Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 408: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 06:58:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sự nghiêm túc của Thẩm Kỳ càng nổi bật một tiếng "Hừ!" đơn giản, đầy tùy tiện của Triệu Lăng Vân. Ngay đó, vẫn tùy ý một tiếng, "Đi thôi," cùng Giang Minh Nguyệt trở về Việt Quốc Công phủ.

 

Lão thái thái vỗ vỗ đầu A Niên và A Tuế, hai đứa trẻ Triệu Lăng Vân để , hỏi: "Có đói bụng ?"

 

A Niên: "Không đói."

 

A Tuế: "Đói."

 

Lão thái thái với Vương Đức Tài: "Đưa hai đứa nhỏ ăn cơm, chúng đang luyện võ nên đói nhanh, ngươi nhiều đồ ăn một chút."

 

Vương Đức Tài liên hồi, dẫn A Niên và A Tuế về phía nhà bếp.

 

Lão thái thái đầu Thẩm Kỳ đang cạnh lão gia tử, : "Ngươi cũng bận rộn cả ngày , về phòng xem Nguyệt Nga một chút, nghỉ ngơi sớm . Nguyệt Nga hôm nay , đại phu cũng nàng hơn mấy ngày , cũng thật kỳ lạ, bệnh tình tự nhiên liền khỏi ."

 

Thẩm Kỳ : "Lão phu nhân nhọc lòng ."

 

Lão thái thái lắc đầu, vốn vỗ vai Thẩm Kỳ, nhưng chợt nhớ đây Triệu cô gia, mà là Thẩm cô gia đang mặt bà. Bàn tay lão thái thái rốt cuộc vẫn đặt lên vai Thẩm Kỳ, bà với Thẩm Kỳ: "Người một nhà, cần phân biệt quá rõ ràng."

 

Thẩm Kỳ: "Vâng, hiểu."

 

Lão thái thái: "Ta thấy đấy, khi Tây Lâu gây rắc rối cho ngươi, là kẻ quá giỏi gây chuyện, thật sự đến lúc đó, ngươi đừng ngại liên lụy đến ngươi là ."

 

Thần sắc mặt Thẩm Kỳ trở nên trịnh trọng, "Tổ mẫu cứ yên tâm, Tây Lâu là nhà của , Thẩm Tử Tuyền tuyệt đối sẽ bỏ mặc nhà."

 

Lão thái thái : "Được, tổ mẫu tin ngươi."

 

Lão gia tử xen một câu: "Ngươi cũng đừng quên thư, hỏi thăm tổ phụ và phụ ngươi."

 

Lão thái thái liền cảm thấy lão già nhà thật phá hỏng phong cảnh, đang chuyện gia đình chúng , ngươi lôi nhà họ Thẩm gì? Lão già nhà họ Thẩm khi rời kinh còn phái đến mắng Thẩm Kỳ mà, lão già nhà họ Thẩm đó coi Thẩm Kỳ là cháu ruột ?

 

Thẩm Kỳ: "Tạ tổ phụ nhắc nhở, sẽ thư hỏi thăm. Chỉ là dù là tổ phụ phụ , bọn họ chắc hẳn sẽ tương trợ , chỉ cần hết lòng phụng dưỡng bọn họ là ."

 

Thẩm Kỳ chuyện thẳng thắn như Triệu Lăng Vân, nên lão gia tử Triệu Lăng Vân mấy khó khăn, còn Thẩm Kỳ , đôi khi ông suy nghĩ. Lão gia tử hiện giờ đang nghĩ, hiếu kính, nhưng tương trợ, đứa nhỏ đang gì với ?

 

Lão thái thái chỉ tay ngoài cửa đường đường chính chính, khẽ : "Thôi , về phòng ."

Mèo Dịch Truyện

 

Thẩm Kỳ hành lễ xong với lão gia tử và lão thái thái, lùi ba bước mới xoay ngoài cửa.

 

"Lão già nhà ngươi," đợi Thẩm Kỳ , lão thái thái than phiền với lão gia tử: "Người nhà họ Thẩm đều hết , ngươi còn chuyện nhà đó gì?"

 

Lão gia tử: "Rốt cuộc cũng là một nhà, thật sự thể nhận ?"

 

Lão thái thái: "Thẩm cô gia nhà chúng , việc cần hiếu kính thì sẽ hiếu kính, nhưng nhà họ Thẩm việc, cũng đừng tìm đến . Nhà họ Thẩm nhiều tài giỏi, nếu bọn họ bình thường coi trọng Tử Tuyền, thì cứ mãi coi trọng ."

 

Lão gia tử: "Chuyện ngươi quyền quyết định ? Đợi Tử Tuyền thi cử thành công, ngươi xem nhà tìm đến ."

 

Lão thái thái: "Có đây, cứ chờ xem nhà họ Thẩm bọn họ còn chút liêm sỉ nào . Nếu nhà hổ, thì cũng chẳng nể mặt họ. Chuyện nhỏ thể đến tìm, chuyện lớn, hừ, cút sang một bên !"

 

Lão gia tử , ngươi phân biệt chuyện lớn chuyện nhỏ như thế nào? Chuyện thế nào mới là chuyện lớn? thấy lão bạn già nhà đó giận dỗi vì Thẩm Kỳ, lão gia tử nữa. Đợi Thẩm Kỳ thi xong hẵng , bây giờ mấy lời , ngoài việc tự tức giận , còn ích gì?

