Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 256: Gặp Triệu An Dương trên đường ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:27:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta Giang gia ? Đại tỷ của nàng chẳng là đại tỷ của ư, nàng gì hết ?” Triệu Lăng Vân sờ cằm, ghé sát mặt gần Giang Minh Nguyệt, “Chẳng lẽ đại tỷ sống với Thẩm Kỳ nữa ?”
Giang Minh Nguyệt: “…”
Chàng đang nghĩ linh tinh gì chứ?
Triệu Lăng Vân: “Trước đây lười hỏi, nhưng đại tỷ cùng rể ở nhà chúng gần nửa năm , ai cũng thấy điều mà.”
Giang Minh Nguyệt: “Chàng thật, tỷ tỷ của cùng phu quân chẳng lẽ thể trở về hầu phủ ở ?”
Triệu Lăng Vân: “Được chứ, nếu nàng vui, chúng cũng về đó ở , nhưng nàng sẽ ?”
Giang Minh Nguyệt: “Nãi nãi của là do chọc tỷ tỷ .”
“Chuyện thể nào,” Triệu Lăng Vân lập tức : “Nàng đại tỷ bắt nạt là may lắm , nàng còn thể chọc nàng ư?”
Giang Minh Nguyệt im lặng một lát, vì lợi ích của Triệu Lăng Vân, nàng nghiêm túc với : “Lời đừng mặt nãi nãi của .”
Triệu Lăng Vân: “Ta đại tỷ gì với nãi nãi chứ, thấy đó, đại tỷ, ôi, Minh Nguyệt, đó là Triệu lão nhị nhà ?”
Triệu Lăng Vân một nửa, đột nhiên bảo Giang Minh Nguyệt ngoài cửa sổ xe.
Giang Minh Nguyệt đầu ngoài cửa sổ, đường tấp nập, Giang Minh Nguyệt tìm một lát mới thấy Triệu An Dương đang cùng mấy đàn ông, phía là tùy tùng tiểu tư của họ.
“ là Triệu lão nhị,” Triệu Lăng Vân : “Mấy phía từng gặp.”
Giang Minh Nguyệt: “Hắn nên ở gia miếu ?”
Triệu Lăng Vân: “Không nữa, theo dõi xem ?”
Theo dõi ư? Giang Minh Nguyệt , Triệu An Dương gì thì liên quan gì đến bọn họ chứ?
“Hổ Lô,” Triệu Lăng Vân gọi Hổ Lô ở bên ngoài xe ngựa.
“Chủ tử?” Hổ Lô đáp lời.
“Nhìn sang bên trái, thấy Triệu lão nhị ?” Triệu Lăng Vân .
Một lát , tiếng của Hổ Lô truyền : “Thấy , chủ tử, hai cùng nhị lão gia là bằng hữu của đó.”
Mèo Dịch Truyện
Có hai là bằng hữu, mấy còn là ai, là bạn mới ư?
Giang Minh Nguyệt vén rèm cửa sổ ngoài, phát hiện đoàn của Triệu An Dương vẻ mặt nghiêm túc, giống như tụ họp, đàm thơ luận văn gì.
“Triệu lão nhị gì?” Triệu Lăng Vân cũng ngoài cửa sổ, “Vì tống vợ gia miếu, tìm thương lượng cách đối phó ư?”
Giang Minh Nguyệt: “Hắn gia miếu cũng do mà.”
“Minh Nguyệt nàng vẫn hiểu Triệu lão nhị,” Triệu Lăng Vân Triệu An Dương phố, với Giang Minh Nguyệt: “Với cái đầu của , thể nghĩ sai ở , nghĩ thì ? Vậy thì chỉ đổ cho thôi, ai bảo là cha chứ.”
Giang Minh Nguyệt: “Chàng là cha ư?”
Cái lý lẽ từ ?
Triệu Lăng Vân: “Trưởng như phụ mà.”
Giang Minh Nguyệt chọc , một câu: “ là cái cách đó.”
“Chúng theo dõi xem , dù nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi,” Triệu Lăng Vân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-256-gap-trieu-an-duong-tren-duong.html.]
Giang Minh Nguyệt về nghỉ, tiện thể nghĩ xem chuyện của Giang Nguyệt Nga nên giải quyết thế nào, nhưng thấy Triệu Lăng Vân hào hứng, một lòng theo dõi Triệu An Dương, Giang Minh Nguyệt vẫn gật đầu, : “Được, chúng xem bọn họ gì.”
Đoàn cứ thế đầu xe, xa gần theo phía đoàn của Triệu An Dương.
Đi nửa canh giờ, đoàn của Triệu An Dương đông hơn, Hổ Lô rướn cổ về phía , với Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt trong xe: “Có một tiểu nhân nhận , là Lâm biên tu của Hàn Lâm Viện từng đến phủ chúng .”
“Một chức quan nhỏ như hạt vừng,” Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt.
