Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 24: Đại lão gia chàng không phải là miếng bánh thơm ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:41:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng hôm , trời rạng, Giang lão gia khỏi cửa, vội vã về phía ngoại thành. Không lâu khi lão gia ngoài, lão thái thái cũng dẫn rời khỏi phủ, chuẩn thăm mấy bà tỷ già của , tìm cho cháu gái một hậu sinh , thì bọn họ giăng lưới rộng khắp . Việc hai lão nhân gia sớm khỏi cửa khiến đoàn Ngụy lão thái quân đến tận cửa xin công cốc.

 

“Nghe lão thái gia và lão thái thái đều ở nhà, vị của Ngụy gia liền trở về .” Hoa thẩm chạy phòng Giang Minh Nguyệt, bẩm báo với nhị tiểu thư nhà : “Nói là hẹn ngày khác đến tận cửa xin .”

 

Giang Minh Nguyệt cúi đầu đếm trâm cài tóc của , ừ một tiếng đáp Hoa thẩm.

 

Hoa thẩm trừng mắt Giang Minh Nguyệt đếm hết một hộp trâm cài tóc, mở một hộp khác đếm từng chiếc một, mí mắt Hoa thẩm bắt đầu giật giật. Nhị tiểu thư nhà nàng nhiều trâm đến ? Nhị tiểu thư nhà nàng mọc thêm mấy cái đầu thì kiếp mới thể đeo luân phiên hết trâm ?

 

“Nhị tiểu thư, đếm trâm ?” Hoa thẩm hỏi.

 

Giang Minh Nguyệt: “Xem xem tổng cộng bao nhiêu.” Chuẩn bỏ trốn, dĩ nhiên đếm rõ xem bao nhiêu gia sản chứ.

 

“Vậy tổng cộng bao nhiêu?” Hoa thẩm nhịn hỏi.

 

“Bên còn mấy hòm, vẫn đếm xong,” Giang Minh Nguyệt hất cằm về phía đất ở đầu bàn.

 

Hoa thẩm qua, năm chiếc hòm trang điểm lớn chồng chất mặt đất, chiếc hòm cùng còn bám ít bụi, lâu lắm mở . Mí mắt Hoa thẩm tiếp tục giật, nhị tiểu thư nhà nàng ư, đúng là tổ tông tiêu tiền của! Mấy nhà quân hộ mà lão thái thái đang nghĩ đến, nhà nào nuôi nổi vị tổ tông chứ.

 

“Bà nội gặp bạn , ông nội ?” Giang Minh Nguyệt lúc hỏi.

 

“Lão thái gia mua rau giống ạ.” Hoa thẩm vội vàng bịa một câu.

 

“À.” Giang Minh Nguyệt gật đầu.

 

“Còn một chuyện nữa ạ,” Hoa thẩm : “Đại lão gia Việt Quốc Công phủ phái đến tìm hai vị thiếu gia , rằng buổi chiều mời họ uống rượu.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Uống rượu ?” Giang Dữ miễn cưỡng còn , Giang Hiện uống rượu ?

 

“Nói là uống , nhưng thực là uống rượu.” Hoa thẩm : “Triệu đại lão gia thể xuống uống ? Đó là một kẻ quen thói ăn chơi trác táng, náo loạn vô độ đó.”

 

Giang Minh Nguyệt: “…”

 

Danh tiếng của Triệu Lăng Vân, ngay cả trong mắt Hoa thẩm nhà cũng tệ đến ?

 

“Chuyện hôm qua, còn cảm tạ .” Giang Minh Nguyệt đặt chiếc trâm cài tóc xuống, với Hoa thẩm: “Chuẩn một phần lễ vật, bảo Dữ ca nhi mang đến cho , Hoa thẩm thấy ?”

 

Hoa thẩm tiên gật đầu, Triệu đại lão gia hôm qua giúp phủ nhiều, quả là nên cảm tạ . , Hoa thẩm Giang Minh Nguyệt một cái, đột nhiên cứng đờ .

 

“Sao ?” Giang Minh Nguyệt hỏi, nàng gì mà khiến Hoa thẩm bày dáng vẻ như gặp đại địch, liều mạng với ai đó ?

 

“Lễ tạ cứ đợi lão thái thái về chuẩn ạ,” Hoa thẩm thần sắc nghiêm túc, thận trọng với Giang Minh Nguyệt: “Chuyện cần nhị tiểu thư nhúng tay .”

 

“Vậy cũng .” Giang Minh Nguyệt gật đầu, cúi xuống đếm trâm cài tóc của .

 

Hoa thẩm thầm vỗ ngực, suýt chút nữa sợ c.h.ế.t khiếp. Nhị tiểu thư nhà nàng tuyệt đối thể bất cứ liên quan nào với Triệu đại lão gia.

 

Giang Minh Nguyệt lúc ngẩng mắt Hoa thẩm một cái, đếm xong hai chiếc trâm cài tóc, nàng chợt hiểu Hoa thẩm đang nghĩ gì. Giang nhị tiểu thư : “Dữ ca nhi và Hiện ca nhi cả ngày chơi đùa cùng Triệu đại lão gia, cũng từng thấy Hoa thẩm ý kiến gì, lúc thẩm quản thúc ?”

 

“Chuyện giống .” Hoa thẩm thể công khai trách cứ Giang Minh Nguyệt, nhưng điều đó ngăn nàng dùng ánh mắt trách cứ Giang Minh Nguyệt. “Hai vị thiếu gia thích chơi, chỉ cần g.i.ế.c phóng hỏa, thì cứ mặc họ chơi . Phủ chúng thể bảo đảm cho họ cả đời phú quý mà.”

