Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 264: Nam Cương Hải Khách, Cản Hải Nhân ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:27:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Suốt chặng đường , đều là chúng tự t.h.u.ố.c cho phụ ,” Cao Nhị Thiếu bước phòng, với Tôn đại phu. “Dùng t.h.u.ố.c gì?” Tôn đại phu hỏi. Cao Nhị Thiếu Cao Tứ Thiếu. Cao Tứ Thiếu vội vàng lấy một hộp gỗ từ tủ đầu giường bên cạnh, hai tay nâng lên, đưa đến mặt Tôn đại phu. “Mở ,” Cao Nhị Thiếu . Tay đại phu vẫn còn đang giữ miếng băng, y thể rảnh tay để mở hộp gỗ . Cao Tứ Thiếu liền mở hộp gỗ , bên trong là nửa hộp t.h.u.ố.c viên màu trắng, to bằng hạt đậu tằm. Cao Tứ Thiếu : “Ban đầu đầy một hộp, nay dùng hết chỉ còn nửa hộp.” Tôn đại phu t.h.u.ố.c viên, dùng sức hít mũi một cái, : “Thương d.ư.ợ.c trong quân.” Cao Tứ Thiếu gật đầu. “Đây đúng là đại phu giỏi,” Triệu Lăng Vân với Cao Tứ Thiếu: “Mũi thính nhạy, ngửi một cái là t.h.u.ố.c .” Tôn đại phu: “Ngươi vẫn nên ngoài thì hơn.” Triệu Lăng Vân: “Ngươi cứ để ý gì? Giờ là n.g.ự.c thối rữa một lỗ lớn ? Ngươi xem bệnh nhân , y như ?” Tôn đại phu : “Đại tướng quân ngược phát sốt.” Triệu Lăng Vân: “Không chuyện ?” Tôn đại phu: “Với y, đây chuyện .” Lưu Thị Phu Nhân lời Tôn đại phu , nếu vịn khung cửa, nàng ngã quỵ xuống đất . “Tiên sinh,” Cao Nhị Thiếu vội vàng hỏi: “Lời ngài ý gì?” Giang Minh Nguyệt cũng ngoài cửa, dựng tai lắng . “Ngươi lời thì thẳng, đừng khoe khoang kiến thức uyên bác nữa,” Triệu Lăng Vân với Tôn đại phu: “Ngươi mà cứ tụng kinh y thuật, ở đây chẳng ai hiểu .” Lời của Tôn đại phu nghĩa gì? Hiện giờ, vết thương của Cao Thiên Lý mưng mủ nghiêm trọng, vi khuẩn lây nhiễm, trong thể viêm chứng. Lúc , bạch cầu trong cơ thể Cao Thiên Lý đáng lẽ tăng lên để chống vi khuẩn và viêm chứng. Khi bạch cầu tăng, bệnh thường sẽ phát sốt, sốt cao sốt nhẹ đều thể xảy , song nhiệt bình thường, điều cho thấy thể từ bỏ chống cự . Trong mắt Tôn đại phu, Cao Thiên Lý cuối cùng sẽ dần dần lở loét mà chết, kiểu c.h.ế.t như sẽ vô cùng thống khổ, chi bằng sớm để Cao đại tướng quân giải thoát. “Đại tướng quân khi nào tỉnh ?” Sau khi nín thở tập trung bắt mạch cho Cao Thiên Lý, Tôn đại phu hỏi. Cao Nhị Thiếu: “Y dẫn binh xuất quan, khi trở về vẫn luôn hôn mê bất tỉnh.” Triệu Lăng Vân há miệng, chẳng , Cao Thiên Lý hôn mê gần nửa năm ? Tôn đại phu vén mí mắt trái của Cao Thiên Lý lên xem xét, dùng kim chích một chút huyết nhục của y xuống, bảo d.ư.ợ.c đồng mở hòm thuốc. Tôn đại phu tự động thủ, lấy một đống bình bình lọ lọ từ trong hòm thuốc. Mấy trong phòng chỉ Tôn đại phu, từ cái bình đổ chút nước, từ cái lọ nhỏ đổ chút bột mịn, tóm là từ bình lấy chút đồ, từ lọ đổ chút đồ, nghiền nát thì nghiền nát, trộn lẫn thì trộn lẫn, dùng lửa hơ hơ. Triệu Lăng Vân mà sốt ruột, Tôn đại phu đây là đang trị bệnh ư? Là đang chế t.h.u.ố.c ư? Sao y chẳng giống chút nào? Sau một hồi Tôn đại phu thao tác khiến hoa mắt chóng mặt, y thở dài một tiếng, : “Ta đoán sai, Đại tướng quân còn trúng độc.” “Độc?” Triệu Lăng Vân kinh ngạc : “Độc gì?” Tôn đại phu: “Ma d.ư.ợ.c của Hải khách.” Cao Tứ Thiếu kinh ngạc phẫn nộ, nhưng vẫn hiểu, : “Hải khách là ai?” Cao Nhị Thiếu từng danh Hải khách, : “Là những sống bằng nghề biển, ở Nam Cương một tộc sống thuyền, cả đời phiêu bạt biển.” Triệu Lăng Vân : “Cũng hẳn , ở phố Nam ngoại thành kinh thành , cửa tiệm của Hải khách, còn tửu quán do tộc mở nữa.” Lưu Thị Phu Nhân lúc chút run rẩy bước đến mặt Tôn đại phu, mở miệng hỏi: “Tiên sinh thể khẳng định ?” Tôn đại phu: “Phu nhân, ăn với bọn Hải khách, t.h.u.