Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 192: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 00:22:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà lão ngẩn , truyền lời cho lão Từ đầu. Còn Bích Vân, tay nàng bắt đầu run rẩy. Tiểu Trịnh thị vỗ một cái, gạt bàn tay đang xoa thái dương cho của Bích Vân , : “Ngươi run rẩy cái gì?”

 

Bích Vân đáp: “Chủ tử, bên ngoài tuyết rơi cả ngày , gác cổng cô nương nhỏ còn đang bệnh.”

 

Nếu cho phủ, vạn nhất con gái của Triệu Thành Trai nhiễm lạnh bệnh tình nặng thêm, mất mạng, thì việc sẽ trở thành một án mạng mất thôi.

 

Tiểu Trịnh thị : “Đại gia chẳng , ai dám loạn ngày đại hỉ của , phá hỏng tâm trạng của , sẽ đ.á.n.h gãy chân kẻ đó.”

 

Bích Vân hỏi: “Chuyện sẽ hỏng tâm trạng của Đại gia chứ?”

 

Tiểu Trịnh thị lấy khăn lụa che miệng khẽ một tiếng, : “Ngày đại hỉ mà gặp chuyện báo tang, còn là cô nhi quả nữ, chuyện xui xẻo như , vẫn là đừng để Đại gia gặp thì hơn.”

 

Bích Vân : “Hay là cử đến Bắc viện hỏi Đại gia một tiếng?”

 

Tiểu Trịnh thị đáp: “Không cần , con cái của Triệu Thành Trai dù xảy chuyện gì, đó cũng là phận bất hạnh của bọn họ, đến cầu cố tình gặp đúng ngày Triệu Tây Lâu thành .”

 

Điều nghĩa là, con cái của Triệu Thành Trai, đặc biệt là tiểu nha đầu nếu mất, món nợ sinh mạng sẽ do Đại gia gánh ư?

 

Bích Vân lúng búng dám thêm. Chủ tử của nàng ý Triệu Lăng Vân gánh món nợ sinh mạng , hận thù đến mức độ , nàng còn thể khuyên can gì nữa?

 

Vì đêm động phòng hoa chúc của mà nhẫn tâm từ chối di cô của thứ , nếu vận may tệ hơn một chút, ấu nữ của thứ c.h.ế.t vì bệnh trong đêm đông lạnh lẽo , Tiểu Trịnh thị thể tưởng tượng thiên hạ sẽ c.h.ử.i rủa Triệu Lăng Vân đến c.h.ế.t như thế nào.

 

Và Giang Minh Nguyệt cũng đừng hòng thoát khỏi, nàng quyến rũ chồng giường, hại chồng gây lầm lớn, chuốc lấy tội danh như , Giang Minh Nguyệt cả đời cũng đừng hòng ngẩng đầu lên mặt khác. Nếu nữ nhân võ phu còn hổ, chi bằng c.h.ế.t cho trong sạch.

 

Tâm trạng của Tiểu Trịnh thị bỗng nhiên trở nên cực kỳ , chỉ chờ trời sáng, nàng xem vợ chồng đại phòng sẽ kết cục .

 

“Ta nghỉ ngơi,” Tiểu Trịnh thị với Bích Vân: “Ngày mai còn dậy sớm nữa.”

 

Bích Vân một tiếng, bắt đầu bận rộn việc hầu hạ Tiểu Trịnh thị lên giường nghỉ ngơi. Con cái của Triệu Thành Trai thật đáng thương, nhưng điều thì liên quan gì đến một nô tỳ như nàng đây?

 

Lão Từ đầu bà lão bẩm báo , một lúc ngẩn , lão Từ đầu nhỏ giọng hỏi bà lão: “Nhị gia cũng như ư?”

Mèo Dịch Truyện

 

Bà lão liếc lão Từ đầu một cái, “Sao, lời Nhị phu nhân còn hiệu lực nữa ?”

 

Lão Từ đầu nhỏ giọng đáp: “Là con cái của Thành Trai đại gia mà.”

 

Thật sự mở cửa cho con cái của Triệu Thành Trai ư? Bên ngoài trời đang đổ tuyết lớn, tiểu nữ nhi của Triệu Thành Trai còn đang bệnh, bộ dạng nghèo túng của hán tử gõ cửa , tiền mà tìm khách điếm, mời đại phu? Tiền ăn lẽ cũng .

 

Bà lão là do Tiểu Trịnh thị mang đến, chỉ một tên Triệu Thành Trai như , chứ từng gặp mặt. Nghe lời lão Từ đầu , bà lão đưa tay chỉ về phía phòng của Kiều thị, : “Nhị gia đang ở trong phòng đó, ngươi tự hỏi .”

 

Bà lão cảm thấy bụng , nếu là khác, còn chỉ đường cho một gác cổng ư? Người khác e là còn thèm liếc mắt thêm một cái cho lão Từ đầu .

 

Lão Từ đầu đành dẫm tuyết, trượt chân đến viện của Kiều di nương.

 

Tâm trạng của Triệu An Dương hôm nay cũng , y thể chuyện hợp cạ với đám hồ bằng cẩu hữu của Triệu Lăng Vân, nhưng bảo y thanh cao đến mức phớt lờ đám thì y thể. Hồ bằng cẩu hữu của Triệu Lăng Vân cơ bản đều là con cháu huân quý, còn cả Phúc Vương nữa, y là một lang quan của Lễ bộ, thể đắc tội với ai chứ?

