Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 345: Phu thê đồng lòng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:16:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nàng …” Trần thị phu nhân vội vàng thanh minh phận của Trần Phương Phi, lưu hậu, nô tì ấm giường, nếu cứ để Giang Minh Nguyệt gán những phận như lên đầu tiểu thư nhà Trần gia ở Phủ Lâm, e rằng Trần gia sẽ xé xác bà .

 

“Nàng ?” Giang Minh Nguyệt cho Trần thị phu nhân cơ hội , “Chúng cũng cần quan tâm nữ nhân là ai nữa, chỉ hỏi một câu, nữ nhân bước cửa Thẩm gia các ngươi, cần hỏi tỷ tỷ của một tiếng ?”

 

Thật , thông phòng nha đầu, cũng nhất thiết chào hỏi chính thất phu nhân . Thời , giữa các nam nhân còn thể tặng nữ nhân nữa là, dù là thất, chủ nhân thực lòng tặng , thì tặng cũng tặng . Loại nữ nhân tương đương với món đồ vật, lẽ còn đáng giá bằng đồ vật, căn bản cần xem nàng là gì.

 

Thế nhưng Trần Phương Phi là gả cho Thẩm Kỳ bình thê, bình thê há thể xem là gì? Chỉ chuyện tặng , chứ từng đem bình thê tặng. Bởi Giang Minh Nguyệt hỏi như , Thẩm gia quả thực thể cần.

 

Ngươi chuyện hôn nhân lời cha , nhưng Phạm Lão Thái Quân dùng cái cớ , kết quả Giang Minh Nguyệt phản bác đến mặt mũi be bét. Các phu nhân trong các phòng đang đây, ai còn dám dùng cái cớ nữa?

 

“Phương Phi ,” Phạm Lão Thái Quân lúc lên tiếng.

 

Giang Minh Nguyệt: “Vậy nàng gì?”

 

“Nàng …”

 

“Xin phép nhắc nhở lão nhân gia một tiếng,” Giang Minh Nguyệt cắt ngang lời Phạm Lão Thái Quân, lạnh lùng : “Nếu , nô tì ấm giường, lão nhân gia để ý một chút đến danh tiếng của nữ tử . Lão nhân gia đừng môi chạm môi , liền ô uế thanh bạch của nữ tử .”

 

Phạm Lão Thái Quân tức đến ngửa , ngã phịch xuống ghế . Giang Minh Nguyệt ngươi mắng tiểu thư Trần gia đến nỗi còn là , giờ giả nhân giả nghĩa nhắc nhở đừng bậy? Có nghĩa là Giang Minh Nguyệt ngươi quỷ đều , ?

 

Trần thị phu nhân lúc : “Là bình…”

 

Giang Minh Nguyệt: “Bình gì? Bình thê? Đây là chuyện nhỏ . Cha trưởng bối của cô nương đồng ý ? Mai mối là ai?”

 

Hai điều quả thực đều .

 

Trước đó là đang xem trò của Giang Nguyệt Nga, nhưng Giang Minh Nguyệt hỏi một câu như , các phu nhân trong Thẩm gia các phòng đột nhiên phát hiện, chuyện của Thẩm Kỳ và Trần Phương Phi đúng . Ngươi cái gì cũng , mà biểu tiểu thư phủ, còn tự chủ động đến gần Thẩm Kỳ, hận thể ở lì trong thư phòng của Thẩm Kỳ cả ngày rời?

 

Chưa đến ngoài, chính Trần Phương Phi ngươi, chẳng lẽ ngươi tự trọng, tự hạ thấp ? Đây là tự hạ thấp thì là gì?

 

Mấy vị phu nhân , nhất thời nên bày vẻ mặt như thế nào.

 

Giang Minh Nguyệt lúc lạnh một tiếng, lạnh lùng liếc Trần thị phu nhân một cái, ánh mắt như lưỡi dao, gọt đến nỗi Trần thị phu nhân rụt .

 

“Muốn cưới thêm một bình thê cho tỷ phu của ,” Giang Minh Nguyệt : “Lại vứt bỏ đích thê của ở nhà đẻ, cố ý cho vợ chồng họ gặp mặt. Đợi đến khi nhị phòng họ thêm một nữ nhân, ngoài sẽ gì về tỷ phu của ? Không hiểu quy củ, lễ nghi, ham sắc bỏ vợ, là kẻ háo sắc…”

 

“Giang Minh Nguyệt!” Trần thị phu nhân chịu nổi nữa, hét lên.

 

Giang Minh Nguyệt: “Tỷ phu của là thư sinh, đột nhiên gánh chịu nhiều tiếng như , còn mặt mũi nào mà sống nữa? Thẩm gia các ngươi thật ác độc, hủy hoại tỷ phu của , các ngươi cam lòng ?”

 

Trần thị phu nhân tức giận đến mức năng suy nghĩ: “Ngươi cũng tỷ tỷ của ngươi xứng với nhi tử của ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-345-phu-the-dong-long.html.]

 

Các phu nhân trong các phòng đều liếc mắt , đây đối với Giang Nguyệt Nga, là lão thái quân ầm ĩ, Trần thị phu nhân nhiều. bây giờ xem , sự chán ghét của vị đối với Giang Nguyệt Nga, thua kém lão thái quân là bao.

 

Giang Minh Nguyệt: “Cái gì? Đến lúc , ngươi còn đổ nước bẩn lên tỷ tỷ của ?”

 

Trần thị phu nhân sững sờ, nguyên nhân của chuyện vì Giang Nguyệt Nga xứng với nhi tử của bà , thì còn thể vì cái gì? À đúng , còn Giang Nguyệt Nga thể sinh con! Nhắc đến nguyên nhân , Trần thị phu nhân mở miệng định cho Giang Minh Nguyệt rõ ràng.

