Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 418: Ta muốn gặp ngươi sớm hơn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 06:58:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Minh Nguyệt bước chính đường thì Trịnh thị phu nhân vẫn còn . Nghe thấy Giang Minh Nguyệt gọi là mẫu , Trịnh thị phu nhân cũng chẳng thèm để ý.
Triệu Lăng Vân dậy, kéo Giang Minh Nguyệt toan rời .
Thấy hai vợ chồng Đại phòng sắp , Trịnh thị phu nhân sốt ruột, quát lên: “Các ngươi ? Trở !”
Triệu Lăng Vân: “Người còn chuyện gì ư?”
Trịnh thị phu nhân: “Chuyện của ngươi, ngươi quản nữa ?”
Triệu Lăng Vân: “Chuyện chẳng rõ ? Nếu hài lòng, mời Ngũ đường thúc cùng bọn họ trở về, chúng tiếp tục bàn bạc.”
Trịnh thị phu nhân: “Giờ đây ngươi đắc ý lắm chứ?”
Triệu Lăng Vân bật , : “Đắc ý thì đến nỗi, nhưng vui vẻ là thật.”
Đến giờ phút , Trịnh thị phu nhân còn sức để tức giận nữa, chẳng ai thể tiếp tục giận dữ mãi . “Ngươi đúng là một kẻ bất hiếu!” Trịnh thị phu nhân chỉ tay Triệu Lăng Vân mắng.
Sắc mặt Giang Minh Nguyệt trầm xuống.
Trịnh thị phu nhân: “Sao? Ngươi hài lòng ?”
Giang Minh Nguyệt: “Mẫu , con dâu đúng là giúp cho nhị , chỉ là con dâu cũng tiếng gì.”
Triệu Lăng Vân: “Ai nha, phu nhân, chuyện đừng bận tâm nữa, chuyện chẳng liên quan gì đến chúng .”
Triệu An Dương : “Ngươi hỏi bán sách cho ai ?”
Triệu Lăng Vân: “Không cần hỏi, những chủ nợ bên ngoài của ngươi, đều là ai, ngươi bán sách, chỉ thể là những mua.”
Triệu An Dương phát hiện nếu so sánh sự vô sỉ, bằng Triệu Lăng Vân.
“Dọn dẹp hành lý , mang theo tất cả những nữ nhân của ngươi,” Triệu Lăng Vân với Triệu An Dương.
Trịnh thị phu nhân: “Khánh Bảo Đường vẫn sẽ là nơi Khỉ ca nhi ở.”
Cháu đích tôn của nàng, tuyệt đối thể chịu ấm ức.
Triệu Lăng Vân sảng khoái đáp: “Được.”
“Đệ ngươi ngoài ở, nó cần tiền,” Trịnh thị phu nhân : “Ngươi đưa tiền cho nó.”
Mèo Dịch Truyện
Triệu Lăng Vân liền : “Triệu lão nhị, tiền ngươi mượn danh nghĩa của ở bên ngoài, ngươi hãy mau chóng trả. Một tháng , , nửa tháng , sẽ đến hỏi các chủ nợ của ngươi, nếu ngươi trả tiền, đừng trách khách khí với ngươi.”
Trịnh thị phu nhân tiểu nhi tử hỏi: “Ngươi định khách khí với Hoành Nam như thế nào?”
Triệu Lăng Vân: “Ta sẽ đến nha môn đó, tiền mượn, cớ gì nhận? Tên mượn tiền giấy nợ đổi .”
Ngươi như , chuyện Triệu An Dương mượn tiền dùng cho , hại trưởng gánh một đống nợ, chẳng sẽ truyền ?
Trịnh thị phu nhân gây sự vô cớ thêm một , nhưng Giang Minh Nguyệt nhanh hơn nàng một bước. Giang Minh Nguyệt : “Mẫu , tiền của con và Đại lão gia đều trả nợ cả , nếu trong tay còn tiền dư, thể giúp nhị một tay, thì hãy giúp một phen .”
Trịnh thị phu nhân Giang Minh Nguyệt. Sau cuộc đối thoại trong nội thất phòng ngủ, lão phu nhân rằng, cô con dâu cả của nàng là kẻ giả heo ăn thịt hổ. Giờ Giang Minh Nguyệt , lão phu nhân là còn sức để tức giận nữa, nhưng nàng vẫn tức thêm một hồi.
Người những lời lẽ hoa mỹ của Giang thị xem, cùng lắm thì tiền Đại phòng các ngươi xuất , ngươi đau lòng !
Triệu Lăng Vân cảm thấy phu nhân của vẫn còn non nớt lắm, lão nương của bọn họ chắc chắn sẽ trả tiền cho Triệu lão nhị thôi, đó là đứa con trai yêu quý của nàng, cho dù giờ còn yêu quý như nữa, thì chẳng còn Triệu Khỉ . Có một phụ nợ tiền trả, còn hại danh tiếng của trưởng, Triệu Khỉ thể ? Lão phu nhân vì Triệu Khỉ, nàng cũng c.ắ.n răng trả tiền cho Triệu lão nhị.
“Đi thôi,” Triệu Lăng Vân chào Trịnh thị phu nhân một tiếng, kéo Giang Minh Nguyệt rời .
