Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 203: A Tuế, ta có thể! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 00:23:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Minh Nguyệt và Triệu Lăng Vân đến Khánh Bảo Đường gần như cùng lúc. Giang Minh Nguyệt và Hoa Thím vội vàng nhà tìm Tiểu Trịnh thị, hai họ mái hiên, lắng động tĩnh từ viện của Kiều Di nương. Hoa Thím thì thầm với Giang Minh Nguyệt: “Tào ma ma còn hỏi , rằng cần mang thêm đến , liền bảo bà , đùa gì chứ, Khánh Bảo Đường là Long Đàm Hổ Huyệt hiểm ác đến mức đó? Lại còn mang thêm ? Chỉ cần một Hoa Thím đây là đủ .”

 

Mèo Dịch Truyện

Giang Minh Nguyệt: “Vậy Tào ma ma ?”

 

Hoa Thím: “Bà chỉ hỏi ý của chủ tử , , bà liền gì nữa.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Khi chúng đến đây, phía theo, chắc là do Tào ma ma phái tới.”

 

Hoa Thím: “Người theo chúng , Đại lão gia bọn họ ?”

 

Giang Minh Nguyệt lắc đầu, vẫn còn một đội nữa. Hoa Thím vui, : “Sao là ý của chủ tử , mà ở chỗ bà vẫn tác dụng ?” Rốt cuộc ai mới là chủ tử của Bắc viện đây?

 

Giang Minh Nguyệt đầu Hoa Thím một cái, nhỏ giọng : “Ma ma chỉ là lo lắng cho chúng thôi.” Hoa Thím liền im lặng. Bà tuy tính tình kiêu căng, thích thể hiện, nhưng Giang Minh Nguyệt lên tiếng, Hoa Thím nhất định sẽ theo.

 

Trong viện của Kiều Di nương, lúc vang lên tiếng kêu kinh hãi. Hoa Thím theo tiếng mà nhón chân , với Giang Minh Nguyệt: “Đại lão gia viện đó .”

 

Triệu An Dương đang ngủ giường Kiều Di nương, Triệu Lăng Vân một tay túm khỏi chăn. Chưa đợi nhị lão gia kịp phản ứng, Triệu Lăng Vân vung hai bạt tai vang dội, khóe miệng Triệu An Dương liền rướm máu. Kiều Di nương choàng tỉnh khỏi giấc ngủ, mở mắt thấy Triệu Lăng Vân cùng một bọn đang giường, Kiều Di nương liền cuộn chặt chăn mà hét lớn. Nam nữ đại phòng.

 

Nếu Triệu An Dương ngủ trong phòng Tiểu Trịnh thị, Triệu Lăng Vân sẽ đạp cửa xông như . Tiểu Trịnh thị là chính thê của Triệu An Dương, là đường đường chính chính của y, nên Triệu Đại lão gia sẽ chuyện . Kiều Di nương, trong mắt Triệu Lăng Vân, thì chẳng chút nam nữ đại phòng nào. Một thất, lai lịch bất minh, chừng là kỹ nữ do Triệu lão nhị vớt từ chốn lầu xanh nào đó về. Đây chẳng qua là một món đồ chơi nhỏ, y việc gì bận tâm?

 

“Kêu la cái gì? Câm miệng!” Triệu Lăng Vân quát Kiều Di nương một tiếng. Tiếng hét chói tai của Kiều Di nương như bóp nghẹt, đột ngột im bặt. Triệu An Dương vẫn còn ngơ ngẩn, chỉ mặc nội sam Triệu Lăng Vân ném xuống đất, lúc mới tỉnh táo trở . Lập tức, Nhị lão gia liền kinh hãi xen lẫn phẫn nộ.

 

“Ngươi gì?!” Triệu An Dương phẫn nộ quát hỏi trưởng của .

 

“Mang ,” Triệu Lăng Vân định rời .

 

Lúc Hồ Lô là tay sai một trướng Đại lão gia, y dẫn ba tên hạ nhân xông lên. Hồ Lô một tay tóm lấy cổ áo Triệu An Dương, với ba còn : “Chúng khiêng y .”

 

“Triệu Lăng Vân!” Triệu An Dương kêu lên. Y là một thư sinh, bên Hồ Lô bốn , y thể thoát khỏi tay bốn Hồ Lô. “Người , !” Nhị lão gia kêu. Khánh Bảo Đường đây cũng gia đinh và tiểu tư, Triệu An Dương kêu, đám liền xông nhà. “Đừng, đừng, lão gia, đừng!” Kiều Di nương hoảng hốt cuộn chặt chăn mà kêu lớn, một đám đàn ông xông , đây bức c.h.ế.t nàng ?

 

Triệu Lăng Vân một cước đá văng cửa phòng, y khoanh tay chễm chệ ngoài cửa. Mấy tên tùy tùng bên cạnh Triệu An Dương lúc là kẻ cầm đầu, nhưng khi thấy Triệu Lăng Vân, bọn chúng sinh lòng khiếp sợ, nào dám động thủ với y!

