Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 28: Triệu đại lão gia dũng cảm xông vào An Viễn Hầu phủ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:41:07
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Sao ngươi mang vẻ mặt đó?” Phúc Vương hiếu kỳ Triệu Lăng Vân, “Là ngươi c.h.ế.t , là mẫu ngươi…” “Khụ khụ.” Vương Thuận Tử, vị thái giám tổng quản hầu hạ Phúc Vương, vội ho khan, thầm nghĩ trong lòng rằng Vương gia và Triệu đại lão gia tình nghĩa sâu đậm, nhưng ngài cũng thể là lão phu nhân nhà qua đời chứ, vốn dĩ ngài mấy bạn , hãy trân trọng một chút !

 

“Ngươi ho cái gì?” Phúc Vương chẳng nể tình Vương Thuận Tử chút nào, chỉ tay Triệu Lăng Vân : “Ngươi xem cái dáng vẻ của kìa, y như thể sắp lo việc tang .”

 

Vương Thuận Tử đôi mắt híp, lúc híp mắt kỹ Triệu Lăng Vân, liền thấy như đang nhắm mắt . Không Vương Thuận Tử cố ý cùng chủ tử đầu óc bình thường của , nhưng Triệu đại lão gia lúc trông cứ như đang chịu tang .

 

“Mở đôi mắt nhỏ của ngươi .” Triệu Lăng Vân bực bội : “Nhà chẳng ai c.h.ế.t cả!” Lão nương nhà còn sống chán.

 

Phúc Vương: “Vậy là nhà ai chết?”

 

Triệu Lăng Vân: “Triệu Lăng Tiêu cái tên giả tiên nhi đó thật sự cung cầu chỉ ?”

 

Phúc Vương gật đầu.

 

Triệu Lăng Vân: “Hắn thật sự cưới Giang gia nhị tiểu thư ư?”

 

Phúc Vương gật đầu.

 

Triệu Lăng Vân: “Thật chứ?”

 

Phúc Vương : “Ngươi tin lời bản vương ? Bản vương tận mắt chứng kiến, thể giả ?”

 

Triệu Lăng Vân xoay một vòng tại chỗ, đó dừng Hồ Lô.

 

Hồ Lô mếu máo : “Chủ tử, xem chậm một bước .”

 

Bên lễ vật còn chuẩn xong, phía Đồ Sơn Vương phủ, Vương phi dẫn Thế tử cung cầu Thánh thượng ban hôn .

 

“Lúc bản vương xuất cung, phụ hoàng sai gọi Giang gia lão thái thái cung ,” Phúc Vương lúc bổ sung thêm một câu, “Chắc là hai nhà sẽ xuống bàn chuyện hôn sự.”

 

“À, Thánh thượng cũng triệu Vinh Hoa công chúa cung .” Vương Thuận Tử .

 

Triệu Lăng Vân hỏi: “Ai?”

 

“Triệu Thanh Dung đó,” Phúc Vương hứng thú : “Mẹ kế của Giang nhị tiểu thư.”

 

Lòng Triệu Lăng Vân run lên một cái.

 

“Bản vương thấy ngươi chuyện gì ,” Phúc Vương chằm chằm Triệu Lăng Vân, hai mắt sáng rực, “Nào nào, cho bản vương xem.”

 

Ta với cái tên bệnh não như ngươi thì gì mà chứ? Triệu Lăng Vân đanh mặt, chắp tay với Phúc Vương, Triệu đại lão gia bỏ . Không , thể cam chịu phận, mấy con trâu cày ruộng cứ gặp quỷ , bây giờ đến An Viễn Hầu phủ!

 

Hồ Lô đuổi theo chủ tử nhà , trong lúc vội vàng, giày của Hồ Lô cũng tuột mất.

 

Vương Thuận Tử thấy Triệu Lăng Vân và tên hầu , chạy như ch.ó đuổi, mới nhỏ giọng hỏi Vương gia nhà : “Vương gia, chúng hát ăn cơm đây?”

