Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 262: Giang Minh Nguyệt nói, Lưu tỷ tỷ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:27:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cao Thiên Lí trong cơn hôn mê, đôi mày nhíu chặt, ngừng rên rỉ. Triệu Lăng Vân nghĩ, hôn mê mà vẫn cảm thấy đau? Rốt cuộc là đau đến mức nào chứ?
“Chuyện đúng,” Triệu Lăng Vân chợt nhớ điều gì đó, với Lưu Thị phu nhân và Cao Hằng: “Vết thương của thể sạch ? Tức là rửa sạch vết thương, Thái y cho ?”
Lưu Thị phu nhân : “Thái y cần sạch vết thương.”
Triệu Lăng Vân: “Hắn bậy bạ gì đó? Hắn xem vết thương ?”
Lưu Thị phu nhân khổ: “Thái y thường xuyên kiểm tra vết thương, trái sẽ khiến vết thương thêm trầm trọng.”
Họ là thể dùng d.a.o kề cổ Thái y, ép Thái y xem vết thương cho Cao Thiên Lí, nhưng lúc , là lúc Cao gia bọn họ cúi đầu giả cháu trai. Đã giả cháu trai , còn thể động d.a.o động s.ú.n.g chứ?
Triệu Lăng Vân kinh ngạc : “Các ngươi liền tin lời ?”
Lưu Thị phu nhân: “Chúng , chúng hiểu y thuật mà.”
Vết thương băng bó, việc thường xuyên tháo băng xem vết thương, điều thật sự sẽ khiến vết thương thêm nặng. Thái y dùng lời để , cũng là lý. Lưu Thị phu nhân cũng tiện than thở với Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt rằng, ngày hôm qua nàng đưa tiền cho Thái y , mà Thái y vẫn một mực khẳng định rằng cần sạch vết thương.
Triệu Lăng Vân nhỏ giọng hỏi Giang Minh Nguyệt: “Chuyện ? Mời một đại phu cho Đại tướng quân ?”
Giang Minh Nguyệt: “Thái y ? Mời Phùng Thái y ư?”
Đến bây giờ, trong Thái y viện, Giang Minh Nguyệt cũng chỉ quen một Phùng Quan.
“Hắn ,” Triệu Lăng Vân lắc đầu, “Cái tên vô dụng dựa cha để Thái y viện đó, thể chữa vết thương cho Đại tướng quân ? Bệnh của Yểu Nương, còn chữa khỏi.”
Giang Minh Nguyệt: “Bệnh của Yểu Nương, là một chuyện với bệnh của Đại tướng quân.”
Một bệnh, một thương, đây là hai chuyện khác .
Triệu Lăng Vân suy nghĩ một lát, : “Thái y hôm qua vấn đề ? Có cũng Triệu giả tiên nhi mua chuộc ?”
Giang Minh Nguyệt: “Chàng cho rằng Triệu Lăng Tiêu đang giở trò lưng?”
Triệu Lăng Vân: “Chuyện ở cửa thành chính là , lý do chúng tạm thời hỏi, dù chuyện chính là Triệu giả tiên nhi .”
Giang Minh Nguyệt nhíu mày, : “Không thể nào tất cả Thái y trong Thái y viện đều Triệu Lăng Tiêu mua chuộc hết chứ?”
“Bây giờ chúng thì giờ để điều tra chuyện chứ?” Triệu Lăng Vân đầu Cao Thiên Lí giường, chỉ một lát như , cảm thấy sắc mặt Đại tướng quân kém nữa ? Người sắp c.h.ế.t ?
“Mời Tôn Đại phu ,” Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Tôn Đức Xương, chính là xem vết thương cho A Tuế đó.”
Giang Minh Nguyệt : “À, Tôn Đại phu cũng xem bệnh cho .”
“, chính là ,” Triệu Lăng Vân nhỏ giọng : “Hắn là cao thủ chữa ngoại thương, cứ tìm .”
Giang Minh Nguyệt : “Tôn Đại phu chịu đến ?”
Triệu Lăng Vân: “Ta trả tiền, việc gì mà đến?”
Lời quá lý, Giang Minh Nguyệt cũng phản bác nổi.
“Hồ Lô,” Triệu Lăng Vân liền gọi ngoài cửa: “Hồ Lô của ?”
Hồ Lô đang ngoài cửa đẩy cửa .
“Ngươi đừng , gây rối gì chứ,” Triệu Lăng Vân với Hồ Lô: “Ngươi mời Tôn Đại phu đến đây.”
Hồ Lô : “Bây giờ ?”
Triệu Lăng Vân: “Không bây giờ, còn định ngày mai ?”
Hồ Lô đáp một tiếng “Vâng”, xoay chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-262-giang-minh-nguyet-noi-luu-ty-ty.html.]
“Nhất định đưa về đó,” Triệu Lăng Vân ở cửa, gọi Hồ Lô đang chạy sân ngoài: “Nếu lão già đó chịu đến, ngươi cứ đ.á.n.h ngất cõng về đây.”
“Ấy, tiểu nhân ,” Hồ Lô đáp lời hề ấp úng chút nào.
“Tôn Đại phu là quán chủ Nhân Tâm y quán ở kinh thành,” Giang Minh Nguyệt giới thiệu Tôn Đại phu với Lưu Thị phu nhân, : “Lão gia nhà vốn thiết với ông , vị đặc biệt giỏi chữa ngoại thương, lão gia nhà mời ông đến, để xem vết thương cho Đại tướng quân, Lưu phu nhân thấy ?”
Còn xem xét gì nữa chứ?