 

“Ngươi hồ đồ cái gì?” Triệu An Dương giận dữ hỏi. Bốn Hồ Lô chẳng màng Nhị lão gia kêu la, giãy giụa thế nào, bốn hợp sức, cứng rắn khiêng Triệu An Dương khỏi phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-203-a-tue-ta-co-the.html.]

 

Bên ngoài gió tuyết mịt mù, Triệu An Dương lúc chỉ mặc độc một bộ nội sam, khỏi phòng, Nhị lão gia liền rét run cầm cập.

 

“Ngươi cũng lạnh ư,” Triệu Lăng Vân y lạnh giọng : “Khi ngăn cản khác cho phủ, ngươi nghĩ đến, khác cũng sẽ lạnh ?”

 

“Cá, cái gì?” Triệu An Dương răng va lập cập : “Ngươi đang hươu vượn gì đó? Ta hiểu.”

 

Triệu Lăng Vân nhấc chân một cước đá thẳng miệng Triệu An Dương. Người của Khánh Bảo Đường nhất loạt kinh hô, Đại lão gia trưởng ruột thịt, tay cũng quá tàn nhẫn ! Triệu An Dương trưởng ruột thịt đá rụng mấy chiếc răng, miệng đầy m.á.u đành, mặt y nom thấy liền sưng vù lên.

 

Triệu Lăng Vân bước xuống bậc thềm trong sân. “Đạ, Đại lão gia,” một quản sự bên cạnh Triệu An Dương tên là Diêu Nhị, lúc chạy , chặn đường Triệu Lăng Vân. A Niên lặng lẽ từ bên cạnh Triệu Lăng Vân bước , cũng lời nào. Tiểu hài tử cũng nhấc chân một cước, cước đá thẳng bụng Diêu Nhị. Không thấy m.á.u chảy, nhưng Diêu Nhị A Niên một cước đá bay lên khỏi mặt đất, bay xa đến ba trượng mới ngã xuống đất. Người của Khánh Bảo Đường trơ mắt Diêu Nhị ngã vật xuống đất, thể co giật mấy cái, một ngụm m.á.u phun , nhuộm đỏ một mảng tuyết trắng.

 

“Chết, c.h.ế.t …” Có một bà lão định kêu lên, liền A Niên thoắt cái vọt đến mặt, một nhát thủ đao bổ yết hầu. Lập tức bà lão đừng là kêu, ngay cả thở cũng thở nổi nữa.

 

“A Niên về ,” Triệu Lăng Vân gọi một tiếng. A Niên lập tức trở phía Triệu Lăng Vân, ngoan ngoãn thẳng. Tiểu hài tử một thể trấn áp cả Khánh Bảo Đường, nhưng mặt Triệu Lăng Vân, y thực sự ngoan ngoãn.

 

“Vẫn khiêng y ?” Triệu Lăng Vân chê bai với Hồ Lô: “Các ngươi ăn cơm no quá, chỗ mà dùng sức ?” Hồ Lô vội vàng buông tay. Ba thấy Hồ Lô buông tay, liền cũng cùng buông tay theo. Triệu An Dương một nữa quăng xuống đất, nhưng lúc y thể kêu thành tiếng nữa. Bị Triệu Lăng Vân đá cho, Nhị lão gia lúc cảm thấy miệng còn là của nữa , cái miệng theo y sai bảo.

 

Triệu Lăng Vân tiếp tục về phía . Hồ Lô đỡ hai cánh tay Triệu An Dương, bắt đầu kéo y tới. Có hạ nhân thấy Hồ Lô một kéo vẻ vất vả, liền tiến lên giúp đỡ, thế là hai , mỗi một cánh tay, kéo Triệu An Dương rời . Bị kéo lê trong tuyết là cảm giác gì? Triệu An Dương t.h.ả.m thiết kêu lên, bên lớp tuyết mềm chính là băng, những mảnh băng vụn như d.a.o sắc, từng nhát từng nhát cứa da thịt y. Triệu Lăng Vân đây là lăng trì y!

 

“Đi thôi, chúng gặp Tiểu Trịnh thị,” Giang Minh Nguyệt lúc với Hoa Thím: “Động tĩnh lớn như , Tiểu Trịnh thị dù ngủ say đến mấy, nàng cũng nên thức giấc .”

 

“Được!” Hoa Thím nắm chặt nắm đấm. Một bóng nhỏ nhắn lúc chạy từ chỗ khuất sáng, mấy cái vọt , tiểu hài tử liền mặt Giang Minh Nguyệt.

 

Giang Minh Nguyệt: “A Tuế đến đây?”

 

A Tuế mím môi , nhưng thế , Giang Minh Nguyệt mà đuổi y , y sẽ .

 

“Đứa bé cũng lo cho chủ tử ,” Hoa Thím bật : “ A Tuế , hình nhỏ bé thế , thể giúp chủ tử đ.á.n.h ?”

 

A Tuế phồng má, y thể!

 

Giang Minh Nguyệt: “…” Y thật sự thể.

 

 

Loading...