Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-05-17 13:40:43
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạn Nhu nãy giờ cũng không nhịn được nữa, nhếch môi nói: "Có nghe thấy không Chu tiểu thư, vòng này chúng tôi đang xem rồi.

 

Mời cậu xem vòng khác đi."

"Ha, vòng này Chu Thiên Ân tôi đã nhìn trúng.

 

Làm gì có chuyện dễ dàng bỏ qua." Chu Thiên Ân cao ngạo nói.

"Hóa ra Chu gia dạy dỗ con gái như vậy!" Diệu An Không để ý nói: "Nếu cậu có hứng thú vậy lấy đi.

 

Tôi cũng không thích đồ bị một người thấp kém nhìn qua." Nói xong đã đứng dậy muốn đi ra bên ngoài.

"Cậu nói gì?" Chu Thiên Ân nghe mình bị nói thành kẻ thấp kém, mắt trợn lên, dậm chân chắn đường Diệu An cùng Mạn Nhu.

"Cậu nghe chưa rõ sao? Còn muốn nói lại để bản thân mất mặt?" Mạn Nhu cười khinh nói.

"Các cậu..." Chu Thiên Ân tức đến mức gương mặt xinh xắn vặn vẹo, tay giơ lên muốn đánh Mạn Nhu.

 

Nhưng còn chưa kịp đánh xuống tay đã bị một lực giữ lại.

"Chu Thiên Ân, cậu đến sau nên nhường cho họ trước là lẽ đương nhiên." Một giọng nói nam tính vang lên.

 

Ba cô gái đồng thời quay đầu lại nhìn.

 

Chỉ thấy một người thanh niên đang đứng đó.

 

Cả người là bộ quần áo thể thao thoải mái, nhưng không khó để nhận ra đó đều là đồ đắt tiền.

"Tử Mặc~" Chu Thiên Ân vừa nhìn thấy người đang giữ thay mình, bộ dáng vừa giương nanh múa vuốt bỗng dịu xuống, thay đổi bằng bộ dáng nhu hòa khả ái.

Diệu An cùng Mạn Nhu nhìn đến hành động này cười khẩy một tiếng.

 

Ha, vừa rồi còn hung dữ, thế nào hiện tại thành bộ dáng ngoan như cún con.

 

Đúng là được mở rộng tầm mắt.

Thẩm Tử Mặc là con trai độc nhất của Thẩm gia, tương lai sẽ là người điều hành Thẩm thị.

 

Người này đẹp trai, cũng rất giỏi, có điều lại quá...trăng hoa.

 

Nhưng có một điều ít người biết rằng Thẩm Tử Mặc cùng Mạn Nhu có hôn ước từ bé.

"Vừa rồi chúng tớ chỉ là đùa nhau một chút, đùa một chút thôi." Chu Thiên Ân cười cười nói, bộ dạng đúng là khác xa vừa rồi.

"Tử Mặc, cậu về rồi sao?" Mạn Nhu cười nói, trong mắt che giấu một tia tình cảm không thể phân biệt.

"Ừ, tớ mới về.

 

Hôm nay đến thăm Giản tổng cùng Giản phu nhân lại nghe được cậu đến đây chơi nên mới tới gặp cậu." Thẩm Tử Mặc cười đi đến cạnh Mạn Nhu, tay xoa đầu Mạn Nhu một cái.

 

Diệu An nhìn hành động này vào trong mắt, mày khẽ nhíu nhưng cũng không nói thêm gì.

 

Chu Thiên An nhìn Thẩm Tử Mặc cùng Mạn Nhu thân thiết không khỏi nổi lên ghen tị.

 

Lại nhìn thấy cô nhân viên đang đi về phía này, muốn ngáng chân để cô nhân viên kia ngã đếm chỗ của Mạn Nhu.

 

Nhưng chân mới đưa ra Chu Thiên Ân đã ngã sấp xuống.

Lúc này, một giọng nói trong trẻo truyền vào: "A, ở đây là có chuyện gì xảy ra?"

Diễm Tinh bước vào cửa hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-50.html.]

 

Cô nghe điện thoại của mẹ xong thì vào đây.

 

Vừa lúc nhìn thấy Chu Thiên Ân có ý xấu liền nhẹ đẩy một cái khiến cô ta ngã sấp xuống.

Chu Thiên Ân căm hận nhìn lên Diễm Tinh.

 

Diễm Tinh cũng đồng thời nhìn lại cô ta.

 

Ánh mắt lạnh nhạt quét từ đầu đến chân Chu Thiên Ân, khiến lòng cô ta chợt nhảy lên.

"A Tinh à, Chu tiểu thư chỉ muốn mua vòng mà thôi." Mạn Nhu bước lên cười một cái.

Diễm Tinh không để ý, chỉ liếc mắt qua Thẩm Tử Mặc gật đầu chào một cái.

 

Không biết cố ý hay vô tình mà đi vào giữa Thẩm Tử Mặc cùng Mạn Nhu, kéo ra một khoảng cách nhất định giữa hai người.

Môi đỏ khẽ cười: "Chu Thiên Ân, cậu cũng thật vui vẻ đi đến đây mua vòng còn có thể chọc ghẹo người khác."

Hai cô nhân viên nhìn những người trong cửa hàng thầm nuốt nước bọt.

 

Một người từ khi sự việc phát sinh đã mau chóng gọi cho quản lý đến.

 

Những người hiện đang trong này đều là con của những nhân vật nổi tiếng.

 

Ai ai cũng sinh ra từ vạch đích, đều gánh vác những trọng trách to lớn cho gia tộc.

 

Hai cô nhân viên đắc tội không nổi.

"Triệu Diễm Tinh, cậu đừng có quá đáng." Chu Thiên Ân từ mặt đất đứng lên, thẹn quá hóa giận nói.

"Chu Thiên Ân, hiện tại cậu còn nháo tôi sẽ đem chuyện này nói với cha mẹ cậu.

 

Để tôi xem xem sau bao lâu thì cậu mới được ra khỏi nhà lần nữa." Diễm Tinh nhìn Chu Thiên Ân, nhàn nhạt nói.

"Cậu...Triệu Diễm Tinh.

 

Cậu...bỉ ổi." Chu Thiên Ân chỉ tay đến hướng Diễm Tinh.

 

Nhưng cô biết Triệu Diễm Tinh nói đều là thật.

 

Nếu để cha mẹ biết cô đến gây sự với những người này, họ sẽ đem cô nhốt trong nhà.

 

Mắng xong một câu, Chu Thiên Ân liền đi mất.

Thấy Chu Thiên Ân đã đi, hai cô nhân viên cũng thở phào một hơi.

 

Hôm nay quả thật dọa đến hai cô đầu óc choáng váng.

 

Nếu mấy thiếu gia tiểu thư này ở trong cửa hàng gây chuyện quản lý chắc chắn sẽ hỏi tội các cô.

Diễm Tinh quay sang hai người bạn mình, cười tươi nói: "Kệ cô ta, chúng ta tiếp tục xem đồ." Sau đó kéo cả Mạn Nhu cùng Diệu An đi.

Thẩm Tử Mặc thấy vậy trong lòng thắc mắc.

 

Từ lúc gặp Triệu Diễm Tinh, cậu cứ có cảm giác người này không có thiện cảm đối với cậu.

Mạn Nhu bị kéo đi, lại ngoái đầu lại nói: "Cảm ơn cậu hôm nay, gặp lại sau."

Diễm Tinh nghe câu này khẽ nheo mắt, rồi tiếp tục kéo hai người bạn của mình đi.

Loading...