Bất kể đối phương quan vị cao thấp, một đám văn quan cấp thấp tụ tập gì? Nếu Giang Minh Nguyệt đây chỉ thuận theo ý Triệu Lăng Vân mà theo để g.i.ế.c thời gian, thì giờ khắc Giang Minh Nguyệt để tâm đến chuyện , nàng cảm thấy khí tức sóng gió sắp nổi lên .
Đi thêm nửa khắc nữa, qua một cây cầu đá, phố đột nhiên trở nên thưa thớt.
“Đây là nơi nào?” Giang Minh Nguyệt hỏi.
Triệu Lăng Vân là thường xuyên vui chơi khắp kinh thành, Giang Minh Nguyệt hỏi, liền : “Chúng bây giờ đến phía tây thành, thêm chút nữa là đến Phương Lan Hẻm .”
Phương Lan Hẻm, Giang Minh Nguyệt nghĩ đến cái địa danh , nàng cảm thấy như qua ở đó, đột nhiên Giang Minh Nguyệt thẳng dậy, với Triệu Lăng Vân: “Kỷ gia lão trạch ở Phương Lan Hẻm ?”
Triệu Lăng Vân: “ , thế?”
Giang Minh Nguyệt còn gì, Triệu Lăng Vân tự phản ứng , biến sắc mặt : “Cao Thiên Lý giam trong Kỷ gia lão trạch ư.”
Đám Triệu An Dương là nhắm Cao Thiên Lý ?
“Hắn chỉ là một lang quan sống qua ngày ở Lễ bộ, Cao Thiên Lý thể cản trở việc gì của ?” Triệu Lăng Vân hiểu, Triệu lão nhị ngươi tìm đến đối phó với cha của ngươi, còn lý lẽ để , Triệu Lăng Vân tự cho rằng, đối với Triệu lão nhị mấy , nhưng ngươi tìm một đám đối phó Cao Thiên Lý, Triệu lão nhị ngươi đồ gì chứ?
“Chàng ,” Giang Minh Nguyệt lúc khẽ một câu.
Triệu Lăng Vân nghiêng tai động tĩnh bên ngoài cửa sổ xe, lờ mờ, thấy tiếng hô hào, là cái kiểu một đám cùng la hét.
Hổ Lô ở ngoài xe nhỏ giọng hỏi: “Chủ tử, phu nhân, chúng tiếp tục về phía ạ?”
Hổ Lô lúc chút dám tiếp.
Triệu Lăng Vân Giang Minh Nguyệt, : “Hay là nàng về , qua đó xem .”
Giang Minh Nguyệt: “Nghe phu nhân của Cao đại tướng quân cùng lên kinh thành , cùng qua đó , xem vị phu nhân đó.”
Vợ chồng Cao Thiên Lý lên kinh, thì vợ chồng bọn họ đến thăm viếng, chuyện hợp lý.
Triệu Lăng Vân: “Vậy chúng coi như là thăm Cao Thiên Lý ư?”
Chuyện định ngày mai, giờ sớm hơn ?
Giang Minh Nguyệt gật đầu, : “Trạch nhật bất như nhật mà.”
Lời ở chỗ Triệu Lăng Vân, đồng nghĩa với nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, “Được thôi,” Triệu đại lão gia với phu nhân của : “Lát nữa nếu đám Triệu lão nhị thật sự đang gây chuyện, sẽ , vạn nhất đ.á.n.h , Minh Nguyệt nàng trong xe mới an .”
Vừa chuyện, Triệu Lăng Vân sờ soạng khắp trong xe, đó thở dài một tiếng, với Giang Minh Nguyệt: “Thất sách , hôm nay nghĩ đến việc đến thăm Cao Thiên Lý, chúng mang theo khí giới.”
Giang Minh Nguyệt ho khan một tiếng, “Đều là văn quan cả, cần cầm côn gậy đ.á.n.h chứ?”
“Võ tướng cũng ưa Cao Thiên Lý ,” Triệu Lăng Vân buồn bực : “Ta xem , hôm nay nếu văn võ liên thủ gây khó dễ cho Cao Thiên Lý, sẽ để Đông Qua bảo vệ nàng, nàng thấy tình hình , cứ để Đông Qua về gọi A Niên và A Tuế đến.”
“Sớm mang A Niên và A Tuế theo hôm nay ,” Triệu đại lão gia hối hận, nếu bàn về tài đ.á.n.h đấm, cả Việt Quốc Công phủ , tính tính , hai đứa trẻ A Niên và A Tuế là giỏi nhất.
“Hổ Lô , xem ven đường gạch đá gậy gộc gì ,” Triệu Lăng Vân đẩy cửa sổ xe, với Hổ Lô: “Ngươi dẫn nhặt một ít về.”
Hổ Lô tâm lĩnh thần hội, chủ tử nhà chuẩn lâm trận , “Vâng, tiểu nhân ngay,” Hổ Lô dẫn theo mấy gia đinh chạy , tìm khí giới thuận tay để đ.á.n.h .