ố.c họ dùng để gây mê cá lớn đều là mua từ tiệm t.h.u.ố.c của .” Cao Tứ Thiếu: “Gây mê cá lớn?” Cái Triệu Lăng Vân hiểu, : “Chính là cá lớn biển, vận từ phương Nam đến kinh thành bán, gây mê những con cá đến khi chúng thể động đậy, như thể giữ cho chúng sống lâu hơn, đến kinh thành thể bán cá tươi.” “Cái , cái thằng khốn kiếp nào thất đức như ,” Triệu Lăng Vân lớn tiếng hỏi: “Thuốc dùng để gây mê cá mà dùng cho ?” Giang Minh Nguyệt ngoài cửa phòng nghĩ, đây là kẻ Cao Thiên Lý mở miệng đây. “Có thể đơn t.h.u.ố.c chút khác biệt,” Tôn đại phu dọn dẹp bình bình lọ lọ bàn, : “Tuy nhiên loại t.h.u.ố.c , vạn biến bất ly kỳ tông.” “Đại tỷ ,” Triệu Lăng Vân liền với Lưu Thị Phu Nhân: “Là ai cứu đại ca trở về Quan Trung?” Lưu Thị Phu Nhân: “Là Chu Vĩnh.” Giang Minh Nguyệt khẽ nhướng mày, kẻ hạ độc Cao Thiên Lý, chính là Chu Vĩnh . “Không thể nào là Chu thúc thúc ,” Cao Tứ Thiếu tin : “Làm thể là Chu thúc thúc hại phụ chứ? Là Chu thúc thúc cứu mạng phụ mà, y, y còn thương nữa.” Triệu Lăng Vân: “Chu Vĩnh là ai?” Cao Nhị Thiếu: “Y là Phó soái của Ngọc Phong Quan chúng , là Giám quân do triều đình phái đến.” Triệu Lăng Vân nghĩ nghĩ, y cũng quen Chu Vĩnh , thật sự khó là . “Là là quỷ thì khoan hãy bàn,” Triệu đại lão gia liền : “Đợi cứu đại ca tỉnh , hỏi y chẳng sẽ rõ .” Người ngoài , Cao Thiên Lý thể , là ai hại y chứ? Lưu Thị Phu Nhân Tôn đại phu, ngữ khí mang theo chút van nài : “Tiên sinh giải d.ư.ợ.c ?” Tôn đại phu : “Chế tạo giải d.ư.ợ.c cần thời gian, chi bằng để Đại lão gia đến chỗ Hải khách mà lấy giải d.ư.ợ.c .” Nói xong, Tôn đại phu về phía cửa một cái, với Giang Minh Nguyệt: “Đại lão gia đây từng đập phá cửa tiệm của Hải khách.” Giang Minh Nguyệt: “…” Vậy Hải khách cũng là kẻ thù của vị gia ? “Vậy, thể lấy giải d.ư.ợ.c ?” Cao Tứ Thiếu hỏi thẳng. Đập phá tiệm của , chẳng là kết thù ? Vậy Triệu Lăng Vân đòi giải dược, Hải khách chịu cho ư? Triệu Lăng Vân gọi Hồ Lô. Hồ Lô tay chắp trong tay áo, ngoài cửa vươn đầu trong phòng. “Ngươi đến chỗ Hải khách ở phố Nam ngoại thành, chỗ tên Hồ gì đó, đòi giải d.ư.ợ.c của ma d.ư.ợ.c ,” Triệu Lăng Vân với Hồ Lô. Hồ Lô: “Chủ tử, vị chưởng quầy mập đó tên là Hồ Hải Sinh.” “Hắn do rùa chim chóc sinh , can hệ gì đến lão tử,” Triệu Lăng Vân kiên nhẫn : “Ngươi cứ đòi giải d.ư.ợ.c từ , nếu cho, ngươi cứ châm lửa đốt tiệm của . Lão tử đốt tiệm của một , thì cũng đốt thứ hai.” “Dạ,” Hồ Lô lĩnh mệnh, xoay chạy về phía cổng viện. Thấy Hồ Lô chẳng hề cảm thấy đây là chuyện khó khăn, Giang Minh Nguyệt liền nghĩ, Hồ Lô chắc chắn sẽ lấy giải dược, nếu Hồ Lô thể tự tin như chứ. “Hải khách chỉ ăn với quen,” Tôn đại phu với Lưu Thị Phu Nhân đang lo lắng: “Đại lão gia đòi, chắc chắn thể lấy .” Cao Tứ Thiếu thở phào nhẹ nhõm, : “Thì Đại lão gia là quen của bọn họ.” Triệu Lăng Vân bĩu môi. Tôn đại phu liếc Triệu Lăng Vân một cái gì. Đây vấn đề quen quen. Bọn Hải khách vốn thích tụ tập, tiếp xúc với ngoài, khi gặp kẻ phách lối vô như Triệu Lăng Vân, thực cũng chẳng cách nào cả. Trở giá sách
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-264-nam-cuong-hai-khach-can-hai-nhan.html.]