Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 398: Trạng Nguyên, Trạng Nguyên Hồng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:05:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lại mời đại phu đến một chuyến ,” Giang Nguyệt Nga : “Ta giờ đây đau đầu, ngủ , uống thuốc.”
Giang Minh Nguyệt: “Uống thuốc?” Nàng mắc bệnh gì ư, mà cứ thế uống thuốc?
Giang Nguyệt Nga trừng mắt Giang Minh Nguyệt, “Ta uống thuốc, thể khỏe lên? Ta nhanh chóng khỏe chứ.”
Thẩm Kỳ bên cạnh : “Nàng đang mang thai, dùng t.h.u.ố.c gì, nàng theo đại phu.”
Giang Nguyệt Nga lúc đầu óc ong ong, đối với Thẩm Kỳ nàng cũng còn kiên nhẫn, trực tiếp đáp Thẩm Kỳ một câu: “Chàng thấy bảo mời đại phu ?”
Triệu Lăng Vân ở ngoài bình phong : “Mời, mời, mời, đây sẽ mời ngay, đại tỷ chờ một chút.”
Giang Nguyệt Nga thể , đại phu mời đến tạm thời liền ở Hầu phủ. Triệu Lăng Vân khỏi phòng sai nha mời đại phu, đại phu nhanh đến.
Chờ đại phu bắt mạch xong cho Giang Nguyệt Nga, kê đơn mới, nha sắc thuốc. Giang Nguyệt Nga uống t.h.u.ố.c xong, chợp mắt trở , trời sáng rõ.
Đêm đó của Thẩm Kỳ trôi qua thật thăng trầm. Đến khi đêm qua , Thẩm Kỳ trong đình viện, liền cảm thấy thứ đều chân thật lắm, thậm chí còn nghi ngờ, liệu vẫn đang mơ ác mộng tỉnh .
Chờ khi trong phòng bắt đầu dùng bữa sáng, Thẩm Kỳ cầm đũa lên, liền thấy tiểu tư A Nguyên của đang chuyện bên ngoài. Thẩm Kỳ định hỏi chuyện gì, y liền thấy tiếng Triệu Lăng Vân .
“Thôi , , đến gặp tỷ phu của mà còn thông báo ư? Thằng nhóc , tránh !” Triệu Lăng Vân ở ngoài sảnh rống lên.
Thẩm Kỳ đặt đũa xuống.
Triệu Lăng Vân xách một vò rượu bước phòng, quanh một lượt, : “Sách vở bày biện đầy đủ cả , tỷ phu , định ở lâu dài ?”
Lời thực mang chút ý tứ châm chọc: một nam nhân đường đường chính chính, ở nhà nhạc phụ, xem bao nhiêu tiền đồ đây. Thẩm Kỳ Triệu Lăng Vân, y cảm thấy Triệu Lăng Vân đang châm chọc , nên Thẩm Kỳ hỏi: “Chàng mang cái gì ?”
“Rượu,” Triệu Lăng Vân đặt vò rượu lên bàn, : “Biết tỷ phu tâm tình , đến đây cùng uống một chén.”
Thẩm Kỳ: “Sáng sớm uống rượu ư?”
Triệu Lăng Vân xuống, “Ai quy định sáng sớm uống rượu?”
Thẩm Kỳ: “…”
Điều thật sự ai từng quy định cả.
Triệu Lăng Vân rót rượu cho Thẩm Kỳ và cho chính , : “Vợ đang ở cùng đại tỷ, cứ yên tâm . Ta thấy dáng vẻ của đại tỷ, dù khó khăn đến mấy nàng cũng sống sót thôi.”
Nhắc đến chuyện , Thẩm Kỳ liền : “Đêm qua những lời như , sợ nàng tức đến sinh bệnh ?”
Triệu Lăng Vân: “Đại tỷ bệnh , nàng còn thể tức bệnh gì nữa? Bệnh mới ? Tỷ phu , mong đại tỷ lên ư?”
“Ta dĩ nhiên mong nàng lên,” Thẩm Kỳ vội vàng .
Triệu Lăng Vân: “Thế là còn gì. Đêm qua, giọng đại tỷ chuyện, cứ như là đang phó thác hậu sự , sợ ? Cứ nghĩ cách nàng phấn chấn lên. Nàng cảm thấy quan trọng, chúng nàng thì , thì đối mặt với Diêm Vương gia, đại tỷ cũng sẽ giao chiến một phen với Diêm Vương gia đó.”
Cách chuyện của Triệu Lăng Vân khác hẳn với Thẩm Kỳ và những bên cạnh Thẩm Kỳ. Thẩm Kỳ Triệu Lăng Vân, đột nhiên gật đầu : “Chàng đúng, Tây Lâu, đa tạ .”
Mặc kệ là đạo lý gì chăng nữa, dù đêm qua, khi Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt hai vợ chồng than nghèo kể khổ xong, Giang Nguyệt Nga quả nhiên trông tinh thần hơn nhiều. Người ý chí cầu sinh, với ý chí cầu sinh, thật sự là khác biệt lớn.
Triệu Lăng Vân nâng chén rượu về phía Thẩm Kỳ.
Thẩm Kỳ, xưa nay từng uống rượu sáng sớm, cầm chén rượu chạm nhẹ chén trong tay Triệu Lăng Vân, uống một ngụm.
“Trạng Nguyên Hồng,” Triệu Lăng Vân : “Ta lấy từ chỗ gia gia. Gia gia cho rượu xong, liền bảo nhanh lên, đừng để nãi nãi thấy.”
