Thánh thượng. Còn về việc vì Vương gia hôm nay tới Bích Vân Tự, ngươi hãy với Thánh thượng rằng tối qua lén nhét một tờ giấy tẩm phòng của Vương gia, rằng Thế tử hôm nay sẽ tới Bích Vân Tự." Vương Thuận Tử ngây .
Về phần Phúc Vương, những lời của Giang Minh Nguyệt khiến Vương gia còn kịp phản ứng. Triệu Lăng Vân nhíu mày, khẽ : "Dối gạt quân vương ư?" Vương Thuận Tử rùng , Đại phu nhân đây là lấy mạng lão Vương ?
Giang Minh Nguyệt Phúc Vương hỏi: "Vương gia nhận tờ giấy ?" Phúc Vương ngẩn gật đầu, : "Bổn vương nên thế nào đây? Ồ, bổn vương nhận , , đúng là một tờ giấy như ." Giang Minh Nguyệt: "Sau khi Vương gia xem xong tờ giấy, liền đốt cháy nó ." Phúc Vương: "Ừm, đầu giường bổn vương chậu than, tờ giấy bổn vương ném chậu than đốt cháy hết ." Giang Minh Nguyệt hỏi: "Đêm qua, ai là canh gác tẩm phòng của Vương gia?" Phúc Vương: "Là lão Vương đó." Giang Minh Nguyệt: "Vậy thì vấn đề gì." Vương Thuận Tử lau mồ hôi lạnh toát vì sợ hãi, thế mà vấn đề gì ư? Ba vị đây là đang bàn chuyện dối gạt quân vương, các vị ?
Phúc Vương: "Rồi, nữa?" Giang Minh Nguyệt Vương Thuận Tử, : "Chính vì tờ giấy , Vương gia mới đến Bích Vân Tự." Vương Thuận Tử : "Vương gia nhất định sẽ chạy theo Thế tử gia ư?" Triệu Lăng Tiêu đến , Vương gia nhà cũng đến đó ư? Thật sự coi Vương gia nhà rảnh rỗi lắm ? Vương gia nhà chó, còn đuổi theo mà chạy? Giang Minh Nguyệt mím môi, như : "Vương gia nay vẫn luôn cảnh giác chuyện của Thế tử, đột nhiên đầu giường tẩm phòng xuất hiện một tờ giấy rõ lai lịch, Vương gia đương nhiên sẽ tìm hiểu ngọn ngành." Vương Thuận Tử lau một vệt mồ hôi, , như cũng , Vương gia nhà là cả ngày theo dõi Triệu Lăng Tiêu mà cắn, ách xì! Vương đại thái giám tự nhổ nước bọt một cái, Vương gia nhà mới chó!
Mèo Dịch Truyện
"Rồi thì xảy những chuyện ở Bích Vân Tự," Giang Minh Nguyệt với Vương Thuận Tử: "Ngươi cứ với Thánh thượng như ." Triệu Lăng Vân : "Chỉ thôi ư?" Giang Minh Nguyệt: "Những thứ khác, Thánh thượng tự sẽ suy nghĩ." Muốn Đông Thịnh Đế dấy lên mối nghi ngờ, thì như . Tờ giấy là ai đưa? Vì Phúc Vương tới Bích Vân Tự gặp Trần Phương Phi rơi xuống nước? Tại rõ ràng Triệu Lăng Tiêu tới Bích Vân Tự, nhưng một tờ giấy đến đầu giường của Phúc Vương? Đây là tờ giấy do Triệu Lăng Tiêu truyền ? Trần Phương Phi rơi xuống nước, do Triệu Lăng Tiêu sắp đặt ? Triệu Lăng Tiêu vốn hài lòng với Trần Phương Phi phu nhân. Mặc dù kẻ mượn chuyện Trần Phương Phi khắc c.h.ế.t mấy vị vị hôn phu đó, mà ở kinh thành truyền bá tin đồn rằng mệnh cách của quý giá, thể trấn áp mệnh khắc phu của Trần Phương Phi. màn kịch ở Bích Vân Tự , lẽ là Triệu Lăng Tiêu đổi ý, cảm thấy danh tiếng mệnh cách quý giá của , bằng một vị Thế tử phi thể giúp đỡ thì lợi hơn chăng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-494-trieu-dai-lao-gia-lo-lang-khong-yen.html.]
Con là , khi một nghi vấn, nếu đáp án, thì sẽ nghi vấn tiếp theo. Giang Minh Nguyệt tuyệt đối sẽ chấp nhận phận, để Triệu Lăng Tiêu nạn nhân, để Phúc Vương mang tiếng cưỡng đoạt vợ . Nàng những Trần Phương Phi như ý nguyện Phúc Vương phủ, mà còn đổ nguồn cơn sự việc lên đầu Triệu Lăng Tiêu. Cứ để Đông Thịnh Đế suy nghĩ hết nghi vấn đến nghi vấn khác, cuối cùng sẽ đổ dồn suy nghĩ việc đây là một âm mưu do Triệu Lăng Tiêu bày . Tuy thể xác định chắc chắn, nhưng sự nghi ngờ sâu sắc là đủ , dừng ở mức là nhất. Không cần điều tra kỹ lưỡng, thì cần vật chứng và nhân chứng. nghi ngờ, mà bản Hoàng đế bệ hạ thành kiến với Triệu Lăng Tiêu, thì sự nghi ngờ chỉ thể hướng tới phương hại nhất cho Triệu Lăng Tiêu, hơn nữa là ngựa phi nước đại, ai cũng thể kéo , như chẳng quá ? Chọc giận Mục Thị Vương Phi, cùng lắm chỉ là để đôi con bán thảm, giành lấy sự đồng tình, mà là để Đông Thịnh Đế dấy lên nghi ngờ, từ đó cho rằng chuyện là do Triệu Lăng Tiêu giở trò, đây mới là mục đích.
