Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 27: Triệu Đại Lão Gia Hay Tin Dữ Dội ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:41:06
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Triệu đại lão gia là một , đến An Viễn Hầu phủ một chuyến, thì nhất định . Chỉ là, Tào ma ma khi quyết định của chủ tử nhà , cảm thấy bất lực và , chủ tử sắt đá quyết tâm như , nàng khuyên ? Hơn nữa, Tào ma ma còn đau lòng cho Triệu Lăng Vân, bởi vì Giang gia khó lòng mà gật đầu đồng ý cuộc hôn sự !

 

“Chủ tử ơi, hôm nay gặp Vu thị, lão tỷ tỷ đó của từ trong cung , nàng …” “Ngày mai nên sớm, muộn một chút đây?” Triệu Lăng Vân căn bản hề Tào ma ma , cứ thế tự lẩm bẩm: “Người già hẳn là nên nghỉ ngơi nhiều, muộn một chút .”

 

Tào ma ma mấy xen lời nhưng thành công, những lời của Triệu Lăng Vân, cứ như thể ngày mai đến An Viễn Hầu phủ một chuyến, ngày Giang gia nhị tiểu thư liền thể gả sang . Tào ma ma thật sự hết cách, đành nhắc nhở Triệu Lăng Vân một câu: “Chủ tử, ngày mai đến cửa Giang gia, định mang lễ vật gì đến?”

 

Bất kể ngươi gì, đến nhà , ngươi chẳng nên mang chút quà ?

 

“À, ,” Triệu Lăng Vân vỗ trán một cái, : “, còn lễ vật, ma ma, nên tặng lễ vật gì cho đây?”

 

Đến cầu hôn, chắc chắn thể là lễ mỏng , Tào ma ma : “Đương nhiên là vật quý giá, nhất còn là thứ mà Giang lão thái gia và lão thái thái yêu thích.”

 

Triệu Lăng Vân nghĩ một lúc, vẻ mặt khẳng định : “Giang lão thái gia thích ruộng.” Trên chuyện , Giang Dữ và Giang Hiện sẽ nhảm với .

 

Tào ma ma: “Vậy chủ tử định tặng ông cái gì?”

 

Triệu Lăng Vân: “Nếu là ruộng, cuốc một chút, ma ma thấy thế nào?”

 

Tào ma ma: “…”

 

“Nếu tặng một con trâu, Giang lão thái gia tổng cộng mấy mẫu đất? Tặng một con trâu, là quá đáng ?” Triệu đại lão gia .

 

Ngươi còn tặng một con trâu ư? Thần sắc mặt Tào ma ma quả thực khó hết bằng lời, chủ tử nhà nàng sẽ là kẻ ngốc chứ? Làm nhũ mẫu, Triệu Lăng Vân lớn lên, bao giờ cảm thấy chủ tử nhà điểm nào , nhưng hôm nay Tào ma ma nảy sinh một hoài nghi vô cùng bất kính với Triệu Lăng Vân.

 

“Ngày mai sẽ đến tiệm xem ,” Triệu Lăng Vân lúc : “Xem thứ gì , mua về tặng nhị tiểu thư.”

 

Tào ma ma vẫn giữ vẻ mặt khó thành lời của nàng, “Chưa thành hôn, thể tặng quà cho con gái nhà ? Đây là tư giao thụ thụ , chủ tử tuyệt đối thể hại tiểu thư Giang gia.”

 

Triệu Lăng Vân ngẩn một lúc, tư giao thụ thụ? Nghiêm trọng ?

 

Tào ma ma đầu óc choáng váng bước khỏi phòng, hiên thổi một lúc gió, đột nhiên Tào ma ma liền ngẩng đầu, ánh mắt về phía tường viện bên trái. Đó là hướng chính viện, Tào ma ma trách ai cả, nàng chỉ trách lão phu nhân Trịnh thị!

 

Nếu vị ý , chủ tử nhà nàng thể đến tận hôm nay vẫn cô độc ? Nếu chủ tử nàng cô độc đến hai mươi tuổi, chủ tử nàng thể cái gì cũng hiểu ? Tất cả đều là của Trịnh thị!

 

Ngồi trong chính đường của chính viện, Trịnh lão phu nhân hề thổi gió, hề sặc nước, cứ thế yên mà liên tục hắt mấy cái.

 

“Thu Văn, đại lão gia về ?” Lão phu nhân khắng giọng hỏi đại nha bên cạnh.

 

Thu Văn vội vàng : “Đại lão gia về một lúc .”

 

Phu nhân Trịnh thị hơn năm mươi tuổi, dung nhan già , tóc bạc, hình cũng phát phì, những từ ngữ hình dung mỹ nhân còn dùng lão phu nhân nữa, mặt mày hiền lành ngược thì thể dùng một chút.

 

Chỉ là một lão phụ nhân trông từ hòa, khi nhắc đến trưởng tử của , ánh mắt mang theo lửa giận, “Hắn về , cũng đến chỗ một chút, cứ đó đợi công ?”

 

Trong thời đại trọng đạo hiếu, con cháu vãn bối khi ngoài về nhà, đều đến mặt trưởng bối bẩm báo một tiếng, nhưng quy củ đến chỗ Triệu Lăng Vân thì lúc lúc .

 

Thu Văn dám tiếp lời, chỉ cúi đầu thêm nước tách của lão phu nhân.