Lưu Thị phu nhân cầu còn : “Nhị lang,” Lưu Thị phu nhân giọng run rẩy gọi Cao Hằng một tiếng.
Cao Hằng bước tới, vén áo choàng lên định quỳ xuống tạ ơn Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt.
“Ấy,” Triệu Lăng Vân một tay đỡ lấy Cao nhị thiếu khụy gối, hạ thấp xuống, : “Đừng, cần, ngươi quỳ xuống như là xem , Triệu Tây Lâu, như ngoài .”
Cao nhị thiếu thật hiểu lắm lời của Triệu Lăng Vân, chẳng lẽ đây chúng mối quan hệ thiết ? Nếu thì lấy cái gọi là xem ngoài chứ?
“Con trai thứ nhà nãy ăn bậy bạ,” Triệu Lăng Vân : “Số tiền mời đại phu sẽ chi trả, coi như là tạ tội với Đại tướng quân. Khoản nợ , Lưu phu nhân, chúng cứ coi như là xóa bỏ, ai cũng đừng nhắc đến nữa, như ?”
Mèo Dịch Truyện
“Được,” Lưu Thị phu nhân mắt rưng rưng lệ, gật đầu đáp.
Có thể , Triệu Lăng Vân chỉ tìm một cái cớ, nhưng cái cớ khiến ấm lòng.
“Tên thái giám ch.ó c.h.ế.t , ,” Triệu Lăng Vân bước ngoài, xem tên thái giám tên gì là Xuyên đó, mang than .
Căn phòng nhỏ Triệu Lăng Vân thể ở lâu nữa, Cao Thiên Lí trông t.h.ả.m thương, Lưu Thị phu nhân trông đáng thương, Cao Hằng nãy còn suýt quỳ xuống mặt , kiếp, t.h.ả.m quá mức .
“Lại đây,” Lưu Thị phu nhân kéo Giang Minh Nguyệt cũng bước ngoài, : “Giang phu nhân, chúng ngoài chuyện, trong phòng mùi dễ chịu.”
Giang Minh Nguyệt cũng tiện ở lâu trong phòng của Cao Thiên Lí, liền thuận theo, để Lưu Thị phu nhân kéo tay nàng, bước khỏi căn phòng nhỏ.
Ngoài sân, Đông Qua và những khác đang quét tuyết.
“Nương,” Cao Tứ thiếu đang canh giữ bên ngoài thấy , vội vàng gọi một tiếng.
“Vào trong canh giữ cha ngươi ,” Lưu Thị phu nhân .
Cao Tứ thiếu liếc Giang Minh Nguyệt một cái, phòng.
“Đứa con trai nhỏ của tính tình nóng nảy,” Lưu Thị phu nhân với Giang Minh Nguyệt.
Giang Minh Nguyệt lấy khăn tay , lau sạch lan can hành lang hiên nhà, tiên mời Lưu Thị phu nhân . Lưu Thị phu nhân liền phịch xuống, Giang Minh Nguyệt mới nhẹ nhàng nhấc vạt váy, xuống bên cạnh Lưu Thị phu nhân.
“Vừa nãy ngoài cửa nhiều hò hét như ,” Giang Minh Nguyệt với Lưu Thị phu nhân: “Cao Tứ thiếu đều xông ngoài, thể thấy ẩn nhẫn kiềm chế .”
Lưu Thị phu nhân thở dài một tiếng: “Ta thà rằng những điều .”
Cao Tấn là con trai út trong nhà, từ nhỏ cưng chiều, ba con trai đầu của Cao Thiên Lí đều hễ hợp ý là tay đánh, duy nhất đứa con trai nhỏ , Cao Thiên Lí từ nhỏ đến lớn từng chạm một ngón tay của nó. Kết quả, đứa con cưng cha nghiêm khắc nhẫn nại chiều chuộng, đường chịu đựng lời mắng c.h.ử.i và bạc đãi, còn tận mắt và trưởng cúi đầu, giả rùa rụt cổ, Lưu Thị phu nhân đau lòng cho bản , nàng đau lòng cho các con trai của nàng.
“Lưu phu nhân,” Giang Minh Nguyệt nắm lấy tay Lưu Thị phu nhân.
Lưu Thị phu nhân ngoài bốn mươi, đất biên cương dưỡng , nên tóc mai của nàng bạc trắng, mặt cũng nhiều nếp nhăn. “Đa tạ vợ chồng các ngươi đến thăm Cao lão út,” Lưu Thị phu nhân thần sắc nghiêm túc với Giang Minh Nguyệt: “Ta điều sẽ mang phiền phức cho các ngươi, liên lụy các ngươi, nhưng , cảm kích các ngươi hôm nay thể đến.”
Giang Minh Nguyệt mỉm với Lưu Thị phu nhân, lúc nàng gì cũng là giả dối, chi bằng .
Lưu Thị phu nhân : “Ngươi tên gì?”
Giang Minh Nguyệt: “Thiếp khuê danh Minh Nguyệt.”
“Minh Nguyệt,” Lưu Thị phu nhân gật đầu, “Tên lắm, sẽ gọi ngươi một tiếng tử, ngươi cũng đừng gọi là Lưu phu nhân nữa, ngươi gọi là tỷ tỷ .”
Giang Nguyệt ngẩn một chút, tuổi tác như phù hợp, tuổi của đại thiếu gia Cao gia còn lớn hơn Triệu Lăng Vân, nhưng nhanh, mặt Giang Minh Nguyệt liền nở nụ , gọi Lưu Thị phu nhân một tiếng: “Lưu tỷ tỷ.”