"Đi ," Giang Minh Nguyệt với Vương Thuận Tử: "Chuyện tờ giấy, ngươi nhất định . Dù chuyện điều tra kỹ lưỡng, thì cũng là nhận tội, liên quan đến ngươi." Vừa Giang Minh Nguyệt , Vương Thuận Tử vội vàng : "Chuyện liên quan đến Đại phu nhân. Chính, chính là một tờ giấy như , dù c.h.ế.t , đêm qua đầu giường Vương gia cũng một tờ giấy như ." Giang Minh Nguyệt: "..." Cũng cần nghiêm trọng đến mức đó, đến mức . Phúc Vương liền đảm bảo với Giang Minh Nguyệt: "Đệ , nếu c.h.ế.t thì cũng là bổn vương chết, bổn vương tuyệt đối sẽ để gặp chuyện." Triệu Lăng Vân nét mặt khó coi, với Vương Thuận Tử một cách mất kiên nhẫn: "Ngươi mau , lời phu nhân ngươi nhất định , tờ giấy, nhất định với Thánh thượng chuyện tờ giấy." Vương Thuận Tử liên tục đáp lời. Triệu Lăng Vân : "Ngươi nếu sợ, cứ nó hàng trăm hàng nghìn , nhiều ngươi sẽ tự tin thôi." Vương Thuận Tử như ăn hoàng liên, trong lòng thấy cay đắng. Tự lừa dối , lừa đến mức bản tin tưởng tuyệt đối, đây là cái chuyện gì chứ! Vương Thuận Tử mang vẻ mặt khổ sở rời , bóng lưng cũng khiến cảm thấy bi tráng. nghĩ tội dối gạt quân vương là tội chết, thì sự bi tráng như tráng sĩ một trở của Vương đại thái giám cũng khó mà lý giải .
Triệu Lăng Vân bảo Phúc Vương cứ ở trong khách phòng, còn cùng Giang Minh Nguyệt ngoài dạo. Phúc Vương : "Giờ , hiền còn tâm tình để cùng , lang thang trong miếu ư? Đệ đầu đến ngôi miếu rách , gì mà dạo?" Giang Minh Nguyệt: "..." Bích Vân Tự thành miếu rách ư? Triệu Lăng Vân liền mất kiên nhẫn : "Ta ngoài dạo một lát ? Đệ hãy nghĩ xem lát nữa mà chịu đòn của Triệu Giả Tiên Nhi , còn lo cho gì."
Đi theo Triệu Lăng Vân khỏi khách phòng, cứ thế , Giang Minh Nguyệt và Triệu Lăng Vân tới Ô Cửu viện. Thì thiền phòng nơi họ ở xa Ô Cửu viện là mấy. "Không vui ?" Đứng trong Ô Cửu viện với cảnh đông tiêu điều, Giang Minh Nguyệt hỏi Triệu Lăng Vân. Triệu Lăng Vân dừng một cây ô cửu, : "Ta thể vui lên ? Chuyện lớn chuyện ." Giang Minh Nguyệt: "Chuyện vốn dĩ cũng hề nhỏ." "Đệ xem Phúc Vương nhảy chen chân chứ?" Triệu Lăng Vân phiền muộn , nếu Phúc Vương chen ngang một bước , chuyện hôm nay tuyệt đối sẽ gây náo loạn lớn đến mức . "Cũng gì," Giang Minh Nguyệt vẫn giữ vẻ mặt bình thản chấp nhận, : "Chẳng qua là phiền phức hơn một chút mà thôi." "Đây gọi là phiền phức hơn một chút ư?" Triệu Lăng Vân giậm giậm đôi chân tê dại, : "Minh Nguyệt, đầu óc theo kịp nàng. Nàng hãy cho , tất cả những sắp đặt của nàng là vì điều gì, nàng , trong lòng vững vàng." Giang Minh Nguyệt còn , Triệu Lăng Vân thêm một câu: "Chuyện tìm Thái tử điện hạ giải quyết chẳng cũng ? Phúc Vương là của Thái tử, Thái tử thể quản ?" Dựa mà bọn họ phạm tội dối gạt quân vương chứ? Mặc dù Triệu đại lão gia quen thói bừa mặt Đông Thịnh Đế, nhưng từng cố ý . Lần dối gạt quân vương của Giang Minh Nguyệt là cố ý, nếu chuyện bại lộ, thật sự thể lấy mạng của họ. Mạng của sẽ , Triệu Lăng Vân còn thời gian nghĩ tới, giờ đây chỉ lo lắng cho mạng của Giang Minh Nguyệt, vạn nhất nếu tra , chuyện bại lộ thì ! "Sao chúng dính chuyện chứ?!" Triệu đại lão gia lo lắng bất an, than phiền với Giang Minh Nguyệt. .