Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 239: Giang Minh Nguyệt nói: “Đẹp” ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:52:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Minh Nguyệt thấy cả một viện tràn ngập mai hoa, trong lòng nảy sinh nghi vấn giống hệt Trần Tận Trung, chẳng lẽ đây là đốn sạch rừng mai của Bích Vân Tự ?

 

"Chọn những cành đưa đến cho lão thái gia và lão thái thái," Triệu Lăng Vân trong viện với Hồ Lô: "Phải chọn thật kỹ, cành nào hoa nhiều, phân bố cũng đều thì mới mắt."

 

Hồ Lô ậm ừ gật đầu, lời Triệu Lăng Vân bao nhiêu thì khó mà , nhưng vẻ mặt của Hồ Lô vẫn nghiêm túc.

 

"Ta , hoa cành xếp đều mới !" Triệu Lăng Vân một chưởng vỗ đầu Hồ Lô, đoạt lấy cành mai mà Hồ Lô nhặt từ đất lên, ấn đầu Hồ Lô mà dạy dỗ: "Ngươi xem cái cành ngươi nhặt , ngươi tự đếm xem, bên trái bốn bông, bên bảy bông, thế mà gọi là đều ư?"

 

Hồ Lô: "Cái cũng đếm ?"

 

Triệu Lăng Vân: "Nếu thì ?"

 

Hồ Lô cảm thấy đang gặp ác mộng, chọn cành hoa mà đếm từng bông cành ư? Cái đếm đến bao giờ?

 

"Đại lão gia," Giang Minh Nguyệt trong hành lang hiên nhà gọi.

 

Phu nhân gọi, Triệu Lăng Vân mới buông tha cho Hồ Lô, nhanh chân bước hành lang, bên cạnh Giang Minh Nguyệt, vị Triệu đại lão gia nhỏ giọng hỏi: "Nàng thích ?"

 

Giang Minh Nguyệt cây mai trong viện, những bông mai trải mặt đất. Giang Minh Nguyệt là cũng yêu hoa, khi thấy hoa, trong lòng nàng sẽ nghĩ, ôi, bông hoa nở quá, thật xinh , nhưng cũng chỉ đến thế thôi, nếu nàng nảy sinh thêm cảm nghĩ gì khác, thì .

 

"Đẹp lắm," Giang Minh Nguyệt với Triệu Lăng Vân một câu.

 

Triệu Lăng Vân cảm thấy một phen bận rộn của đáng giá, ", Minh Nguyệt nàng , Bích Vân Tự cũng chỉ mai hoa là còn xem , còn những thứ khác thì, hòa thượng cả chùa ai nấy đều kỳ hình dị trạng, chẳng ai coi cả."

 

Giang Minh Nguyệt: "..."

 

Chàng giận Thanh Kính đại sư, cũng cần mắng cả tăng lữ của cả ngôi chùa chứ?

 

"Đi thôi, chúng về phòng, bên ngoài lạnh lắm, để Hồ Lô bọn họ bận rộn," Triệu Lăng Vân kéo Giang Minh Nguyệt phòng, lúc tuyết ngừng rơi, nhưng trời vẫn còn lạnh.

 

"Hôm nay gặp chuyện gì ?" Trở về phòng, xuống, Giang Minh Nguyệt liền hỏi Triệu Lăng Vân.

 

Triệu Lăng Vân: "À, Cao Thiên Lý kinh , gặp ở cổng thành."

 

Giang Minh Nguyệt: "Trùng hợp ?"

 

" là trùng hợp," Triệu Lăng Vân tựa lưng ghế, "Nếu ở cổng thành chặn của Triệu Lăng Tiêu , Cao Thiên Lý hôm nay tạt phân . Haizz, thật cái cũng chẳng là gì, dính chút bẩn thì ? Quan trọng nhất là, vạn nhất thực sự oan, chặn ở cổng thành mà c.h.ử.i bới, ném phân ném trứng thối, Cao Thiên Lý sẽ chịu nổi."

 

Giang Minh Nguyệt cụp mắt xuống, kiếp khi Cao Thiên Lý kinh, liệu cũng gặp cảnh tượng hôm nay ? Khi đó Triệu Lăng Vân ngăn cản, Cao đại tướng quân nguyền rủa giữa phố, ném chất bẩn và đá, cảnh tượng đó chỉ cần nghĩ đến thôi, Giang Minh Nguyệt thấy dễ chịu.

 

"Thôi , chuyện nữa," Triệu Lăng Vân : "Ngày mai chúng về Hầu phủ, ngày thăm ."

 

Giang Minh Nguyệt vội ngẩng mắt Triệu Lăng Vân, : "Chàng thăm Cao đại tướng quân?"

 

Giờ đây ai ai cũng tránh né Cao Thiên Lý, phu quân của nàng tự tiến tới ?

 

"Vì Tranh ca nhi bọn họ, cũng một chuyến chứ," Triệu Lăng Vân nhỏ giọng : "Chúng lúc mà giả chết, Tranh ca nhi bọn họ sẽ bắt chước theo, thế thì còn gì thể thống? Chẳng sẽ học thành đồ vong ân bội nghĩa ? Hơn nữa, chỉ cần Cao Thiên Lý là kẻ phản quốc, liền thể thăm , ai mà chẳng lúc phạm sai lầm? Nàng hỏi Thánh thượng mà xem, Thánh thượng chẳng cũng từng thua trận ?"

 

Giang Minh Nguyệt: "Cái thì cần đến Thánh thượng chứ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-239-giang-minh-nguyet-noi-dep.html.]

