Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 206: Tiểu Trịnh thị mà nhị lão gia nói ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 00:23:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đông Qua cúi đầu chạy , đường cũng chẳng .

 

“Ngươi chạy loạn gì thế?” Triệu Lăng Vân trong sân gọi.

 

Đông Qua thấy tiếng Triệu Lăng Vân, liền dừng ngoài cửa viện, thò .

 

“Ngươi còn gì?” Triệu Lăng Vân : “Vào chứ.”

 

Đông Qua vội vàng chạy viện, cẩn thận còn trượt chân ngã một cú.

 

Triệu Lăng Vân đành lòng , với Vương Thuận Tử: “Người càng lớn càng ngu ngốc, tìm đại phu xem chữa ?”

 

Vương Thuận Tử lên tiếng, vấn đề ngu ngốc thế , bảo đáp lời đây?

 

“Chủ tử, lão tộc trưởng bọn họ đều đến ,” Đông Qua từ trong tuyết bò dậy, chạy đến mặt Triệu Lăng Vân .

 

Vương Thuận Tử chỉ Triệu An Dương đất, với Đông Qua: “Ngươi giẫm lên .”

 

Đông Qua vội nhảy sang một bên, cúi đầu xuống chân, : “Không mà.”

 

Vương Thuận Tử: “Vừa nãy giẫm đấy, ngươi giẫm lên tay .”

 

Bị Đông Qua chạy qua giẫm một cước, tay trái của Triệu nhị lão gia còn ? Sẽ gãy chứ?

 

Mọi đều đến đủ ,” Triệu Lăng Vân hoạt động thể, vung tay vẫy chân, với Hồ Lô cùng đám : “Mang theo Triệu lão nhị, chúng đến từ đường.”

 

Vẫn là Hồ Lô và tên gia đinh nãy, mỗi kéo một cánh tay của Triệu An Dương, hai hợp sức kéo lê Triệu An Dương về phía .

 

Vương Thuận Tử liền đuổi theo Triệu Lăng Vân chạy, : “Đại lão gia, hãy thủ hạ lưu tình!”

 

Triệu Lăng Vân: “Ngươi càng , càng g.i.ế.c .”

 

Vương Thuận Tử: “Hả?”

 

Triệu Lăng Vân: “Sao thế , nhân duyên của Triệu lão nhị đến nỗi ngươi cũng ? Phải khiến ngươi sốt sắng giúp cho thế ?”

 

Người thật đúng là điều .

 

Vương Thuận Tử xòe tay, nghiêm túc với Triệu Lăng Vân: “Đại lão gia, đây cũng là ý của Vương gia nhà , bọn đều là vì mà suy nghĩ.”

 

“Người xem, Vương gia nhà còn việc gì nên ,” Vương Thuận Tử hạ thấp giọng với Triệu Lăng Vân: “Người còn ư? Vậy chẳng còn bằng Vương gia nhà ?”

 

Triệu Lăng Vân: “…”

 

Tên thái giám rốt cuộc thổ lộ tiếng lòng mặt ? Triệu Lăng Thần cái tên thật t.h.ả.m hại, Vương Thuận Tử còn lấy để so sánh sự ngu ngốc.

 

“Cứ xem tình hình ,” Triệu Lăng Vân với Vương Thuận Tử: “Ta là lý lẽ mà.”

 

Người đây là lý lẽ !

 

Vương Thuận Tử chằm chằm Triệu An Dương đất, mí mắt Triệu An Dương đang run rẩy, tỉnh . Tỉnh mà còn giả vờ hôn mê, Vương Thuận Tử sờ sờ cằm râu của , bắt đầu nghi ngờ Triệu nhị lão gia đang ủ mưu gì , lát nữa đến từ đường sẽ tung chiêu lớn.

 

Đại thái giám Vương cúi đầu đôi tay , tối nay , thật sự g.i.ế.c ?

 

“Giả vờ, lão tử cho ngươi giả vờ!” Triệu Lăng Vân lúc nhanh bước hai bước, đến mặt Triệu An Dương, nhắm m.ô.n.g Triệu An Dương mà đá mấy cước.

 

“A, ai da!”

 

Triệu nhị lão gia đau đớn kêu lên.

 

Vương Thuận Tử: “…”

 

Công lực giả c.h.ế.t của ngươi .

 

Phía từ đường, lão tộc trưởng hỏi hai bên: “Các ngươi thấy tiếng gì ? Có đang kêu thảm?”

 

“Quạc——”

 

Tiếng kêu vọng xuống từ sân viện.

 

“Là quạ lạnh,” tộc nhân trẻ tuổi ngẩng đầu trời, kêu.

 

“Ghê rợn quá,” một cháu của lão tộc trưởng khoanh tay, run rẩy .

 

Trong đêm tuyết lớn, từ đường phụng thờ bài vị tổ tiên, tiếng quạ kêu, nếu đèn đuốc sáng trưng, tụ tập đông đúc, đây đúng là nơi ma quỷ hoành hành!

 

“Nghiệt chướng,” lão tộc trưởng nghiến răng mắng Triệu Lăng Vân, “thật quá nghiệt chướng!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-206-tieu-trinh-thi-ma-nhi-lao-gia-noi.html.]

Mọi : “…”

 

Hắn Triệu Tây Lâu lúc nào mà gây nghiệt chứ?