 

“Về cung.” Phúc Vương quả quyết .

 

Vương Thuận Tử: “Không hát nữa ư? Cũng ăn cơm ?”

 

“Có náo nhiệt lớn để xem, bản vương còn hát gì, ăn cơm gì?” Phúc Vương cất bước về phía đầu tây con phố.

 

“Triệu đại lão gia gì?” Vương Thuận Tử đuổi theo lưng Vương gia nhà .

 

“Nghe giả tiên nhi cưới Giang nhị tiểu thư, liền như thể mất ruột ,” Phúc Vương gia sờ sờ nốt ruồi dán mặt, “Chín phần mười là Triệu đại cũng để ý Giang nhị tiểu thư .”

 

Vương Thuận Tử há hốc mồm: “À?”

 

Giang nhị tiểu thư, Vương Thuận Tử , là nhị tiểu thư của An Viễn Hầu, một cô gái quê mùa từ nông thôn kinh, nàng là một mỹ nhân, nhưng tính tình , giống như bà nội Từ lão thái thái của nàng, hoang dã, đanh đá, lễ nghi, giống khuê tú các nhà.

 

“Đây là trận ẩu đả ở Phượng Dương Môn đại lộ ngày hôm qua, Triệu đại nhất kiến chung tình với Giang nhị tiểu thư ?” Phúc Vương xoa xoa tay, trông vẻ như nóng lòng lập tức bay về cung, tự trận .

 

“Thế nhưng, Đồ Sơn Vương thế tử cầu hôn Giang nhị tiểu thư , cầu đến tận Thánh thượng mà,” Là một bình thường, Vương Thuận Tử nghi hoặc, chuyện gần như chắc như đinh đóng cột ? Dù Triệu Lăng Vân ngươi nhất kiến chung tình với Giang Minh Nguyệt chăng nữa, ngươi cũng thể cướp dâu chứ?

 

“Đó là Đồ Sơn Vương thế tử đó.” Vương Thuận Tử nhấn mạnh một câu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-28-trieu-dai-lao-gia-dung-cam-xong-vao-an-vien-hau-phu.html.]

Dù Vương gia nhà là kẻ đối đầu với Đồ Sơn Vương thế tử, cùng Triệu đại lão gia gọi là giả tiên nhi, nhưng tự vấn lương tâm, Vương đại công công thể một câu, Đồ Sơn Vương thế tử hơn Triệu đại lão gia ngươi mười mấy con phố đó! Người Giang gia điên , chọn Đồ Sơn Vương thế tử Triệu Lăng Tiêu, chọn Triệu Lăng Vân ngươi?

 

Phúc Vương vẻ mặt khinh thường, “Triệu Tây Lâu chẳng lẽ hơn giả tiên nhi ?”

 

Được , Vương Thuận Tử đành chấp nhận lời của Vương gia nhà , chấp nhận , ai bảo đó là chủ tử của chứ.

 

“Về cung.” Trong giọng của Phúc Vương ý chiến đấu.

 

Vương Thuận Tử: “Vương gia gặp Thánh thượng? Chuyện ngài thể nhúng tay .”

 

Chuyện cũng liên quan gì đến ngài cả, chuyện hai nam tranh một nữ, Vương gia ngài chỉ là một liên quan thôi.

 

Phúc Vương chỉnh sửa cái mũ da dưa sắp rớt của , “Bản vương giúp Triệu đại kéo dài thời gian, thể để giả tiên nhi đạt ý nguyện.”

 

Vương Thuận Tử xong ngây , nên chuyện vốn liên quan gì đến Vương gia ngài, kết quả ngài nhất quyết nhúng tay ?

