Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 110: Nghiệt tử và Hiếu tử ---
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:47:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Lăng Vân tay khá độc, hai quyền giáng xuống, m.á.u chảy mặt Triệu An Dương. Mắt thấy nhị nhi tử đại nhi tử đ.á.n.h đến đổ máu, phu nhân Trịnh thị hai mắt trợn ngược, liền ngất lịm . Còn về Tiểu Trịnh thị, vị là thật sự dọa ngất, là giả vờ ngất, ngoài chính Tiểu Trịnh thị , thì chẳng ai rõ.
Nghe Triệu Lăng Vân chuyện vườn tược với , Triệu An Dương lùi , tránh xa ngón tay Triệu Lăng Vân đang chỉ , Triệu nhị lão gia : “Đây là ý của mẫu .”
Triệu Lăng Vân: “Ngươi nhắc, mẫu thể nhớ chuyện ? Người rảnh rỗi lắm ư?”
Triệu An Dương: “Ta nhắc đến Tứ Nghi Viên.”
Vậy đây đều là của lão nương ư? Triệu Lăng Vân chợt mất hết hứng thú chuyện với Triệu An Dương, coi như thấy, khi lão nương bọn họ nhắc đến Tứ Nghi Viên, vợ chồng các ngươi vui vẻ ? Triệu Lăng Vân lạnh một tiếng với Triệu An Dương, đầu, đại lão gia liền bước phủ.
Người của Đại phòng thấy chủ tử , vội vàng chạy theo, bỏ Triệu An Dương một trong sân tiền viện. Triệu nhị lão gia sờ lên khuôn mặt đau rát như lửa đốt của , chầm chậm bước về.
Quản sự lúc mời đại phu đến, đại phu xuống xe, phủ, thấy Triệu An Dương, vị lão đại phu liền giật , Triệu nhị lão gia đây là ai đ.á.n.h ? ngay đó, Tống đại phu, thường xuyên khám bệnh cho phu nhân Trịnh thị, liền hiểu rõ, nhị lão gia đây nhất định là đại lão gia đánh.
Tống đại phu hành lễ với Triệu An Dương, Triệu An Dương thì khổ với Tống đại phu một tiếng, : “Làm phiền xem qua gia mẫu.”
Tống đại phu theo Triệu An Dương về hậu trạch, khẽ hỏi: “Lão phu nhân hôm nay là?”
Triệu An Dương: “Mẫu hôm nay nổi một trận khí, là do chăm sóc cho .”
Chỉ một câu của Triệu nhị lão gia, Tống đại phu hiểu , đời thể chọc tức phu nhân Trịnh thị đến ngất , chỉ Triệu Lăng Vân mà thôi. Chuyện cần hỏi, Triệu đại lão gia hôm nay hồ đồ .
Tống đại phu : “Nghe nhị phu nhân cũng bệnh, nhị phu nhân?”
Triệu An Dương khẽ : “Nàng quá quan trọng, xin nhất định tận tâm khám bệnh cho gia mẫu.”
Tống đại phu vội vàng liên tục đáp lời Triệu An Dương, đồng thời trong lòng cũng thở dài một tiếng, vợ chồng nhị phòng Việt Quốc Công phủ thật sự hiếu thuận, việc gì cũng ưu tiên lão phu nhân . Còn về cái tên gây họa , Tống đại phu đoán chừng, khi khám bệnh xong cho lão phu nhân và rời phủ, ông cũng sẽ gặp đại lão gia .
Có một tiểu nha ngoài hành lang, nhị lão gia dẫn Tống đại phu khỏi hành lang , tiểu nha liền vắt chân chạy thẳng về Bắc viện.
Tào ma ma cuối cùng cũng khuyên can Triệu Lăng Vân, đang An Viễn Hầu phủ ngay bây giờ, khỏi phòng, liền thấy tiểu nha ngoài cửa đợi .
“Phương Thảo,” Tào ma ma gọi tiểu nha .
Phương Thảo vội vàng kể chuyện nhị lão gia dẫn Tống đại phu xem lão phu nhân.
Tào ma ma liền lạnh, Triệu nhị lão gia thể hiếu thuận ? Vợ chồng bọn họ còn chiếm Việt Quốc Công phủ, cái chỗ dựa là lão phu nhân thể c.h.ế.t ?
Triệu Lăng Vân từ trong phòng bước , thấy Tào ma ma mặt nặng mày chau đang lạnh, Triệu Lăng Vân liền hỏi: “Đây chuyện gì?”
Phương Thảo : “Chủ tử, nhị lão gia dẫn Tống đại phu xem lão phu nhân .”
Triệu Lăng Vân: “Lão nhị ở mặt Tống lão đầu nhai lưỡi ? Hắn giống như một mụ đàn bà lắm lời ?”
Tào ma ma bảo Phương Thảo , những lời tiếp theo, là thứ tiểu nha như Phương Thảo thể .
Phương Thảo lè lưỡi, nhanh chóng chạy mất.