Lần Trịnh thị phu nhân còn gọi hai vợ chồng nữa, cần gọi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-418-ta-muon-gap-nguoi-som-hon.html.]
Trong chính đường chỉ còn hai con đó, Triệu An Dương mới về phía Trịnh thị phu nhân, khẽ : “Sau nhi tử ở bên cạnh, còn mong mẫu bảo trọng.”
Trịnh thị phu nhân: “Con thể thường xuyên trở về thăm .”
Triệu An Dương: “Vâng.”
Kế tiếp, hai con cùng , thể vui vẻ hòa thuận, chuyện dứt, giờ đây đối mặt , thế mà lời nào để . Cả hai trong lòng đều oán khí, đều oán trách đối phương, nhưng xé rách cái thể diện .
Rất lâu , Trịnh thị phu nhân mới mở lời: “Số tiền con nợ, nương sẽ trả một nửa giúp con, một nửa còn , con và Tiểu Trịnh thị tự nghĩ cách.”
Lão phu nhân suy nghĩ kỹ càng, tiền của nàng còn dùng cho Triệu Khỉ, và cả Triệu Chỉ nữa, nuôi dưỡng nữ nhi cũng tốn tiền. Của hồi môn của Giang Minh Nguyệt thì mang trả nợ ngân khố , nhưng của hồi môn của Tiểu Trịnh thị thì động đến, tiền Triệu An Dương nợ, Tiểu Trịnh thị thể, và cũng nên trả .
Triệu An Dương há miệng, gì, thật sự còn mặt mũi nào để mở lời, rằng hai vợ chồng chúng con tiền, mẫu giúp con trả hết , những lời như .
“Có ở đây, con cần lo lắng bên Đại phòng sẽ con cái của con chịu ấm ức,” Trịnh thị phu nhân : “Ta sẽ bảo vệ các hài tử, vả , thấy hai vợ chồng cũng là sẽ gây khó dễ cho hài tử.”
Đây là một câu hiếm hoi mà Triệu An Dương , mẫu về Triệu Lăng Vân.
Trịnh thị phu nhân: “Con cũng tranh thủ phấn đấu một chút, thăng chức quan lên, như cuộc sống của con mới dễ thở hơn.”
Triệu An Dương trong cơn tức giận, thể thông với mẫu , thăng quan tiến chức nào là chuyện dễ dàng?
“Đi ,” Trịnh thị phu nhân phất tay với Triệu An Dương, “Một lát nữa Ngũ đường thúc của con sẽ phái tới, con về chuẩn .”
Triệu An Dương: “Mẫu , nhi tử bán sách tổ tiên. Nhi tử thề với trời, nếu nhi tử bán sách tổ tiên, nhi tử sẽ c.h.ế.t tử tế.”
“Hắn lấy mạng thề cũng vô dụng,” đường về Bắc viện, Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Hắn dùng chiêu với Ngũ đường thúc , nhưng lão nhân gia tin .”
Giang Minh Nguyệt: “Mẫu sẽ tin chứ.”
Triệu Lăng Vân: “Tin , xong nàng cãi với Ngũ đường thúc đó.”
Giang Minh Nguyệt: “Vậy mẫu sẽ thế , mệt mỏi bao.”
Mệt thì , quan trọng là lão phu nhân nàng cãi lão tộc trưởng, cũng độc ác bằng lão tộc trưởng, so cả việc c.h.ế.t cũng bằng, lão phu nhân thể gì đây?
“Ai nha,” Triệu Lăng Vân cảm thán: “Lão già đều thèm thẳng , chuyện thì coi như đang bậy, nhưng giờ đây cảm thấy lão già thuận mắt hơn nhiều , giờ Triệu lão nhị là kẻ thù của lão.”
Giang Minh Nguyệt mím môi , lấy lòng trưởng bối, vốn cũng là chuyện gì khó khăn.
“Ta vui,” Triệu Lăng Vân kéo tay Giang Minh Nguyệt đung đưa tới lui, “Giải thoát , còn Triệu lão nhị lảng vảng mắt nữa, thể ăn thêm hai bát cơm.”
Giang Minh Nguyệt: “Được thôi, lát nữa hãy ăn nhiều một chút.”
Triệu Lăng Vân ha ha lớn, tuyên bố lát nữa sẽ uống một chén.
Giang Minh Nguyệt gật đầu, : “Được thôi, nhưng tham chén.”
“Nghe lời phu nhân,” Triệu Lăng Vân là ngàn chén say, nhưng lời Giang Minh Nguyệt vẫn vui, phu nhân quan tâm mà.
Giang Minh Nguyệt: “Lát nữa ăn gì?”
Triệu Lăng Vân: “Nàng để nghĩ xem nào, hôm qua chúng ăn cá , hôm nay ăn thịt thì ?”
Giang Minh Nguyệt liền , tiền lớn thì mang trả nợ hết , nhưng tiền nhỏ để ăn cơm thì bọn họ vẫn .
“Sau khi cưới phu nhân, vận khí của hơn,” Triệu Lăng Vân tâm mãn ý nguyện, “Minh Nguyệt, ước gì gặp nàng sớm hơn.”
Giang Minh Nguyệt khẽ : “Thiếp cũng ước gặp sớm hơn.”
Có lẽ kiếp bọn họ gặp , thì những chuyện t.h.ả.m khốc và tuyệt vọng , đều sẽ xảy ?