 

Ngược , chính đám con cháu huân quý coi thường y, một buổi yến tiệc vui vẻ mà đám Tiền Đường ngừng dùng lời lẽ châm chọc y, suýt chút nữa khiến Triệu An Dương tức đến nội thương.

 

Lúc Kiều di nương gảy tỳ bà, mấy khúc ca phong hoa tuyết nguyệt vang lên, nhấp một chén rượu nhỏ, Triệu An Dương mới cảm thấy hơn một chút. đúng lúc , lão Từ đầu tìm đến y.

 

“Ngươi gì?” Đặt chén rượu sừng tê giác xuống, Triệu An Dương ngẩng đầu trường tùy của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-192.html.]

 

Trường tùy vội vàng đáp: “Lão Từ đầu ở cửa nhỏ phía Bắc đến bẩm, Triệu Thành Trai tử trận, đưa con cái của y đến nương nhờ.”

 

Triệu An Dương hỏi: “Chuyện lẽ hỏi phu nhân chứ?”

 

Trường tùy đáp: “Phu nhân để bọn họ ngày mai đến.”

 

Triệu An Dương bỗng cau mày, bảo ngày mai đến ư? Nữ nhân sợ gây án mạng ?

 

Kiều di nương nhẹ nhàng đặt cây tỳ bà trong tay xuống, vị mỹ nhân quả thật đành lòng, trời đổ tuyết lớn như , tiểu cô nương còn đang bệnh, cho phủ, thể ?

 

“Lão gia,” Kiều di nương nhỏ giọng gọi.

 

“Cứ lời phu nhân ,” Triệu An Dương đợi Kiều di nương mở lời khuyên can, với trường tùy: “Phu nhân chủ , hà tất đến hỏi nữa? Thật là vẽ rắn thêm chân.”

 

Trường tùy Triệu An Dương liếc mắt lạnh lùng, vội vàng cúi đầu lui xuống, trong lòng oán trách lão Từ đầu nhiều chuyện.

 

“Thêm một khúc ‘Thu Giang Nguyệt’,” Triệu An Dương với Kiều di nương: “Nàng lâu gảy khúc .”

 

Làm sủng , điều quan trọng nhất là nhãn lực, điều gì nên , điều gì nên . Liếc sắc mặt Triệu An Dương một cái, Kiều di nương thêm gì, mà ôm cây tỳ bà lòng, ngón tay ngọc ngà lướt dây đàn, tiếng nhạc vang lên.

 

“Ngươi ,” Trường tùy đến ngoài cửa viện, cũng cho lão Từ đầu sắc mặt , gắt gỏng : “Sau đừng ch.ó bắt chuột lo chuyện bao đồng nữa, hại theo ngươi cùng mắng.”

 

Nhị gia còn mắng cả nữa ư?

 

Lão Từ đầu lúc còn cách nào nữa, chủ tử gật đầu, y tiện cho phủ. Còn việc hỏi Triệu Lăng Vân, lão Từ đầu căn bản hề nghĩ tới, Đại gia từ lúc nào quản chuyện trong phủ chứ!

 

Hôm nay là ngày Đại gia thành , dẫn một đến báo tang phủ, Đại gia đ.á.n.h c.h.ế.t y thì thôi.

 

“Cái gì?” Hán tử chờ đợi sốt ruột ngoài cửa nhỏ, lão Từ đầu bảo họ ngày mai đến, hán tử lập tức sốt ruột, “Tiểu thư bệnh nặng đó,” hán tử hét lớn trong cửa.

 

“Ngày mai đến ,” lão Từ đầu đóng cái cửa nhỏ .

 

“Hứ!” Hán tử vung nắm đ.ấ.m đập cửa.

 

“Ai to gan như , dám đập cửa Việt Quốc Công phủ chúng ?” Một quản sự của nhị phòng, lúc mang theo hai hạ nhân tới, còn đến gần cửa nhỏ, vị mắng xối xả: “Ăn gan hùm mật báo ? Còn dám lên tiếng nữa, sẽ đưa ngươi đến nha môn!”

 

Bốn chữ Việt Quốc Công phủ , chắc chắn thể dọa nạt các quan quyền quý ở kinh thành, nhưng để dọa nạt các quân hán ở biên địa, thì chắc chắn là đủ .

 

“Vậy, phủ thượng cho chút bạc ,” hán tử nín nhịn : “Để chúng tiền mời đại phu khám bệnh cho tiểu thư.”

 

“Cút!” Vị quản sự quát một tiếng ngoài cửa.

 

Hán tử : “Tiểu thư thật sự bệnh nặng, nàng…”

 

“Chính là lão già ngươi gây phiền phức,” quản sự hán tử , quát mặt lão Từ đầu đang co rụt một bên: “Người đến từ Ngọc Phong Quan, chính là ? Đến phủ Việt Quốc Công chúng xin ăn, mắt ?!”

 

Lão Từ đầu khom thành một cục, cúi đầu lời nào.

 

Hán tử ngoài cửa lời cầu xin nửa ngày, cuối cùng vẫn bỏ , còn cách nào khác, bọn họ thể xông thẳng Việt Quốc Công phủ .

 

 

Loading...