Triệu Lăng Vân: “Ma ma rảnh thì dạy dỗ tiểu nha đầu Phương Thảo , mỗi thấy nàng , nàng đều chạy nhảy như ngựa con, nàng như gả ? Cô nương nhà nào giống nàng , ngày nào cũng nhảy nhót tưng bừng chứ?”
Tào ma ma : “Chủ tử đừng lo lắng cho Phương Thảo nữa.”
Phương Thảo năm nay bảy tuổi, gả chồng còn đợi vài năm nữa, thời gian rảnh đó, chủ tử thể lo lắng cho chính một chút ?
“Được , lo nữa,” thấy Tào ma ma vẻ sắp cằn nhằn , Triệu Lăng Vân vội vàng : “Ta ngoài đây.”
Tào ma ma liền đuổi theo Triệu Lăng Vân, “Lão phu nhân bệnh , chủ tử bây giờ còn ngoài ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-110-nghiet-tu-va-hieu-tu.html.]
Triệu Lăng Vân: “Ta An Viễn Hầu phủ.”
Tào ma ma: “Chủ tử, lão phu nhân bệnh .”
Người như lão phu nhân, Tào ma ma chẳng thèm để mắt, nhưng giả bộ, chủ tử thể giả bộ một chút ? Bất hiếu là danh tiếng gì ?
Triệu Lăng Vân: “Ta là đại phu ? Ta thể chữa bệnh cho ?”
Tào ma ma: “Vậy cũng qua xem xét một chút chứ.”
“Thôi ,” Triệu Lăng Vân : “Ta , ngất thêm nữa thì đây?”
Tào ma ma: “……”
Vậy thể nể tình lão phu nhân ngất một , mà dễ chịu hơn một chút ?
“Đi đây,” Triệu Lăng Vân sải bước , quên dặn dò Tào ma ma một câu: “Tiền thưởng, ma ma đừng quên phát xuống, hôm nay là ngày lành của lão gia .”
Tào ma ma đuổi kịp Triệu Lăng Vân nữa, đành dừng , lớn tiếng đáp lời chủ tử nhà một tiếng.
Triệu Lăng Vân khỏi phủ, Đông Qua dắt ngựa đến cho , Triệu đại lão gia lên ngựa, thúc ngựa quất roi thẳng hướng Nhân Tâm Y Quán mà . Không An Viễn Hầu phủ, cũng đến Nhân Tâm Y Quán, còn một đám đang ở đó mà.
Trong chính viện, phu nhân Trịnh thị tỉnh, chiếc giường bạt bộ gỗ hoàng hoa lê, lão thái thái nước mắt lưng tròng, kiểu thể kìm nén .
Tống đại phu liền : “Lão phu nhân nên thả lỏng tâm tình thì hơn.”
Phu nhân Trịnh thị liền thở dài.
Triệu An Dương ở bên cạnh liền khuyên: “Mẫu , lời Tống chứ.”
Ngay lúc , phía tiền môn truyền đến tin tức, đại lão gia dẫn ngoài . Mẫu bệnh giường, còn là tên nghiệt tử chọc tức mà , kết quả thì ? Kết quả Triệu An Dương quỳ giường xin , còn Triệu Lăng Vân tên nghiệt tử ngoài ! Tên hỗn trướng đó !
Nước mắt phu nhân Trịnh thị ngừng, quản sự bà tử bẩm báo, nước mắt lão phu nhân liền ào một cái, chảy .
Triệu An Dương khá ngượng ngùng liếc Tống đại phu một cái, khẽ : “Tiên sinh bắt mạch xong chứ?”
Tống đại phu vội vàng gật đầu một cái, lão phu nhân cũng bệnh gì nghiêm trọng, chỉ là nhất thời tức giận công tâm, thư thái thì sẽ cả.
“Người ,” Triệu An Dương : “Tiễn đến sương phòng.”
Đại nha Thu Văn vội vàng tiến lên một bước, dẫn Tống đại phu đến sương phòng kê đơn thuốc.
Tống đại phu khỏi phòng, liền phu nhân Trịnh thị trong phòng bật nức nở. Tống đại phu khẽ lắc đầu, chuyện nhà , ông là ngoài tiện nhiều.
Mèo Dịch Truyện
“Năm đó nên sinh !” Phu nhân Trịnh thị trong phòng che mặt : “Năm đó tại sinh ?!”
“Mẫu ,” Triệu An Dương : “Đại ca lẽ việc gấp.”
“Phì!” Phu nhân Trịnh thị nhổ một tiếng: “Hắn là một kẻ ăn hại đợi chết, thể việc gì gấp? Ngươi đừng giúp cho tên nghiệt chướng đó.”
Triệu An Dương : “Nhi tử cầu mẫu đừng giận nữa, giận quá hại đó mẫu !”
Phu nhân Trịnh thị vỗ vỗ tay Triệu An Dương, : “Làm nương với con.”
Tại nhi tử như con đích trưởng tử? Lại cố tình tên hỗn trướng bất hiếu, ngỗ nghịch thể đầu thai đích trưởng của Việt Quốc Công phủ? Phu nhân Trịnh thị liền oán trách lão thiên gia, lão thiên gia đây là thấy nàng yên mà! .