Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 267: Triệu đại lão gia nói, hung thủ là hải khách! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:27:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôn đại phu chữa trị vết thương cho Cao Thiên Lý , Triệu Lăng Vân đành lòng , quá đỗi tanh tưởi, mủ m.á.u nặn sạch, thịt thối lột bỏ hết, trong mắt Triệu Lăng Vân, lúc Tôn đại phu là một đại phu, mà là một đồ tể.

 

“May mà lúc nãy chúng quyết định,” trong hành lang mái hiên, Triệu Lăng Vân ghé tai Giang Minh Nguyệt nhỏ: “Nếu dùng Ma Phí Tán của lão Tôn đầu, Cao Thiên Lý sẽ thể vượt qua cửa ải nặn mủ m.á.u , chắc chắn sẽ đau đến chết.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Tôn đại phu chắc chắn ạ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Ông là tay giỏi trị ngoại thương, mạnh hơn đám Thái y như Phùng Quan nhiều, chỉ là lão già đó ăn khéo, lời , hành nghề ở kinh thành nên chẳng bệnh nhân nào ưa thích.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Tôn đại phu đây từng ở trong quân đội?”

 

Triệu Lăng Vân bật : “Minh Nguyệt nàng thông minh thật đấy, ? Phải, lão Tôn đầu là lang trung trong quân đội, ông và phụ ông đều từng theo cha việc, mới mở Nhân Tâm Y Quán.”

 

“Ông quân y, là vì lão Quốc Công gia, , là vì phụ qua đời?” Giang Minh Nguyệt hỏi.

 

“Khi lão gia vẫn còn sống, ông rời , y quán của ông đều là do lão gia xuất tiền mở,” Triệu Lăng Vân lắc đầu: “Quỷ mới năm đó trong quân đội của họ xảy chuyện gì, chỉ là đột nhiên nhiều rời , vài vị thúc bá, từ khi họ rời quân, cũng từng gặp họ nữa.”

 

Những thể Triệu Lăng Vân gọi là thúc bá, thì thể là quân sĩ bình thường, ít nhất cũng là một vị tướng lĩnh.

 

“Đây là chuyện của năm nào?” Giang Minh Nguyệt khẽ hỏi.

 

Triệu Lăng Vân: “Mười bốn năm , chuyện nhớ rõ, năm đó, cung bạn cho tên ngốc Phúc Vương.”

 

“Vậy năm đó, trong quân đội của phụ xảy chuyện gì?” Giang Minh Nguyệt hỏi.

 

“Nàng hỏi tại đột nhiên nhiều rời như ?” Triệu Lăng Vân .

 

Giang Minh Nguyệt gật đầu.

 

“Chuyện , chẳng qua là họ nữa thôi,” Triệu Lăng Vân thờ ơ : “Ta chỉ là trong quân đội giảm quân lương, tiền bán mạng mà cũng giảm, thì ai mà chịu chứ.”

 

Chỉ vì quân lương? Giang Minh Nguyệt cảm thấy điều mấy khả thi, nhưng kịp để Giang Minh Nguyệt nghĩ kỹ, Vạn Xuyên dẫn mua than trở về, Giang Minh Nguyệt đầu sang, liền thấy tên thái giám tự xách một giỏ than.

 

“Đại lão gia,” Vạn Xuyên hô: “Tiểu nhân mua than về ạ.”

 

“Mua cái than mà ngươi la lối cái gì?” Triệu Lăng Vân giơ tay chỉ Vạn Xuyên: “Ngươi thử kêu thêm tiếng nữa xem .”

 

Đã tự bỏ tiền mua than về , mà vẫn thể khiến vị gia hài lòng, Vạn công công ngậm miệng , y hé răng, như chắc là chứ?

 

Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Ta thể để cái cẩu vật nhàn rỗi, thúc dọn dẹp phòng ốc.”

 

Vừa Triệu đại lão gia tranh thủ qua hai gian sương phòng hai bên chính thất, sương phòng còn lớn bằng một nửa chính thất, hai nhà họ Cao mỗi một phòng, còn mang theo vài binh riêng biệt, ở chung với họ, trong sương phòng còn chỗ đặt chân.

 

“Tây Lâu,” Giang Minh Nguyệt gọi Triệu Lăng Vân .

 

Triệu Lăng Vân dừng bước, : “Sao thế?”

 

“Dọn dẹp phòng ốc, cứ để thuộc hạ của Vạn công công ,” Giang Minh Nguyệt : “Chuyện Cao Đại tướng quân trúng độc, nên để Thánh thượng ? Cao Đại tướng quân là thần tử của Người, Người chẳng lẽ nên chủ cho thần tử của ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Thánh, lời của Thánh thượng, cũng , thì sẽ để Vạn Xuyên cung một chuyến.”

 

Chạy xuống bậc thang, mặt Vạn Xuyên , Triệu Lăng Vân trở về mặt Giang Minh Nguyệt, nhỏ: “Không , yên tâm về cái cẩu vật đó.”

 

Giang Minh Nguyệt chớp chớp mắt.