Thẩm Kỳ lặng lẽ uống rượu.
Triệu Lăng Vân chỉ xách một vò rượu đến, mang theo đồ nhắm, nên hai vị liên câm chỉ uống rượu chứ thức ăn.
Đợi rượu qua ba tuần, Thẩm Kỳ đỏ mặt, chút men say. Triệu Lăng Vân, dù uống ít rượu mà vẫn tỉnh táo như , mới : “Sau tính toán gì ?”
Thẩm Kỳ lắc đầu, y tính toán gì, đầu óc y rối bời.
Triệu Lăng Vân: “Không tính toán thì . Lão Quốc Công gia còn trông cậy đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-398-trang-nguyen-trang-nguyen-hong.html.]
Thẩm Kỳ hỏi Triệu Lăng Vân: “Ta thể gì đây?”
Triệu Lăng Vân đề nghị: “Theo đại tỷ cùng ăn buôn bán ư?”
Thẩm Kỳ: “Ta .”
Triệu Lăng Vân: “Không thì thể học mà.”
Hai vợ chồng cùng ăn buôn bán, thì giao cửa hàng cho hai vợ chồng , và Minh Nguyệt thể ở nhà hưởng tiền .”
Thẩm Kỳ uống một ngụm rượu, lắc đầu : “Ta .”
Mèo Dịch Truyện
Triệu Lăng Vân: “Vậy thể gì?”
Thẩm Kỳ khổ, “Ta chẳng qua chỉ là một phế nhân thôi, thể gì đây?”
Triệu Lăng Vân: “Chàng đừng như chứ, vẫn sách ?”
Y đến đây là để khuyên Thẩm Kỳ thả lỏng tâm tình, nếu y khuyên Thẩm Kỳ càng thêm chán nản, thì Lão Thái Thái sẽ bỏ qua cho y .
Thẩm Kỳ: “Không thầy dạy, sách sẽ ai .”
Triệu Lăng Vân kinh ngạc : “Vì ?”
Thẩm Kỳ: “Tây Lâu, sách cũng cần danh tiếng mà.”
Hiện giờ Thẩm Kỳ y, khi nhắc đến, thứ nhất, y là nhị công tử của Ninh Quốc Công phủ, thứ hai, y là tử của Khê Đường . Mất hai điều , cái tên Thẩm Kỳ y, chẳng chút sự tồn tại nào.
Thẩm Kỳ với Triệu Lăng Vân: “Ta chỉ là một tiểu nhân vật.”
Y là một kẻ phế vật chuyện lớn, sống dựa tiền bạc của phu nhân.
Triệu Lăng Vân uống rượu, xem cuộc chuyện thể tiếp tục nữa. Nói thật, Triệu Lăng Vân cũng Thẩm Kỳ ưu tú ở điểm nào, y khen , mà cũng bắt đầu khen từ . Chuyện của sách, Triệu Tây Lâu y hiểu rõ.
Thẩm Kỳ cũng uống rượu giải sầu, uống từng ngụm một.
“Trạng Nguyên Hồng,” Thẩm nhị công tử lưỡi líu : “Trạng nguyên, xứng uống loại rượu .”
Triệu Lăng Vân lúc ngậm một ngụm rượu miệng, Thẩm Kỳ , Triệu Lăng Vân liền cảm thấy Thẩm Kỳ đang mắng y. Một tử của đại Nho như còn xứng uống, chẳng càng xứng ?
“Chẳng qua cũng chỉ là trạng nguyên mà thôi,” Triệu Lăng Vân đặt mạnh chén rượu xuống bàn, “Cảm thấy xứng, tỷ phu thi một cái trạng nguyên .”
Thẩm Kỳ: “Chàng đang mắng .”
Triệu Lăng Vân: “Ta mắng gì?”
Giang Minh Nguyệt lúc đích mang vài món đồ nhắm mới trong bếp phòng. Nhìn Thẩm Kỳ một cái, Giang Minh Nguyệt liền với Triệu Lăng Vân: “Chàng chuốc say tỷ phu ?”
Triệu Lăng Vân tự biện giải cho : “Y tự tửu lượng mà, điều thể trách .”
Thẩm Kỳ chỉ tay Triệu Lăng Vân, với Giang Minh Nguyệt: “Phu quân của nàng mắng .”
Giang Minh Nguyệt Triệu Lăng Vân, “Chàng còn mắng tỷ phu ư?”
Triệu Lăng Vân oan uổng c.h.ế.t , với Thẩm Kỳ: “Tỷ phu , thế là lòng của , còn c.ắ.n ngược nữa. Ta mắng khi nào chứ?”
Thẩm Kỳ với Giang Minh Nguyệt: “Y bảo thi trạng nguyên, nhưng là một què mà.”
Giang Minh Nguyệt về phía Triệu Lăng Vân, : “Tỷ phu là thật ?”
Triệu Lăng Vân: “Không . Điều luật nào quy định què khoa cử? Hay là, cổng lớn trường thi dán tờ giấy, què bên trong?”
Chuyện khoa cử, Giang Minh Nguyệt hiểu rõ, nên nàng liền về phía Thẩm Kỳ, : “Tỷ phu, quy định ư?”
Thẩm Kỳ nghĩ nghĩ, : “Không .”
“Ấy, chứ,” Triệu Lăng Vân giang tay , “Không , thì thể thi, đạo lý là như ?”