Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 163: Ai Nói Hào Môn Đại Hộ Không Tham Tài ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:50:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chuyện của chị , hòa ly nghĩ là thể,” Giang Minh Nguyệt .

 

Bà nội khóe miệng giật giật, “ thể, chị con nỡ rời bỏ rể con.”

 

“Vậy thì chỉ còn một cách thôi,” Giang Minh Nguyệt khẽ.

 

Bà nội thẳng , “Cách gì?”

 

Bà và ông nội đây nửa ngày chẳng nghĩ cách nào, mà cháu gái bà cách?

 

Giang Minh Nguyệt: “Nếu chị ở Ninh Quốc Công phủ cứ chịu ấm ức, thì để nàng và rể chuyển ngoài sống .”

 

Bà nội giật , ngẩng đầu sang ông nội, thấy ? Cháu gái ông mở miệng phá cái nhà Ninh Quốc Công phủ .

 

Ông nội : “Con là phân gia?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Không phân gia, chẳng lẽ còn g.i.ế.c hết bốn chi còn của Ninh Quốc Công phủ ư?”

 

“Câm miệng con!” Bà nội suýt chút nữa nhảy dựng lên, “Sao con ngoài chuyện phá nhà, chỉ nghĩ đến g.i.ế.c ? Con thể nghĩ chuyện gì hơn ? Đó là nhà chồng của chị con đó, nàng còn sống với rể con nữa chứ.”

 

Ông nội thở dài một , Giang Minh Nguyệt : “Xem ông còn cảm ơn con.”

 

Bà nội: “Ông còn cảm ơn nó?”

 

Ông nội: “Cảm ơn nó nghĩ đến việc g.i.ế.c rể nó thôi.”

 

Bà nội giật , vội vàng Giang Minh Nguyệt, khẽ: “Cái , rõ ràng cho con , . Nếu Thẩm Kỳ mà chết, chị con nhất định cũng sống nổi , Giang Minh Nguyệt con đừng bậy, con để bà nội sống thêm vài ngày .”

 

Lần đến lượt Giang Minh Nguyệt im lặng, vì ông và bà nội nàng nghĩ nàng g.i.ế.c Thẩm Kỳ chứ?

 

“Chị con và rể con vẫn còn ân ái lắm,” Bà nội cho Thẩm Kỳ, “Anh rể con nãy với ông nội con , đưa chị con về ở một thời gian, rể con thương chị con lắm.”

 

“Hừ,” Nghe lời bà nội , Giang Minh Nguyệt đột nhiên lạnh một tiếng.

 

Bà nội vội vàng : “Con gì? Con thật sự động sát tâm với rể con đấy chứ?”

 

“Không ,” Giang Minh Nguyệt : “Thật , bà nội, ông nội, hai đều nghĩ sai .”

 

Bà nội: “Chúng nghĩ sai điều gì? Ồ, con g.i.ế.c rể con, con g.i.ế.c cả nhà rể con?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Bà nội, thật đến giờ vẫn từng g.i.ế.c .”

 

Triệu Lăng Tiêu nàng thật sự giết, nhưng nàng thành công.

 

“Con cứ để Minh Nguyệt nhi ,” Ông nội đặt bát canh cạn xuống, vỗ vỗ bà nội, bảo bà đừng nóng vội. Giang Minh Nguyệt chịu , dù cũng hơn là nha đầu một lời nào mà chạy tắm m.á.u Ninh Quốc Công phủ chứ?

 

“Anh rể mà,” Giang Minh Nguyệt nhỏ: “Chân tật, cho nên dù một vị đại nho thầy, nhưng kiếp cũng thể quan, chức vị gì. Những nho sinh bọn họ coi thường giới thương nhân, cho nên rể bản cũng thể ngoài ăn.”

 

Bà nội : “Con rốt cuộc cái gì?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Nói cách khác, kiếp rể , ngoài việc lấy tiền từ gia đình, một đồng xu cũng kiếm .”

 

Bà nội chớp chớp mắt, cả đời kiếm một đồng xu? Cháu rể nhà bà vô dụng đến ? Trước đây bà nhận nhỉ?

 

Giang Minh Nguyệt: “Bà nội cứ xem tiền nguyệt bổng mà Ưng ca nhi và Hiện ca nhi thể nhận là bao nhiêu , Ninh Quốc Công phủ bọn họ cộng cả năm chi lận đó, còn mấy vị tiểu thư xuất giá nữa. Vậy mỗi tháng tiền thể chia đến tay , bao nhiêu chứ?”

 

Bà nội: “Ưm.”

 

Cảm giác sẽ quá nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-163-ai-noi-hao-mon-dai-ho-khong-tham-tai.html.]