 

“Thôi ,” Trịnh lão phu nhân cũng cần Thu Văn tiếp lời , thở dài một xong, lão phu nhân than vãn: “Cái tên đòi nợ , chỉ cần gây chuyện, tạ ơn trời đất !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-27-trieu-dai-lao-gia-hay-tin-du-doi.html.]

Thu Văn nhẹ nhàng đặt ấm xuống, trong lòng thầm nghĩ, tạ ơn trời đất thì ích gì chứ? Đại lão gia nào gây chuyện khi bàn bạc với ?

 

Bất kể Trịnh lão phu nhân tức giận thế nào, đại nha Thu Văn lẩm bẩm trong lòng , Triệu Lăng Vân hôm đó cũng đến chính viện. Ngày hôm giữa trưa, Triệu đại lão gia dẫn theo Hồ Lô, ánh mắt khó thành lời của Tào ma ma, trực chỉ chợ ngựa ở phía đông kinh thành.

 

“Đại lão gia ngoài .” Bên chính viện, gác cổng chạy đến bẩm báo Trịnh lão phu nhân.

 

Trịnh lão phu nhân giận dữ một phen, thấy ? Cái tên đòi nợ ngoài cũng chẳng nghĩ đến việc đến chỗ nàng một tiếng!

 

“Chủ tử, chợ ngựa bán trâu ?” Chủ tử nhà nghĩ đến lão nương, Hồ Lô là trung bộc tự nhiên cũng nghĩ tới, Hồ Lô chỉ lo bọn họ công cốc một chuyến. Chợ ngựa chợ ngựa, tên là nơi bán ngựa , chợ ngựa cũng bán trâu ?

 

Triệu Lăng Vân: “Đi xem sẽ .”

 

“Giang lão thái gia thật sự sẽ thích ?” Hồ Lô hỏi.

 

“Người thích ruộng, thích trâu, còn thể thích…”

 

Một quả óc ch.ó từ ven đường ném tới, trúng ngay giữa trán Triệu Lăng Vân, “Ai?!” Triệu đại lão gia đang dở câu đành dừng , ôm lấy đầu , ác liệt về hướng quả óc ch.ó bay tới, kẻ nào mắt dám ném đồ lên đầu ?

 

“Phúc, Phúc Vương gia,” Hồ Lô vốn dĩ chuẩn cùng chủ tử nhà đ.á.n.h , nhưng khi ném quả óc ch.ó Triệu Lăng Vân xong, Hồ Lô nhanh chóng thu vẻ hung tợn của , lắp bắp một câu.

 

Thứ tử của Đông Thịnh Đế, Phúc Vương Triệu Lăng Thần đầu đội một chiếc mũ quả dưa, mặt dán một nốt ruồi đen lớn, khoác áo bào đỏ thẫm, mặc quần màu xanh lá tươi, vô cùng phong tao lề đường, khiến khóe miệng Triệu Lăng Vân giật giật, cái thứ ăn mặc quái gì thế ? Tự ăn mặc theo kiểu củ cải lớn ?

 

“Triệu đại.” Phúc Vương vẫy tay với bạn học năm xưa của .

 

“Vương gia đây là gì?” Lòng Hồ Lô hoảng sợ.

 

Triệu Lăng Vân hít sâu một , mỗi thấy Phúc Vương gia, đều cảm thấy Thánh thượng đương kim ai đó nguyền rủa . Thánh thượng tổng cộng chỉ hai con trai, Thái tử tính tình , văn võ đều khen, nhưng là một kẻ ốm yếu, ngày ngày uống t.h.u.ố.c thang, thể sống sót qua Đông Thịnh Đế , thật sự còn hai lẽ. Tiếp đến là vị Phúc Vương gia , thì trai, thể khỏe như nghé, nhưng bộ dân Đại Ung đều vị đầu óc bệnh.

 

“Vương gia, dán một nốt ruồi lớn mặt ?” Đến gần Phúc Vương, Triệu Lăng Vân liền chỉ mặt Phúc Vương, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của , dán một nốt ruồi đen to bằng móng tay là để gì?

 

Phúc Vương: “Bản vương vui lòng, thấy lông nốt ruồi ? Tổng cộng bảy sợi, giống hệt nốt ruồi thật ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Người vui là .”

 

Với kẻ đầu óc bệnh, ngươi đừng cố gắng lý lẽ, kẻ mắc bệnh não hiểu lời thường .

 

Phúc Vương Triệu Lăng Vân từ xuống , hỏi: “Ngươi đó?”

 

Triệu Lăng Vân: “Đi dạo chợ ngựa.”

 

Mèo Dịch Truyện

“Chợ ngựa .” Phúc Vương tặc lưỡi, : “Hôm nay con bạch mã Triệu Lăng Tiêu cưỡi khi cung, bản vương thấy khá đấy.”

 

Tự chợ ngựa, tại Phúc Vương gia với về Triệu Lăng Tiêu cưỡi bạch mã, vấn đề , Triệu Lăng Vân tạm thời suy nghĩ nữa, “Cái tên giả tiên cung gì?” Triệu đại lão gia hỏi.

 

Phúc Vương: “Ồ, để mắt đến nhị cô nương của An Viễn Hầu, dẫn theo mẫu cung cầu chỉ .”

 

Triệu Lăng Vân: !!!

 

Hồ Lô: !!!

 

 

Loading...