 

Giang Minh Nguyệt cùng Trần thị phu nhân đồng thời cất tiếng, đó về giọng và khí thế, Giang Minh Nguyệt dễ dàng thắng Trần thị phu nhân. Thế là trong phòng khách , chỉ thể thấy tiếng Giang Minh Nguyệt chuyện.

 

“Đừng với là các ngươi hiểu quy củ, các ngươi chính là hủy hoại danh tiếng của tỷ phu , ngay mà, Thẩm gia các ngươi dung nạp !” Giang Minh Nguyệt hướng về phía Trần thị phu nhân : “Đều là nhi tử ngươi sinh , dù mười ngón tay dài ngắn khác , ngươi còn thể bưng một bát nước cho ngay, nhưng ngươi một khi , thể hại con chứ?”

 

Trần thị phu nhân khó hiểu, “Ngươi đang hươu vượn gì ?” Trần thị phu nhân hỏi Giang Minh Nguyệt, lời của , hiểu gì hết?

 

“Lần việc khảo hạch quan viên của Lại bộ, kết quả , ngươi nghĩ ?” Giang Minh Nguyệt : “Trưởng tử quý báu nhất của ngươi, chỉ một bậc trung đẳng.”

 

Trần thị phu nhân: “Chuyện liên quan gì đến Kỳ nhi?”

 

Thẩm Khê quan đạt loại ưu tú, điều khiến ông nội, phụ và thúc phụ thất vọng, nhưng liên quan gì đến Thẩm Kỳ quan?

 

Giang Minh Nguyệt: “ sách của tỷ phu và sư phụ cùng hợp tác sắp thành , tỷ phu cũng là sách lập truyện, xét về danh tiếng, hơn xa trưởng tử phế vật của ngươi.”

 

Đại thiếu phu nhân Khương thị khi phát hiện thể chen lời, ôm tâm trạng bàng quan, giả c.h.ế.t sang một bên. Khương thị phu nhân thể ngờ , ngọn lửa cháy tới cháy lui, còn thể cháy đến đầu đại phòng của họ.

 

Một tiếng “loảng xoảng”, Khương thị yên , bật dậy khỏi ghế. Vị Đại thiếu phu nhân của Ninh Quốc Công phủ, thần sắc nghiêm nghị Giang Minh Nguyệt, nhưng nửa ngày lời nào.

 

“Một lũ hồ ngôn loạn ngữ,” Phạm Lão Thái Quân giận dữ lên tiếng: “Giang Minh Nguyệt, ngươi đến Ninh Quốc Công phủ của chúng loạn ? Nếu ngươi còn loạn nữa, đừng trách hạ lệnh cho đ.á.n.h ngươi ngoài!”

 

“Tốt thôi,” Giang Minh Nguyệt : “Ta sẽ chịu một trận đòn của Ninh Quốc Công phủ các ngươi, chính là cho bên ngoài đều thấy, Thẩm gia các ngươi đối xử với tỷ phu của như thế nào! Để cho danh tiếng của thứ tử lấn át trưởng tử, các ngươi bắt giữ tỷ phu của phố về, giam cầm , ép buộc cưới bình thê, cho gặp tỷ tỷ của . Các ngươi ép tỷ tỷ của lâm bệnh, phụ hiện tại đang ở xa tại Ngọc Phong Quan, tổ phụ tổ mẫu tuổi cao, đại bá mẫu đến Thẩm gia các ngươi một , các ngươi ức h.i.ế.p về, hai của , một thương, một còn nhỏ tuổi. Không còn cách nào, , một nữ nhi xuất giá, đành tỷ tỷ của tìm đến tận cửa, đòi một công đạo, kết quả các ngươi đ.á.n.h khỏi cửa, hừ!”

 

Lời Giang Minh Nguyệt gấp nhanh, nội dung dọa c.h.ế.t . Nếu quả thực giống như lời vị , thì danh tiếng của Thẩm gia, một gia tộc thanh quý, sẽ mất sạch.

 

“Ngươi hạ lệnh ,” Giang Minh Nguyệt còn thúc giục Phạm Lão Thái Quân: “Ngươi cứ cho đến đ.á.n.h ngoài.”

 

Bây giờ cho lão thái quân thêm mười lá gan, bà cũng dám hạ lệnh nữa.

 

“Trong lòng hổ thẹn ?” Nụ mặt Giang Minh Nguyệt đầy châm biếm, “Phải tỷ phu của chỉ thiếu một đôi chân tay , nếu , Thẩm Khê tên súc sinh tính là cái thá gì?”

 

, giống như Triệu Lăng Vân nghĩ, Giang Minh Nguyệt cũng nhắm đại công tử Thẩm gia. Không lôi Thẩm Khê ngươi xuống nước, thể để tỷ phu cùng tỷ tỷ của , thuận lợi và danh tiếng tổn hại mà phân gia sống riêng chứ? Thẩm Khê ngươi vô tội , gì, chuyện đó liên quan gì đến Giang Minh Nguyệt ?

 

Mèo Dịch Truyện

Hơn nữa, chỉ riêng chuyện năm xưa Thẩm Khê ngươi cưới Giang Nguyệt Nga, thẳng, mà ngấm ngầm dùng thủ đoạn, để trưởng bối trong nhà , ép Thẩm Kỳ cưới, chỉ riêng chuyện thôi, cũng đủ thấy Thẩm Khê ngươi quả là đồ gì.

 

 

Loading...