 

“Mấy cửa hàng trong tay chị , đều là của hồi môn của chị ,” Giang Minh Nguyệt tiếp tục tính toán cho bà và ông nội nàng, “Dưới danh nghĩa của rể lấy một cửa hàng nào cả. Hơn nữa, theo lý thông thường, Ninh Quốc Công phủ chín phần mười đều thuộc về đại thiếu gia , còn một phần còn chia cho bốn . Anh rể thể chia bao nhiêu chứ?”

 

Lần ông nội lên tiếng: “Chắc là chẳng chia bao nhiêu .”

 

Bà nội : “Nha đầu , con cũng đừng tính toán với chúng nữa, con cứ thẳng , con mắng rể con cái gì thì mắng .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ta định mắng , là, hiện giờ đang sống dựa chị đó.”

 

Gì cơ?!

 

Bà nội và ông nội lúc đều sững sờ.

 

“Chị ăn ,” Giang Minh Nguyệt : “Bà Thái phu nhân thứ nhất là coi thường nhà chúng , thứ hai lẽ là nàng coi thường việc chị ăn, chê chị mùi tiền. Ta cũng từng thấy nhà họ Thẩm đối xử với rể đến mức nào, nhưng điều ngăn cản bọn họ cảm thấy, chị xứng với nhị thiếu gia nhà bọn họ .”

 

“Bà nội đừng nghĩ đúng,” Giang Minh Nguyệt lắc đầu với bà nội đang định , “Người ban đầu định với chị chính là đại thiếu gia nhà họ Thẩm, rể nhà họ Thẩm đẩy kẻ xui xẻo. Từ đó thể thấy, nhà họ Thẩm đối xử với rể thế nào .”

 

Bà nội giơ tay vỗ Giang Minh Nguyệt một cái, : “Có đứa nào chị như thế ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Ta là nhà họ Thẩm.”

 

Bà nội sang ông nội, “Ông xem thế nào?”

 

Ông nội cau mày : “Cha còn đó thì phân gia, Thẩm cô gia sẽ chịu .”

 

“Cái xem thời cơ,” Giang Minh Nguyệt khẽ: “Một chuyện để rể rõ ràng, hiểu , tự nhiên sẽ thế nào.”

 

Bà nội bắt đầu hoảng hốt, bà giọng điệu của Giang Minh Nguyệt thế , cháu gái bà sắp gây chuyện ?

 

“Cứ chờ xem ,” Giang Minh Nguyệt dậy, “Chị về ở , thì cứ để chị ở thêm vài ngày, cứ cố ý giữ chị cho về, nếu Ninh Quốc Công phủ hài lòng, cứ để bọn họ đến tìm .”

 

Mèo Dịch Truyện

“Tìm cái rắm con!” Bà nội lườm Giang Minh Nguyệt một cái, “Xem con giỏi giang quá mức đấy, , con về phòng , đừng ở đây tức giận nữa.”

 

“Minh Nguyệt nhi ,” Ông nội : “Con cái thời cơ ý gì?”

 

“Chính là xem cơ hội nào ,” Giang Minh Nguyệt : “Bà Thái phu nhân sẽ cam tâm , nàng còn gây sự nữa, chúng cứ chờ xem của nàng .”

 

Ông nội: “Con thật sự ý định g.i.ế.c nhà họ Thẩm ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “…”

 

Chuyện , là thể bỏ qua ?

 

“Được , , về phòng ,” Bà nội đuổi Giang Minh Nguyệt về phòng.

 

“Ai,” Đợi Giang Minh Nguyệt , trong phòng chỉ còn hai ông bà già, ông nội thở dài: “Nếu hai chị em bọn chúng thể chia đều cho thì mấy chứ.”

 

Bà nội mặt đờ đẫn : “Ông tưởng ?”

 

Chuyện là từ trong bụng mà sống , bọn họ điều kiện đó ư?

 

Giang Minh Nguyệt về tú lâu của , nàng một lúc ở trống tú lâu, ánh trăng lạnh, ánh thì rực rỡ, Giang Minh Nguyệt ngẩng đầu bầu trời đêm, nàng tâm trạng thưởng cảnh, nhị tiểu thư Giang vốn thưởng cảnh.

 

Lần Giang Nguyệt Nga về nhà ở, Giang Minh Nguyệt nghĩ, những suy tính của các chủ tử lớn nhỏ trong Ninh Quốc Công phủ, nàng tìm cơ hội chuyện với chị nàng, tránh cho chị nàng cứ một lòng nghĩ rằng, chỉ cần đóng cửa sống cuộc sống nhỏ của riêng thì sẽ ai thèm để ý đến nàng nữa.

 

Kiếp , một năm khi Giang Nguyệt Nga qua đời, Thẩm Kỳ cưới biểu của , cuộc sống trôi qua thế nào, Giang Minh Nguyệt , nhưng những cửa hàng danh nghĩa của chị nàng đều nhà họ Thẩm lấy , chuyện nàng rõ.

 

Ai các gia đình hào môn đại hộ tham tiền của chứ? Đó đều là lời dối.

 

 

Loading...