 

“Nhanh lên một chút.” Phúc Vương sửa mũ vài , chiếc mũ quả dưa suýt rơi xuống, thế là Phúc Vương gia dứt khoát tháo mũ xuống, ném cho Vương Thuận Tử, tự chạy nhanh về phía , “Lẽ hôm nay bản vương nên cưỡi ngựa mới !”

 

“Lẽ hôm nay nên cưỡi ngựa mới !” Triệu Lăng Vân một mạch chạy đến An Viễn Hầu phủ, lau một vệt mồ hôi trán, liền xông An Viễn Hầu phủ.

 

“Ngài là ai?” Vương Đức Tài đang ở hành lang cửa, vội vàng ngăn Triệu đại lão gia .

 

“Ta, Triệu Tây Lâu, của Việt Quốc Công phủ,” Triệu đại lão gia , giơ tay đẩy Vương đại quản gia , bước cổng lớn An Viễn Hầu phủ.

 

“Ấy, !” Vương Đức Tài vội vàng kêu lên.

 

Mấy giữ cửa trái vây quanh Triệu Lăng Vân, ngươi là ai, mà dám xông An Viễn Hầu phủ của chúng ?

 

“Thì là Triệu đại lão gia, đại lão gia.” Vương Đức Tài đuổi tới, với Triệu Lăng Vân: “Ngài hãy cho tiểu nhân thông báo một tiếng.”

 

“Đít cháy đến nơi , còn thông báo cái gì?” Triệu Lăng Vân sốt ruột .

 

“Ừm?” Giang Dữ tay cầm roi ngựa, từ phía bức bình phong đá xanh vòng , rướn cổ về phía cổng lớn, ngạc nhiên : “Tây Lâu ca ca?”

 

“Dữ ca nhi.” Triệu Lăng Vân hô: “Xảy chuyện , ngươi cho .”

 

Giang Dữ phản ứng chút chậm, đợi cho thả Triệu Lăng Vân chủ tớ cửa, Giang đại thiếu mới phản ứng , vì nhị tỷ của mà đến chứ?

 

“Ngươi đừng vội vàng .” Giang Dữ vươn tay định kéo Triệu Lăng Vân, “Nói rõ ràng , ngươi đến gì?”

 

“Làm gì?” Triệu Lăng Vân khoác tay qua vai Giang Dữ, nhỏ giọng : “Triệu Lăng Tiêu cung cầu chỉ , cưới nhị tỷ của ngươi!”

 

Giang Dữ ngây .

 

“Sao còn ngẩn ?” Triệu Lăng Vân vỗ mặt Giang Dữ, “Ngày hôm qua chúng vì cái gì mà đ.á.n.h với Ngụy tam công tử chứ?”

 

Giang Dữ như mơ, lẩm bẩm: “Cái , cái thể nào chứ?”

 

“Lão thái thái nhà ngươi ?” Triệu Lăng Vân sải bước trong.

 

Hồ Lô ngang qua Giang Dữ, cũng nhỏ giọng : “Chuyện là Phúc Vương gia , tận mắt chứng kiến đó!”

Mèo Dịch Truyện

 

Giang Dữ trừng mắt Hồ Lô.

 

Hồ Lô gật đầu lia lịa.

 

Giang đại thiếu đột nhiên giơ tay tự tát một cái.

 

“Ôi, đại thiếu gia,” Vương Đức Tài vội vàng kêu lên, đầu đại thiếu gia nhà còn đang quấn băng mà, đây , còn tự đ.á.n.h nữa?

 

Giang Dữ dậm chân một cái, cũng chạy phủ, với nhị tỷ của một tiếng, nếu , sẽ dẫn nhị tỷ của chạy .

 

“Đại quản gia ngươi cũng đừng đó nữa.” Trước khi đuổi theo chủ tử nhà , Hồ Lô đồng cảm với Vương Đức Tài: “Người trong cung đến , ngài nghĩ cách chặn .”

 

Vương Đức Tài: Gì cơ?

 

 

Loading...