Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 452: Đôi Phu Thê Định Tiết Kiệm Tiền ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 06:59:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Bất Dạ Lâu cũng ,” Triệu Lăng Vân, mãi đến khi trời sáng rõ hôm mới về nhà, ngả xuống giường, với Giang Minh Nguyệt đang cầm khăn lau mặt lau tay cho : “Cái việc đòi nợ thật sự quá khó khăn. Chỉ riêng việc định giá một chiếc bình cổ giả đáng giá, phụ của Cát Nhị suýt nữa đ.á.n.h với .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Chàng còn thể đ.á.n.h thắng Trường Bình Hầu gia ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Không thắng , thắng nổi . Hắn là cùng phụ chúng xông pha sa trường, g.i.ế.c dễ như thái rau .”

 

Giang Minh Nguyệt kỹ khuôn mặt Triệu Lăng Vân, : “Vậy đ.á.n.h ư?”

 

“Không thể nào,” Triệu Lăng Vân ngáp một cái, với Giang Minh Nguyệt: ”Vương Đức Tài dẫn cạnh đó mà. Vả , la mà. Tay nhấc lên, la lớn: Ngươi gì? Ngươi đ.á.n.h ?”

 

Dựa theo lời kể của Triệu Lăng Vân, Giang Minh Nguyệt hình dung một chút, cảm thấy Trường Bình Hầu thật sự khá khó xử.

 

“Ôi chao,” Triệu Lăng Vân : “Mẹ kế của Cát Nhị đưa từ đường chờ c.h.ế.t .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Thật ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Nàng cũng cảm thấy như là quá dễ dàng cho ả ư?”

 

Giang Minh Nguyệt lắc đầu: “Chuyện ả nếu mà truyền ngoài, ba vị tiểu thư của Trường Bình Hầu phủ còn gả cho ai ? Đại tiểu thư nhà gả , cũng sẽ ả liên lụy. Ôi chao phụ nữ, danh tiếng quan trọng bao.”

 

Giang Minh Nguyệt tự thì cảm thấy danh tiếng chẳng đáng giá gì, nhưng những nỗi khó khăn của phụ nữ thế gian, nàng cũng thấu tỏ.

 

Triệu Lăng Vân nắm tay Giang Minh Nguyệt, thở dài một , : “Nàng cũng đúng. Sau nếu Cát Nhị con gái, chẳng cũng sẽ liên lụy bởi kế ?”

 

Giang Minh Nguyệt khẽ “ừm” một tiếng.

 

“Đây là chuyện gì thế ?” Triệu Lăng Vân càu nhàu: “Trong nhà một kẻ điên, những nữ nhân khác trong nhà đều là kẻ điên ? Quy tắc trong sách nào ?”

 

Giang Minh Nguyệt khẽ , : “Yểu Nương của chúng sẽ rơi cảnh ngộ . Cùng lắm thì chúng sẽ chiêu một rể ở rể cho Yểu Nương.”

 

Nếu lão thái thái lúc ở đây, bà nhất định sẽ đ.á.n.h Giang Minh Nguyệt một trận. Ngươi cái gì hồ đồ ? Trên đời mấy hảo lang quân cam lòng rể ở rể chứ? Triệu Yểu Nương còn nhỏ thế, ngươi nguyền rủa nó tìm phu quân ?

 

Triệu Lăng Vân tán thành ý kiến của Giang Minh Nguyệt, : “Cũng , thì chúng sẽ chiêu một rể ở rể cho nó.”

 

“Ừm,” Giang Minh Nguyệt gật đầu.

 

“Khi kế của Cát Nhị đưa , Cát lão tam và Cát lão tứ đều tiễn bà ,” Triệu Lăng Vân : “Hai tên chẳng thứ lành gì. Hàn thị , e rằng thể sinh . Minh Nguyệt, nàng xem bà ham điều gì?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ai mà . Hôm nay xảy chuyện, bà cũng sẽ hai đứa con trai của như thế nào .”

 

Cát tứ thiếu Giang Minh Nguyệt từng gặp, nên nàng nhiều. Cát tam thiếu Cát Chích thì Giang Minh Nguyệt rõ, chính là một kẻ ích kỷ chỉ nghĩ cho bản .

 

“À đúng ,” Triệu Lăng Vân : “Trường Bình Hầu phân gia cả trong lẫn ngoài . Cát lão tam cũng dọn ngoài, đợi Cát tứ cưới vợ xong, cũng dọn .”

 

Giang Minh Nguyệt khẽ : “E rằng Trường Bình Hầu thất vọng về các con trai của chăng?”

 

Một đối với ruột còn chẳng thèm quan tâm, thì thể đối xử với phụ ruột như thế nào ?

 

“Ha,” Triệu Lăng Vân lạnh một tiếng: “Lúc về với Trường Bình Hầu rằng: 'Thế bá, đối xử với Cát Nhị, nhất định sẽ hối hận.'”

 

Giang Minh Nguyệt tò mò hỏi: “Trường Bình Hầu ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Hắn trợn mắt chứ , nhưng , ngày tháng còn dài mà, cứ đợi mà xem, Cát Nhị là một bản lĩnh.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ý ?”