Triệu Lăng Vân: "Cũng , thể Thánh thượng, thì phụ , lão phụ đ.á.n.h thua trận nhiều lắm , gì về ông ?"

 

Giang Minh Nguyệt: "..."

 

Chàng thể gì về lão Việt Quốc Công gia chứ? Người đó là phụ !

 

"Nhạc phụ đại nhân từng đ.á.n.h thua trận nào, nhưng hai vị thúc thúc của chúng c.h.ế.t thế nào? , những trận đó đều là thua trận ," Triệu Lăng Vân kéo câu chuyện sang Giang Nhập Thu, nhạc phụ của là danh tướng đương triều đó, chẳng cũng giữ mạng sống của hai em ruột ?

 

Khóe mắt Giang Minh Nguyệt khẽ giật, : "Lời ngày mai về Hầu phủ, đừng với nãi nãi của đấy."

 

Giang Minh Nguyệt sợ Triệu Lăng Vân ở An Viễn Hầu phủ mà những lời , sẽ lão thái thái đ.á.n.h c.h.ế.t mất.

 

Nghe Giang Minh Nguyệt dặn dò như , Triệu Lăng Vân còn ngẩn một lát, đó vị Đại lão gia mới phản ứng , vội vàng thẳng dậy, nhỏ giọng với Giang Minh Nguyệt: "Nàng cứ coi như nãy gì, ?"

 

Ngoài , Giang Minh Nguyệt cũng chẳng gì khác.

 

Triệu Lăng Vân hắng giọng, xoa xoa tay, đợi cơn ngượng ngùng qua , mới với Giang Minh Nguyệt: "Vậy chuyện cứ thế định đoạt, ngày thăm Cao Thiên Lý, cảm tạ phái đưa Tranh ca nhi bọn họ đến đây."

 

Giang Minh Nguyệt: "Cao đại tướng quân là một lên kinh ?"

 

"Vợ , cùng với lão nhị và lão tứ nhà cùng đến," Triệu Lăng Vân : "Phụ của Tiền Ngũ là Cửu Môn Đề Đốc, tin tức loại ở chỗ nhạy bén, hôm nay Tiền Ngũ kể hết chuyện cho ."

 

Giang Minh Nguyệt nghiêng về phía , : "Ngũ thiếu gia còn gì với nữa ?"

 

Triệu Lăng Vân: "Tiền Ngũ , hiện giờ trong triều đình, ai giúp Cao Thiên Lý cả. Mấy ngày , Thái tử điện hạ chỉ mới một câu là đừng vội định tội Cao Thiên Lý, đám ch.ó điên của Ngự Sử Đài vây công . Tiền Ngũ còn , Thái tử điện hạ chắc là bảo vệ Cao Thiên Lý, nhưng khả năng bảo vệ thì lớn."

 

Giang Minh Nguyệt nhíu mày, lo lắng "" một tiếng.

 

Triệu Lăng Vân phất tay về phía Giang Minh Nguyệt, : "Chuyện chúng quản , chúng tiếng , Thái tử điện hạ còn thì chúng liệu thể ?"

 

Giang Minh Nguyệt liếc Triệu Lăng Vân một cái, nhỏ giọng hỏi: "Chàng bảo vệ Cao đại tướng quân?"

 

Triệu Lăng Vân nhích mông, cọ sát về phía Giang Minh Nguyệt, nhỏ giọng : "Tên Triệu Lăng Tiêu ch.ó má đang bày mưu tính kế , Minh Nguyệt nàng hãy nhớ kỹ lời của , phàm là mà tên ch.ó má giả nhân giả nghĩa đối phó, thì chín phần chín là , còn một phần còn ít nhất so với tên giả nhân giả nghĩa cũng là ."

 

Lời Giang Minh Nguyệt giơ cả hai tay hai chân tán thành, nếu , nàng việc gì nghĩ đến chuyện g.i.ế.c c.h.ế.t cái tên ch.ó má Triệu Lăng Tiêu chứ?

 

"Chúng giúp , đây là bản lĩnh, ," Triệu Lăng Vân : " cảm ơn thì cảm ơn, chỉ cảm ơn , còn tặng lễ tạ ơn cho . Thái tử điện hạ trọng thể diện, trọng thể diện đấu đám ch.ó điên của Ngự Sử Đài? Haizz, cần thể diện, cho nên hãy để đám ch.ó điên đó đến tìm , Minh Nguyệt nàng xem sẽ thu thập đám ch.ó má ."

 

Giang Minh Nguyệt: "Chàng thù oán với Ngự Sử Đài ?"

 

Nghe lời Triệu Lăng Vân , chỉ là thù, mà còn chẳng kém huyết hải thâm thù là bao nhỉ?

 

Triệu Lăng Vân: "Đám ch.ó điên đó dâng tấu hạch tội , một năm tám trăm thì cũng một ngàn, phóng một cái rắm phố, đám ch.ó má đó cũng thể mắng ."

 

Giang Minh Nguyệt kinh ngạc : "Không tám trăm thì cũng một ngàn ư?"

 

Chàng bao nhiêu chuyện , mà ngày nào cũng các Ngự Sử bám riết buông ?

 

Triệu Lăng Vân: "Chẳng gì, đám ch.ó má đó cái việc hạch tội , mắng c.h.ử.i khắp nơi mà, vẫn luôn tin rằng, bộ Ngự Sử Đài đều trông cậy mà sống đấy thôi." .

 

Mèo Dịch Truyện

 

Loading...