 

“Nàng đừng thấy cái cẩu vật đó bây giờ trông như một thằng cháu trai, đ.á.n.h má trái , tự đưa má cho đánh,” Triệu Lăng Vân thì thầm tai Giang Minh Nguyệt: “Trước khi chúng đến đây, cái cẩu vật còn oai mặt nhà họ Cao, nàng xem ai cho cái gan đó?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Hắn là kẻ mắt ch.ó thấp kém ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-267-trieu-dai-lao-gia-noi-hung-thu-la-hai-khach.html.]

 

Triệu Lăng Tiêu đến nỗi mua chuộc cả Vạn Xuyên chứ, Vạn Xuyên là do Trần Tẫn Trung phái tới, nếu Vạn Xuyên là của Triệu Lăng Tiêu, trùng hợp đến , Trần Tẫn Trung phái đến giám sát nhà họ Cao, mà cử đúng của Triệu Lăng Tiêu đến?

 

Vậy chẳng lẽ thể , Trần Tẫn Trung, đại thái giám , cũng là của Triệu Lăng Tiêu? Nếu , Đông Thịnh Đế hoàng đế thất bại ?

Mèo Dịch Truyện

 

Trong lòng Giang Minh Nguyệt nhanh một phán đoán, Vạn Xuyên của Triệu Lăng Tiêu.

 

“Việc coi thường khác thì là chắc chắn , nếu là một cẩu vật chứ,” Triệu Lăng Vân trong hành lang mái hiên, Vạn Xuyên trong sân, nhíu mày : “Chúng vẫn là đừng trông cậy cái cẩu vật nữa, tự chạy một chuyến .”

 

“Được thôi,” Giang Minh Nguyệt : “Vậy vết thương của Đại tướng quân, cũng tiện thể với Thánh thượng .”

 

“Được, nhớ ,” Triệu Lăng Vân : “Còn nữa, t.h.u.ố.c mê của Hải khách, cái quan trọng.”

 

Giang Minh Nguyệt nhỏ: “Phải đấy, ở biên quan phương Bắc xuất hiện độc d.ư.ợ.c của Hải khách Nam Cương?”

 

“Kẻ hãm hại Cao Thiên Lý ,” Triệu Lăng Vân vẻ hung thủ là ai, với Giang Minh Nguyệt: “Chính là Hải khách Nam Cương.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Hả?”

 

Triệu Lăng Vân: “Chắc chắn , t.h.u.ố.c mê chính là đồ của Hải khách mà.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Hải khách thể tiếp cận Cao Đại tướng quân ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Ưm.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Đại tướng quân bên binh, tướng quân trong Cao gia quân, còn Cao đại công tử bọn họ, bên cạnh nhiều , Hải khách tiếp cận ?”

 

Triệu Lăng Vân chính thất, nhỏ với Giang Minh Nguyệt: “Hải khách là một nữ nhân? Một nữ nhân xinh ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “…”

 

Vậy là nhận định , nhất định đổ chuyện lên đầu đám Hải khách Nam Cương, ?

 

“Lát nữa sẽ đến chỗ Hồ béo để thăm dò lời ,” Triệu Lăng Vân : “Hắn nhất định điều gì đó.”

 

Giang Minh Nguyệt : “Vậy vất vả cho .”

 

Ngoài lời , Giang Minh Nguyệt cũng lời nào khác.

 

Lúc Vạn Xuyên mon men tiến lên, thò đầu thò cổ tình hình trong chính thất.

 

“Ngươi cái gì?” Triệu Lăng Vân giơ tay vẻ đánh.

 

Vạn Xuyên vội vàng thu hồi ánh mắt, khom lưng với Triệu Lăng Vân: “Đại lão gia, cần đem than phòng Cao Đại tướng quân ạ?”

 

“Cứ để đó , dùng thế nào thì tự binh, cần gì đến ngươi?” Triệu Lăng Vân : “Ngươi cút dọn dẹp phòng ốc cho , lát nữa sẽ đến xem, nếu ngươi dọn dẹp , đừng trách lão tử đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi.”

 

Vạn Xuyên xòa, là thái giám hầu hạ ở Thừa Đức Điện, Phúc Vương và vị gia , câu ‘đánh c.h.ế.t ngươi’ thành quen tai . Vạn Xuyên hỏi: “Đại lão gia, Thái y đến khám bệnh cho Cao Đại tướng quân ạ?”

 

“Không ,” Giang Minh Nguyệt : “Là Cao nhị công tử đang t.h.u.ố.c cho Đại tướng quân.”

 

Vạn Xuyên vội vàng đáp: “Ồ ồ, tiểu nhân cũng mà, giờ cũng lúc Thái y đến ạ.”

 

“Thế nào?” Triệu Lăng Vân lạnh lùng Vạn Xuyên: “Thái y đến, cần ngươi hầu hạ ? Cút việc cho lão tử.”

 

Vạn Xuyên liền chạy cổng viện, dựa kinh nghiệm của y, nếu y còn nán , Triệu đại lão gia sẽ thực sự đ.á.n.h y .

 

 

Loading...