 

Triệu Lăng Vân khẽ : “Cát Nhị lén lút ăn buôn bán, kiếm ít tiền, nếu thì cũng chẳng tiền mua nhà. Còn bà v.ú nuôi của , Hàn thị bán , chính sai mua bà v.ú về. Giờ phút , lão thái thái chắc đưa đến ngôi nhà mới của Cát Nhị . Sau Cát Nhị trông coi nhà cửa, cuộc sống của Cát Nhị chẳng sẽ hơn ?”

 

“Thế thì quá !” Giang Minh Nguyệt vui mừng cho Cát Thù.

 

Triệu Lăng Vân: “Minh Nguyệt, bàn với nàng một chuyện. Ta định tích trữ thêm một khoản tiền cho Cát Nhị, xem như chúng cùng hợp tác ăn.”

Mèo Dịch Truyện

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-452-doi-phu-the-dinh-tiet-kiem-tien.html.]

“Được thôi,” Giang Minh Nguyệt nghĩ nhiều mà đồng ý, : “Chúng chẳng đang một khoản tiền trong tay ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Khoản tiền mà nãi nãi cho đó ư?”

 

Giang Minh Nguyệt: “ .”

 

“Khoản tiền đó thể động ,” Triệu Lăng Vân lắc đầu : “Số tiền đó là để cho đại tỷ ăn buôn bán. Bằng , đợi đại tỷ sinh con xong, chuẩn đại hiển thủ thương trường, mà chúng vốn liếng đưa , với nàng rằng là đùa giỡn nàng ? Chuyện chúng thể .”

 

Giang Minh Nguyệt im lặng một lát, nàng thật sự nghĩ chu như Triệu Lăng Vân.

 

“Ba ngày nữa bổng lộc của sẽ về,” Triệu Lăng Vân : “Chúng để dành một ít.”

 

bổng lộc của vị tướng quân thì bao nhiêu chứ?

 

Giang Minh Nguyệt : “Chỉ sợ để dành . Nhiều như cần ăn mặc, chúng còn hiếu kính mẫu nữa, hai khoản tiền thể tiết kiệm .”

 

Triệu Lăng Vân: “Mẫu chúng thiếu tiền, nàng đưa bà vài lượng bạc là .”

 

Giang Minh Nguyệt: “……”

 

Nói về hiếu thuận, cũng thật sự hiếu thuận chút nào.

 

“Tiền!” Triệu Lăng Vân giờ nhắc đến tiền là nghiến răng nghiến lợi: “Lát nữa bảo A Niên và A Tuế ăn ba bữa ở chỗ Cao Thiên Lý hãy về. Trong nhà thiếu tiền mà, chúng hiểu chuyện một chút.”

 

Giang Minh Nguyệt Triệu Lăng Vân chọc , : “Vậy cần ngày ngày dẫn Tranh ca nhi và bọn nhỏ về nhà đẻ ăn ba bữa ?”

 

Tiết kiệm tiền là tiết kiệm như ?

 

Triệu Lăng Vân im lặng.

 

“Để nghĩ cách xem ,” Giang Minh Nguyệt lấy tay lược, chải tóc cho Triệu Lăng Vân, : “Chàng ngủ , cả một đêm ngủ buồn ngủ ?”

 

Triệu đại lão gia buồn ngủ đến mức mở nổi mắt, dù buồn ngủ, cũng đủ tự tin.

 

“Ta hẹn với của Hộ bộ , chiều nay chúng Phùng phủ,” khi ngủ, Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Nàng nhớ gọi dậy nhé.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Phùng phủ nào?”

 

Triệu Lăng Vân: “Nhà Phùng Quan đó, chính là khám bệnh cho Yểu Nương của chúng .”

 

Trong lòng đồng tình với Phùng thái y một lát, Giang Minh Nguyệt đắp chăn cẩn thận cho Triệu Lăng Vân, : “Đến giờ ăn trưa sẽ gọi dậy.”

 

Ngoài hiên mái che bên ngoài tẩm phòng, Song Yến đang ôm Triệu Yểu Nương sưởi nắng. Tiểu nha đầu nuôi dưỡng mấy ngày nay, cuối cùng cũng mập một chút, tóc trông cũng còn vàng vọt nữa. Thấy Giang Minh Nguyệt từ trong phòng bước , Triệu Yểu Nương liền tủm tỉm giơ tay về phía nàng, Giang Minh Nguyệt bế.

 

“Chủ tử,” Song Yến gọi.

 

Giang Minh Nguyệt bế Triệu Yểu Nương từ tay Song Yến, hỏi: “Hoa thẩm ngủ ư?”

 

“Vâng,” Song Yến đáp lời: “Hồ Lô và bọn nhỏ cũng đều ngủ . Tào ma ma trưa nay sẽ nấu thịt cho bọn nhỏ ăn.”

 

“Thịt, thịt,” Triệu Yểu Nương bắt chước lời Song Yến.

 

Giang Minh Nguyệt lau nước dãi khóe miệng Triệu Yểu Nương, với Song Yến: “Ngươi bảo ma ma chuẩn sớm một chút, đại lão gia và bọn họ chiều nay còn ngoài.”

 

Song Yến: “À?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Đại lão gia chiều nay đòi nợ.”

 

Song Yến!!!

 

Khoản nợ của Anh Quốc Công phủ đòi , chuyện ở Trường Bình Hầu phủ gây ầm ĩ còn đủ lớn ? Đại lão gia nhà nàng còn tiếp tục nữa ư?!

 

 

Loading...