 

“Ôi chao, đều đến ,” Triệu Lăng Vân lúc chắp tay lưng bước sân viện.

 

Lão tộc trưởng mắt mờ, vẫn là nhờ con trai lớn nhắc nhở, ông mới thấy Triệu An Dương hai Hồ Lô kéo .

 

“Hoành Nam ?” Lão tộc trưởng gọi tự của Triệu nhị lão gia, lớn tiếng hỏi.

 

“Ném xuống bậc thang,” Triệu Lăng Vân với Hồ Lô.

 

Hồ Lô “ai” một tiếng, ném Triệu An Dương xuống bậc thang chính đường từ đường.

 

“Sao gì?” Lão tộc trưởng mặt tái xanh hỏi.

 

“Giả chết, cho ngươi giả chết,” Triệu Lăng Vân giáng cước m.ô.n.g Triệu An Dương.

 

Triệu An Dương đau đến mức la lên, lăn một vòng đất.

 

“Mau,” lão tộc trưởng : “Mau đỡ dậy.”

 

Hai tộc nhân vội vàng chạy lên, khi đỡ , hai vị còn liếc Triệu Lăng Vân một cái, nếu vị đồng ý, bọn họ, ha ha, bọn họ còn dám đỡ.

 

Triệu Lăng Vân chắp tay lưng đó.

 

Hai tộc nhân thấy vị ý động thủ, mới vội vàng cúi đỡ Triệu An Dương dậy.

 

Triệu An Dương đỡ dậy, đầu ngẩng lên, liền đều thấy mặt .

 

“Ai da.”

 

“Trời đất của .”

 

“Xì——”

 

Mọi kẻ thì kinh hãi kêu lên, thì cảm thán, kẻ thì hít khí lạnh.

 

Nhị lão gia đây đ.á.n.h cũng quá t.h.ả.m ! Dù lão phu nhân đến, e rằng cũng nhận nữa ?

 

“Đây là xảy chuyện gì ?” Lão tộc trưởng đau lòng khôn xiết, hỏi Triệu Lăng Vân: “Rốt cuộc xảy chuyện gì, mà ngươi tay nặng như ?”

 

Triệu Lăng Vân Triệu An Dương, “Là ngươi tự , để ?”

 

Triệu An Dương lúc tức đến nên lời, trong đầu trống rỗng, từ khi nào chịu tội , nhận nỗi nhục ?

 

“Được, ngươi , ,” Triệu Lăng Vân về phía lão tộc trưởng, : “Ngũ đường thúc, Triệu Thành Trai chết, chiến tử ở Ngọc Phong Quan.”

 

Trong tộc ít trẻ tuổi từng qua tên Triệu Thành Trai, nhưng lớn tuổi thì vị là ai chứ. Lập tức mấy vị lão nhân gia sắc mặt biến đổi, kinh hô thành tiếng.

 

Sắc mặt lão tộc trưởng trở nên âm trầm, : “Ngươi nhắc đến gì?”

 

Triệu Lăng Vân: “Người đều c.h.ế.t , ngươi còn hận ?”

 

Lão tộc trưởng: “Cái Triệu Thành Trai liên quan gì đến Triệu gia ?”

 

Đây đều trong gia tộc chúng , quan hệ gì với chúng chứ?

 

“Con cái của lên kinh thành tìm thích,” Triệu Lăng Vân : “Ngay tối nay, tiểu nữ của còn đang bệnh, một đoàn cũng tiền…”

 

“Mọi việc trong nhà đều do tiểu Trịnh thị quản lý,” Triệu An Dương lúc đột nhiên lên tiếng cắt ngang lời Triệu Lăng Vân : “Ngươi đến tìm , thật đúng là vô lý!”

 

“Lão Từ đầu tìm ngươi ?” Triệu Lăng Vân hỏi: “Sao thế? Sắp nợ mạng , ngươi đẩy chuyện ngoài ?”

 

“Cái gì?” Lão tộc trưởng kinh hãi : “Nợ mạng? Tiểu nữ của Triệu Thành Trai bệnh c.h.ế.t ?”

 

Triệu Lăng Vân lão tộc trưởng, : “Ngươi mong nàng c.h.ế.t ?”

 

Lão tộc trưởng tức đến ngửa , cú ngửa kéo theo thắt lưng già của ông, lão tộc trưởng lập tức đau đến nhe răng.

Mèo Dịch Truyện

 

“Ngươi đừng hồ đồ, liệt tổ liệt tông đang ngươi đấy!” Lão tộc trưởng trách Triệu Lăng Vân .

 

Triệu Lăng Vân: “Triệu An Dương đuổi ba đứa trẻ ngoài, Ngũ đường thúc, thấy đúng ? À, nương của bọn chúng cũng chết, cùng Triệu Thành Trai hợp táng ở Ngọc Phong Quan .”

 

“Ta ,” Triệu An Dương miệng sưng húp, cố gắng hết sức để phát âm rõ ràng, “chuyện , đều do tiểu Trịnh thị quản lý.”

 

Ngoài cửa viện từ đường, Giang Minh Nguyệt liếc tiểu Trịnh thị sắc mặt tái nhợt, lạnh giọng : “Xem nhị lão gia định cùng ngươi gánh vác chuyện .”

 

 

Loading...