 

"Còn Tây Lâu," lão thái thái giận lo lắng : "Đứa trẻ quá giỏi gây chuyện . Ngươi xem, cùng Minh Nguyệt chùa xem một cái cây, mà cũng thể gây gổ với một đám thư sinh ? Bọn họ gặp thế nào ?"

 

Lão gia tử: "Nghe đám thư sinh đó cũng là xem cây ô cữu."

 

Lão thái thái thật sự hiểu nổi, cái cây ô cữu đó gì mà xem chứ?

 

"Haizz, chúng đáng lẽ nên mang một ít hạt ô cữu về," lúc Triệu Lăng Vân đang trong xe ngựa, tiếc nuối với Giang Minh Nguyệt: "Chúng trồng, thể để gia gia trồng mà, ông thích trồng trọt nhất."

 

Giang Minh Nguyệt: "Vậy ngày mai sai đến chùa Bích Vân xin một ít ."

 

Triệu Lăng Vân: "Được, nhớ , ngày mai sẽ sai ."

 

Giang Minh Nguyệt: "Ừm."

 

Triệu Lăng Vân: "Chỉ là cây mất bao lâu mới lớn ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-408.html.]

 

Giang Minh Nguyệt: "Ta cũng ."

 

Nàng khi còn là ma ở trong núi, thấy nhiều cây, nhưng nàng từng quan sát thứ .

 

"Lát nữa về đến nhà, nàng cứ về Bắc viện nghỉ ngơi," Triệu Lăng Vân chuyện cây ô cữu nữa, với Giang Minh Nguyệt: "Ta chính viện bên xem ."

 

Giang Minh Nguyệt: "Ta về mà gặp mẫu thì ."

 

Triệu Lăng Vân: "Nàng nghĩ bà hiện giờ tâm tình để ý đến chuyện ?"

 

Lão mẫu của lúc nhất định đang nín nhịn, đợi trở về để lột da .

 

Giang Minh Nguyệt: "Vậy cũng gặp bà một lát."

 

Vạn nhất lão phu nhân vin cái sự thất lễ của nàng mà gây chuyện thì ? Tội của bọn họ mặt lão phu nhân lớn lắm , đừng tự chuốc thêm tội nữa.

 

Triệu Lăng Vân: "Sao mà cố chấp thế?"

 

Giang Minh Nguyệt Triệu Lăng Vân, nàng hợp với Trịnh phu nhân, nhưng nàng là con dâu của Trịnh phu nhân, việc gì nên , nàng liền .

 

Triệu Lăng Vân Giang Minh Nguyệt đến mức khóe miệng bất đắc dĩ nhếch lên , : "Được thôi, chúng cùng , nàng vài câu với nương, nàng về Bắc viện, như chứ?"

 

Giang Minh Nguyệt: "Mẫu sẽ mắng ."

 

Triệu Lăng Vân: "Ngày nào bà mà chẳng mắng ? , cơ hội mắng ."

 

Giang Minh Nguyệt: "Nói thế nào?"

 

Triệu Lăng Vân: "Ta hỏi Triệu lão nhị một chút, sách tổ tiên truyền của gia đình, ở chỗ . Cuốn sách tự lấy, là ai đưa cho ."

 

Giang Minh Nguyệt thầm nghĩ, cái còn cần hỏi , chắc chắn là lão phu nhân đưa cho chứ gì.

 

Triệu Lăng Vân hô vọng ngoài cửa sổ xe: "Hồ Lô!"

 

Hồ Lô: "Dạ!"

 

"Ngươi đến chỗ tộc trưởng, mời ông đến phủ," Triệu Lăng Vân .

 

Hồ Lô: "Ngũ lão thái gia nếu hỏi chuyện gì thì ạ?"

 

Triệu Lăng Vân: "Ngươi cứ với ông , Triệu An Dương xảy chuyện , bảo ông mau đến."

 

Hồ Lô đáp một tiếng, liền cưỡi ngựa chạy .

 

Giang Minh Nguyệt: "Nhị chân gãy , đừng đ.á.n.h nữa nhé."

 

Triệu Lăng Vân: "Ta đ.á.n.h , xem ngũ đường thúc đ.á.n.h ."

 

Giang Minh Nguyệt lập tức hỏi: "Chàng định với ngũ đường thúc về chuyện sách vở thế nào?"

 

Triệu Lăng Vân: "Ta sẽ sách vở kiểm kê qua , thiếu hơn mười rương, đều do Triệu An Dương bán mất ."

 

Khóe miệng Giang Minh Nguyệt giật giật, nếu như , Triệu An Dương còn sống nổi ?

 

"Ngũ đường thúc trong tay đại khái một danh sách sách," Triệu Lăng Vân nhỏ giọng : " , giấu mười rương là xong."

 

Giang Minh Nguyệt: "Nhị còn trẻ, nhưng ngũ đường thúc lớn tuổi ."

 

Chàng đừng vì chỉnh đốn ngũ đường thúc của tức c.h.ế.t đấy.

 

"Ngũ đường thúc thể sống đến tuổi , chứng tỏ, ông mệnh định là trường thọ," Triệu Lăng Vân chẳng hề bận tâm, : "Vậy nên Minh Nguyệt nàng đừng lo lắng, ngũ đường thúc của chúng còn sống lâu lắm."

 

Giang Minh Nguyệt nữa, nếu cứ khăng khăng nghĩ như , thì gì cũng vô ích. .

 

 

Loading...