 

Giang Minh Nguyệt: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-24-dai-lao-gia-chang-khong-phai-la-mieng-banh-thom.html.]

 

Thì Hoa thẩm ngươi đối với Giang Dữ Giang Hiện yêu cầu thấp đến ?

 

“Nhị tiểu thư thì khác, là con gái mà.” Hoa thẩm nhấn mạnh với Giang Minh Nguyệt: “Người tuyệt đối thể vướng quan hệ với tên đại côn đồ vô tích sự đó , sẽ uổng công hủy hoại danh tiếng mất.”

 

Giang Minh Nguyệt tiếp tục: “…”

 

Thẩm rốt cuộc lời đồn đại nào mà đ.á.n.h giá tệ hại về Triệu Lăng Vân đến chứ?

 

Trong một ngôi trạch viện hai sân ở cuối hẻm sâu nhất, nhũ mẫu của tên đại côn đồ vô tích sự đang cùng tỷ tỷ già của đất trống cạnh giếng nước.

 

“Lão tỷ tỷ, trong cung , kiến thức hơn ,” Tào ma ma thì thầm với tỷ tỷ kết nghĩa của : “Người nhị tiểu thư Giang gia , nàng ?”

 

Vu ma ma gì, chỉ cúi đầu bóc đậu phộng.

 

“Chủ tử nhà hận thể đêm qua đến An Viễn Hầu phủ để cầu cho chính .” Tào ma ma tiếp tục rầu rĩ : “Ta tốn chín trâu hai hổ sức lực mới khuyên chủ tử nhà dừng , nhưng cũng thể ngày nào cũng ngăn cản , cho đến An Viễn Hầu phủ .”

 

“Lão tỷ tỷ, đừng cứ mãi gì chứ, nửa ngày đây.”

 

“Người xem mái tóc của đây, vì chủ tử nhà mà tóc bạc trắng cả .”

 

“Haiz,” Nghe Tào ma ma mái tóc bạc, Vu ma ma vẫn im lặng nãy giờ mới khẽ một tiếng, : “Tóc ngươi bạc từ lâu , ngươi còn nghĩ là đại cô nương tiểu tức phụ ?”

 

Tào ma ma cúi đầu hình càng ngày càng béo lên theo năm tháng, nàng già , béo , chân tay còn linh hoạt, đôi khi đầu óc còn đủ minh mẫn, quên chuyện. “Chính vì sắp về hưu dưỡng lão, nên mới lo lắng hôn sự của chủ tử nhà đến ,” Tào ma ma rầu rĩ với Vu ma ma: “Ta , hậu trạch của chủ tử sẽ do tân phu nhân quản lý, lão phu nhân và nhị thái thái trong phủ dễ đối phó.”

 

Vu ma ma gần bảy mươi tuổi, nếp nhăn pháp lệnh hai bên mũi sâu, khóe miệng trĩu xuống, điều khiến lão phụ nhân trông vẻ , vô cùng nghiêm khắc. Ném đậu phộng bóc vỏ cái nia, Vu ma ma ngẩng đầu Tào ma ma : “Giang nhị tiểu thư xuất thư hương môn .”

 

Tào ma ma: “ , chỉ riêng điểm thôi, nàng Việt Quốc Công phủ chúng khó .”

 

“Vậy những tiểu thư mà lão phu nhân trong phủ tìm, tại ngươi cũng hài lòng? Chẳng tất cả đều là tiểu thư thư hương môn ?” Vu ma ma hỏi một câu trúng tim đen.

 

Tào ma ma hỏi đến cứng họng.

 

“Chủ tử nhà ngươi , cũng chỉ đầu thai thôi.” Vu ma ma chút lưu tình : “Triệu đại lão gia danh tiếng , học vấn tài cán, cả ngày chiêu mèo đấu chó, chẳng một việc đắn nào, là tên cầm đầu côn đồ lớn nhất kinh thành.”

Mèo Dịch Truyện

 

Tào ma ma mặt chút giữ nổi thể diện, lẩm bẩm: “Cũng, cũng đến mức đó chứ, chủ tử nhà …”

 

“Chúng đến Giang nhị tiểu thư,” Vu ma ma cho Tào ma ma cơ hội biện bạch, tiếp tục : “An Viễn Hầu bây giờ chính là Thánh thượng trọng dụng, nắm giữ binh quyền, lão thái thái Giang gia còn là đỡ đầu của Thánh thượng. Việt Quốc Công phủ các ngươi hiện giờ gì? Đừng quên, mấy đời Việt Quốc Công về của các ngươi, đều là võ tướng, các ngươi cũng là xuất hành võ.”

 

Không thể vì Việt Quốc Công phủ các ngươi dựa giới văn nhân, bỏ võ theo văn, mà các ngươi thừa nhận tổ tông nhà lập nghiệp bằng cách nào ?

 

“Ta cho ngươi , ngươi ở đây chê bai xuất của Giang nhị tiểu thư, chi bằng ngươi hãy nghĩ xem, An Viễn Hầu phủ đại lão gia con rể .” Vu ma ma : “Giang nhị tiểu thư gả Việt Quốc Công phủ các ngươi, nàng thể lợi gì? Một bà chồng thiên vị, một nhị phòng chiếm đoạt tước vị và gia sản, ồ, còn một phu quân chí tiến thủ, phấn đấu. Ta cho ngươi …”

 

“Người đừng nữa!” Tào ma ma hét lên một tiếng.

 

“Lời thật thì mất lòng,” Vu ma ma lắc đầu, “nhưng Tào tử ngươi , đại lão gia nhà ngươi thực sự là một món hời .”

 

Tào ma ma: “…”

 

Nàng , xin đừng nữa. .

 

 

Loading...